Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 22 » Phần 18

Hàn Lập - Quyển 22

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 18

“Tại hạ danh xưng Vô Ưu, mấy ngày trước đã tính phái người thỉnh đạo hữu tới đây một chuyến, nhưng vì trên người còn một số chuyện khác trì hoãn nên hôm nay mới có cơ hội cùng đạo hữu hội ngộ.”

Một tên thanh niên hai đầu lông mày có ấn khắc một đạo ma văn đỏ tươi trong số đám nam nữ Ma tộc, bộ dáng như là kẻ cầm đầu hướng Hàn Lập ôm quyền, mỉm cười nói.

“Luyện Hư hậu kỳ đại thành!”

Ánh mắt Hàn Lập thoáng đảo qua đám người kia, cho dù tên thanh niên có được một kiện bảo vật che đậy hơn phân nửa khí tức nhưng hắn vẫn dễ dàng đem nông sâu đối phương dò xét kỹ càng. Ngoại trừ nam tử này ra, những kẻ khác tu vi chẳng qua chỉ là Hoá Thần kỳ, phần lớn cũng chỉ đạt tới sơ kỳ mà thôi.

(Lời trên chỉ là suy nghĩ trong lòng của Hàn Lập, do đó cũng không gây ra ngạc nhiên cho đối phương.)

“Nghe nói trên tay các hạ có đại lượng Dị Ma kim, điều này có đúng hay chăng?”

Hàn Lập cũng không có chút khách khí, sau khi ngồi xuống trước mặt tên thanh niên liền đi thẳng vào vấn đề.

“Việc này không giả, bằng không tại hạ cũng không cho người mời đạo hữu đại giá tới đây.”

Thanh niên Ma tộc cũng ngồi xuống, nghe Hàn Lập hỏi vậy liền cười cười, đáp.

“Đã như vậy, không biết trong Vô Ưu đạo hữu có được nhiều ít Dị Ma kim, dự định bán ra thế nào?”

Hàn Lập gật gật đầu, hỏi lại một câu.

“Cái này không vội, Vô Ưu trước còn một chuyện cần phải nói với đạo hữu một cái, đạo hữu nếu cảm thấy không có gì thì chúng ta tiếp tục thảo luận tiếp. Bằng không, đạo hữu cũng chỉ có thể đến từ đâu thì trở về nơi đó mà thôi.”

Khẩu khí Vô Ưu đột nhiên biến hoá, thần sắc ngưng trọng, nói.

“Đạo hữu có chuyện cứ nói là được, tại hạ cũng không phải là dạng hoa trong bình*.”

Hàn Lập nghe xong, cười đáp.

Chú: *Người chưa từng trải qua sóng gió lớn gì, chỉ để làm cảnh.

“Tốt, xem ra đạo hữu cũng là người thống khoái. Các ngươi lui ra ngoài chờ một lát, chờ ta cùng khách quý thảo luận xong sẽ gọi các ngươi vào.”

Vô Ưu vỗ tay ha hả cười lớn, nhưng ngay lập tức sắc mặt thoáng trầm xuống rồi hướng đám thủ hạ phân phó một tiếng.

Những tên Ma tộc còn lại nghe vậy liền kính cẩn đáp ứng một tiếng, liền ào ào ra khỏi phòng. Mà tên nam tử râu cá trê kia từ khi đi vào nơi này cũng không dám lộn xộn, cũng rối rít thi lễ, đồng dạng cũng lui ra ngoài.

Lúc này, Vô Ưu vung tay áo lên, vài kiện ma khí đen kịt bộ dáng giống như lệnh bài bay ra, tại hư không phụ cận quay tròn một cái liền biến ảo thành một tầng quang tráo đen nhánh, đem hai người cùng thế giới bên ngoài hoàn toàn ngăn cách.

Hàn Lập thấy cảnh này ánh mắt hơi chớp một cái, trên mặt không chút biểu tình nhưng trong lòng lại tăng thêm vài phần hứng thú.

Nam tử Ma tộc trước mặt cẩn trọng như vậy, hiển nhiên chuyện tiếp sau ắt không nhỏ.

“Khiến đạo hữu chê cười rồi, nhưng sự tình trọng đại, tại hạ không thể không cẩn thận một chút.”

Vô Ưu ho nhẹ một tiếng, trước tiên áy náy giải thích một câu.

“Không can hệ, hiện tại đạo hữu có thể nói được rồi chứ?”

Hàn Lập tự tiếu phi tiếu*, nói.

Chú: *Cười như không cười.

“Cái này tự nhiên! Tại hạ sở dĩ cẩn thận như vậy chủ yếu là lai lịch nhóm Dị Ma này quả thật có chút không thể để lộ ra ngoài được. Tại hạ có thể dùng một cái giá cực thấp bán ra cho đạo hữu, nhưng đạo hữu cũng phải phát tâm ma huyết thệ, vô luận là sau khi giao dịch xuất hiện biến hoá gì thì cũng không được liên can tới tại hạ.”

Thanh niên Ma tộc chăm chú nhìn Hàn Lập, từng chữ từng chữ nói.

“Ý đạo hữu là, các ngươi chỉ đem đồ vật kia giao cho ta xong, hậu quả sau đó chỉ có mình ta gánh chịu, không thể liên luỵ tới các ngươi?”

Hàn Lập thần sắc không thay đổi, nhàn nhạt hỏi ngược lại một câu.

“Ha hả, đạo hữu chắc hẳn cũng là một người có lai lịch lớn, thoáng cái liền nhìn rõ mọi việc. Tại hạ mặc dù nói thế nhưng một khi giao dịch hoàn thành, chỉ cần đạo hữu không lưu lại nơi đây lâu dài, tự nhiên sẽ không xảy ra vấn đề gì. Lúc trước tại hạ nói vậy chẳng qua là phòng ngừa vạn nhất mà thôi.”

Thần sắc Vô Ưu thoáng thả lỏng xuống, khẽ cười, nói.

“À, xem ra Vô Ưu đạo hữu không lo ta sẽ sớm bị người tra ra được, rồi không cẩn thận đem đạo hữu cùng mấy vị còn lại tiết lộ ra?”

Hàn Lập nghe xong, cười hắc hắc, nói.

“Đạo hữu suy nghĩ như thế nào tại hạ không muốn hỏi nhiều. Vô Ưu nghĩ rằng, lai lịch số Dị Ma kim này phạm vi liên luỵ khá lớn, cụ thể cũng không thể nói ra rõ ràng được. Cho nên, đạo hữu có nguyện ý hoàn thành bút giao dịch này hay không lại là do đạo hữu quyết định.”

Vẻ tươi cười trên mặt Vô Ưu vừa thu lại, thần sắc có chút ngưng trong, nói.

“Tại hạ nếu không thu đám Dị Ma kim này lại, sợ rằng Vô Ưu đạo hữu sẽ không có ý định để tại hạ rời khỏi đây dễ dàng rồi.”

Hàn Lập trầm mặc một chút, tinh quang trong mắt chớp một cái, nói.

“Đạo hữu quá lo lắng rồi! Tại hạ sẽ tuyệt không dám làm ra bất cứ sự tình bất lợi gì đối với đạo hữu mà chỉ có thể dùng một loại tiểu bí thuật xóa đi chút ký ức mà thôi.”

Lúc này, thanh niên Ma tộc thản nhiên nói.

“Tiêu trừ ký ức? Biện pháp này thực không tệ. Nhưng mà sự tình có liên quan tới thần niệm, cho dù là bí thuật huyền diệu đến mấy thì vẫn tồn tại khả năng thất bại, mà tại hạ cũng không có nguyện ý để người khác tùy ý thiết đặt cấm chế lên người.”

Hàn Lập cười lạnh một tiếng, không chút khách khí, nói.

“Nói như vậy, đạo hữu thực không muốn cùng tại hạ hoàn thành bút giao dịch này?”

Khẩu khí thanh niên Ma tộc biến lạnh, nói.

“Sự tình chiếm đại tiện nghi ta sao không dám làm? Có bao nhiêu Dị Ma kim nói ra một cái giá đi, ta muốn tất cả.”

Hàn Lập thần sắc ngưng lại, cười hắc hắc, nói.

“Tốt, chỉ cần các hạ nguyện ý làm bút giao dịch này, tự nhiên cũng không cần phải tiêu trừ ký ức. Chẳng qua tâm ma huyết thệ cũng cần phải rõ ràng a.”

Vô Ưu nghe vậy trong lòng thoáng nhẹ xuống, tiếp đó liền hưng phấn, nói.

“Tâm ma huyết thệ cũng không có gì đáng nói, chẳng qua tốt nhất vẫn là thương lượng giao dịch Dị Ma kim trước đã. Nếu số Dị Ma kim trong tay ngươi không khiến ta hài lòng thì bút giao dịch này còn thành hay không lại là chuyện khó đoán.”

Thanh âm Hàn Lập biến đổi, nói.

“Không biết ngoài hai ngàn miếng có đủ lọt vào pháp nhãn đạo hữu?”

Tới lúc này rồi, Vô Ưu tự nhiên đem con bài chưa lật của mình nói ra.

“Hai ngàn miếng!”

Cho dù Hàn Lập sớm có chuẩn bị từ trước, nhưng khi nghe tới co số như vậy sắc mặt không nhịn được phải thay đổi vài lần.

Số lượng nhiều như vậy cơ hồ ngang ngửa với tổng số Dị Ma kim mà hắn vơ vét được trong mấy ngày qua, sự tình thật sự là có chút quỷ dị đi!

“Giá cả thế nào? Cho dù tất cả đều là Dị Ma kim nhưng phẩm chất nếu không đủ yêu cầu của ta, ta không nhất định sẽ lấy toàn bộ.”

Tâm niệm Hàn Lập nhanh chóng chuyển động nhưng mồm miệng lại không chần chờ chút nào, nói.

“Đạo hữu cứ yên tâm! Tất cả đều là Dị Ma kim cực phẩm (Nguyên văn: Tối thượng phẩm), tuyệt đối không lấy thứ phẩm cho đủ số. Cho nên đạo hữu chỉ cần cấp cho một cái giá thấp hơn ba phần bên ngoài là được.”

Thanh niên Ma tộc vỗ ngực cam đoan, cũng nhoáng đem một tay xoè ra ba ngón trước mặt Hàn Lập giơ ra một cái.

“Tại hạ mạo muội làm chuyện nguy hiểm như vầy mà đạo hữu cũng chỉ bỏ ra ba phần sao? Cái giá này vẫn là quá cao đi!”

Hàn Lập nhíu hai mắt lại, chậm rãi lắc đầu.

“Vậy, giá của đạo hữu dự định nhiều ít ra sao?”

Vô Ưu không hề tức giận, ngược lại còn tươi cười, hỏi.

“Ta chỉ có thể chấp nhận giá bằng một nửa bên ngoài, bằng không bút giao dịch này tại hạ thà rằng không làm.”

Hàn Lập không chút do dự, dường như đối với tất cả đều có suy tính qua một lần, nói.

“Tốt, một nửa thì một nửa. Chỉ cần các hạ đồng ý phát ra tâm ma huyết thệ thì không còn vấn đề gì nữa. Hơn nữa, giao dịch lần này cũng phải mau chóng tiến hành, không nên trì hoãn thêm nữa. Không bằng như vậy đi, ngày mai vẫn giờ này tại đây, chúng ta liền tiến hành giao dịch, thế nào? Đương nhiên nếu đạo hữu vẫn còn bận tâm thì chi bằng gọi thêm mấy người nữa cũng được.”

Có chút ngoài dự liệu của Hàn Lập, tên thanh niên Ma tộc chẳng qua chỉ tự suy tính lại một chút liền luôn miệng đáp ứng, cũng lập tức đưa ra thời gian và địa điểm giao dịch.

Với bộ dáng cấp bách như thế của đối phương, trong lòng Hàn Lập cũng có chút ngoài ý muốn nhưng cũng vẫn gật gật đầu, sau đó liền ngáp một cái, nói:

“Không thành vấn đề, cứ như lời Vô Ưu đạo hữu nói đi. Ngày mai chúng ta sẽ tiến hành giao dịch, còn người giúp đỡ, hắc hắc, đến lúc đó nói sau.”

“Đạo hữu quả nhiên sảng khoái, tại đây giờ này ngày mai Vô Ưu lại kính cẩn chờ đại giá của đạo hữu!”

Thanh niên Ma tộc hướng Hàn Lập ôm quyền, không chút che dấu vẻ hưng phấn, nói.

“Chuyện đã xong, tại hạ trên người còn có chút việc, cũng sẽ không ở lại đây nữa.”

Hàn Lập lập tức đứng dậy, thản nhiên nói.

Vô Ưu tự nhiên không ngăn trở chút nào, sau khi đem tầng quang tráo rút đi liền khách khách khí khí tự mình tống tiễn Hàn Lập ra tới cửa phòng ngoài, cho đến tận khi không còn thấy bóng dáng Hàn Lập nữa thì mới hướng đám nam nữ Ma tộc ở phụ cận vẫy tay một cái, lần nữa mang theo đám người quay trở lại gian phòng lúc trước.

“Đại ca, sự tình có thành không?”

Một gã nam tử Ma tộc gương mặt có chút tương tự Vô Ưu vừa tiến vào đại sảnh liền không nhịn được hỏi lớn một câu.

“Tam đệ yên tâm, tự nhiên là thành, hơn nữa ngày mai sẽ lập tức tiến hành giao dịch.”

Vô Ưu mỉm cười, nói.

“Thật tốt quá! Cuối cùng cũng đem đám”khoai lang nóng”kia tống xuất ra được. Đại ca, chúng ta giao dịch xong có hay không lập tức rời khỏi Lam Bộc thành?”

Tên nam tử Ma tộc kia mừng quá đỗi, vội vàng hỏi lại một câu.

“Đương nhiên là ly khai lập tức. Thiết Hổ, những thợ mỏ kia ngươi xử lý sạch sẽ chưa, sẽ không lưu lại chút hậu hoạn nào chứ?”

Vô Ưu đáp lại một câu, bỗng nhiên lại hướng một gã trung niên trong đám người hỏi một câu.

“Lão đại yên tâm, những người biết rõ nội tình đều đã xử lý xong, đều không lưu lại một người sống. Thậm chí vì ngừa vạn nhất, ta còn đem cả toà mỏ quặng phong kín hoàn toàn, cho dù thực sự còn người tránh được kiếp nạn này cũng tuyệt không có cách nào thoát ra trong thời gian ngắn được.”

Trung niên Ma tộc có chút vội vàng, cung kính nói.

“Tốt lắm! Chúng ta ở Lam Bộc thành này tự động khai thác mỏ quặng, nguyên bản chính là phạm vào mấy thế lực đáng kiêng kị, lúc này mà bên ngoài biết được chúng ta có nhiều khoáng thạch quý hiếm như vậy tuyệt đối sẽ dẫn tới đại họa sát thân. Chỉ có thể vội vàng đem tất cả lén lút bán ra ngoài, sau đó lập tức viễn độn ly khai nơi này, vậy mới có hy vọng bảo vệ tính mạng được.”

Vô Ưu thở ra một hơi, vẫn có chút lo lắng, nói.

“Lão đại, chúng ta hà tất phải mạo hiểm bán ra ở trong thành, sao không mang theo chúng cùng viễn độn rồi sau đó mới tìm một thành trì khác tìm kiếm cơ hội thích hợp bán ra? Như vậy, giá cả cũng sẽ không bị ép thấp như vậy.”

Một nữ tử Ma tộc gương mặt thanh tú trong đám người vẫn có chút không cam lòng, nói.

“Nói hay, ngươi thật muốn”người chết vì tài, chim chết vì thực”sao? Mang theo chúng ly khai nơi này, đó là chúng ta tự đi tìm đường chết. Nếu chúng ta thành công mang theo một khoản đại tài phú trên người mà ly khai nơi này, những thế lực kia cho dù biết rõ hơn phân nửa sẽ không cố sức truy sát chúng ta. Nhưng nếu mà mang theo khoáng thạch mà nói, sợ là chúng ta chạy tới chân trời góc biển thì những thế lực kia vẫn tuyệt không dễ dàng buông tha. Huống hồ, gần đây chúng ta nghiên cứu quặng kia vì sao xuất hiện nhiều khoáng thạch quý hiếm như vậy lại phát hiện ra một tin tức không ổn!”

Vô Ưu thần sắc âm trầm, nói.

“Tin tức không tốt? Đại ca, còn tin tức gì không tốt? Chẳng lẽ so với tình cảnh của chúng ta bây giờ lại còn nguy hiểm hơn sao?”

Thanh niên Ma tộc ngơ ngác một lát, có chút khó nén, hỏi một câu. Đồng dạng, đám nam nữ còn lại cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 22
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
“Buôn bán gì nữa đây?” Hiện thời trong lòng Tiêu Ngọc Nhược đã có phần nể sợ gã gia đinh này, không chừng gã lại sắp sửa đưa ra một ý kiến quỷ dị nào khác nữa đây! “Đại tiểu thư, cô có còn nhớ đến cái hương thơm hôm bữa cô ngửi thấy tại trong phòng của ta không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hạ Thiên – Quyển 6
Bắt lấy nó, bắt lấy nó cho tao... Sau lưng truyên đến tiếng gào điên cuồng của Lục Tinh. Tuy hai tên đàn ông không biết có chuyện gì xảy ra nhưng vẫn đuổi theo, trong miệng cũng quát lên: Đứng lại. Nhưn bọn họ còn chưa chạy đến nơi đã cảm thấy đầu gối đau đớn, sau đó cẳng chân không tự...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Miêu Nghị – Quyển 31
Vẻ mặt Hạ Hầu Lệnh đã bắt đầu giận dữ, muốn hỏi nàng xem vị trí Thiên Hậu của nàng có được là nhờ vào cái gì. Không sai, không đồng ý để Thanh Nguyên Tôn đến địa bàn Hạ Hầu gia đúng là bởi vì hắn cần phải suy nghĩ cho tình hình chung của gia tộc, không muốn rước thêm phiền toái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân