Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 18 » Phần 13

Hàn Lập - Quyển 18

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 13

Cơ hồ trong lúc nhất thời, Hàn Lập đang ở trong một cái không gian kỳ quái, bốn phía đều là một mảnh xám xịt, chỉ có duy nhất cách đó không xa là một cánh cửa cực lớn toàn thân màu xám đen, mặt trên có vô số phù văn màu kim ngân lẫn lộn. Không khí thoắt minh thoắt ám, có vẻ thần bí dị thường.

Cánh cửa này rõ ràng là hoàn toàn giống với cánh cửa lúc trước ở trong tấm bình phong, lúc này hắn giống như bị cuốn vào trong bức tranh trên bình phong.

“Nơi này quả nhiên là một chỗ cùng loại với Tu di động thiên.”

Hàn Lập sau khi nhìn qua mọi nơi thì ánh mắt liền dừng lại ở trên cánh cửa cực lớn, trên mặt lộ ra một tia quỷ dị. Bỗng nhiên một tay hắn vừa lật, trong tay linh quang chớp động rồi một cái trận bàn hiện ra trong tay, còn tay kia nhanh chóng bấm quyết thúc dục pháp lực, chỉ thấy trận bàn bắn nhanh ra ngoài.

Pháp bàn sau khi bay ra bốn phía một chút thì liền hoá thành một đoàn quang cầu rơi thẳng xuống, vừa tiếp xúc với mặt đất thì tiến vào trong đó không thấy bóng dáng. Một lúc sau, một cỗ sương mù màu trắng từ chỗ trận bàn biến mất tuôn ra. Sương mù đậm đặc nhưng không tán lại hình thành một tầng sương mù cực kỳ dày đặc đem Hàn Lập cùng cánh cửa phía trước tất cả che kín lại.

Ở một góc khác, Hàn Lập lúc này thần sắc hơi buông lỏng, tay áo bào run lên, một đoàn thanh quang bao lấy một vật bay ra, sau khi xoay quanh một cái thì bỗng nhiên huyền phù trước người. Đúng là Hư Thiên Đỉnh!

Hắn ngẩng đầu nhìn cái đỉnh này một chút, kết quả là cái nắp tự hành mở ra, từ bên trong có thanh quang chợt lóe rồi một đạo bạch sắc hư ảnh bắn ra. Sau khi ra đến giữa không trung thì hiện ra một nữ đồng chừng sáu bảy tuổi, quần áo màu trắng, khuôn mặt tròn xoe, cực kỳ đáng yêu. Đúng là nha đầu Khúc nhi này.

“Tham kiến công tử!”

Nha đầu kia hướng về phía Hàn Lập chỉnh đốn trang phục rồi thi lễ, cười hì hì nói.

“Làm không tệ! Có thể ở trong đỉnh mà không lộ ra chút khí tức nào, ngay cả ta cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của ngươi. Hai người kia tự nhiên là càng không thể phát hiện.”

Hàn Lập trên mặt lộ ra vẻ vừa lòng tán dương nói.

“Điều này là đều dựa vào bảo vật cùng phù lục của công tử ban cho, nếu không bằng vào thần thông của Khúc nhi thì làm sao có thể giấu diếm được hai gã Luyện Hư đỉnh giai kia chứ!”

Khúc nhi cười hi hi nói.

Nàng nói xong thì trên người thanh quang chợt lóe rồi một tấm hắc sa từ trên người bay ra, đồng thời một tay hư không đẩy ra một tấm Thái Nhất Hoá Thanh Phù bỗng nhiên xuất hiện trong tay. Sau đó tiếp tục hai tay cung kính cầm hai vật dâng lên trả lại cho Hàn Lập.

“Không cần đưa cho ta nữa. Ngươi tự thân am hiểu độn thuật cùng ẩn nặc thuật, hai bảo vật này ở trong tay ngươi lại càng có thể phát huy ra uy năng kinh người. Cái khác không nói, cho dù là ta tự mình vận dụng hai vật này thì cũng không nhất định ở trong khoảng cách gần như thế mà giấu diếm được hai người kia. Hơn nữa ta còn đồ vật khác cũng có công năng tương tự, ngươi cứ việc lưu lại để hộ thân đi.”

Hàn Lập khoát tay chặn lại nói.

“Nếu công tử đã nói như vậy thì tiểu tỳ sẽ lưu lại chúng nó.”

Khúc nhí khẽ cười rồi đem hắc sa cùng phù lục trực tiếp thu lại, chỉ thấy thanh quang lóe lên rồi hai vật kia liền biến mất.

Hàn Lập thấy vậy thì mỉm cười rồi thần sắc ngưng trọng hỏi:

“Lúc trước ta thu bảo vật từ kim đỉnh ra đã cố ý làm cho linh quang trở nên chói mắ một chút thì mới nhân cơ hội đưa ngươi vào trong Hư Thiên Đỉnh, nhưng khoảng thời gian đến lúc mở đỉnh này ra để xem bảo vật rất ngắn, ngươi có kịp ra tay hay không?”

“Hì hì, Khúc nhi động tác chính là rất nhanh, chủ nhân người xem!”

Nữ đồng nghe vậy thì đắc ý cười, tiếp theo bàn tay nhỏ bé vừa lật lấy ra một viên đan dược ánh vàng rực rỡ.

“Hư Linh Đan! Làm tốt lắm!”

Hàn Lập tuy rằng trong lòng mơ hồ có vài phần phán đoán nhưng một khi thực sự nhìn thấy đan dược này thì vẫn mừng rỡ. Hắn vung tay đem khoả kim sắc đan dược kia từ chỗ nữ đồng nhiếp lại trong tay, sau khi ngưng thần nhìn kỹ thì cuối cùng cũng xác định không có lầm. So với hai khoả kia thì không có khác gì.

Hàn Lập tuy rằng chưa biết được công năng cụ thể của nó nhưng ngay cả Thải Lưu Anh cùng Đoạn Thiên Nhận là những tồn tại Hợp Thể Kỳ đều lâm vào tình thế bắt buộc phải có, không ai nhường ai thì cũng biết nó quý hiếm đến mức độ nào.

“Bởi vì chủ nhân lúc trước đã phân phó cho ta không được đụng vào các bảo vật là pháp khí mà tập trung lưu ý dược bình cùng dược hợp linh tinh gì đó. Cho nên ta cũng chỉ lấy ra từ trong bình một viên đan dược mà thôi. Vì chủ nhân đã dặn nên nếu số lượng đan dược vượt quá hai khảo thì lấy đi một khoả. Khúc nhi là hoàn toàn nghe theo mà làm, nếu không hai khoả kia ta cũng không muốn lưu lại đâu.”

Nữ đồng nọ khẽ nhếch môi lên, bộ dáng vẫn có vài phần tiếc hận.

Hàn Lập nghe xong thì cười ha ha nói:

“Ngươi như thế là có chút lòng tham a, có thể qua mặt hai người kia mà lấy được một viên Hư Linh Đan đã là rất may mắn cùng rất có cơ duyên rồi. Nếu thật sự động đến mấy viên đan dược khác thì ngược lại dễ dàng xảy ra vấn đề. Bất quá cũng may mắn trong bình có ba khoả đan dược, nếu thật sự chỉ có một viên thậm chí là hai viên thì đúng là rất khó giải quyết. Không thể, ta cũng chỉ có thể trơ mắt mà buông tha mà thôi. Ta cũng không muốn tại dị tộc chi địa bị hai gã Hợp Thể Kỳ truy sát đâu.”

Hàn Lập sau khi cười rồi giải thích một hai câu thì một tay hướng vào vòng trữ vật phất tay một cái, cái tử kim tiểu bình kia lại xuất hiện trong tay.

Hắn đem đan dược bỏ vào trong đó, sau đó lại dán thêm mấy đạo phù lục lên trên rồi mới đưa cái bình này cẩn thận thu lại.

“Chủ nhân nói như thế thì khẳng định là có đạo lý nhưng trơ mắt nhìn thấy linh đan rơi vào tay hai người kia thì trong lòng tiểu tỳ cảm thấy có chút không cam tâm.”

Khúc nhi vẫn có vài phần không cam lòng nói.

Hàn Lập mỉm cười lắc lắc đầu nhưng lại lập tức nghĩ tới cái gì đó mà vung tay lên, từ trong đó có vô số khẩu phi đao dài chừng một tấc tuôn ra. Mỗi khẩu đều tỏa ra hàn quang lạnh người mà mỏng như giấy, trong nháy mắt liền trải rộng ra trong không trung phụ cân, số lượng chừng ba bốn trăm khẩu.

“Chủ nhân, đây là…”

Nữ đồng nhìn thấy cảnh này thì có chút há hốc mồm hỏi.

“Đây là một bộ phi đao trước đây ta ở hải ngoại dùng hai cánh quái nga luyện hoá mà thành, tổng cộng có ba trăm sáu mươi khẩu. Ta xem ngươi còn chưa có bảo vật hộ thân liền tặng cho ngươi phòng thân đi. Chúng nó tuy rằng không thể so sánh với Thông thiên linh bảo đỉnh giai bảo vật gì đó nhưng nếu có thể luyện hoá toàn bộ thì đụng tới đối thủ bình thường thì thừa sức hộ thân. Cũng coi như ngươi lần này lập công mà tưởng thưởng!”

Hàn Lập nói xong, một tay hướng lên hư không đẩy đi.

Nhất thời hàn quang đầy trời chớp động, hơn ba trăm khẩu phi đao chợt lóe lên rồi bắn nhanh đi. Một lát công phu sau, tất cả phi đao liền rơi vào trong tay Khúc nhi.

“Đa tạ công tử thưởng bảo vật!”

Khúc nhi nghe vậy thì vừa mừng vừa sợ, thân hình nhoáng lên một cái liền trở nên mơ hồ mà biến mất không thấy nhưng ngay sau đó liền xuất hiện ra trước người Hàn Lập rồi kinh hỉ hò hét đem phi đao thu lại.

“Tốt lắm, vì cẩn thận thì ngươi trở về bản thể mà hảo hảo luyện hoá số phi đao này đi, không được ta gọi về thì không cần hiện thân trước mặt người khác.”

Hàn Lập thần sắc nghiêm nghị phân phó một câu.

“Dạ, công tử. Khúc nhi nhất định sẽ thành thật tu luyện.”

Nữ đồng này tự nhiên là đáp ứng, sau đó một tay bấm quyết rồi mang theo chúng phi đao hoá thành một đoàn bạch quang hướng một chỗ trên người Hàn Lập nhảy vào mà biến mất không thấy.

Hàn Lập thấy vậy thì thở ra một hơi, ánh mắt vừa động rơi lên trên cánh cửa cực lớn cách đó không xa, trên mặt lộ ra vẻ cân nhắc. Cơ hồ trong lúc đó, ở trong tử sắc chủ điện ban đầu, Thạch Côn và Liễu Thuý Nhi đang nhìn tấm bình phong trước mắt. Chỉ thấy một tầng thanh sắc quang mang bao phủ phía trên tấm bình phong đã tiêu tán hầu như không còn để hình ảnh hiển lộ ra nhưng lúc này trong bức tranh lại tràn ngập một tầng mây mù màu trắng khiến cho hai người căn bản không thể nhìn thấy sự tồn tại của cánh cửa thật lớn bên trong.

Ở bốn phía bình phong không biết khi nào đã có thêm mười cây hoàng sắc phiên kỳ, phía trên có hoàng quang thản nhiên chớp động vừa lúc đem bình phong vây vào bên trong, tạo thành một cái pháp trận trên không. Mà trước người Liễu Thuý Nhi cùng Thạch Côn đang có hai ba kiện bảo vật loè loè sáng lên mà huyền phù trên không lúc này đang vây quanh hai người mà từ từ chuyển động không ngừng.

“Liễu tiên tử, làm sao bây giờ? Chúng ta đã mượn pháp trận chi lực, hơn nữa còn liên tiếp thay đổi nhiều loại đại uy năng bảo vật nhưng vẫn không thể mở cấm chế vào cửa của tấm bình phong này ra được. Không gian cấm chế này hiển nhiên không phải chúng ta có thể trong thời gian ngắn bài trừ được nhưng Hàn đạo hữu lại làm cách nào mà tiến vào trong đó, hơn nữa tựa hồ lại không thấy hao tổn nhiều khí lực.”

Thạch Côn thở dài một hơi rồi bỗng nhiên nhìn Liễu Thuý Nhi hỏi một câu.

“Thạch huynh không có chú ý tới sao?”

Liễu Thuý Nhi trầm mặc một lát rồi hỏi lại một câu.

“Chú ý cái gì?”

Đại hán thực sự có chút không hiểu rõ, hỏi ngược lại.

“Vừa rồi trong mắt Hàn đạo hữu có huyễn hoá ra đệ tam hắc nhãn, ngươi không biết là rất giống với một vật trong truyền thuyết sao?”

Liễu Thuý Nhi thản nhiên nói.

“Ngươi nói Phá diệt pháp mục!”

Thạch Côn dù sao cũng không phải là hạng tầm thường, được nữ tử nhắc khẽ thì nhất thời bừng tỉnh đại ngộ.

“Không sai. Ngoại trừ loại yêu mục trong truyền thuyết này ra thì tiểu muội thật đúng là chưa nghe nói đến có loại thần thông gì tương tự, hơn nữa lại có thể dễ dàng xé mở không gian cấm chế tùy thời tiến vào trong bình phong như vậy.”

Liễu Thuý Nhi bình tĩnh nói.

“Phá diệt pháp mục xác thực là có loại thần thông bất khả tư nghị này. Nếu thật sự là như thế thì trừ phi chúng ta liều mạng đem cửa khẩu này hoàn toàn phá huỷ, nếu không là căn bản không có cơ hội tiến vào trong đó.”

Thạch Côn chau mày, thì thào nói.

“Chúng ta liên thủ liều mạng tổn thương chút nguyên khí thì đích xác là có vài phần có thể làm được chuyện này nhưng vạn nhất thất thủ thì chính là tương đương với biến thành chặt đứt đường lui của Hàn đạo hữu. Làm như thế mà nói Thạch huynh không sợ Hàn đạo hữu từ bên trong nổi giận phá không gian đi ra tìm ngươi tính sổ sao? Dù sao đã có Phá diệt pháp mục trong người thì việc này rất khó mà nói được.”

Liễu Thuý Nhi giương đôi mắt khẽ cười một tiếng nói.

Thạch Côn nghe Liễu Thuý Nhi nói thì sắc mặt hơi đổi, ánh mắt quay lại nhìn bình phong một lần rồi lập tức cười khan vài tiếng:

“Liễu tiên tử nói giỡn rồi. Thạch mỗ sao lại đi làm loại chuyện tổn nhân hại mình bất lợi này. Nếu không có khả năng mở ra không gian cấm chế này thì không bằng chúng ta rời đi, đi tới chỗ khác trong thiên điện nhìn xem liệu có thu hoạch khác gì không.”

“Thạch đạo hữu nói lời ấy thật sự đúng ý tiểu muội, ta cũng có ý như vậy.”

Lúc này Liễu Thuý Nhi thản nhiên cười đồng ý nói. Thạch Côn thấy vậy thì cũng cười hắc hắc, ánh mắt lưu luyến rời khỏi bình phong nhìn lướt qua rồi tay áo đột nhiên hướng sang một bên vung lên.

Nhất thời một cỗ hoàng sắc quái phong từ trong cổ tay áo cuồn cuộn bay ra, sau khi cuộn ra thì đem toàn bộ tường giáo, búa lớn cùng binh khí trên vách đại điện cùng khôi giáp các màu trên mặt đấy thu vào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 8
Tối hôm qua lúc 0h, cũng chính là hơn 12h trưa bên Mỹ, trên internet đột nhiên xuất hiện một trang web mới. Thời nay, trang web mới phát trên internet mỗi ngày đều có tới mấy ngàn cái, đồng thời hôm nay cũng có tới chục ngàn trang phải sụp đổ, một trang web mới xuất hiện, chỉ như là một cơn sóng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Quan Trường – Quyển 14
Sau khi Văn phòng thư kí thông qua một số ý kiến đối với việc xử lý vấn đề Thần Đông, hoàn toàn không nhắc đến thảo luận của Ủy ban thường vụ, cân nhắc xuất phát từ bảo mật, giai đoạn hiện tại không nên công khai, đồng thời quyết định, bước hành động tiếp theo giao toàn quyền cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 5
Trong bầu trời, trên lưng một đầu yêu thú phi hành khổng lồ có mấy đạo thân ảnh nhảy xuống Địa Long đỉnh. Hai đạo thân ảnh xuất hiện, một người mặc hoàng bào, khí tức toàn thân bất phàm, đó chính là Đoạt Mệnh Thương Lý Giang Đạt bài danh thứ hai mươi trên Long bảng, chính là một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân