– Con rể thăm nhạc phụ là đương nhiên, đây vốn chính là hiếu đạo.
Yêu Hoàng cười ha ha nói:
– Nếu là đính hôn, há có thể không có đồ cưới? Tịch đạo hữu, phu nhân, Yêu Thần Tông ta mặc dù không giàu có và đông đúc bằng quý tông, nhưng cũng có không ít bảo bối. Bất quá bảo bối bình thường sợ rằng còn không vào được pháp nhãn hai vị, tiểu đệ mang đến đồ cưới, chính là Bách Hiểu Lâu.
Hắn khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói:
– Nếu hôn sự này định ra, Tử Xuyên không chỉ là rể hiền Yêu Hoàng ta, hơn nữa còn là Bách Hiểu Lâu lâu chủ!
Hai vợ chồng Tịch Ứng Tình cùng Mộ Vãn Tình không khỏi động dung, Huyền Ẩn Đạo Nhân chúng Thái Thượng Trưởng Lão lại càng kinh hô một tiếng, liếc mắt nhìn nhau, cùng lộ ra sắc mặt vui mừng.
Bách Hiểu Lâu là nơi phát tình báo ra nổi danh nhất thiên hạ, không chỗ nào không biết, không chỗ nào không hiểu, chỉ một tình báo chính là một khoản tài phú khổng lồ khó có thể tưởng tượng!
Yêu Hoàng cười nói:
– Trong thiên hạ, đắt tiền nhất là cái gì? Không phải là pháp bảo, không phải là công pháp, cũng không phải là nhân tài, mà là tình báo. Có tình báo địch nhân, là có thể trước đó làm tốt phòng bị cùng đối sách, bày mưu nghĩ kế. Có tình báo bảo tàng, là có thể xu lợi tránh hại, nhận được vô cùng tài phú. Bách Hiểu Lâu ta hội tụ thiên hạ tin tức, ở trên tình báo, không người nào có thể vượt qua. Hơn nữa, Bách Hiểu Lâu ta hàng năm bán tình báo mà lấy được tài phú cũng là kinh người, Mị Nguyệt, ngươi cùng chư vị nói một chút.
Mị Nguyệt lâu chủ gật đầu, đứng lên nói:
– Năm ngoái Bách Hiểu Lâu bán tin tức, lợi nhuận tám nghìn vạn cân Linh Dịch, năm trước 7500 nghìn cân, ba năm trước đây lợi nhuận hơn một ức cân…
Đám người Huyền Ẩn Đạo Nhân không khỏi động dung, Bách Hiểu Lâu quả thực chính là một Linh Tuyền khổng lồ, hàng năm bán các loại tin tức, liền tài nguyên cuồn cuộn, nếu có thể có được Bách Hiểu Lâu, chính là nhận được một con gà đẻ trứng vàng!
– Năm ấy Thất Bảo Lâm xuất thế, Bách Hiểu Lâu ta lợi nhuận kinh người nhất, đạt tới hai ức cân Linh!
Mị Nguyệt lâu chủ mỉm cười, trong lời nói hơi có chút kiêu ngạo nói:
– Thiên hạ chư phái, phú nhất không ai qua Nam Hải, nhưng xếp hạng thứ hai là Thái Huyền Thánh Tông hay Yêu Thần Tông ta, cái này còn cần thương thảo. Tịch chưởng giáo, phu nhân, sư tôn ta nguyện ý đem Bách Hiểu Lâu giao ra làm đồ cưới, đủ thấy thành ý a?
Tịch Ứng Tình nhẹ nhàng gật đầu, Yêu Hoàng thấy thế, ha ha cười nói:
– Như vậy, hôn sự này liền như vậy định xuống, chọn lấy ngày tốt, để cho đôi tiểu uyên ương thành thân!
Tịch Ứng Tình cười nói:
– Hôn sự trước trên đầu lưỡi định ra, bất quá trả lễ lại không thể hoang phế, há có đạo lý để cho đàn gái chủ động cầu hôn? Ta sẽ để Tử Xuyên mang theo sính lễ đi quý tông, làm trò trước mắt người trong thiên hạ định ra hôn sự này.
Yêu Hoàng mừng rỡ, cười nói:
– Vẫn là Tịch đạo hữu hiểu chuyện, như vậy tiểu đệ liền trở về chuẩn bị…
– Chậm!
Mọi người nghe được thanh âm này, rối rít hướng Giang Nam xem ra, Yêu Hoàng lại cười nói:
– Hiền tế, ngươi có ý kiến gì?
– Tự nhiên là có.
Giang Nam bất ti bất kháng, trầm giọng nói:
– Chư vị tiền bối mấy câu nói liền đem hôn sự định ra, còn không có hỏi thăm qua ý kiến của vãn bối cùng Thánh Nữ.
Yêu Hoàng nga một tiếng, cười nói:
– Liên Hương, ngươi có nguyện ý đáp ứng hôn sự này hay không?
Thiên Yêu Thánh Nữ nhìn về phía Giang Nam, chần chờ chốc lát, cắn cắn đôi môi, gật đầu nói:
– Phụ thân làm chủ.
– Đó chính là nguyện ý.
Yêu Hoàng cười ha ha nói:
– Hiền tế, ta cũng không phải là hạng người không thông tình đạt lý, cũng biết dưa hái xanh không ngọt, bất quá nữ nhi ta đã đồng ý, này liền không có lo lắng gì.
– Ta không muốn.
Giang Nam thản nhiên nói.
Thanh âm của hắn tuy nhẹ, nhưng ở trong tai mọi người không khác gì một tiếng sấm sét, chấn đến màng nhĩ mọi người phồng lên, ông ông tác hưởng.
Sắc mặt Yêu Hoàng nhất thời chìm xuống, nhiều Thái Thượng Trưởng Lão của Yêu Thần Tông cũng không khỏi giận không kiềm được, sắc mặt Thiên Yêu Thánh Nữ lại càng trở nên trắng bệch, thân thể lung lay.
Ta không muốn.
Những lời này của Giang Nam rốt cục làm cho nàng cảm giác được tư vị bị người cự tuyệt, nàng đã từng cùng Giang Nam có thể, ở trong điện đường Vạn Hoa Lâu, Giang Nam lấy dương khí bản thân vì nàng chữa thương, truyền thụ cho nàng Thái Dương Chân Kinh, thần hồn hai người giao hòa, ở trên tinh thần đã kết hợp một lần, khi đó Giang Nam động tình, thậm chí có ý nghĩ cùng nàng kết làm đạo lữ, nhưng Thiên Yêu Thánh Nữ dùng danh nghĩa theo đuổi Đại Đạo cự tuyệt hắn.
Mà nay, Giang Nam cự tuyệt nàng, để cho trong nội tâm nàng chợt cảm thấy hết sức ủy khuất cùng chua xót.
Ta không muốn.
Những lời này cũng đem đám người Tịch Ứng Tình, Huyền Ẩn Đạo Nhân chấn đến màng nhĩ ông ông tác hưởng, bọn họ vốn cho là Giang Nam tất nhiên sẽ vui mừng khôn xiết tiếp nhận đoạn nhân duyên này, dù sao, Thiên Yêu Thánh Nữ là Yêu Hoàng chi nữ, thiên tư trác tuyệt, là một trong những nhân vật xuất sắc nhất đương thời!
Hơn nữa, Thiên Yêu Thánh Nữ có thể thừa kế Yêu Thần Tông chưởng giáo vị, cùng nàng kết làm đạo lữ, Huyền Thiên Thánh Tông sẽ nhiều hơn một giúp đỡ cực mạnh!
Mấu chốt nhất chính là, lần này Yêu Hoàng lấy ra Bách Hiểu Lâu làm đồ cưới!
Giá trị Bách Hiểu Lâu không thể lường được, để cho đám người Huyền Ẩn Đạo Nhân hận không thể lập tức thay Giang Nam đáp ứng hôn sự này!
Nhưng ở ngay trước mặt cự tuyệt Yêu Hoàng, có thể nghĩ Yêu Hoàng sẽ tức giận cỡ nào, đắc tội một vị cường giả cùng Yêu Thần Tông như vậy, liền đầy đủ làm cho người ta nhức đầu!
Thiên Yêu Thánh Nữ đột nhiên cười cười, ôn nhu nói:
– Tử Xuyên, ngươi là nói đùa với ta đúng không? Ta đã từng đối với ngươi nói, kết làm đạo lữ ân ái tình trường, có trì hoãn tu vi tiến cảnh lẫn nhau, ngươi như cũ vì những lời này tức giận đúng không?
– Liên Hương, không cần phải nói.
Yêu Hoàng diện mục âm trầm, hừ lạnh nói:
– Yêu Thần Tông ta còn không có ăn nói khép nép đến loại trình độ này, đi cầu người khác đáng thương!
– Yêu Hoàng không nên tức giận.
Huyền Hồ Đạo Nhân vội vàng cười nói:
– Tử Xuyên nhất định là bị tin tức tốt này làm váng đầu, mừng rỡ hồ ngôn loạn ngữ. Tử Xuyên ngươi nói có đúng hay không?
Giang Nam lắc đầu nói:
– Huyền Hồ sư thúc tổ, ta biết hảo ý của ngươi, bất quá ta đối với Thiên Yêu Thánh Nữ không có nửa phần tình cảm. Ta đã từng xem kỹ đủ loại ý niệm trong đầu của mình, ngược dòng tinh thần bổn nguyên trong nội tâm ta, đem tất cả ý niệm trong đầu của mình dò xét được rõ ràng rành mạch, cũng không tìm ra nửa điểm ái mộ của mình đối với Thánh Nữ. Cửa hôn sự này, xin thứ cho vãn bối không cách nào đáp ứng.
Trên mặt Thiên Yêu Thánh Nữ không có nửa phần huyết sắc, cơ hồ ngất đi.
Mới vừa rồi nàng còn tưởng rằng Giang Nam là nói nhảm, mà hiện tại Giang Nam nói lời này, rõ ràng nói cho nàng biết, hắn cũng không có bởi vì bị nàng cự tuyệt mà tức giận, mà là thật đối với nàng không có nửa phần tình cảm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/01/2015 03:38 (GMT+7) |