Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 15 » Phần 17

Hàn Lập - Quyển 15

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 17

“Không sai, ta đúng là có ý này. Các hạ mặc dù có tư cách gia nhập tộc Thiên Bằng của chúng ta nhưng dù sao cũng xuất thân từ Nhân tộc, cho dù có thể thông qua thí luyện cùng khảo nghiệm, cũng không thể đảm nhiệm chức Thánh chủ của bổn tộc. Nhưng Hàn đạo hữu lại có thể dùng thân phận Thánh tử trợ giúp hai vị Thánh tử một tay, giúp bọn họ thông qua thí luyện. Đương nhiên nếu làm như thế, ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi. Chẳng những có thể cho ngươi dung nhập một ít chân huyết của Côn Bằng, mà còn có hậu tạ khác”.

Thiếu nữ không phủ nhận, không chút hoang mang nói.

Chuyện tốt cỡ này tìm tới cửa, nếu là người bình thường sẽ hoan hỉ vô cùng, sợ rằng lập tức đáp ứng ngay.

Nhưng Hàn Lập lại ánh mắt chớp động, không lập tức đáp lời.

Thiếu nữ cũng không có ý thúc giục, chỉ yên lặng ngồi trên ghế thản nhiên mà nhìn Hàn Lập.

Sau thời gian một chén trà, Hàn Lập lại mở miệng nói: “Tiền bối vì chuyện Thánh tử, thậm chí không tiếc để một ngoại nhân như ta gia nhập quý tộc, vậy khảo nghiệm này nguy hiểm thật không nhỏ nha. Có thể nói cho tại hạ biết trước một chút rồi Hàn mỗ lại quyết định cũng không muộn”.

“Thí luyện đúng là phi thường nguy hiểm. Nói đại khái, Thánh tử các tộc tham gia, tỷ lệ đại khái khoảng sáu bảy thành. Mà tu vi Thánh tử giống nhau đều là Phi Linh Tương, tương đương với Hóa thần quý tộc. Lúc này, bởi vì Thánh chủ bổn tộc ngã xuống ngoài ý muốn. Hai gã Thánh tử chỉ có thực lực sơ cấp Phi Linh Tương, chưa chuẩn bị đầy đủ. Nếu tham gia thú luyện, mười phần là không thể thông qua. Đạo hữu thần thông tại hạ mặc dù không nắm rõ, nhưng có thể từ Nhân tộc một mình xuyên qua hơn phân nửa đại lục Phong Nguyên mà tới, thực lực tuyệt đối không phải tầm thường. Mặc dù nội dung thí luyện này nguy hiểm, nhưng đối với đạo hữu hẳn là không thành vấn đề”.

Thiếu nữ mặc dù trước đó đoán có sai một chút nhưng phán đoán cuối cùng lại không sai.

“Chỉ là cấp Phi Linh Tương ư?” Khóe mắt Hàn Lập giật một cái, thận trọng hỏi.

“Các hạ yên tâm, bổn trưởng lão sẽ không nói dối gạt người”.

Thiếu nữ khẽ mỉm cười.

“Tôi cần suy nghĩ một thời gian”.

Hàn Lập lại hẹn thời gian.

“Sự tình trọng đại, muốn cân nhắc cũng đúng. Như vậy đi, ta cho ngươi thời gian ba ngày. Ba ngày sau, ta vẫn ở đây chờ ngươi quay lại. Ở trong thời gian này, đạo hữu có thể tự do hành động trong thành, sẽ không có người làm phiền ngươi. Mặt khác, ta tên là Kim Duyệt. Ngươi hãy nhớ kỹ tên này”.

Thiếu nữ nói không chút tức giận, tựa hồ câu trả lời của Hàn Lập đã sớm nằm trong dự đoán của nàng.

Hàn Lập tất nhiên trong miệng nói cảm ơn, sau đó không chút chần chờ mà cáo từ.

Mắt thấy Hàn Lập ra cửa, thân hình thoáng một cái đã không còn thấy bóng dáng, Kim Duyệt khẽ mỉm cười, đưa tay nâng chén linh trà, nhấp nhẹ một ngụm.

“Đại trưởng lão, thật cứ như vậy mà thả hắn đi sao”.

Trong gian phòng đá hôi quang chợt lóe, đột nhiên từ bên trong xuất hiện một cao một lùn, người đến là hai tộc nhân Thiên Bằng.

“Sao, ngươi nghĩ ta nên đối đãi với người này thế nào?” Kim Duyệt liếc nhìn hồng tu lão giả đang nói chuyện, hỏi thẳng.

“Cứ lấy Vũ sí đã dung nhập cọng vũ của Côn Bằng đi, chúng ta cần gì phải để người dị tộc giả mạo Thánh tử, chi bằng cướp vũ sí, bổn tộc chọn một người khác kế thừa chân huyết chẳng phải tốt hơn sao”.

Lão giả râu đỏ thân hình cao lớn, hai tay xoa nhẹ nói.

“Nếu thật dễ dàng như thế thì ta còn phải nói nhiều với một gã dị tộc như thế sao. Lúc ấy cứ giết chết hắn, đoạt vũ sí là xong rồi”.

Khóe miệng thiếu nữ nở nụ cười lạnh, trả lời không chút khách khí.

“Vậy ý của đại trưởng lão là…” Một mỹ phụ vóc người nhỏ nhắn thấy lão già râu đỏ còn định nói gì, vội kéo nhẹ vạt áo lão, thanh âm cung kính mở lời trước.

“Bàn về sự hiểu biết đối với Nhân tộc, ta nghĩ đến hôm nay Thiên Bằng tộc không có người thứ hai có thể so được với ta. Nhân tộc khác với tộc Phi Linh chúng ta. Bản thân bọn họ thực lực bình thường, hơn phân nửa thần thông đều đặt lên việc tu luyện bảo vật. Cho nên có thể tế luyện một số bảo vật qua nhiều năm, luyện hóa đến mức tùy tâm hoàn toàn. Loại bảo vật này cũng không phải là không thể cưỡng đoạt. Nhưng sau khi cướp vào tay, vết tích của chủ cũ trong bảo vật rất khó xóa hết trong một thời gian ngắn. Hơn nữa uy lực của bảo vật cũng sẽ vì đổi chủ mà đại giảm. Bảo vật vũ sí của người này ta đã kiểm tra kỹ, đúng là dạng pháp bảo này. Mà ta đã nhận được tin, chỗ thí luyện Thánh tử đã được chọn ra, chúng ta căn bản không có thời gian đoạt bảo vật, rồi giao cho tộc nhân khác tế luyện lại lần nữa”. Kim Duyệt trầm ngâm một chút, nhưng vẫn giải thích mấy câu.

“Thì ra là vậy. Nhưng nếu như thế. Máu chân thánh của bổn tộc chẳng phải sẽ lưu lạc ở ngoại tộc sao. Đây cũng không phải là chuyện nhỏ”.

Lão già râu đỏ vẫn cuống quýt lắc đầu.

“Tư trưởng lão chẳng lẽ đã hồ đồ. Lần này bổn tộc nếu không có Thánh tử nào thông qua thí luyện thì cả tộc sẽ bị những chi nhánh khác thâu tóm, nếu so sánh thì chuyện chân huyết nói lúc đầu chỉ là chuyện nhỏ. Hơn nữa muốn phòng ngừa chuyện này xảy ra, cũng không phải là không có thủ đoạn bổ cứu khác”. Đôi mắt sáng của thiếu nữ tinh quang chợt lóe nói.

“Ha ha, lời của đại trưởng lão thật có lý. Chờ gã dị tộc nhân này giúp chúng ta vượt qua kiếp nạn rồi, mỏn mọn chỉ là một tồn tại cấp Phi Linh Tương, đến lúc đó muốn giết hoặc giữ lại, còn không phải là do chúng ta quyết định sao”.

Mỹ phụ trung niên sau khi ngẩn ra, ngay sau đó mặt liền nở nụ cười nói.

“Giết thì không thể. Cho dù là dị tộc nhân, một khi dung nhập chân huyết của Côn Bằng thì cũng xem như là một nửa tộc nhân. Chúng ta đều sẽ chịu hạn chế của lời thề Thiên Bằng. Huống hồ nếu hắn giúp tộc vượt qua lần đại kiếp nạn này thì hắn cũng coi như là ân nhân của bổn tộc. Nếu không cần thiết, không nên đả thương hắn mà có thể giam lỏng, sau này không để hắn rời khỏi đó là được rồi”.

Kim Duyệt lạnh lùng mà nhìn mỹ phụ một cái, nói không chút cảm tình.

“Làm như vậy cũng được. Có phải nên thông báo cho những tên gác cửa và phái người âm thầm đi theo tên dị tộc nhân này không? Để tránh hắn trong mấy ngày này đột nhiên chạy mất”. Lão già râu đỏ đột nhiên nói như thế.

“Tư trưởng lão không cần phải lo lắng, ta vừa rồi đã động tay động chân một chút trên Vũ sí của hắn rồi. Nếu hắn ra khỏi bổn thành, ta sẽ biết ngay lập tức”. Kim Duyệt lại chẳng thèm để ý chút nào tới việc này.

“Xem ra hai người chúng tôi đã quá lo lắng, đại trưởng lão suy nghĩ hết sức chu toàn”.

Một tia sáng kỳ dị chớp động trong mắt mỹ phụ, mỉm cười nói.

“Lo xa cũng không xấu. Trong Ngũ đại trưởng lão của bổn tộc, chỉ có ba người chúng ta là ở trong tộc. Mà chuyện này lại liên quan đến sự tồn vong của bổn tộc, ba người chúng ta phải thống nhất với nhau được mới có thể hành động. Nếu không ta cũng sẽ không truyền âm ở trên đường, gọi hai vị đến chỗ này. Tư trưởng lão, các người còn có ý kiến gì khác không?” Thiếu nữ nhìn hai người, chậm rãi nói.

“Không có, cách làm của đại trưởng lão đã hết sức ổn thỏa rồi”.

Lần này, mỹ phụ và lão già đều đồng thanh nói.

Thiếu nữ nghe vậy thì gật đầu.

Từ đầu đến cuối, ba trưởng lão tộc Thiên Bằng này không hề đề cập tới việc Hàn Lập sẽ cự tuyệt.

Chuyện này cũng khó trách, bởi vì hắn ở trong mắt đại trưởng lão tộc Thiên Bằng hay là trong mắt lão già và mỹ phụ, chỉ là một gã dị tộc cấp Hóa Thần, nào có khả năng từ chối yêu cầu của bọn họ.

Mà giờ khắc này, ở chỗ cách bọn thiếu nữ ngoài trăm dặm, Hàn Lập đang vỗ hai cánh phi hành ở tầng trời thấp.

Từ biểu hiện mà xem thì thấy thần sắc hắn vẫn như thường, nhìn các loại kiến trúc phía dưới một cách hứng thú. Nhưng trong lòng lại băn khoăn không ngừng, âm thầm cân nhắc khốn cục của bản thân mình.

Lần này bại lộ thân phận một cách hồ đồ, tình cảnh này thật không hay.

Với kinh nghiệm nhiều năm của hắn, làm sao mà không biết yêu cầu thiếu nữ cho dù có hoàn thành hay không, kết quả của hắn đều sẽ không tốt.

Còn chuyện cự tuyệt thì chắc chắn không thể nào.

Về phần ý niệm chạy trốn thì vào lúc rời khỏi chỗ của thiếu nữ, đã sớm xoay chuyển ở trong đầu hắn mấy lần rồi.

Nhưng sau khi thần niệm theo bản năng quét qua Phong Lôi Sí sau lưng đành chỉ có thể cười khổ không thôi.

Vị đại trưởng lão tộc Thiên Bằng kia, ắt đã gieo một dấu hiệu trong Vũ sí, ở trong khu vực nhất định, tất cả hành tung của hắn đều rơi vào trong lòng bàn tay của đối phương.

Với tu vi hiện tại của hắn, cũng không phải là không thể cưỡng chế xóa đi dấu vết này. Nhưng ít nhất phải mất mấy ngày mới có thể làm được. Mà thời gian lâu như thế, đã có thể khiến vị đại trưởng lão kia tìm tới vô số lần rồi.

Xem ra biện pháp duy nhất, chỉ có việc đầu tiên là đưa ra một ít điều kiện có thể khiến đối phương sợ ném chuột vỡ bình mới được. Nếu không thì hắn tình nguyện nghĩ cách nguy hiểm là bỏ chạy, cũng tuyệt không làm Thánh tử dị tộc gì gì đó.

Về phần nói điều kiện gì, chuyện này phải đợi sau khi hắn hiểu rõ tình huống đại khái trong tộc Thiên Bằng, mới có thể cân nhắc tốt được.

Cũng may hắn tu luyện đến nay, trải qua nguy hiểm vô số. Trước mắt tuy thân lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan nhưng cũng không quá kinh hoảng.

Hàn Lập vừa phi hành chậm chậm, trong đầu vừa chuyển động như điện đủ các loại ý niệm.

Cho nên thời gian kế tiếp, Hàn Lập đi vào trong một gian nhà đó cao lớn gần giống nhà sách trong thành thánh.

Hắn ở đó đọc qua gần nửa lượng sách.

Sau một ngày một đêm mới mang theo vẻ mặt mỏi mệt mà rời khỏi đó.

Trở về chỗ ở, Hàn Lập ở tại quán Quý Tân đóng chặt cửa không ra, mãi đến sáng ngày thứ ba, hắn mới lại rời đi.

Mục tiêu lần này là đi đại điện giao dịch thời khai thủy.

Trên đường đi cũng không gặp trở ngại gì. Hàn Lập sau khi phi hành một thời gian ngắn, rốt cuộc cũng đã tới biên giới thành thánh, đứng trước một kiến trúc kiến tạo kỳ quái.

Kiến trúc này xây tường sát một ngọn dốc đứng cao khoảng ngàn trượng, cũng từ trong vách núi trực tiếp lộ ra một quảng trường khổng lồ hình chữ nhật.

Mà ở một mặt của quảng trường, đột nhiên mở ra một cửa đá hình vòm cao khoảng trăm trượng ở trên vách núi đá.

Ở hai bên cửa, rõ ràng có hơn mười vệ sĩ toàn thân võ trang phân nhau mà đứng, ở giữa có rất nhiều người Thiên Bằng ra ra vào vào, trông phi thường náo nhiệt.

Hàn Lập ở nơi xa chỉ híp hai mắt lại mà quan sát một lát, sau đó hai cánh lại động, người được bọc một luồng ánh sáng xanh bay về phía trước.

Ánh mắt một gã thủ vệ trước cửa quét qua người Hàn Lập, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, vội cung kính thi lễ với Hàn Lập.

Hàn Lập nhẹ gật đầu với gã, rồi thân hình chợt lóe, nghênh ngang bay vào trong cánh cửa.

Trước mắt sáng ngời, một khoảng không gian rộng lớn vô cùng.

Sau cánh cửa cực lớn phảng phất xuất hiện một thế giới khác mà liếc mắt một cái không thể nào nhìn thấu đích cuối của lối đi sâu hun hút.

Hai bên tất cả đều là từng tầng kiến trúc cao lớn giống cung điện.

Nhìn kỹ hơn, những kiến trúc này phân hơn mười tầng, mỗi tầng đều cao ba mươi trượng, mà cách mỗi tầng hơn trăm trượng, đều xuất hiện một cửa điện cao hơn mười trượng khác.

Vô số người Thiên Bằng bay ra bay vào, bay lên bay xuống giữa những kiến trúc này, xem ra trong cửa điện chính là nơi giao dịch của người Thiên Bằng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 30
Miêu Nghị cũng chạy theo đến, hai tay vung kiếm chém mạnh xuống. “Rầm ào ào”, lại một thân cây đại thụ ngã xuống. Ngọc La Sát lại bật người bay vọt lên trên một thân cây khác. Cứ như vậy nhiều lần, Miêu Nghị chém liên tục hơn mười cây đại thụ cũng không đụng đến được một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 11
Vô số thanh xà từ trên thân thể Hỏa Phong xuất hiện, mà Hỏa Phong như biến thành xà vương, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ dọa người. Mọi người chung quanh nhìn thấy một màn này ngạc nhiên không thôi, bọn họ đều biết luyện dược sư có khả năng khống hỏa lợi hại, nhưng bọn hắn không nghĩ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 14
Lam Thập Tam đang bị linh hồn áp chế cuốn lấy, lúc này lại bị thú hồn của con Xích Kim Độc Chu này đè áp tới, dưới một cỗ linh hồn lực lượng vô hình đè ép xuống, muốn cử động là chuyện vô cùng khó khăn, lúc này mặt mày của hắn biến sắc, lộ ra vẻ ngưng trọng mà xưa nay chưa từng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân