Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 16 » Phần 16

Hàn Lập - Quyển 16

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 16

“Tiền bối khẳng định vãn bối có tài liệu Kim Lôi Trúc?” Nét mặt Hàn Lập kỳ quái, chậm rãi hỏi.

“Tất nhiên lão phu không thể khẳng định, nhưng Hàn đạo hữu một lần có thể luyện chế bảy mươi hai cây phi kiếm Kim Lôi Trúc, nên đoán chắc số Kim Lôi Trúc còn dư trong tay đạo hữu cũng không ít. Bởi vậy ta mới nhắc tới chuyện này.” Khương lão giả thản nhiên nói.

“Chỉ sợ khiến tiền bối thất vọng rồi, trong tay vãn bối quả thực không còn thừa Kim Lôi Trúc. Năm đó do cơ duyên nên mới có vừa đủ số trúc để luyện chế bảy mươi hai cây phi kiếm mà thôi.” Hàn Lập thở dài một hơi, trả lời.

“Không có?” Lão giả nhíu mày, tựa hồ có chút bất ngờ.

“Đúng vậy, vãn bối tuy rất muốn nhờ tiền bối tinh luyện lại phi kiếm nhưng cũng đành lực bất tòng tâm.” Hàn Lập cười khổ.

Lời này của hắn cũng không phải là giả.

Tuy rằng trong tay hắn có cái bình nhỏ thần bí cùng linh căn Kim Lôi Trúc.

Nhưng nhiều năm qua, Ích Tà Thần Lôi ẩn chứa trong bảy mươi hai phi kiếm luôn luôn đủ để hắn sử dụng, còn bình nhỏ cũng cần để thôi thúc nhiều loại khác.

Nhiều năm trôi qua, hắn không bồi dưỡng thêm Kim Lôi Trúc nên hiện tại đột nhiên Khương lão giả muốn dùng Kim Lôi Trúc để trao đổi, tuy hắn động tâm nhưng cũng chỉ có thể cắn răng cự tuyệt.

Lão giả ngóng nhìn Hàn Lập một hồi lâu, nét mặt vẫn không có bất cứ biểu tình gì, lúc này mới nhàn nhạt nói:

“Nếu không có Kim Lôi Trúc thì lão phu cũng không thể giao kiếm quyết cho ngươi. Đúng rồi, năm đó ngươi thu Kim Lôi Trúc hẳn là cũng lấy được không ít lá Kim Lôi Trúc.”

Lão giả tựa hồ nhớ tới điều gì, cuối cùng lại nhắc tới lá của Kim Lôi Trúc.

“Quả thực do vãn bối thấy lá trúc này rất kỳ lạ, phi kim phi mộc. Tuy không biết sử dụng nhưng vẫn thu lại tất cả.” Hàn Lập ngơ ngác một lúc, thành thật trả lời.

“Thu lại tất cả! Tốt lắm! Tuy ngươi không có Kim Lôi Trúc nhưng giao lại cho ta lá trúc này ta cũng có thể đem kiếm quyết cùng phương pháp tinh luyện truyền thụ cho ngươi. Nhưng ta cũng sẽ không thể giúp ngươi tinh luyện phi kiếm. Ngươi nguyện ý chứ?” Trong ánh mắt lão giả thoáng hiện nét vui mừng.

“Đương nhiên là nguyện ý!” Hàn Lập không chút do dự nói.

Cho dù biết lá Kim Lôi Trúc có chỗ thần diệu, nếu không thì đối phương cũng đã không yêu cầu thứ này. Nhưng đối với hắn mà nói thì dùng một đồ vật không thể sử dụng đối lấy một thứ có thể dùng đương nhiên là một việc nên làm.

Trữ vật thủ trạc của Hàn Lập sáng lên, thanh mang chớp động, thoáng chốc hai chiếc hộp gỗ đã xuất hiện trên tay.

Tiếp đó cổ tay khẽ rung lên đưa hộp gỗ đến phía đối diện.

Lão giả tuy không cử động chỉ có ánh mắt lóe lên kỳ quang, hai chiếc hộp gỗ vừa bay đến trước người đã lập tức dừng lại giữa không trung.

Tiếp đó, “phốc – phốc” hai tiếng, nắp hộp tự động mở ra để lộ từng chồng lá trúc kim quang rực rỡ như được đúc ra từ vàng ròng!

“Không sai, đây chính là lá Kim Lôi Trúc!” Ánh mắt lão giả thoáng quét qua hai chiếc hộp, trong nháy mắt đã phân biệt thật giả, nét mặt lộ rõ vẻ hài lòng.

Tay áo ông ta rung lên, hai hộp gỗ một lần nữa tự động đậy lại sau đó biến mất vô tung vô ảnh.

Tiếp đó, ngón tay ông ta lại bắn ra một đạo bạch quang đến thẳng chỗ Hàn Lập.

Hàn Lập vung tay bắt lấy đạo bạch quang này, đây rõ ràng là một khối ngọc giản.

“Tân kiếm quyết cùng phương pháp tinh luyện đều đã được ta ghi lại trong đó, ngươi trước tiên có thể kiểm tra một chút để tránh việc lão phu lừa gạt ngươi.” Lão giả mỉm cười nói.

“Ván bối không dám!” Hàn Lập cũng không hề quan sát ngọc giản mà lập tức thu nó vào trong áo.

Lão giả thấy vậy khẽ gật đầu.

“Lá trúc cũng đã giao cho tiền bối, tiền bối có thể cho vãn bối biết một chút lá trúc này dùng để làm gì được không, cũng là để vãn bối tăng thêm kiến thức!” Hàn Lập không nhịn được liền hỏi.

“Ha ha, trong tay Hàn đạo hữu có phải còn lưu lại một ít lá trúc đúng không? Yên tâm, chừng này cũng đủ để ta dùng nên ta sẽ không chú ý đến phần ngươi lưu lại. Trong Nhân tộc rất ít người biết, nhưng ở Trường Nguyên Tộc thì ai cũng biết đến việc này, nói cho ngươi cũng không sao cả. Lá Kim Lôi Trúc có hai công năng sử dụng, một là có thể dùng để luyện chế Kim Cương Diệt Ma Thần Lôi, trong lúc đối phó với ma vật uy lực còn trên Ích Tà Thần Lôi, là một lợi khí khi tu sĩ bước chân vào Đại Thừa kỳ để đối phó với Vực Ngoại Thiên Ma. Còn công năng nữa chính là dùng để nuôi linh trùng, nó có khả năng khiến linh trùng sinh ra biến dị rất lớn, nhưng yêu cầu là cũng cần phải ăn khá nhiều lá Kim Lôi Trúc mới được.” Lão giả không hề để ý, đem tất cả công dụng nói cho Hàn Lập.

“Vực Ngoại Thiên Ma là gì?” Hàn Lập cảm thấy khó hiểu.

“Vực Ngoại Thiên Ma cũng giống tư lôi kiếp của tu sĩ chúng ta. Lôi kiếp của tu sĩ trên Linh giới trên cơ bản thường cách một đoàn thời gian sẽ diễn ra không thảy đổi, hơn nữa vực Ngoại Thiên Ma là một loại ma đầu công kích sau khi tu sĩ tiến vào Đại Thừa kỳ. Chúng nó vô hình vô sắc, giống như tâm ma nhưng so với tâm ma lợi hại gấp trăm lần. Nói như vậy, khi pháp lực của tu sĩ Đại Thừa chúng ta suy nhược hoặc tâm tình không ổn định thì Vực Ngoại Thiên Ma này sẽ xuất hiện. Một khi không thể ngăn cản được thì thân thể sẽ bị hỏng, nguyên thần tinh hồn bị ô uế cuối cùng trở thành một thành viên trong Thiên Ma. Ta muốn dùng một ít lá Kim Lôi Trúc để luyện chế Kim Cương Diệt Ma Thần Lôi đề phòng khi độ kiếp bị Thiên Ma quấy rối.” Lão giả do hôm nay đạt thành hai tâm nguyện tâm tình rất tốt, nên mới nói nhiều như vậy.

Trên mặt Hàn Lập dường như nghĩ tới điều gì đó, đặc biệt là lúc nghe thấy lá Kim Lôi Trúc có thể khiến linh trùng biến dị thì trong lòng thoáng động.

“Đúng rồi, Hàn đạo hữu định ở tại chỗ này bao lâu?” Lão giả bỗng đình chỉ truyền âm, dùng lời bình thường hỏi.

“Nơi đây âm khí quá nặng không thích hợp để vãn bối tu hành lâu dài, hơn nữa bên ngoài cũng có một số sự tình cần xử lý nên không thể ở chỗ này lâu.” Hàn Lập chần chờ một chút rồi trả lời.

Vừa nghe Hàn Lập nói vậy, sắc mặt Nguyên Dao trắng nhợt nhưng nháy mắt liền khôi phục lại như thường.

Ngoại trừ Nghiên Lệ đứng ngay bên cạnh thì những người khác đều không chú ý đến biến hóa nhỏ trên mặt nàng.

Ánh mắt Nghiên Lệ khẽ động, khóe miệng hơi nhếch thoáng để lộ nét mặt kỳ quái nhưng cũng lập tức che dấu đi.

“Ồ, nói như vậy thì ngươi đã tìm được phương pháp rời khỏi không gian này?” Khương lão giả nhìn Hàn Lập, nét mặt đầy thưởng thức.

“Vãn bối còn chưa tìm được!” Hàn Lập sờ mũi, xấu hổ nói.

“Ha ha, vậy ngươi cũng không cần tìm. Để đưa người tiến vào không gian này có lẽ lão phu không làm được nhưng để đưa người rời đi thì lại có biện pháp, nếu không lão phu sao có thể yên tâm sống trong thánh địa Phù Du Tộc này được! Mấy ngày nữa lão phu sẽ tự mình thi pháp đưa ngươi rời đi.” Lão giả hắc hắc cười nói.

“Đa tạ tiền bối!” Hàn Lập không khỏi vui mừng, lập tức mở lời cảm ơn.

“Nhưng ngươi nên nhớ kỹ, lão phu không hề làm chuyện không công mà do còn muốn cùng ngươi làm tiếp một số giao dịch khác.” Nét mặt vui mừng của Hàn Lập chưa hết thì lão giả đã tiếp tục truyền âm tới.

“Tiếp tục giao dịch!” Hàn Lập ngẩn ngơ.

“Đạo hữu có hứng thú với Minh Hà thần nhũ không?” Thanh âm của lão giả trở nên ngưng trọng.

“Tiền bối định lấy thần nhũ ra để giao dịch?” Hàn Lập giật mình kinh hãi.

“Lão phu ở Minh Hà chi địa thời gian dài như vậy, nếu ngay cả một chút thần nhũ cũng không lấy được thì chẳng phải là một việc đáng chê cười sao?” Lão giả cười nhạt một tiếng, bộ dạng tỏ ra đây là một việc đương nhiên.

“Chẳng lẽ người Phù Du Tộc không biết việc này? Thần nhũ không phải là có hai Minh Lôi Thú canh giữ sao?” Hàn Lập nghi hoặc hỏi.

“Hai con Minh Lôi Thú đó có thể ngăn cản lão phu sao? Ta tất nhiên là có thủ đoạn tránh khỏi tai mắt chúng mà lấy di thần nhũ. Hơn nữa mỗi một lần lão phu lấy đi cũng không nhiều nên ngay cả bọn họ có biết cũng không dám tìm lão phu lý luận.” Khương lão giả ngạo nghễ nói.

“Thần nhũ đương nhiên là vãn bối muốn! Nhưng quả thực trên người không còn thứ gì đáng giá trong mắt tiền bối!” Hàn Lập kinh hãi một hồi, khó xử nói.

“Lão phu đâu có nói muốn thứ gì trên người ngươi.” Lời của lão giả có chút quỷ dị.

“Ý của tiền bối là…” Thần sắc Hàn Lập thoáng động.

“Rất đơn giản, vì ta còn phải nghênh đón đợt thiên kiếp tiếp theo nên không thể rời khỏi không gian này nhưng có một yêu cầu trọng yếu, chỉ cần ngươi ở bên ngoài giúp ta thu thập đủ số lượng tài liệu, trong vòng ngàn năm sau đó đưa đến đây thì ta sẽ dùng một chút Minh Hà thần nhũ để trao đổi. Hàn đạo hữu cảm thấy giao dịch này thế nào?” Lão giả hỏi.

“Tiền bối vẫn chưa nói cho vãn bối biết cần thu thập những thứ gì.” Hàn Lập không lập tức đáp ứng mà cẩn thận hỏi lại.

Thấy thái độ Hàn Lập cẩn thận như vậy, ngược lại Khương lão giả tỏ ra rất hài lòng.

Không nói một lời ông ta phất tay áo lại phóng ra một khối ngọc giản nữa.

Hàn Lập cầm lấy khối ngọc giản này, đem thần thức tiến nhập vào trong đó.

Chỉ một lát sau, sắc mặt của hắn tỏ ra chù chừ không quyết.

Qua một lúc nữa, Hàn Lập mới rút thần niệm khỏi ngọc giản, cúi đầu trầm ngâm một lúc rồi ngẩng đầu nhìn lão giả gượng cười:

“Tiền bối, tuy rằng những thứ người nêu trong ngọc giản không nhiều nhưng vãn bối cũng mới nghe qua một phần mười trong số đó mà thôi. Những thứ này chắc chắn là vô cùng quý hiếm, nếu không có cơ duyên thì ngay cả nhìn thấy cũng khó. Tiền bối cũng quá đề cao vãn bối rồi.”

“Hàn đạo hữu thấy Minh Hà thần nhũ là thứ phổ thông sao? Đây là thứ mà ngay cả tu sĩ Hợp Thể cũng mong muốn, không tiếc mạo hiểm tính mạng để lấy được. Huống hồ ta cũng không bảo ngươi cần nhất định thu đủ số lượng trong danh sách. Chỉ cần ngươi tìm cho ta hai phần ba rồi trở về đây thì ta cũng sẽ dùng thần nhũ trao đổi.” Lão giả thong dong nói.

“Hai phần ba? Nếu như vậy thì cũng không phải không có hy vọng làm được!” Hàn Lập cân nhắc thêm một lát rồi nói.

“Nói như vậy, Hàn đạo hữu đã đáp ứng giao dịch này phải không? Nếu vậy thì việc ta đưa ngươi rời khỏi Minh Hà chi địa coi như là đặt cọc trước.”

“Vãn bối có thể không đáp ứng sao?” Hàn Lập vuốt mũi, cười khổ nói.

“Hai ngày sau, ta sẽ đưa đạo hữu rời khỏi Minh Hà chi địa!” Hai mắt lão giả híp lại, cười lớn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 37
Dứt lời, Mạc Kình Thiên phất tay xé rách không gian, thân ảnh cấp tốc biến mất ngay tại chỗ. Ma Linh yêu nữ nghe vậy, độc vụ xoay tròn quanh thân không ngớt, thân ảnh xinh đẹp nhất thời thoát thân ra ngoài. Âm Minh dạ xoa, Địa Long cùng Âm Quỷ cũng tự lui ra, chỉ có thân ảnh Lục Thiếu Du chợt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 28
Vũ Tôn cửu trọng, rốt cuộc đột phá. Ánh sao thu vào tròng mắt, đôi mắt Lục Thiếu Du càng sâu thẳm, hân hoan tuôn ra đáy mắt. Xoẹt! Con ngươi Lục Thiếu Du co rút, vung tay phải lên biến chưởng thành trảo. Trảo ấn xẹt qua không gian, nơi đi qua không gian bị xé rách năm khe hở đen ngòm, trảo ấn thu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lưu Phong – Quyển 7
Đây là một sơn cốc có cảnh sắc cực đẹp. “Hầu gia, ngươi quả thật không thất hứa, mộ dung phi nhân ở ngay trong cốc đó, ngươi vào đi.” Ngay khi Lưu Phong đang ngây người ra thì trong sơn cốc truyền đến. Lưu Phong tài cao lớn mật không hề do dự bước vào trong. “Không ổn...”...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân