– Đế Giang bị ngươi đưa đi đâu?
Nam Quách Tiên Ông làm bộ dáng cao thâm khó dò, mỉm cười nói:
– Đưa tới chỗ hắn nên đi.
* * *
– Thái La Đạo Quân Đạo Quân, HoàngThệ Đạo Quân, Thần Dị Đạo Quân, Thiên Sơ Đạo Quân đến!
Thái Khư Thiên, bốn Đạo Quân xa xưa nhất cùng nhau giáng xuống, ngồi quay quanh Giang Nam, tìm kiếm thần thức, thần hồn, đạo quả của hắn.
Thật lâu sau, bốn Đạo Quân nhíu chặt mày.
Thái La Đạo Quân trầm ngâm nói:
– Quỳnh Hoa phu nhân, Thái Khư tiểu hữu nhập mộng quá nhiều lần, các ký ức cộng lại cỡ ngàn ức năm.
Ký ức trong hiện thực của Thái Khư chỉ có chín ngàn vạn năm, so với ngàn ức năm thì quá ít nên mới bị những ký ức trong mộng che mờ, không phân rõ hiện thực cùng hư ảo.
– Đúng vậy!
Hoàng Thệ Đạo Quân khẽ thở dài:
– Thái Khư tiểu hữu là kỳ tài ngút trời, chúng ta rất phục thủ đoạn lấy mộng nhập đạo.
Nhưng công pháp này quá nguy hiểm, dễ lạc mất mình.
Bây giờ Thái Khư đã bị lạc.
Thiên Sơ Đạo Quân lắc đầu, nói:
– Chứng bệnh kỳ lạ này thì chúng ta cũng chịu thua, bó tay, đành hy vọng Thái Khư tự tỉnh lại.
Quỳnh Hoa phu nhân nhíu chân mày thanh, lo lắng nói:
– Lão gia nhà ta đến khi nào mới tỉnh táo lại?
Thần Dị Đạo Quân cười nói:
– Quỳnh Hoa phu nhân đừng quá lo, theo ta thấy qua một thời gian là Thái Khư tiểu hữu sẽ chứng Đạo Quân.
Nếu Thái Khư chứng Đạo Quân sẽ trở thành chúa tể đại đạo, khi đó mọi tật bệnh tự nhiên lành lại.
Quỳnh Hoa phu nhân vừa mừng vừa sợ, vội cảm ơn Thái La Đạo Quân, Hoàng Thệ Đạo Quân, Thiên Sơ Đạo Quân, Thần Dị Đạo Quân.
Bốn Đạo Quân đáp lễ:
– Đừng khách sáo.
Giang Thái Khư là thiên kiệt của nguyên đạo ta, có chút tình cảm với chúng ta, chuyện này nên làm.
Giang Nam đứng lên tiễn bốn Đạo Quân, thầm nghĩ:
– Thời đại nguyên đạo này kỳ lạ.
– Đại đạo thời đại khác là cố định.
Ví dụ thời đại chú đạo thì chỉ có thể tu luyện chú đạo, thời đại ma đạo chỉ có thể tu luyện ma đạo.
Đại đạo của thời đại nguyên đạo muôn vàn chủng loại, các Đạo Quân tu luyện đại đạo khác nhau.
– Công Dã Càn tu luyện đại đạo thái sơ, khác hẳn bốn Đạo Quân này.
Thời đại nguyên đạo, đạo không định hình, không có đại đạo thống nhất.
Thời đại tiên đạo trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở nhưng lấy tiên đạo làm gốc, vì vậy trăm nhà phát triển dựa trên cơ sở tiên đạo.
Nếu có ai không tu tiên đạo sẽ bị thời đại tiên đạo bài xích, bị nạn.
Giang Nam sâu sắc cảm nhận được điều đó.
Nhưng thời đại nguyên đạo không có vách tường, hạn chế giữa các đại đạo.
Mỗi người chỉ có có đủ tài hoa là có thể phát triển đại đạo của mình, tự chứng đạo thành tựu Đạo Quân.
Thời đại nguyên đạo khác hẳn với thời đại tiên đạo.
Giang Nam khẽ thở dài:
– Rốt cuộc ta ở trong ảo mộng, mơ thấy thời đại nguyên đạo hay ta đúng là Giang Thái Khư của thời đại nguyên đạo? Thời đại tiên đạo chỉ là một đoạn ngắn của giấc mơ?
Giang Nam thấy dao động, thầm nghĩ:
– Thần Dị Đạo Quân nói nếu ta chứng Đạo Quân là sẽ không bị lạc, lời này đúng.
Sau khi ta chứng Đạo Quân đúng là có thể phát hiện điều khác lạ.
– Nếu đây là giấc mơ, ta chỉ mộng thời đại nguyên đạo, trong mơ ta chứng Đạo Quân.
Trong hiện thực ta sẽ không lên cảnh giới Đạo Quân, vẫn ở mức Thiên Quân.
– Với bản lĩnh của ta có thể dễ dàng cảm ứng thực lực trong mơ và hiện thực khác biệt, do đó phân chia ra nguyên đạo là mơ hay tiên đạo là mơ, cái nào là hiện thực.
Thời gian troi qua, bất giác đã qua trăm vạn năm.
Tu vi của Giang Nam càng lúc càng mạnh, Công Dã Càn tìm hắn vài lần, hai người đánh nhau có thắng có thua.
Giang Nam còn chủ động tìm Công Dã Càn đánh nhau.
Bởi vì Công Dã Càn là cường giả hiếm thấy, ngộ tính, tư chất, thực lực đều là đối thủ tốt cho Giang Nam.
Có đối thủ, bằng hữu thân như vậy thúc giục Giang Nam không ngừng tiến bộ.
Giang Nam không nhập mộng nữa, trong các cuộc tranh đấu hắn dần tới gần cảnh giới Đạo Quân.
Thái Khư Thiên, Giang Nam hít sâu đi đến Thái Khư bí cảnh.
Đây là thánh địa Giang Nam tìm được, nguyên thủy chi khí cực kỳ dồi dào.
– Rốt cuộc sắp chứng Đạo Quân!
Giang Nam bỗng thấy một thiếu nữ thanh tú cũng có mặt trong bí cảnh, là một tiểu thiếp của hắn.
Nữ nhân mặt mày xinh đẹp, yên tĩnh đáng yêu.
Nàng tên Thiên Tú thánh nữ, lúc Giang Nam đi du lịch gặp nàng rồi yêu nhau, bỏ lại vợ cả và vợ bé, làm chuyện bậy bạ.
Sau đó Giang Nam đưa thiếu nữ về nhà.
Thiên Tú thánh nữ đang vẽ tranh trong bí cảnh, định vẽ bức tranh cho Giang Nam.
Khuôn mặt Thiên Tú thánh nữ xinh đẹp cho Giang Nam cảm giác quen thuộc, rất giống Thiên Phi Đạo Tôn “Trong mơ” luôn đứng chờ trước Đạo Quân điện, đợi tình nhân quay về.
Thiên Tú thánh nữ trước mắt có đúng là Thiên Phi Đạo Tôn không?
Thiên Phi Đạo Tôn đứng chờ tình nhân trước Đạo Quân điện là ai? Hay Thiên Phi Đạo Tôn chỉ là một hình tượng trong mộng của Giang Nam, Thiên Tú thánh nữ là bản gốc?
Giang Nam lấy lại bình tĩnh, cười hỏi:
– Thiên Tú, nàng đang vẽ gì vậy?
Thiên Tú thánh nữ ngước lên, cười ngọt ngào:
– Ta đang vẽ tranh Thái Khư chứng đạo.
Giang Nam chưa từng thấy nụ cười ngọt ngào trên mặt Thiên Phi Đạo Tôn, nàng cho cảm giác lạnh băng, hờ hững.
Như thể thời gian quá lâu đã hóa đá vui buồn hờn giận, thất tình lục dục của Thiên Phi Đạo Tôn, trên khuôn mặt xinh đẹp không có cảm xúc gì.
Giang Nam bật cười:
– Tranh Thái Khư chứng đạo? Là định vẽ cảnh ta chứng đạo sao?
Giang Nam thấy trìu mến trước hành động của thiếu nữ.
Về việc cưới nhiều nữ nhân, trong ký ức của Giang Nam có lý do giải thích nhảm nhí như sau.
Tình yêu người phàm kéo dài sáu, bảy mươi năm đã là thiên trường địa cửu, đầu bạc răng long, biển cnạ đá mòn, trời già đất cỗi.
Tình yêu người phàm qua sáu, bảy mươi năm đã là ghê gớm.
Còn tồn tại như Giang Nam, mạng sống dài hàng ức năm thì có thể hâm nóng một tình yêu trong bao lâu?
Hắn phong hoa tuyết nguyệt, lưu tình khắp nơi, mỗi đoạn tình yêu lâu còn hơn tình cảm mấy chục năm của người bình thường, càng thêm khắc cốt minh tâm.
Hắn sẽ không quên người cũ, nên bao nhiêu tình yêu cũng chẳng có gì.
Quan trọng nhất là Giang Nam đến với mỗi nữ nhân là thật lòng, tình yêu đích thực, điều này chưa từng thay đổi.
Giang Nam nổi lòng cảnh giác:
– Kỳ lạ, chắc đây là ký ức hai đại điện chủ sáng tạo Đạo Quân điện ngụy tạo?
– Ta suýt chấp nhận mớ lý luận bậy bạ hai đại điện chủ sáng tạo Đạo Quân điện nhét vào não.
Nếu ta cũng vui quên trời đất trong Tiên giới thì hậu cung đã lật trời, sau này tai nạn lớn nhất Tiên giới không phải mấy Đạo Quân tiền sử làm mưa làm gió mà là hậu cung bốc lửa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/01/2015 11:29 (GMT+7) |