Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 5 » Phần 22

Hàn Lập - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 22

Cái gọi là “Phong Linh Trụ” kỳ thật chính là cổ tu sĩ là một loại pháp khí cự đại chuyên môn phong ấn linh khí phụ cận, hoàn toàn ngăn cách hoàn toàn linh khí tiết ra ngoài.

Mà loại pháp khí hiếm thấy này bình thường dùng cho hai loại mục đích.

Một loại chính là để phong ấn linh dược nào đó cực kỳ trân quý, phòng ngừa linh khí tiết ra ngoài khiến linh tính mất đi, mới có thể tiêu tốn công sức lớn như thế.

Một loại còn lại chính là trấn áp yêu ma quỷ linh lợi hại, dùng nó để tránh bọn chúng biến hóa trốn đi.

Cho dù là loại nào thì lần này cũng đại biểu cho việc bọn Hàn Lập có phát hiện không phải là nhỏ.

Linh dược thì không nói, nếu thật sự Phong Linh Trụ trấn áp lệ quỷ nào đó thì sau khi thu phục cũng có thể giam cầm vào trong pháp bảo, là tài liệu tốt nhất để tăng uy lực của nó.

Chẳng qua trong lòng bọn họ cũng hiểu được, một khi đã sử dụng Phong Linh Trụ để trấn áp thì ma quỷ này khẳng định không phải là dễ chơi, cũng có thể sau khi bọn họ tiến vào, thu phục không được còn bị nó cắn trả lại.

Bởi vậy mấy người sau khi liếc mắt nhìn nhau, mặt tuy lộ ra vẻ kinh hỉ, nhưng không ai dám hấp tấp tiến tới nhìn.

Sau khi im lặng nửa ngày, Kim Thanh liền cười khổ một tiếng, lẩm bẩm nói một câu:

“Cái này thật sự có chút đau đầu! Tuy nhiên chúng ta đã tiêu phí nhiều sức lực như vậy, chẳng lẽ mọi người lại định quay đầu bước đi sao?”

“Nếu bỏ thì các ngươi cứ bỏ còn ta tuyệt đối sẽ không đâu! Đừng nói bên trong không nhất định có yêu ma, mà chính là có thì ta cũng muốn thử thu phục.” Tu sĩ họ Giản chắp tay sau lưng, lạnh lùng nói.

“Hồ đạo hữu, ngươi nghĩ như thế nào?” Kim Thanh mỉm cười không nói gì, xoay mặt hướng Hồ Nguyệt hỏi.

“Đạo hữu cũng rõ, tán tu chúng ta bởi vì không muốn chịu người khác câu thúc, cho nên có chút tiêu diêu tự tại hơn, nhưng so với các tu sĩ cùng cấp thì nghèo khó hơn nhiều, khó có được một cơ hội như thế này. Cho nên tại hạ nhất định phải nắm lấy!” Hồ Nguyệt trầm ngâm trong chốc lát, sau đó hạ quyết tâm nói.

Nghe đến thế, Kim Thanh không lộ ra vẻ ngoài ý muốn, lại nhìn phía Hàn Lập.

“Ta thì không có vấn đề, nếu đại đa số mọi người đều nguyện ý đi vào tìm kiếm thì ta cũng sẽ đi xem xem.” Hàn Lập liếc mắt rồi nhàn nhạt nói.

Hắn có bảy mươi hai thanh “Thanh Trúc Phong Vân Kiếm” luyện chế từ Thiên Lôi trúc thì sao có thể sợ yêu ma quỷ quái chứ.

“Không cần hỏi ta. Ta tuy chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ nhưng xảo hợp là trên người có một món pháp bảo trừ ma lợi hại do gia phụ cấp cho, cho dù không địch được thì cũng vẫn có khả năng tự bảo vệ.” Thạch Điệp không đợi Kim Thanh hỏi đến mình, chủ động trả lời.

“Được rồi! Một khi chư vị đạo hữu đều không muốn ra về tay không thì chúng ta hãy nhổ nó lên đi!” Kim Thanh khẽ thở dài một tiếng, thần sắc cẩn thận nói.

“Hắc hắc! Chuyện này thì không cần Kim đạo hữu nói, tất cả mọi người sẽ không đem mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn đâu. Chỉ là chúng ta phải nói trước, nếu thực sự lệ quỷ hay yêu ma thì ai thu phục được thì nó sẽ thuộc về người đó, không được tranh đoạt với nhau.” Dị quang trong mắt tu sĩ họ Giản chớp động, đột nhiên chậm rãi nói.

“Đương nhiên, nếu như thế thì phải dựa vào bổn sự hàng phục mà thôi.” Kim Thanh không phản đối nói.

Những người khác tự nhiên cũng không có ý kiến phản đối nào.

Tu sĩ họ Giản thấy vậy, tinh thần rung lên, sắc mặt không khỏi lộ ra vài phần vui mừng.

“Thế nào, chẳng lẽ Giản đạo hữu lại có phương pháp hàng ma đặc thù nên mới tự tin như vậy?” Sau khi Thạch Điệp liếc mắt, bỗng nói một câu như cười như không.

“Cái này… Thật sự cũng không dối gạt các vị đão hữu, công pháp mà tại hạ tu luyện chính xác có một loại thần thông chuyên môn đối phó quỷ ma. Vốn tưởng rằng cả đời sẽ không dùng được, không nghĩ tới hôm nay có thể thử một lần.” Tu sĩ họ Giản thoáng do dự một chút rồi sau đó thẳng thắn thừa nhận.

“Yêu nhân mà vừa rồi Hàn đạo hữu tiêu diệt đã sử dụng Hắc Khô Lâu giống như một loại yêu ma tế luyện ra, hình như Giản tu sĩ ứng phó có chút khó khăn?” Vẻ mặt vị Thạch tiên tử này lộ ra vài phần không tin tưởng nói.

“Khục! Để Thạch tiên tử chê cười rồi. Loại thần thông này của Giản mỗ phải có chút thời gian chuẩn bị trước mới có thể sử dụng, vì khi đấu với yêu nhân có chút trở tay không kịp thành ra chật vật như thế.” Tu sĩ họ Giản gãi gãi đầu, có điểm xấu hổ giải thích.

Nghe đến đó, Thạch Điệp mới khẽ gật đầu rồi không nói thêm gì nữa, lại quay đầu nhìn về phía Phong Linh Trụ kia.

“Một khi chư vị đạo hữu đều không muốn buông tay, vậy động thủ thôi! Muốn nhổ Phong Linh Trụ này lên thật có chút phiền toái, nhất định phải dùng lực lớn xoay chuyển nó vài vòng mới có thể đánh đổ nó xuống đất.” Thạch Điệp lộ ra vẻ hưng phấn giải thích.

Những người khác nghe xong lời này, đều mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.

Bọn họ tuy là người tu tiên nhưng thật sự khí lực lại không có bao nhiêu, cho dù thi triển thêm “Cự Lực Phù” (phù lục tăng sức mạnh lực lượng) chỉ sợ cũng không thể lay động được cột đá lớn thế này.

Thấy vậy Hàn Lập liền nhíu mày, trong lòng thầm phân phó một tiếng.

“Để ta đi, tại hạ vừa lúc có chút khí lực.” Khúc Hồn đứng dậy trầm giọng nói, sau đó hướng cột đá đi đến.

Nghe thấy vậy bọn Hồ Nguyệt có chút lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

Dù sao Khúc Hồn từ lúc đến đây rất hiếm khi mở miệng, hôm nay lại chủ động nhận làm việc này khiến mấy người bọn họ khẽ giật mình.

“Vậy làm phiền Khúc đạo hữu vậy!” Thạch Điệp tò mò nói một tiếng.

Mà Khúc Hồn dường như không nghe thấy, đi nhanh mấy bước đã đến trước cột đá, trên người hoàng quang chợt lóe, thi triển Cự Lực phù lên người.

Tiếp theo đem ống tay áo phất vài cái, rồi quát lớn một tiếng, đột nhiên hai tay trên dưới ôm lấy cột đá.

Cột đá cao chừng hai trượng, phát ra tiếng nổ chấn động ầm ầm, bắt đầu có chút chuyển động.

Những người khác thấy vậy nhất thời mừng rỡ.

Những thớ gân của hai cánh tay Khúc Hồn lộ ra, lờ mờ phát ra hồng quang hộ thể, sau khi quay cột đá chuyển động ba vòng, dùng sức đẩy qua một bên, tiếp theo thân hình đột nhiên lùi về phía sau.

Trong tiếng ầm ầm, cột đá kia hơi bị ngã sang một bên, làm xung quanh cũng rung nhè nhẹ, tạo thành một rãnh thật sâu, có thể thấy được cột đá này rất nặng.

Nhưng thực ra mọi người không để ý đến cột đá, mà là nhìn cái động lớn đột nhiên lộ ra trên mặt đất sau khi Phong Linh trụ đổ xuống.

Động này tối đen, kèm theo gió lạnh thổi ra, còn có bậc thang bằng đá trắng không lớn dẫn thẳng xuống lòng đất.

“Đi thôi!” Tu sĩ họ Giản sau khi nhìn nó trong chốc lát, không nói lời thứ hai đã dẫn đầu đi xuống.

Mấy người khác trù trừ một chút nhưng cuối cùng cũng theo sát đi xuống, đã đến nước này thì không ai có ý định lùi bước nữa.

Hàn Lập nhìn thấy chúng tu sĩ ẩn ẩn mang theo vẻ hưng phấn đi vào trong động thì vẫn đứng tại chỗ, không lập tức động thân mà lấy tay sờ sờ cằm, lộ ra vẻ lưỡng lự.

Đột nhiên tay hắn vừa lật, đem họa trục với hồng quang lấp lóe ra nhìn.

Một lát sau trong mắt hắn lộ ra thần sắc đăm chiêu, rồi mới đem vật ấy thu lại, hướng địa động đi vào.

Khúc Hồn cũng theo sát phía sau.

Địa động rất sâu, ước chừng sau khi đi được một khắc, Hàn Lập mới đến bậc đá cuối cùng.

Trước mắt sáng ngời, một đại sảnh diện tích rộng khoảng hơn hai mươi trượng xuất hiện.

Ngoại trừ con đường vừa vào thì sảnh này còn có hai cửa bên hình bán nguyệt ở trái phải chẳng biết thông đi nơi nào. Trên đỉnh đại sảnh được khảm rất nhiều viên Dạ minh châu to bằng nắm tay, khiến nơi này biến thành màu trắng nhũ, vách tường bốn phía lấp lánh, tựa hồ trên đó đã được thi triển pháp thuật, khiến nó cực kỳ xinh đẹp.

Mà bọn Hồ Nguyệt xuống trước đang đứng ở giữa đại sảnh không nhúc nhích, nhìn chằm chằm về cùng một hướng, không ngừng lẩm bẩm, giống như đang nghiên cứu cái gì vậy.

Lòng hiếu kỳ của Hàn Lập nổi lên, bước vài bước đi qua.

“Đây là?” Vừa thấy rõ thứ mọi người đang nhìn chăm chú, Hàn Lập lộ ra một tia ngạc nhiên.

Chỉ thấy một bộ hài cốt trắng tinh như ngọc nằm bên cạnh một cái ao không lớn, trên đầu lâu còn cắm một mũi tên nhỏ màu xanh biếc dài khoảng một thước, đem đầu lâu cắm chặt xuống đất, có vẻ cực kỳ quỷ dị.

Nhưng ánh mắt mọi người lại không để ý nhiều đến bộ hài cốt này, mà ngược lại toàn bộ tinh thần đều kích động nhìn một đóa sen ba màu rực rỡ ở trong ao.

Đóa hoa sen này vẫn còn chưa nở, lúc này chỉ là một chiếc nụ mà thôi nhưng nó có kích thước khoảng bằng miệng bát, tản mát ra hào quang ba màu đỏ, vàng, xanh.

Khiên cho người ta không thể tưởng tượng được chính là không trung bên trên đóa hoa sen mấy tấc, đột nhiên xuất hiện một cầu vồng bảy màu xinh đẹp lung linh, hào quang lấp lánh, cực kỳ rực rỡ.

Mà ngay cả nước trong ao nơi đóa hoa sen mọc cũng không phải nước bình thường mà là một loại dung dịch màu trắng sữa, tản ra dị hương.

“Thất Hà Liên! Không sai, tuyệt đối là vật ấy, ta còn tưởng rằng nó chỉ có trong truyền thuyết thôi chứ, không nghĩ tới nó thật sự tồn tại mà nước ao kia… chẳng lẽ chính là thạch nhũ ngàn năm sao?” Hai mắt Hồ Nguyệt nhìn chòng chọc, lẩm bẩm nói.

“Trách không được phía trên lại bố trí nhiều trận pháp cấm chế như vậy, lại còn dùng cả Phong Linh trụ phong ấn nữa! Ta nếu có hai thứ như thế này thì bố trí vài chục tầng cấm chế cũng không ngại a.” Thạch Điệp mắt không chớp, nhìn chằm chằm đóa hoa sen, vẻ mặt cực kỳ mê say nói.

“Tuy nhiên không biết hài cốt này là của ai? Chẳng lẽ lại là của chủ nhân động phủ?” Dường như Kim Thanh từ trong rúng động bừng tỉnh lại, liếc mắt nhìn hài cốt, có chút kỳ quái hỏi.

“Quản chuyện này làm gì? Lần này chúng ta phát tài rồi! Đóa Thất Hà Liên này tuy mới có bau màu nếu lấy tới tay rồi đem đấu giá, tuyệt đối sẽ có giá”trên trời”.” Tu sĩ họ Giản cũng không quay đầu lại, trực tiếp nói, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 10
Bên trong kiến trúc khổng lồ, mặc dù lúc này đang là giữa trưa, nhưng tiết trời rét lạnh, khiến cho màu trời có chút mờ mịt ảm đạm. Trên trấn Hoa Môn, một khối kiến trúc khổng lồ, sừng sững đứng giữa trấn Hoa Môn, kiến trúc này có màu vàng kim rực rỡ, đồ sộ và hùng vĩ, cửa lớn còn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đường Môn – Quyển 2
Đường Tam nói: “Ảnh hưởng lớn hơn nữa chính là khắp nơi xảy ra sự tàn sát vô tội vạ. Một gã hồn sư trong cuộc đời thu hoạch hồn thú, nhiều nhất cũng chỉ bất quá có chín con, nhưng trong đời một gã hồn sư giết bao nhiêu hồn thú, số lượng tính làm sao đây? Không nói đến người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Điệp khúc tình - Tác giả The Kid
Đăng đang quen với một cô nàng xinh đẹp tên Hải Vân, cô là giám đốc của một công ty lớn. Với gương mặt đẹp trai, body chuẩn sáu múi như Đăng thì cô gái nào cũng thích. Đăng dễ dàng cua được Vân cũng nhờ ngoại hình công tử đẹp trai này. Thật ra Đăng đang muốn lợi dụng Vân, chứ không hề...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân