Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 1 » Phần 49

Hạ Thiên - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 49

– Tam nhi, con nói bậy bạ gì vậy?

Ninh Tố Nga quát lớn:

– Sao con có thể nói như vậy với Hạ thần y?

– Mẹ, con còn chưa nói với mẹ sao?

Liễu Kỳ rõ ràng không sợ Ninh Tố Nga:

– Vân Mạn còn trẻ, bị người ta gạt cũng bình thường, con đây kiến thức rộng rãi, sao có thể bị lừa gạt dễ dàng như vậy được?

– Ý anh nói tôi đây già rồi hồ đồ phải không?

Ninh Tố Nga tức đến mức phát run:

– Tam nhi, bây giờ con có tương lai, bây giờ muốn dở giọng gia chủ phải không?

– Mẹ, mẹ hiểu lầm con rồi, có mặt mẹ ở đây, tất nhiên chưa đến lượt con làm chủ.

Liễu Kỳ như cười như không nói:

– Nhưng con là người làm cha, làm chủ cho con gái của mình không có vấn đề gì đấy chứ?

– Tam thúc, y thuật Hạ Thiên là cháu tự mình kiểm chứng, chú còn nghi ngờ điều gì?

Liễu Vân Mạn không khỏi chen vào một câu.

– Vân Mạn, cháu nói mình đã tự kiểm chứng, vậy chú hỏi cháu, người này có chữa tốt cho cháu chưa?

Liễu Kỳ hỏi.

– Tam thúc, tuy Hạ Thiên còn chưa chữa lành bệnh cho cháu, nhưng cháu rõ ràng cảm nhận được bệnh tình của mình đang diễn tiến chậm lại, bây giờ cũng không còn đau đầu nữa, chẳng lẽ cháu còn gạt chú sao?

Liễu Vân Mạn có chút tức giận, vất vả lắm mới tìm được người chữa quái bệnh cho Liễu gia, thậm chí nàng còn không tiếc trả giá ủy thác mình cho Hạ Thiên. Bây giờ nàng mời được Hạ Thiên đến Liễu gia, mắt thấy sắp đại công cáo thành, sau này Liễu gia sẽ thoát khỏi cơn ác mộng. Nàng nào biết vào đúng lúc mấu chốt thì Liễu Kỳ lại ngáng chân? Đúng là phức tạp.

– Chú không cần biết hắn ta dùng thủ đoạn gì, nhưng tôi nói rõ, trừ khi hắn ta có thể chữa lành bệnh cho cháu, nếu không, chú cũng không để hắn chữa cho chính mình.

Liễu Kỳ nói:

– Những năm này chú chưa từng đến bệnh viện cũng sống được đến bốn mươi lăm tuổi, mà các người cả ngày chỉ muốn tìm thần y, kết quả là gì? Cha cháu mới qua ba mươi đã mất, cháu thì còn chưa đến ba mươi đã có nguy cơ, chú cũng không muốn con mình giẫm vào vết xe đổ của mọi người.

– Tam thúc, chú nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ chú nghĩ rằng cháu muốn hãm hại mọi người sao?

Liễu Vân Mạn có chút tức giận.

– Vân Mạn, chú không nói như vậy, chú chỉ quý trọng sinh mệnh của mình, cũng quý trọng sinh mạng của sáu đứa con trai và bốn đứa con gái, không muốn để chúng trở thành vật thí nghiệm cho đám lang băm.

Liễu Kỳ hừ lạnh một tiếng:

– Chúng nó vui vẻ sống được bốn mươi năm còn hơn suốt ngày lo lắng đến bệnh tình và chỉ sống được ba mươi năm.

Liễu Kỳ không quan tâm đến vẻ mặt Ninh Tố Nga đã trắng bệch, cũng không quan tâm đến gương mặt đỏ bừng của Liễu Vân Mạn, hắn quay đầu nhìn Hạ Thiên:

– Tiểu tử, tôi mặc kệ cậu có phải là thần y hay không, tóm lại, trừ khi cậu có thể chữa lành bệnh cho Vân Mạn, nếu không đừng hòng bảo tôi tin cậu.

– Ngu ngốc.

Hạ Thiên chỉ nói ra hai chữ.

– Cậu… Cậu dám mắng tôi sao?

Liễu Kỳ trở nên giận dữ.

– Cũng không muốn mắng chú, mà chú thật sự là người ngu ngốc.

Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói.

– Nếu chú không phải kẻ ngu ngốc thì sao lại nói ra những lời ngốc nghếch như vậy?

Hạ Thiên nói bằng giong khinh thường:

– Tôi cần gì phải để chú tin tưởng? Chú nghĩ rằng tôi sẽ bắt buộc phải chữa bệnh cho chú sao? Bộ dạng của chú giống như khỉ, tôi nhìn qua cũng cảm thấy ngứa mắt, chú sống hay chết có liên quan gì đến tôi? Chú không thích tôi chữa bệnh thì tôi không chữa.

– Cậu, cậu dám nói tôi giống như khỉ, Tam gia tôi khi còn trẻ đều được người ta khen ngợi giống Phan An Tống Ngọc…

Liễu Kỳ tức giận đỏ bừng mặt, hắn tức giận chỉ tay vào người Hạ Thiên.

– Tam nhi, anh câm miệng cho tôi!

Ninh Tố Nga đột nhiên thét lên một tiếng chói tai:

– Tốt, anh không muốn chữa bệnh cũng không sao, con cái của anh không muốn chữa bệnh cũng không sao, nhưng Hạ thần y là người tôi mời đến, anh không tôn trọng cậu ấy cũng là không tôn trọng tôi, bây giờ anh cút đi cho tôi.

Ninh Tố Nga tiến về phía Hạ Thiên rồi cúi đầu nói:

– Hạ thần y, thật xin lỗi, kinh xin cậu cao nhân đại lượng, không cần phải vì những vấn đề này mà ảnh hưởng đến quá trình chữa trị cho những người khác ở Liễu gia.

– Đúng vậy, Hạ Thiên, em của tôi và con cái Nhị thúc, còn có cả cô cô, bọn họ đều cần cậu điều trị, hy vọng cậu cũng đừng nên tức giận.

Liễu Vân Mạn cũng vội vàng nói.

– Bà nội, chị Vân Mạn, mọi người đừng lo lắng, tôi sẽ không tức giận vì một con khỉ.

Hạ Thiên cười hì hì:

– Tức giận với ông ấy chỉ làm mất thân phận của tôi.

– Tiểu tử, cậu nói vậy là có ý gì? Loại người ăn nói hồ đồ chỉ biết lừa gạt gái nhà lành như cậu cũng dám nói chuyện thân phận với Tam gia tôi sao?

Liễu Kỳ tức đến mức hóa cười, lúc này hắn chính thức nhận định Hạ Thiên là kẻ lừa đảo, nếu thật sự là thần y thì đã tức giận bể phổi rồi.

– Khỉ đột, câm miệng cho tôi, có tin tôi đánh ông không?

Hạ Thiên có chút khó chịu, người này còn muốn sống hay không?

– Anh thần y, không được phép đánh ba ba của em, nếu không em sẽ mắng, sẽ chửi anh.

Tiểu nha đầu Hàm Hàm chợt nói ra một lời như vậy.

Hạ Thiên cảm thấy buồn bực, hắn lại bị một cô gái nhỏ uy hiếp. Xem ra trước nay hắn không thích mấy cô gái nhỏ là đúng, những cô gái nhỏ này rất phiền phức, nếu đánh thì là ức hiếp trẻ con, sẽ rất mất mặt, nếu khiếm nhã thì những cô gái nhỏ không phù hợp với khiếu thẩm mỹ của hắn, không ngực không mông, đúng là không có gì để mà khiếm nhã.

– Được rồi, nhìn ông ta có chút đáng thương, tôi sẽ không đánh.

Hạ Thiên có chút mất hứng:

– Chị Vân Mạn, nếu không có gì thì tôi về trước.

– Tiểu tử, còn dám nói tôi đáng thương sao?

Liễu Kỳ cực kỳ bực mình:

– Chưa từng có người nào nói tôi đáng thương, người nào cũng hâm mộ tôi, tôi có năm vợ, có sáu trai bốn gái, tôi có công ty với tài sản vài tỷ, còn cậu, cậu có cái quái gì?

– Ông thật sự không biết mình đáng thương sao?

Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn Liễu Kỳ:

– Ông có năm bà vợ xinh đẹp cũng không thể hưởng thụ, vì ông đã không còn sức lực gì cả, tuy bây giờ các cô ấy không cắm sừng lên đầu ông, nhưng chỉ cần nửa năm sau thì sừng trên đầu sẽ đè chết ông. Ông nói ông có tiền nhưng quá lắm cũng chỉ sống được thêm hai năm, đợi đến khi ông chết đi thì người khác sẽ ngủ với vợ ông, sẽ lấy tiền của ông, như vậy không phải đáng thương sao?

– Tiểu tử, cậu… Cậu… Cậu nói bậy bạ gì đó?

– Tiên sinh, anh không được nói lung tung…

– Vân Mạn, cháu tìm người này ở đâu ra vậy, sao có thể nói hươu nói vượn như thế?

Khoảnh khắc này đại sảnh chợt trở nên huyên náo, hai mắt Liễu Kỳ bùng lên lửa giận, mà năm bà vợ của hắn cũng đang chỉ trích Hạ Thiên, ai bảo Hạ Thiên dám công kích các nàng?

– Không nghe lời thần y thì chết ráng chịu.

Hạ Thiên cười hì hì, hắn quay đầu nhìn thiếu phụ xinh đẹp:

– Tôi có nói bậy hay không thì chị gái xinh đẹp này hoàn toàn biết rõ, xin hỏi tối qua không phải chị đã tìm người qua đêm sao?

– Cậu…

Vẻ mặt thiếu phụ xinh đẹp chợt đỏ bừng, có chút xấu hổ, có chút kinh ngạc.

– Tiểu tử, cậu dám nói bậy bạ trong nhà tôi, tôi sẽ báo cảnh sát bắt cậu.

Liễu Kỳ tức giận nói.

– Tam Nhi, đây là sản nghiệp của tôi, của anh khi nào?

Ninh Tố Nga lạnh lùng nói:

– Tôi nói anh cút khỏi đây, anh không nghe thấy sao? Nếu anh không nghe rõ thì tôi lập lại một lần nữa, mang theo người nhà cút ra khỏi đây cho tôi.

– Mẹ, sao mẹ lại tin người ngoài mà không tin con?

Liễu Kỳ cực kỳ tức giận.

– Không phải anh vừa nói sẽ báo cảnh sát sao? Nếu anh không cút khỏi đây thì tôi báo cảnh sát.

Vẻ mặt Ninh Tố Nga chợt phát lạnh.

– Đi thì đi.

Liễu Kỳ dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên, sau đó hắn vung tay:

– Chúng ta về nhà.

Liễu Kỳ thở phì phò mang theo người nhà rời đi, mà lúc này căn nhà cũng chợt trở nên quạnh quẽ.

– Hạ thần y, đúng là thất lễ.

Đợi đến khi đám người Liễu Kỳ rời đi thì vẻ mặt Ninh Tố Nga mới tốt lên một chút.

– Bà nội, Tam thúc có vấn đề gì vậy?

Liễu Vân Mạn cảm thấy rất khó hiểu.

– Nó tức tối với bà.

Ninh Tố Nga hừ khẽ một tiếng:

– Vì chuyện nhà máy dược phẩm mà nó luôn tức tối, bà không có gì oán trách nó nhưng bây giờ dám đem theo con cháu đến ép vua thoái vị, bà sẽ không bỏ qua cho nó.

Ninh Tố Nga lắc đầu rồi thở dài:

– Hạ thần y, gia môn bất hạnh, con cháu đắc tội, cũng xin cậu đừng trách.

– Không có gì, tôi cũng không ngại.

Hạ Thiên ra vẻ rất rộng lượng, trong lòng thầm nghĩ như vậy sẽ không phải chữa trị cho nhiều người, Liễu Vân Mạn sẽ nhanh chóng thành vợ mình, đối với hắn thì đây là chuyện tốt.

– Hạ Thiên, nếu không có ai cần chữa bệnh thì chúng ta quay về thôi.

Tôn Hinh Hinh đột nhiên mở miệng nói, trước đó nàng ở bên cạnh không nói gì vì biết mình không có gì để nói, nàng hoàn toàn chẳng biết gì về sự việc đang xảy ra ở đây.

Hạ Thiên còn chưa kịp mở miệng thì Liễu Vân Mạn đã chen vào:

– Hạ Thiên, cậu chờ chút.

Liễu Vân Mạn quay đầu nhìn bà lão Ninh Tố Nga rồi khẽ đề nghị:

– Bà nội, có muốn mời Hạ Thiên xem bệnh cho cô cô không?

– Mộng nhi sao?

Ninh Tố Nga có chút do dự:

– Nhưng tình huống của Mộng nhi khác biệt rất nhiều so với các cháu…

– Bà nội, tuy bệnh của cô cô không giống với các cháu nhưng Hạ Thiên chắc chắn sẽ chữa được.

Liễu Vân Mạn nhịn không được phải nói:

– Cô cô đã hôn mê vài chục năm, dù là thế nào cũng phải thử mới được.

Ninh Tố Nga có chút trầm ngâm, sau đó bà khẽ gật đầu:

– Tiểu Mạn, cháu nói đúng, thử cũng tốt.

Liễu Vân Mạn thấy bà gật đầu thì khẽ thở ra một hơi, sau đó nàng quay đầu nhìn Hạ Thiên:

– Hạ Thiên, trước tiên cậu đến xem qua cho cô cô, sau đó tôi sẽ đưa cậu và chị Hinh Hinh quay về, có được không?

Hạ Thiên vốn không có việc gì gấp, tất nhiên sẽ đồng ý, nhưng trong lòng cũng có chút hiếu kỳ. Hắn biết cô cô của Liễu Vân Mạn đã hôn mê vài chục năm, nhưng hắn khó thể nghĩ ra một người đã hôn mê vài chục năm sẽ có bộ dạng thế nào.

Vài phút sau Liễu Vân Mạn dắt Hạ Thiên vào trong một phòng ngủ khá rộng, trong phòng được bố trí rất ấm áp và đẹp đẽ, rõ ràng là khuê phòng phụ nữ, bên trong có một cái giường lớn, có một cô gái đang nằm trên giường.

Cô gái này có dung mạo khá giống Liễu Vân Mạn, nhìn qua còn trẻ hơn Liễu Vân Mạn, trên mặt còn có vài phần ngây thơ, cũng có vài phần nhu nhược. Da thịt trắng bóc của cô gái cũng rất bình thường, không giống như những người bị bệnh, nàng khẽ nhắm mắt, hô hấp nhẹ nhàng chậm rãi, bộ dạng có vài phần lười biếng, thật sự rất quyến rũ.

Hạ Thiên nhìn một cô gái xinh đẹp ngủ say như công chúa mà không có chút cảm giác của người bệnh, hắn khó thể tin đây là một người hôn mê hơn vài chục năm.

Đây chính là Liễu Mộng, là cô cô của Liễu Vân Mạn, từ nhỏ Liễu Mộng đã yếu ớt, đến năm mười sáu đã nằm liệt giường, qua bốn năm sau thì trực tiếp hôn mê. Lúc này Liễu Mộng đã hôn mê được hơn mười sáu năm, tính ra thì đã hơn ba mươi sáu tuổi. Nhưng theo lời của Liễu Vân Mạn thì Liễu Mộng nằm trên giường đã hai mươi năm mà dung mạo không biến đổi.

Liễu Vân Mạn khẽ vén một góc chăn đưa tay Liễu Mộng ra, Hạ Thiên cũng không khách khí mà trực tiếp đặt tay lên, một giây sau trên mặt hắn chợt lộ ra niềm vui điên cuồng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 20/05/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập đưa tay bắn ra một đoàn linh mễ , Huyền phù tại khoảng không phía trước. Một tay đưa tới eo lưng, vừa lật một cái liền xuất hiện một cây tiểu phiên chừng mấy tấc trong lòng bàn tay. Toàn thân phiên này màu đỏ đậm, từng trận huyết quang cùng thanh âm quỷ dị truyền ra không ngừng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Đi siêu thị với vợ con - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Minh và T đang sống hạnh phúc bên nhau, họ có đứa con gái 16 tuổi tên N. Nhưng do Minh thường hay đi nhậu với bạn bè bỏ mặc vợ con ở nhà, nên T nổi giận đuổi anh ra khỏi nhà. Suốt một tháng trời, Minh ở bên nhà mẹ ruột, không gặp được vợ con. Anh buồn lắm và quyết tâm sẽ bỏ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 22
Bá Ước hộ tống đi Lam Hổ Kỳ. Có Bá Ước cản tay, Chiến Như Ý triển khai chỉnh đốn thuận lợi. Chỉ có điều nàng ủy khuất. Bá Ước nhận sự nhờ vả của Tổng Trấn đại nhân, sẽ không mặc cho nàng làm loạn. Chiến Như Ý điều động pha trộn nhân mã mười Ưng Kỳ thế nào cũng được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân