Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 17 » Phần 64

Hàn Lập - Quyển 17

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 64

Tuy rằng Hàn Lập vẫn chưa nói ra toàn bộ, nhưng Hứa lão quái tự nhiên hiểu được ý tứ này, không khỏi nhíu mày hỏi một câu:

“Đạo hữu rốt cuộc cần loại bảo vật nào mới bằng lòng trao đổi, không ngại thì nói thẳng ra đi. Cho dù lão phu không có, nhưng cũng quen biết nhiều, cũng sẽ giúp đỡ đạo hữu tìm được.”

Hàn Lập nghe thế, lại trầm ngâm không nói. Nói rằng hắn không muốn gì đó, tất nhiên là không đúng. Cái gì không nói, nhưng mà những gì Thanh Nguyên Tử cần có một đống lớn… những tài liệu quý hiếm kia. Nhưng cũng bởi vì như thế, hắn lại không tiện mở miệng. Dùng chân lân bản nguyên đổi lấy vài kiện tài liệu, hắn cảm thấy thực là không đáng. Nhưng nếu mà dùng để đổi một đống lớn tài liệu, Hứa lão quái sợ rằng sẽ nghĩ hắn nhân lúc cháy nhà mà hôi của, như thế lại thành cùng đối phương trở mặt.

“Hứa đạo hữu, đồ vật mà tại hạ cần đều có chút hiếm có, cho dù là đạo hữu cũng không thể tìm được. Coi như là không nói đi. Về phần loại thiên địa nguyên khí kia…”

Hàn Lập khẽ thở dài một hơi, trên mặt hiện lên vẻ chần chờ.

Hứa lão quái thấy Hàn Lập bộ dáng khó xử như thế, sắc mặt âm tình bất định. Nhưng hắn liếc mắt về phía sau nhìn thiếu niên, bỗng cắn răng một cái, lại móc ra từ trong lòng một chiếc hộp ngọc màu xanh đậm, vẻ mặt cứng lại nói:

“Hàn huynh hãy xem vật này như thế nào? Thứ này giá trị to lớn, thậm chí còn hơn mấy thứ lúc trước. Vật này cũng là một thứ mà một vị trưởng lão trong tộc cần đến, Hứa mỗ vốn là muốn hiến cho ngài, thuận tiện kiếm một ít chỗ tốt trong tông. Nhưng bây giờ ta vì đứa cháu này, cũng mặc kệ. Hàn huynh trước tiên hãy nhìn vật ấy một chút. Tại hạ tin tưởng, nếu vật ấy không phải là thứ mà đạo hữu cần, nhưng mà bản thân nó cũng đủ để bù đắp tổn thấy của đạo hữu.”

Nhìn thấy Hứa lão quái nói như thế, Hàn Lập cũng không thấy gì đó ngoài ý muốn. Đổi lại là hắn, thì lúc đầu cũng không đem vật ấy ra ngay từ đầu. Về phần trong miệng đối phương đã nói là vật này là thứ mà trưởng lão trong tộc cần đến, hơn phân nửa cũng chỉ coi là thuận miệng nói một cái cớ mà thôi. Hắn tự nhiên sẽ không quá xem trọng.

Vì vậy Hàn Lập sắc mặt bình thường gật đầu, quơ tay một cái cầm lấy hộp. Ngón tay vừa tiếp xúc với hộp ngọc, lập tức hắn cảm thấy một luồng giá lạnh truyền lại, trong lòng không khỏi thắc mắc hộp ngọc là do loại linh ngọc nào luyện chế thành thế mà giá lạnh dị thường, lạnh lẽo còn hơn những loại huyền ngọc mà hắn đã biết.

Hàn Lập đối với vật trong hộp có chút hứng thú, ngón tay khẽ động, nắp hộp chậm rãi mở ra. Chỉ thấy ánh kim chợt lóe, trong hộp hiện ra một vật. Đúng là một khối kim loại màu đỏ tựa như ngọc lưu ly, chỉ lớn cỡ nắm tay, nhưng bề mặt tản ra ánh vàng rực rỡ kỳ quái. Ánh mắt Hàn Lập lập lòe, hiện ra một tia nghi hoặc, tựa hồ biết được lai lịch của vật này, nhưng lại có vẻ không thể tin được.

Bỗng nhiên bàn tay hắn cuốn một cái, hàn quang chợt lóe, một thanh đoản kiếm màu trắng nhạt xuất hiện trong tay, kiếm dài nửa thước, tuy rằng thoạt nhìn hàn quang lập lòe, nhưng rõ ràng là một pháp khí bình thường. Hàn Lập khẽ động cổ tay, đoản kiếm lập tức hóa thành một tia sáng trắng hướng vào trong hộp ngọc vọt tới. Sau một khắc, mũi kiếm đâm vào khối kim loại đỏ đậm trong hộp ngọc.

Một màn kinh người hiện ra.

Vô thanh vô tức! Mũi kiếm vừa mới chạm vào kim loại đỏ đậm một cái, cả thanh đoản kiếm giống như là một ngọn nến bị hòa tan ra, hóa thành một luồng khói xanh biến mất không chút dấu vết.

“Viêm kim chi tinh! Đạo hữu vậy mà lại tìm được vật ấy.”

Hàn Lập biến sắc, âm thanh khô khốc nói ra.

“Hàn đạo hữu ánh mắt thật tinh chuẩn. Viêm kim chi tinh này, là đỉnh giai tài liệu luyện chế hỏa thuộc tính pháp bảo, thậm chí nếu đem trộn một ít vào trong pháp bảo bình thường, có thể bỗng nhiên gia tăng hỏa thuộc tính thần thông. Bảo vật tiêu hao của đạo hữu dù có trân quý chăng nữa, nghĩ rằng dùng cái này cũng đủ để đền.”

Hứa lão quái nhìn Hàn Lập đang cầm hộp ngọc màu xanh, nói ra chậm rãi.

“Đạo hữu thực sự quyết định làm thế này! Tại hạ đúng là có thể dùng Viêm kim chi tinh này. Thế nhưng vật ấy quý hiếm như thế, Hàn mỗ cũng sẽ không để Hứa huynh chịu thiệt. Vậy đi, ta sẽ bồi thường thêm 500 vạn linh thạch, cũng coi như là nửa mua nửa trao đổi.”

Vẻ kinh ngạc dần dần biến mất trên mặt, Hàn Lập tự tính toán một chút, sau đó bỗng nhiên cười nói ra.

“Hay lắm, tất cả theo như Hàn đạo hữu nói đi…”

Vốn là bởi vì đem ra viêm kim chi tinh mà cảm thấy đau lòng, nhưng khi nghe xong lời của Hàn Lập, Hứa lão quái sắc mặt hòa hoãn, gật đầu một cái đồng ý.

Đối với hắn, cái viêm minh chi tinh này dù có quý hiếm, nhưng so sánh với tiền đồ đứa cháu mà mình ký thác bao nhiêu kỳ vọng, tự nhiên là điều sau nặng hơn vài phần.

“Nhưng không biết theo như Hàn đạo hữu nói, bảo vật kia…”

Hứa lão quái thấy bàn tay Hàn Lập khẽ lật, đã thu lấy hộp ngọc, thử thăm dò một câu.

“Hứa huynh yên tâm đi, trước tiên hãy thu lấy túi tinh thạch này. Sau đó lên đỉnh núi chờ là được. Ta lập tức sẽ thúc đẩy bảo vật kia, một lần nữa gọi tới thiên tượng. Đạo hữu chỉ cần tại trên núi thu lất nguyên khí là được.”

Hàn Lập ha hả cười, giải thích, cùng phất tay một cái lên túi trữ vật, đem một chiếc túi da đựng tinh thạch, ném cho Hứa lão quái.

“Hay lắm, Hứa mỗ sẽ ở trên núi chờ tin tốt.”

Hứa lão quái hiển nhiên không ngờ Hàn Lập lại lập tức thực hiện giao dịch trôi chảy như thế, cầm túi da ngẩn ngơ một cái, lập tức lại trở nên mừng rỡ.

Vì vậy hắn lập tức đứng dậy cáo từ, mang theo thiếu niên ly khai động phủ của Hàn Lập, đi thẳng lên trên đỉnh núi. Hàn Lập tiễn hai người đến cửa, sau khi tận mắt thấy hai người độn quang biến mất, cũng không kiềm chế được hưng phấn trong lòng, khóe miệng cười nhè nhẹ.

“Vậy mà lại đoạt được Viêm kim chi tinh nhanh như vậy. Hơn nữa trước đây đã có được kim tủy tinh trùng cùng huyết hạnh, chủ tài liệu cô đọng Phạm thánh chân ma pháp tướng đã đầy đủ hết, chỉ cần đem phối hợp với tài liệu phụ trợ, là có thể cô đọng pháp tướng, làm cho nó có thân thể chính thức.”

Hàn Lập thì thào tự nói, hai mắt sáng ngời. Sau đó hắn đóng cửa đá lại, quay vào trong động phủ, cũng thẳng hướng đại sảnh mà đi. Chuyện tiếp theo thì đơn giản, Hàn Lập lại gọi ra Đề Hồn, từ trong cơ thể nó lấy ra một viên tinh thể chân lân bổn nguyên, rồi lại cố ý dùng anh hỏa luyện hóa.

Kết quả là hạt tinh thể lại lần nữa hóa thành một đạo sáng vàng kim, xuyên thủng nóc nhà bắn ra ngoài, vừa tiến vào đỉnh núi thì thiên tượng kinh người lại xuất hiện lần nữa. Quấy nhiễu thiên địa nguyên khí phụ cận. Hứa lão quái đã sớm chờ trên núi một lúc lâu, tự nhiên mừng rỡ, lập tức lấy ra chiếc hồ lô đỏ thẫm bên hông, làm nó hóa thành hỏa giao hùng hổ bổ nhào vào trong không trung. Kết quả chỉ một chút công phu, thiên tượng nhìn như kinh người tản mát hết, thiên địa nguyên khí hầu hết bị hỏa giao một ngụm nuốt hết.

Toàn bộ quá trình nhanh hơn lần trước nhiều, các dị tộc tu sĩ khác trên linh sơn, cũng không còn kích động nhiều nữa.

Hứa lão quái đem hỏa giao một lần nữa trở về thành hồ lô ban đầu, vừa thu lại xong thì mang theo thiếu niên đang mừng rỡ quay về động phủ của chính mình.

Tại đại sảnh động phủ, Hàn Lập thông qua mặt gương đồng đem tất cả thu vào trong mắt, mới cười cười thu lại bí thuật, cũng thu lại gương đồng, sau đó dùng thần niệm phân phó cho Oa oa vài câu, một lần nữa rời khỏi động phủ.

Lúc này, Hàn Lập trực tiếp chạy đến mấy cửa hàng tài liệu lớn trong Vân Thành, không tiếc tiêu hao một khoản lớn linh thạch, mua một hơi hơn ba mươi loại tài liệu mới quay về động phủ. Cũng may là Vân thành là một trong vài tòa siêu cấp đại thành của Thiên Vân, bằng không có vài loại tài liệu không tầm thường, tại thành thị khác thì đúng là không nhất định mua hết cùng nhau.

Hàn Lập tiến vào mật thất, bắt đầu bế quan nửa tháng, Vân thành lại xảy ra một sự kiện lớn mà ít người biết. Cửa thành vốn là vẫn phòng bị nghiêm ngặt và chặt chẽ, bỗng dưng lại sâm nghiêm thêm vài phần. Trong thành nhân thủ tuần tra các nơi, cũng nhiều hơn mấy lần. Có một ít người ngoài mới vào thành gần đây, bị một ít nhân vật thần bí tìm tới, bị kiểm tra cực kỳ nghiêm khắc. Trong đó một ít người có vấn đề về thân phận, càng lạ lùng là theo đó mà biến mất.

Tại một nơi nào đó trong Vân thành, một gian đại sảnh cực kỳ bí ẩn có hơn mười đại nhân vật thân phận khác nhau, chia ra hai hàng, mỗi người ngồi trên một ghế. Những người này, có Vạn Cổ Tộc Thiên Cơ Tử ba vị trưởng lão, có Tinh tộc Thải Lưu Anh, Thạch Kiển tộc Đoạn Thiên Nhận mà Hàn Lập biết. Về phần những người khác tuy khuôn mặt xa lạ, nhưng xem vẻ mặt thì rõ ràng cùng đẳng cấp với đám người Thiên Cơ Tử. Nhiều thánh tộc thanh danh hiển hách như vậy, lúc này đều cùng ngồi ngay ngắn, vẻ mặt nghiêm nghị. Mà phần lớn đều lộ trên vẻ mặt một tia cẩn thận.

Chính giữa điện phủ lại có một đôi nam nữ ngồi song song với nhau. Nam là một gã thanh niên có bộ dáng tầm hai bảy hai tám tuổi, mặc áo bào trắng, nữ là một lão bà tóc vàng, trên mặt đầy những nếp nhăn sâu dày, hình như đến cả mí mắt cũng không thể mở thì phải. Lão bà thì không nói, nhưng Hàn Lập nếu mà nhìn rõ ràng thanh niên mặc áo bào trắng, thì nhất định sẽ bị dọa sốc. Bởi vì thanh niên mặc áo bào trắng, trong đấu giá hội lần trước từng xuất hiện, là thanh niên họ Phí tu vi Đại Thừa kỳ.

Lúc này, thanh niên sắc mặt trầm như nước, cả người toát ra hơi thở âm trầm.

“Đã nhiều ngày như vậy, mà còn không tìm được người của Giác Xi tộc lẻn vào. Nếu không phải hắn đã cao chạy xa bay, thì cũng chính là trốn ở một nơi các ngươi vốn không tìm ra được. Bạch đạo hữu, Thủy Mị bộ lạc các người phụ trách việc này gần đây. Ngươi thấy việc này thế nào?”

Thanh niên họ Ông bỗng nhìn một người, lạnh lùng hỏi.

Người nọ là một gã tóc bạc trắng, nhưng mặt lại như thanh niên, mặc cẩm bào, nghe họ Ông hỏi như thế, sắc mặt khó coi, nhưng vội vàng đứng dậy, hơi chắp tay trả lời:

“Phí tiền bối, ta đã phái ra tinh nhuệ trong tộc tinh thông mê hồn thuật, gần như những người khả nghi tiến vào Vân Thành trong vòng nửa năm, đều kiểm tra một lần. Thậm chí còn tìm được mấy trăm người là thám tử của các tộc khác phái vào trong Thiên Vân. Nhưng mà tên Giác Xi tộc xông vào cung phụng đường kia, một chút tung tích cũng không thấy. Ta cảm thấy, hắn rất có khả năng đã thực sự rời khỏi Vân thành. Bằng không, tuyệt không cách nào thoát khỏi những kiểm tra nghiêm mật của chúng ta như thế.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 14
Thân là Thiên Tôn, không muốn phối hợp nói thẳng là được, lại còn có thể giả chết. Thật sự mất mặt xấu hổ! Bạch Tiểu Thuần, cho dù ngươi có tu vi Thiên Tôn, nhưng ngươi không một trái tim của cường giả! Sự chán ghét trong mắt Cổ Thiên Quân càng mãnh liệt hơn. Theo hắn thấy, cho dù đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 1
Sau khi do dự, Lục Thiếu Du cũng có ý định tu luyện Nộ Diễm Quyền, trước mắt mà nói, tu luyện Nộ Diễm Quyền đối với chính mình cũng không có bất kỳ chỗ nào không tốt, về phần vũ kỹ tốt hơn, về sau nghĩ biện pháp tìm trên người Nam thúc, Nam thúc nhất định là có. Vô Song tỷ, chúng ta đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 19
Trên đường, Hạ Tưởng sẽ chờ Liên Nhược Hạm gọi điện thoại đến. Vốn sau khi hắn nhận được điện thoại của Tào Thù Lê, khi ông cụ Ngô và Ngô Tài Dương tỉnh dậy, liền gọi điện cho Liên Nhược Hạm, nhưng không ai nghe máy. Sau lại ngẫm có thể là Liên Nhược Hạm rất mỏi mệt, nên cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân