Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 18 » Phần 97

Hàn Lập - Quyển 18

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 97

“Thế sao, tại hạ bất quá vừa mới tiến giai Hợp Thể, bất luận pháp lực hay sự lịch duyệt đều chưa đủ, còn cần Bành Thành chủ chỉ giáo nhiều hơn.” Hàn Lập tự nhiên một bộ khiêm tốn.

“Hàn đạo hữu mới mấy trăm năm đã từ Hóa Thần tiến giai Hợp Thể. Nhân Yêu lưỡng tộc đạo hữu có mấy ai mà không biết. Với tư chất của đạo hữu, tiền đồ thật vô lượng, lão hủ ta thẹn không bằng.” Bành Quyết cười nói.

“Bành huynh nói quá rồi. Còn chưa biết vị tiên tử này là…” Hàn Lập cười ha hả, xoay chuyển ánh mắt sang hắc y phụ nhân.

Phụ nhân này một thân pháp lực tinh thuần hùng hậu tới cực điểm, chính là một Hợp Thể hậu kỳ thánh cấp tu sĩ, điều này khiến Hàn Lập có chút kinh hãi, không khỏi thầm đoán thân phận đối phương.

Về phần tử sam nữ tử, trong lúc này vô ý bị xem nhẹ.

“Bổn cung là Tiêu Quán, không biết Hàn đạo hữu có từng nghe nói qua?” Hắc y phụ nhân dùng ánh mắt hứng thú nhìn Hàn Lập, mỉm cười nói.

“Hắc Phượng Vương!” Tuy trong lòng sớm đoán ra nhưng nghe đối phương thản nhiên nói, sắc mặt Hàn Lập vẫn có chút biến đổi.

“Xem ra Hàn đạo hữu không xa lạ với danh tự của thiếp thân. Lại nói khi trước, Hậu bối của bổn cung là Tiêu Hồng, năm đó có một phen vướng mắc với đạo hữu.” Hắc y phụ nhân khẽ nở nụ cười.

“Việc năm đó…” Hàn Lập nhướng mày như muốn nói nhưng phụ nhân đã khoát tay chặn lại, thản nhiên nói:

“Hàn đạo hữu không nên hiểu lầm. Năm đó là Tiểu Hồng nha đầu kia không đúng mực, dám tự tiện cùng mắc mưu của Diệp gia về Thiên Phượng chân huyết, đã bị ta trách phạt ở viêm vực trong Hắc Phượng Cung diện bích ngàn năm. Bổn cung vừa rồi nói là muốn đa tạ Hàn đạo hữu năm đó ra tay, không để Hắc Phượng tộc trở mặt cùng Diệp gia. Đạo hữu không biết, Thái thượng Đại trưởng lão của Diệp gia cùng Bổn cung chính là bằng hữu nhiều năm, nếu bởi vậy biến thành thù nhân thì không hay với Bổn cung”.

Hàn Lập nghe lời này có chút bất ngờ, tuy không biết lời đối phương là chân là giả nhưng cười lớn trả lời:

“Một khi đạo hữu thẳng thắn như thế nói, Hàn mỗ thật không biết nói thêm gì.”

Bành Quyết ở một bên, tự nhiên không biết một phen ân oán của Hàn Lập cùng Hắc Phượng tộc, nhưng hiện tại thấy hai người hóa giải vướng mắc thì trên mặt lộ tia vui mừng, hướng hai người chắp tay nói:

“Tiêu đạo hữu, Hàn đạo hữu, đấu giá đại hội sắp bắt đầu rồi. Nhị vị đạo hữu nên đi trước. Bành mỗ còn ở đây tiếp đạo hữu khác tới sau!”

“Được, Bổn cung cũng nên vào. Đại Nhi, đi thôi.” Hắc y phụ nhân gật gật đầu, hướng về tử sam nữ tử phía sau kêu một tiếng. Dưới sự dẫn đường của một thị nữ, thướt tha hướng về cửa trong mà đi.

“Đại Nhi!”

Hàn Lập nghe lời xưng hô của phụ nhân thì không khỏi ngẩn ra, dùng ánh mắt khác thường nhìn lại tử sam nữ tử.

Nhưng không biết khi nào, thiếu nữ này cúi thấp đầu, không hề liếc nhìn Hàn Lập lần nào, theo hắc y phụ nhân nhẹ lướt đi, thủy chung không mở miệng một lần.

Thân ảnh tử sam nữ tử biến mất bên trong cửa, nàng vốn không phát hiện thần sắc Hàn Lập có chút âm tình bất định.

Chẳng lẽ Đại Nhi này, chính là nữ đồng năm đó bên cạnh hắn đã bị Tiểu Hồng mang đi?

Nữ đồng năm đó là hỗn huyết của Nhân Yêu lưỡng tộc, tựa hồ xuất thân còn thiên đại lai lịch. Nếu không một Hắc Phượng yêu tu Hóa Thần Kỳ như Tiểu Hồng sao phải lén vào sâu trong Nhân tộc, đem nàng mang đi.

Nếu tử sam nữ tử này là nữ đồng năm đó, xuất hiện bên người Hắc Phượng Vương phụ nhân cũng là bình thường.

Nhưng ngắn ngủn mấy trăm năm, một phàm nhân theo trói gà không chặt lại trở thành một tồn tại Hóa Thần Sơ kỳ thì không có khả năng.

Cho dù Hắc Phượng tộc coi trọng dị thường với đối Đại Nhi, Hắc Phượng huyết mạch cũng vô cùng huyền diệu nhưng tốc độ tiến giai như thế thật quá mức tưởng tượng.

Hơn nữa dung mạo tiểu nha đầu Đại Nhi, hắn vẫn còn nhớ rõ. Hiện tại sẽ có chút thay đổi, nhưng hắn vẫn nhìn không ra tử sam nữ tử có chỗ tương tự cùng nữ đồng năm đó.

Hơn nữa nếu thật sự là Đại Nhi năm đó, dung mạo hắn vốn không thay đổi, vì sao nàng không nhận ra hắn.

Năm đó tiểu nha đầu còn có chút quyến luyến không muốn xa rời hắn.

Tâm niệm Hàn Lập chuyển động, trong lòng nghi hoặc một phen.

Mà Bành Quyết thấy bộ dáng Hàn Lập cổ quái như vậy thì trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng không thúc giục, mỉm cười nhìn Hàn Lập không nói.

“Bành huynh, nữ đạo hữu được gọi là Đại Nhi cũng là người Hắc Phượng tộc? Không biết có quan hệ như thế nào với Tiểu đạo hữu?” Rốt cục Hàn Lập mở miệng hỏi một câu.

“Ha ha, ta còn tưởng rằng Hàn huynh không chú ý tới nàng này. Theo ta biết, vị tiểu đạo hữu Đại Nhi là hậu nhân trực hệ, đại danh đỉnh đỉnh ở lớp trẻ của Yêu tộc. Nghe nói chẳng những tư chất tu luyện dị thường kinh người, hơn nữa hình dáng phong hoa tuyệt đại, được gọi là Phượng Linh tiên tử. Đã có không biết có bao nhiêu Yêu tộc tuấn ngạn vạn phần si mê nàng, đau khổ truy tìm mà không thể.” Bành Quyết cười trả lời.

“Hình dáng?” Hàn Lập vừa nghe lời này, ánh mắt chợt lóe.

“Khó trách Hàn đạo hữu không biết! Khuôn mặt hiện tại của nàng là bị Tiểu đạo hữu dùng bổn mạng chân linh biến ảo che đi. Trừ phi thu lại chân linh, nếu không dù có đại thần thông cũng vô pháp nhìn ra dung nhan chân chính. Hắc Phượng đạo hữu nói là muốn giảm bớt phiền toái cho nàng ở Vạn Bảo thiên hội, đỡ phải bị một số kẻ dây dưa không rõ. Sao, Hàn đạo hữu có nhã hứng với Phong Linh tiên tử này chăng? Lại nói, Hàn đạo hữu tuy là tu sĩ Hợp Thể nhưng niên kỷ không lớn, nếu muốn thu hạ nàng không phải không có khả năng. Ta nghe nói nha đầu này không phải là Hắc Phượng tộc nhân thuần túy, mà là nhân yêu lưỡng tộc hỗn huyết.” Bành Quyết cười hì hì nói, một bộ dáng đùa giỡn.

Vị Bành phó thành chủ nói như thế, nhưng hiển nhiên không cho là thật.

“Bành huynh thật sự nói đùa. Tại hạ chỉ là thấy khí chất của nàng độc đáo, không phải hạng bình thường nên có chút tò mò. Ha ha, thời gian không còn sớm, Hàn mỗ cũng nên vào trong” khóe miệng Hàn Lập nhếch lên, tươi cười trả lời.

“Ừm. Bành mỗ còn đợi đạo hữu khác, thứ cho không tiễn xa.” Bành Quyết như không nghĩ cái gì, chắp tay nói.

Lúc này, tự nhiên có một thị nữ khác tới, dẫn ba người Hàn Lập vào bên trong. Nhưng trong phút chốc Hàn Lập xoay người thì trên mặt lộ vẻ trầm ngâm.

Đoàn người tiến qua một hành lang dài được xây từ bạch ngọc, sau đó một gian thiên điện to lớn cao mấy tầng hiện ra.

Trước mặt là một điện phủ hình tròn rộng cỡ mấy ngàn trượng, có một cái Đài Bạch Ngọc cao hơn mười trượng.

Trên đài trống rỗng không người, nhưng ở bốn góc đài sáng bóng chớp động từng đạo linh quang, bên trong mơ hồ có các ngân sắc phi kiếm dài ba thước lơ lửng trên không trung.

Mà ở bốn phía dưới đài có tám gã Kim Giáp lực sĩ, cả đám dùng mặt nạ màu bạc che khuất gương mặt, sát khí quay cuồng quanh thân, có vẻ thần bí dị thường.

Hàn Lập liếc mắt nhìn bốn cây phi kiếm cùng tám gã kim giáp lực sĩ một cái, lam quang trong mắt chợt lóe, thần sắc hơi động.

Bốn cây phi kiếm này đều là linh bảo, hơn nữa giữa chúng mơ hồ có liên hệ nào đó, rõ ràng là một bộ bảo vật.

Đơn kiếm đã là linh bảo, bốn cây hợp nhất thì uy lực chi thiên có thể nghĩ ra.

Về phần tám gã Kim giáp lực sĩ, tuy rằng trên người không có pháp lực dao động, nhưng bên ngoài cơ thể quẩn quanh hắc sắc sát khí, cho thấy sự đáng sợ của bọn họ.

Hàn Lập âm thầm đánh, sau đó theo thị nữ đi tới tầng cao nhất của Thiên điện, cũng là tầng thứ ba. Thị nữ dẫn ba người tới một gian phòng bố trí độc đáo dị thường.

Phòng tuy không lớn, khoảng bảy tám trượng nhưng vật dụng đầy đủ, thậm chí khắp phòng còn có linh hoa nở rộ trong chậu.

Mà hướng về phía đài cao còn có một cái cửa sổ hình vuông.

Trên cửa sổ hiện lên một tầng sương trắng mờ ảo, nhưng hết thảy cảnh vật ngoài cửa sổ vẫn thấy được rõ ràng.

“Tiền bối! Người có hài lòng với gian quý tân phòng này không. Nếu không thích thì vãn bối có thể đổi một gian khác.” Thị nữ dẫn đường cung kính hỏi.

“Không cần, gian này là được.” Hàn Lập nhìn lướt qua, bất động thanh sắc nói.

“Vậy vãn bối cáo lui trước. Hàn tiền bối có gì phân phó cứ việc gọi, vãn bối đợi ngay tại cửa” Thị nữ cúi đầu nói.

Hàn Lập nghe xong gật đầu phất tay.

Thị nữ rời phòng ở, thuận tay đem cửa phòng khép nhẹ lại.

Hải Đại Thiếu cùng Khí Linh Tử tò mò đánh giá trong phòng, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên cửa sổ.

Hàn Lập thong dong tiến lên hai bước, ngồi xuống một chiếc ghế gần cửa sổ.

Ở phía trước ghế còn có một bàn gỗ xanh biếc, bên trên đặt một cái pháp bàn.

Hàn Lập quét hai mắt, sắc mặt không chút thay đổi, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lúc này có thể thấy, lấy đơn vị hàng nghìn Nhân Yêu lưỡng tộc đã ngồi chiếm cứ bảy tám phần chỗ ngồi nơi tầng một. Đa phần đều là tồn tại Hóa Thần cùng Luyện Hư.

Về phần Hàn Lập cùng Hợp Thể kỳ lão quái khác, tự nhiên đều ở trong các phòng ở tầng ba.

Ánh mắt Hàn Lập đảo qua, thấy hiện tại chưa có gì thì nhắm mắt nghỉ ngơi.

Hải Đại Thiếu cùng Khí Linh Tử tự nhiên thành thật ở phía sau, vòng tay mà đứng.

Không biết qua bao lâu, phía dưới truyền đến đông đảo tiếng động ồn ào, nhưng được một thoáng thì đột nhiên gian cự điện trở nên yên tĩnh dị thường.

Sắc mặt Hàn Lập vừa động mở hai mắt, thông qua cửa sổ nhìn về đài cao.

Chỉ thấy giờ phút này trên đài rõ ràng sóng vai đứng thẳng hai người tướng mạo vô cùng kỳ lạ.

Một người thân cao hai trượng, hắc khí toàn thân lưu chuyển không chừng, mơ hồ là một đại hán râu quai nón, nhưng nhìn không rõ dung mạo.

Người kia còn cao hơn cả đại hán râu quai nón một cái đầu, chỉ là trên đầu có mọc một cái sừng đỏ sẫm, hai mắt rất lớn màu xanh biếc, hai bên má có vảy giáp tinh oánh chớp động, là một Yêu tộc nhân hóa hình.

Hàn Lập xem bộ dáng hai người, tròng mắt hơi co nhưng lập tức khôi phục như thường.

Đại hán trong hắc quang trên đài ngọc bỗng nhiên mở miệng:

“Các đạo hữu đang an tọa, hẳn là nhận ra bổn hoàng cùng Ly Hỏa đạo hữu bên cạnh, cho nên bổn Phách hoàng cũng không giới thiệu nhiều. Hiện tại bổn hoàng tuyên bố, Vạn Bảo Thiên Hội lần này, đấu giá hội đầu tiên hiện tại bắt đầu.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 10
Sau khi mặc quần áo lại tử tế, sửa sang lại mái tóc, quay đầu lại hô: Đáng ghét, còn không mau tới xem có vấn đề gì không, xem có thể ra ngoài gặp người hay không? Miêu Nghị đi tới, sau khi đi quanh nàng một vòng, lắc đầu nói: Không xảy ra vấn đề gì. Lão Bản Nương có thể nói hận đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 3
Giang Nam đi vào Lĩnh Tụ Phong, chỉ thấy Lạc Hoa Âm ngồi ở đỉnh Thúy Vân cung, hai tay ôm đầu gối đối mặt trời chiều. Cái lão quỷ này, đến chết cũng không có tới tìm ta báo thù... Giang Nam đi đến bên cạnh nàng, nghe được nàng thấp giọng nói. Đây là thời buổi rối loạn, Huyền Thiên Thánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 30
Thanh Nguyên Tôn chắp tay sau lưng, chậm rãi dạo bước, thưởng thức biển hoa muôn màu trong vườn, lắc đầu chậc lưỡi nói: Dường như bản cung phát hiện lời nói từ miệng của ngươi điều không phải thật, ngươi luôn liên tục phủ nhận chuyện xấu mình từng làm, mẫu hậu còn nói ngươi là người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân