Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 7 » Phần 58

Hàn Lập - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 58

Vừa tới cửa tiểu lâu liền xuất hiện một tên tiểu nhị mời Hàn Lập vào bên trong.

Hàn Lập cũng không đi lên lầu mà tìm một chỗ khuất ở góc tầng trệt của tửu lâu rồi ngồi xuống. Hắn kêu vài món ăn đơn giản, không nói lời nào mà đưa mắt nhìn khắp nơi trong tửu lâu từ từ nhận xét.

Ở trong này, khách nhân đông đảo so với lúc trước đây khi Hàn Lập còn làm việc cũng không khác bao nhiêu. Không kể là khuân vác, kiệu phu hay tiểu sinh ai ai cũng có cả.

Duy nhất chỉ có một bàn với vài đại hán thân kình trang đang ngồi là đáng chú ý thôi.

Bàn này có khoảng năm, sáu người. Mỗi người lại đem theo một cái bao lớn đặt ở chỗ thuận tay có thể lấy ngay. Hàn Lập không cần dùng thần thức dò xét cũng biết ngay đó là các loại vũ khí đao kiếm… Qua phục sức của những người này có thể thấy họ thuộc vào một bang phái nào đó.

Tuy nhiên, như vậy cũng tạo cho Hàn Lập một cảm giác thân thiết giống như ngày trước lúc còn ở Thất Huyền Môn.

Thần thức chuyển tới những người này, mặc dù họ hạ giọng nói rất nhỏ, nhưng vẫn lọt vào tai Hàn Lập rất rõ ràng, quả nhiên toàn là những việc chém giết giữa các bang hội với nhau. Hàn Lập thấy vậy không có hứng thú nghe tiếp liền dời đi qua những người khác.

Ngay lúc này, từ bên ngoài tửu lâu có hai gã nho sinh còn trẻ, hai người này vừa nói chuyện vừa tiến vào bên trong tửu lâu.

“Nghe nói lúc này Hàn thị lang đang hồi hương tế tổ. Chẳng những Châu lệnh đại nhân tự mình đến bái hội mà còn có hai nhà Phạm, Lý cũng phái người tới. Xem ra Hàn gia phải tổ chức long trọng để đón tiếp rồi, thật không thể nào qua loa được”.

“Cũng không thực vậy! Nghe nói lần này tế tổ, Hàn Gia phát ra tín hàm đưa khắp nơi bất kể là người nào mà là tộc nhân đều phải quay về. Ở Kính Châu này ai có chút tiếng tăm đều gửi người tới xem lễ. Ta thấy Hàn gia phát triển rất nhanh sau này cũng như hai nhà Phạm, Lý trở thành tam đại thế gia ở Kính Châu này đây”.

“Ha ha! Nghe nói Hàn gia mới quật khởi lên không qua một trăm năm. Thế nhưng lại có thanh thế như vậy. Thật sự là khó tin”.

“Chuyện này cũng có chút kỳ quái. Theo Hàn gia thì có một thế hệ con cháu bên ngoại của họ quật khởi lên. Từ đó con cháu liên tục thi đậu làm quan lớn rồi tích luỹ dần dần. Vì vậy tới ngày hôm nay có được như vậy cũng không có gì lạ. Không bằng chúng ta cũng nên đến đó xem một chút đi”.

Hai gã nho sinh lựa chọn một cái bàn gần chỗ của Hàn Lập rồi ngồi xuống.

“Hàn gia” Hàn lập vừa nghe nói thế liền rùng mình, vội vàng chú ý nghe tiếp. Nhưng hai người đó lại chuyển để tài, đàm luận một ít việc về kinh thư, thi cử nên làm cho Hàn Lập cảm thấy thất vọng.

Nhưng hắn liền thay đổi suy nghĩ rồi liền đứng dậy đi tới chỗ hai gã nho sinh.

“Hai vị huynh đài, tại hạ Hàn Lập. Không biết vừa rồi hai vị nói đến Hàn gia không biết là Hàn gia nào vậy. Tại hạ vừa mới đến nơi này cũng là theo tín tổ triệu hồi bổn gia tế tổ. Chỉ là tại hạ từ nhỏ đã sớm bôn ba ra bên ngoài, vì vậy đối với bổn gia tổ cũng không biết là ở nơi nào. Kính mong hai vị huynh đài chỉ giúp cho” Hàn Lập đi đến trước mặt nho sinh mỉm cười rồi hỏi.

“Thì ra huynh đài là đệ tử của Hàn gia, thật là thất kính. Chẳng qua bản địa của Hàn gia chỉ có một mà thôi đó là Ngũ lý câu Hàn gia”.

Hai nho sinh đầu tiên là ngẩn ra sau đó thấy đối phương cũng ăn mặc theo kiểu nho sinh lại ăn nói vô cùng nhã nhặn nên không có chút lo ngại trả lời.

“Ngũ lý câu”.

Chỗ này chính là cái tiểu sơn thôn là chỗ cư ngụ của Hàn gia ngày xưa mà. Bởi vì cả thôn này bị bao vây trong năm sáu ngọn núi nhỏ cho nên nó mới có cái tên như vậy.

Xem ra cái Hàn gia mà nho sinh đàm luận nãy giờ có lẽ tám chín phần là có liên quan đến hắn.

“Nếu là ở Ngũ lý câu thì Hàn gia này đây chính là bổn gia. Hai vị có thể kể cho ta nghe một ít chuyện về nó đi, tiểu đệ thật sự chưa bao giờ về tới bổn gia, mong là các vị không chê cười tại hạ” Hàn Lập sắc mặt bình thường rồi ôn hòa hỏi.

“Cái này… chúng ta cũng chỉ biết đại khái một vài chuyện mà thôi, thật sự cũng không ảnh hưởng bởi lẽ những việc này ai cũng biết hết cả rồi”.

Hai vị nho sinh liếc nhìn nhau, rồi có một vị lại dò xét Hàn Lập cảm thấy hắn không phải là kẻ xấu nên cũng đáp ứng.

“Đa tạ hai vị” Hàn Lập mỉm cười tạ ơn lần nữa.

Còn vị nho sinh kia mở miệng nói:

“Huynh đài nếu là tới đây tham gia tế tổ cũng không cần đi tới Ngũ lý câu. Bởi vì hơn mười năm trước Hàn gia đã rời đi khỏi Hàn gia hơn mười dặm. Vào ngày tế tổ thì chỉ có tộc nhân mới có tư cách trở về chỗ cũ là Ngũ lý câu. Nhưng mà Hàn gia…”

Hàn Lập im lặng nghe nho sinh nói, biểu hiện ra ngoài thì rất bình thường nhưng mà trong lòng lại không ngừng bồi hồi, xúc động.

Sau đó hai canh giờ, Hàn Lập xuất hiện ở phía trên không trung của Thanh sơn, lúc này hắn không hạ xuống mà chỉ đứng đó lẳng lặng nhìn xuống phía dưới rồi im lặng không nói gì.

Nơi này có phải là thôn nhỏ ngày xưa?

Con đường đất vàng nhỏ, nhà nhỏ bằng cỏ, tên tiểu hài tử tất cả đều không thấy, mà bây giờ thay thế vào đó chính là các toà đại viện lợp ngói, phòng ốc san sát, con đường nhỏ đã được lót đá. Người hầu ăn mặc chỉnh tề. Hiện tại không còn chút gì bóng dáng của ngày xưa.

Xem qua một lúc, Hàn Lập lắc đầu vốn định rời đi, nhưng mà ánh mắt bỗng nhiên nhìn thấy một gian lầu các ở giữa.

Cái lầu các này xem ra không lớn lắm, ngoại trừ những toà lầu ở bên ngoài thì cái lầu này chỉ có một trệt và một lầu, trông có vẻ khác lạ không giống như tổng thể kiến trúc chung quanh.

Toà lầu này đã đóng chặt cửa. Phía ngoài cửa có một tấm biển dùng ngân phấn viết “Hàn Gia Từ” thật lớn.

Trên mặt Hàn Lập hiện ra một tia dị sắc, suy nghĩ một chút, thân hình bỗng biến mất rồi xuất hiện trước cửa của toà lầu.

Phía trước toà lầu có vài tên lưng hùm vai gấu đứng canh gác, nhưng do Hàn Lập thi triển ẩn thân thuật nên không bị bọn chúng phát hiện ra.

Sau khi tùy tiện liếc mắt qua bọn chúng, Hàn Lập thi triển độn thuật xuyên thẳng qua cửa vào bên trong.

Khi vào bên trong rồi, liếc nhìn qua một loạt các bài vị liền thấy có khoảng mấy trăm cái bài vị bằng gỗ phân biệt ra đặt trên bàn thờ ở bốn phía tạo thành một cái thông đạo dài. Ngoài ra còn có rất nhiều chỗ trống dường như là để cho những người sau dùng tới.

Ánh mắt đảo qua mấy cái bài vị phía trên, thấy ghi tên của những người họ Hàn nhưng tên tuổi những người trông rất là lạ với hắn.

Hàn Lập không đứng lâu mà liền đi lên lầu.

Trên lầu cũng có một số linh vị, nhưng nhìn thấy trang trọng hơn nhiều. Chẳng những có nhiều lô hương, đàn hương mà còn có một cái đỉnh đồng thật lớn nằm trung tâm, còn ở giữa đỉnh là một cây nhang thật to cùng với cây nến tỏa ra ánh sáng không khỏi làm cho người ta cảm thấy trở nên nghiêm trang, kính cẩn hơn.

Sau khi xem xét qua hết tất cả các những đồ vật ở đây, Hàn Lập liền ngẩn ngơ khi nhìn thấy mấy cái linh vị đặt ở giữa, thân hình không nhúc nhích.

“Hàn Chú, Hàn Thiết, Hàn Thiên Sinh…”

Mấy tên này rất là quen thuộc nhìn những cái mộc bài màu đen phía trên, trong lòng Hàn Lập chợt đau nhói, bỗng nhiên thở không nỗi, làm cho không khí xung quanh trầm xuống.

Người xưa có câu nói rất hay, Đại đạo vô tình! Nhưng điều này cũng chỉ là một loại dối người gạt mình mà thôi.

Cho dù hiện tại Hàn Lập đã trở thành thần tiên nhưng cũng không thể đoạn tình tuyệt dục được. Chẳng qua những loại tình cảm này chỉ được che dấu tinh vi sâu trong đáy lòng mà thôi.

Sau đó Hàn Lập liền di chuyển chậm rãi tới trước những cái linh vị này rồi dừng lại. Mặt không thay đổi nhìn chúng, rồi trong đầu không ngừng hiện lên những hình ảnh thân thương của người xưa thật là ấm áp.

Thời gian từ từ trôi qua, không biết bao lâu sao đó.

Cửa toà lầu mở ra, một âm thanh trầm ổn làm cho Hàn Lập đang miên mang suy nghĩ bừng tỉnh lại, nhưng người vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Lúc này dưới lầu truyền đến bước chân của hai gã trung niên đang nói chuyện với nhau.

“Lệ huynh, xem ngươi thật là gấp đó. Không phải là ta đã nói là sau khi tế tổ xong, ta sẽ cho ngươi xem mà, không cần phải nóng vội như thế” Một gã nam tử có chút hồ hởi nói.

“Ha ha! Hàn hiền đệ, ai bảo ngươi nhắc đến chứ, phía sau bản chép tay của gia tổ có ghi lại một bộ pháp vô danh. Ta thấy có chút kỳ lạ. Một khi là do Lệ gia tổ nghĩ ra loại võ học này thì tại sao tới bây giờ ta lại không biết chứ. Vì vậy tự nhiên phải muốn biết sớm hơn một chút chứ. Nhưng ta không hiểu vì sao bản chép tay này lại được thờ phụng ở đây nữa, nếu như bị ai đó trộm đi thì không phải là tai họa sao!”

Người còn lại ngượng ngùng một chút rồi lo lắng nói.

“Ha ha! Người bình thường thì ai lại chạy vô từ đường mà ăn trộm chứ? Hơn nữa, mặc dù Hàn gia chúng ta không phải đầm rồng hang hổ nhưng mà lúc nào cũng có người giỏi võ nghệ canh phòng cẩn mật. Người bình thường không thể tới gần được. Còn nếu như lấy được thì không sợ Hàn gia chúng ta truy xét sao?”

Nam tử đầu tiên nói với vẻ hoàn toàn tin tưởng.

“Đúng là thế đó” Nam tử khác cũng đồng ý nói.

“Cộp cộp…” âm thanh bước lên thang lầu truyền đến. Một gã nho sinh cùng với một gã râu quai nón xuất hiện ngay cửa thang lầu.

Hai người vốn đang vừa cười vừa nói chuyện với nhau, nhưng liền phát hiện ra phía trước linh vị là Hàn Lập đang đứng chấp tay sau lưng, thì vẻ mặt co lại.

Tên đại hán râu quai nón ngẩn ra nhưng lập tức bước lên trước che cho người trung niên nho sinh, râu tóc đều dựng lên gầm nhẹ một tiếng.

“Tốt, tặc tử, dám ở đây làm loạn, vậy thì hãy lưu cái mạng nhỏ của ngươi lại đây đi”.

Một lời vừa nói xong, hai tay nắm chặt nhảy lên không trung đánh tới Hàn Lập.

Người còn chưa đến nhưng một luồng khí thế như cuồng phong bão táp đã phóng ra áp chế lấy đối thủ.

Hàn Lập vẫn đứng im đưa lưng về phía hai người không nhúc nhích.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 8
Trong lúc Hàn Lập đang ngẫm nghĩ thì Ngụy Vô Nhai bỗng nhiên thở phào ra một hơi: “Không sai, đích xác là lân phiến của Độc Giao khi lột xác. Đồ vật này xuất hiện vừa đúng lúc, xem ra kiện pháp bảo kia của lão phủ có hy vọng tăng tiến thêm tầng nữa rồi.” Sau khi vui mừng nói hết...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 13
Bên trong Thành Cự Giang, theo ngày diễn ra trận tranh tài thập đại cường giả ngày càng cận kề, thế lực từ các nơi ùa vào tấp nập, cả Thành Cự Giang bây giờ chính là cường giả như mây, trình độ phồn hoa cũng đạt tới đỉnh phong. Bên trong một đình viện u tĩnh, trong một căn phòng được bày...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 21
Nói xong câu này, nữ tử tóc tím đánh một pháp quyết thúc giục ngọc bội trong tay, lập tức những sợi tơ máu kia như sống lại, uốn lượn du động mãi ở bên ngoài ngọc bội. “Tốt lắm, Ngũ muội dùng bí thuật này xác định vị trí đầu ma thú kia thì chúng ta không sợ bị tập kích nữa. Thế...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân