Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 18 » Phần 42

Hàn Lập - Quyển 18

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 42

Tuy rằng chiến hoả đã lan tới phụ cận Vân thành nhưng chỉ cần Vân thành chưa bị công hãm chính thức thì hậu phương tự nhiên vẫn được Thiên Vân Tộc trấn thủ. Cho nên phi xa trực chỉ hướng về hậu phương bay đi, dọc đường cũng không có việc ngoài ý muốn gì phát sinh.

Tầm nửa tháng sau, đám người Hàn Lập đã trông thấy một trong những thành thị của Thiên Vân mười ba tộc, Phục Giao thành. Thành này khác với toà Vân thành huyền phù trên cao, nó tọa lạc trên một phiến sơn mạch vô cùng rộng lớn. Non nửa toà thành căn bản là day sơn phong liên kết xây dựng mà thành, mà trong thành còn bao lấy vô số ngọn sơn phong lớn nhỏ khác. Vô luận là đỉnh các ngọn sơn phong hay là lưng chừng giữa núi đều được kiến tạo vô số những toà lầu các lớn nhỏ không đồng nhất vây quanh ngọn núi đó, từng cái ngã tư hình vòng cung nhiều vô số kể thông đi mọi nơi, có chút kỳ lạ.

Phục Giao thành này các hướng tiến công của đại quân Giác Xi Tộc khoảng hơn mười dặm, tình hình trong thành lúc này có thể cảm nhận được không khí khẩn trương hơn bao giờ hết. Chẳng những từ trên tường thành truyền đến một cấm chế ba động mà còn có từng đội ngũ hơn mười người hoặc trăm người đang tuần tra qua lại khắp nơi. Ngay cả phi xa đám người Hàn Lập đang ngồi rõ ràng có ký hiệu của Vân thành nhưng cũng bị vài đội ngân sắc giáp sĩ kiểm ra vài lần. Đương nhiên chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt đen xì của đại hán thì tất cả đều tự động cáo lui, bộ dáng đại hán chính là chứng minh thân phận dễ dàng nhất, vì vậy đám người một đường đi thẳng tới chỗ cửa thành mới hạ xuống.

“Nguyên lai là Bính tiền bối, mấy vị đạo hữu này có lẽ là những người vừa mới trở về từ Nghiễm Hàn giới. Các vị trưởng lão ở Vân thành sớm đã có phân phó, các vị sau khi quay trở về liền trực tiếp tới gặp mặt.”

Người nói chuyện là một gã phụ trách kiểm tra ở cửa thành, tu vi cũng đã đạt đến Luyện Hư Kỳ, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra đại hán mặt đen, cung kính nói.

“Ân, một khi đã như vậy, các vị lĩnh mệnh tiến vào thành đi. Ta còn có việc phải phản hồi Vân thành ngay, không tiễn các vị được.”

Đại hán mặt đen đối với hành động này không có chút kinh ngạc nào, hướng giáp sĩ gật gật đầu, sau đó quay đầu lại hướng về đám người Nguyệt tiên tử phân phó nói.

Những người khác tự nhiên không có ý kiến gì khác, nhất tề hướng đại hán mặt đen cung kính cảm tạ một câu liền ra khỏi phi xa tiến vào thành.

Đại hán mặt đen trong miệng quát khẽ một tiếng, sáu con linh thú trực tiếp bay lên không, quay đầu hướng về phía sau phá không bay đi, trong nháy mắt đã biến mất ở phía chân trời.

Đám người Hàn Lập vừa tiến vào cửa thành liền phát hiện ra các ngã tư đường trong thành nhộn nhạo nhốn nháo dị thường nhưng hơn nửa người trong số đó khuôn mặt luôn mang theo vẻ lo lắng. Ngẫm lại cũng phải!

Phục Giao thành cách Vân thành không quá xa, theo đường rút lui của Thiên Vân Tộc tự nhiên là sẽ tái tụ hội lại đây, dân số trong thành vì thế mà đông đúc hơn hẳn ngày thường.

Đám người Hàn Lập ngăn một cỗ phi xa trắng như tuyết lại, sau đó hướng xa phu yêu cầu đi tới “Tinh Vân các”. Ngay khi đám người Hàn Lập toàn bộ tiến nhập vào thú xa, thú xa liền hướng thẳng đến một toà linh phong phía xa chạy như bay.

Bên trong thú xa, Hàn Lập chọn ngồi ngay cửa sổ, ánh mắt hắn thi thoảng hướng về kiến trúc dọc đường cùng người đi đường nhìn lại nhưng trên mặt không có chút biểu hiện gì cả, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Bỗng nhiên thần sắc hắn vừa động, ánh mắt dừng lại trên một người nào đó.

Người này một thân áo bào màu tro, tóc muối tiêu, thần sắc như có bệnh trong người đang đứng ở một cửa hiệu bán tài liệu nói chuyện với một người thân mặc hoàng bào, da mặt tím nhạt, vẻ mặt thoáng chút hung ác.

Hàn Lập nhíu mày lại, tinh quang lưu chuyển trong mắt, đột nhiên mở miệng nói:

“Dừng xe, ta cần xuống xe làm chút việc. Chư vị đạo hữu tới Tinh Vân các trước, ta sẽ đến sau.”

Những người khác cùng ngồi trên thú xa với hắn khi nghe được lời này có chút ngoài ý muốn nhưng tự nhiên không có lý do gì ngăn cản hắn lại, vì thế xa phu liền lệnh cho linh thú dừng lại. Ngay khi thú xa vừa dừng lại, Hàn Lập không chút do dự liền khinh phiêu phiêu bước xuống phi xa, hướng về phía hai người đằng sau bước tới. Hai người này hiển nhiên là đang tranh chấp cái gì đó, thanh âm có vài phần to tiếng.

“Trong ba ngày phải kiếm đủ lượng tinh thạch cho ta nếu không đừng trách ta không khách khí.”

Tên mặt tím thần tình lạnh lẽo, lạnh lùng nói.

“Tình cảnh của lão phu chắc hẳn Hoàng đạo hữu cũng rõ ràng, nội trong ba ngày thật sự không thể kiếm đâu ra nhiều tinh thạch như vậy chứ?”

Lão giả hôi bào liên tục lắc đầu, bộ dáng có chút khó coi.

“Ta mặc kệ tình cảnh của ngươi như thế nào, linh thạch không trả đủ thì hậu quả ra sao ngươi cũng rõ. Ba ngày sau, nếu thật sự không có đủ tinh thạch, hắc hắc…” Tên mặt tím cười lạnh một tiếng, nói.

Lão giả hôi bào sắc mặt hơi đổi, định nói thêm cái gì nữa, bỗng nhiên tên mặt tím đối diện thần sắc có chút ngẩn ngơ, trong mắt lộ ra một tia kinh nghi tùy theo thanh âm nam tử từ phía sau đột nhiên truyền tới:

“Hướng sư huynh thiếu các hạ bao nhiêu linh thạch, ta thay hắn trả.”

Lão giả cả kinh, thanh âm phía sau cơ hồ gần trong gang tấc vậy mà hắn không cảm ứng được chút nào, trong lòng không khỏi hoảng hốt vội vàng quay người lại, chỉ thấy tầm ba trượng sau lưng không biết từ khi nào xuất hiện một gã thanh niên mặc thanh bào, khuôn mặt bình thường, thần sắc tựa cười như không, không phải là Hàn Lập thì còn là ai nữa?

“Hàn sư đệ?”

Lão giả vừa thấy Hàn Lập, trên mặt nhất thời hiện ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

“Hướng sư huynh, lâu ngày gặp lại!”

Hàn Lập mỉm cười đáp.

Lão giả này là người lúc trước Hàn Lập đã gặp tại Vân thành, Hướng Chi Lễ!

“Sư đệ, ngươi đã tới Phục Giao thành. Trước lúc ta rời khỏi Vân thành đã từng cố ý tìm sư đệ ngươi nhưng hành tung của ngươi lại cực kỳ bí ẩn, căn bản là ta không hỏi thăm được.”

Hướng Chi Lễ thần tình tươi cười, nói.

“Hành tung của ta dạo này đích thực là không mấy ai biết, sư huynh vất vả rồi. Này, Hướng sư huynh ta thiếu ngươi bao nhiêu linh thạch?”

Hàn Lập hướng Hướng Chi Lễ nói, sau đó liền hướng tên mặt tím hỏi lại một câu.

Tu vi hiện tại của tên mặt tím cùng Hướng Chi lễ bất quá cũng chỉ là Kết Đan Kỳ, đương nhiên thần niệm căn bản là không thể cảm ứng được tu vi của Hàn Lập, sắc mặt đã sớm trắng bệch nhưng hiện giờ nghe khẩu khí Hàn Lập như vậy, vội vàng khom mình hướng Hàn Lập thi lễ cung kính đáp:

“Không dám! Vãn bối không biết Hướng đạo hữu có giao tình thâm sâu với tiền bối. Số tinh thạch này coi như là vãn bối hiếu kính tiền bối!”

“Hắc hắc, ngươi cho rằng ra là người tùy tiện nhận ân huệ của người khác sao? Bao nhiêu linh thạch nói số lượng ra đi!”

Hàn Lập nghiêm mặt, thanh âm lạnh đi vài phần nói.

“Không nhiều lắm, chỉ là…”

Tên mặt tím trong lòng nhảy dựng lên, vội vàng hướng Hàn Lập nói ra một số lượng tinh thạch không đáng nhắc tới.

Nghe xong lời này, Hàn Lập một tay vừa lật, một cái túi da chợt xuất hiện trong tay hắn, sau đó hắn ném cái túi da này về phía tên mặt tím rồi dụng khẩu khí phân phó nói: “Ngươi có thể đi được rồi.”

Tên mặt tím cúi đầu len lén kiểm tra túi da, một câu cũng không nói lập tức ly khai.

“Đã khiến Hàn sư đệ bắt gặp bộ dáng của lão ca lúc này, thật sự đáng hổ thẹn.”

Hướng Chi Lễ đợi cho thân hình tên mặt tím đi xa mới hướng Hàn Lập ôm quyền cười khổ một tiếng, nói.

“Không có gì, chừng ấy linh thạch không tính là gì cả nhưng thật ra ta có thể gặp được Hướng sư huynh ở nơi này, thực sự là có chút ngoài ý muốn. Bất quá, ta còn nhớ rõ là sư huynh từng đề cập qua là nếu ta phản hồi Phong Nguyên đại lục nên tái kiến ngươi một lần, ngươi có chuyện dặn dò. Không biết là chuyện gì, sư huynh hiện tại có thể nói ra được rồi.”

Hàn Lập một tay vừa nhấc, một tầng hôi sắc quang tráo thoáng lướt qua bao lấy hai người rồi cười cười hỏi.

Trong lúc nói chuyện, Hàn Lập thuận tay thi triển ra một tầng Nguyên từ thần quang cấm chế tạm thời, ngăn những chuyện sắp nói ra sẽ bị người khác nghe lén.

Hướng Chi Lễ tuy rằng không biết Hàn Lập dùng loại thần thông nào nhưng thấy Hàn Lập thản nhiên như vậy, tự nhiên cũng hiểu được đôi chút huyền diệu trong đó, lúc này hai mắt sáng ngời, kích động hỏi:

“Sư đệ nói như vậy, chẳng lẽ ngươi có thể phản hồi Phong Nguyên đại lục?”

“Không sai. Trước đó không lâu ta đã làm cho Thiên Vân Tộc chút chuyện, cuối cùng có thể mượn toà siêu cấp truyền tống trận sử dụng một lần. Không bao lâu nữa ta sẽ rời khỏi Lôi Minh đại lục.”

Hàn Lập bình tĩnh nói.

“Thật tốt quá! Bất quá, thứ ta cần giao cho sư đệ hiện tại không có đem theo trên người. Hơn nữa nơi này cũng không phải là nơi thích hợp để nói chuyện. Như vậy đi, ba ngày sau, sư đệ hãy đến ngọn Thanh Kỳ phong ngoài thành hơn trăm dặm chờ ta, khi đó chúng ta sẽ hảo hảo nói chuyện một phen.”

Hướng Chi Lễ mừng rỡ nói.

“Thanh Kỳ phong? Nếu Hướng sư huynh đã nói như thế thì cứ như vậy đi.”

Hàn Lập nghe xong, trong mắt ẩn ẩn xuất hiện một tia dị sắc, gật gật đầu nói.

“Một lời đã định. Đúng rồi, Hàn sư đệ, có phải tu vi của ngươi lại tiến nhanh rồi không? Tuy rằng hiện tại ta không thể nhìn ra cảnh giới hiện thời của ngươi nhưng áp lực ngươi gây ra cho ta rõ ràng lớn hơn lúc trước nhiều lắm!”

Hướng Chi Lễ nhìn khắp người Hàn Lập đánh giá vài lần, bộ dáng có chút sợ hãi cùng cảm thán hỏi.

“Nói về việc này, chẳng qua tu luyện có chút tiến bộ mà thôi.”

Hàn Lập cười nhẹ, bâng quơ đáp.

Cứ như vậy, Hàn Lập cùng Hướng Chi Lễ hàn huyên trong chốc lát liền thu Nguyên từ thần quang lại, sau đó ngăn một chiếc thú xa cáo từ rời đi.

Lão giả đứng tại chỗ nhìn bóng dáng thú xa khuất dần, khóe miệng hơi hơi run rẩy một chút nhưng lại giống như một nụ cười gian xảo!

Phục Giao thành tuy rằng rất lớn nhưng so với Vân thành thì vẫn hơi kém một chút. Hàn Lập ngồi trong thú xa, hơn nửa canh giờ sau hắn đã đi tới chân một ngọn sơn phong. Tại đây, một tảng lớn lầu các liên tiếp được dựng lên đem cả ngọn sơn phong bao kín vào bên trong.

Dựa theo chỉ dẫn của xa phu, Hàn Lập đi dọc theo sơn đạo mà lên nhưng ở chỗ sườn núi lại có thêm một toán giáp sĩ, bộ dáng cảnh giới nghiêm mật. Cũng may, đám người Liễu Thuý Nhi cũng vừa mới đi qua cho nên Hàn Lập chỉ vừa mới báo thân phận lập tức dễ dàng được thông qua.

Một lát sau, Hàn Lập đã đứng trước một toà lầu các thật lớn ngay trên đỉnh núi. Trước phiến đại môn của toà lầu các này có treo một tấm biển hiệu màu hoàng kim, mặt trên dùng cổ văn viết “Tinh Vân các” như rồng bay phượng múa, bộ dáng có chút đáng chú ý. Bất quá làm cho Hàn Lập có chút kinh ngạc chính là phía trước toà lầu các này có một lão giả mặc hoàng bào, thân hình mập mạp, hai tay để sau lưng bộ dáng như đang đứng đợi ở đó. Bất quá vừa thấy Hàn Lập xuất hiện, hoàng bào lão giả lập tức tươi cười đi tới. Lão già này chính là trưởng lão Vạn Cổ Tộc, Thiên Cơ Tử.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 25
Trên vạn người tụ tập thành quả cầu tấm chắn khổng lồ nhanh chóng tự phòng ngự, đồng thời cũng nhanh chóng phá vòng vây về hướng đường cũ. Chữ Tử Sơn cũng không hổ là cận vệ quân kinh nghiệm sa trường, biết lúc này nếu phòng ngự chỉ có một con đường chết, phải giết một đường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 20
Hắc Vũ thượng nhân cùng tăng nhân tự nhiên sẽ không để linh vật này chạy thoát đơn giản như thế! Lúc này lão giả đột nhiên thúc dục bảo vật, nhất thời cự chung sau một thoáng hoảng động liền buông ra một mảnh ngân sắc âm ba hùng hổ cuốn xuống dưới. Tăng nhân thì một tay liền lật...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Điệp khúc tình - Tác giả The Kid
Đăng đang quen với một cô nàng xinh đẹp tên Hải Vân, cô là giám đốc của một công ty lớn. Với gương mặt đẹp trai, body chuẩn sáu múi như Đăng thì cô gái nào cũng thích. Đăng dễ dàng cua được Vân cũng nhờ ngoại hình công tử đẹp trai này. Thật ra Đăng đang muốn lợi dụng Vân, chứ không hề...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân