Giang Nam cũng thấy mà da đầu tê dại, những sâu này hình thể khổng lồ, nhỏ nhất cũng có năm ba trượng, mặc dù thân thể so sánh với Thần Ma Pháp Thiên Tượng Địa mà nói vẫn còn là nhỏ đến thương cảm, nhưng mà chi chít sâu xông tới, chỉ sợ Thần Ma cũng không dễ dàng ngăn cản!
– Những sâu này nếu như chỉ là cổ trùng bình thường cũng thôi, mấu chốt là có người nuôi, bị thả ra, muốn đem đất lưu vong càn quét không còn!
Cách đó không xa, một Ma Thần thanh âm vang lên, cả giận nói:
– Bọn ta bị lưu vong tới đây đã đủ vận rủi, người Thần Giới lại còn không buông tha chúng ta!
– Ngươi là Thần Ma lưu vong?
Giang Nam không nhịn được tò mò, cẩn thận đánh giá Ma Thần kia, chỉ thấy Ma Thần này lệ khí rất nặng, hơn phân nửa là phạm vào chuyện bị lưu vong đến vũ trụ hư không, cả đời không được đặt chân mỗi một tấc thổ địa của vạn giới.
Vũ trụ hư không của Chư thiên vạn giới chính là đất lưu vong, hoang vu tĩnh mịch, không có bất kỳ linh khí, không có lối ra, chỉ có thể ở trong bóng tối phiêu lưu, tuổi già cô đơn tới chết.
Trong đất lưu vong, có thật nhiều Thần Ma chịu khổ lưu vong bị tịch mịch làm cho nổi điên, tự mình hại mình mà chết, có chút Thần Ma thì tính tình trở nên càng thêm bất thường, còn có chút thì bị lạc ở trong không gian mênh mông, còn có chút người không cẩn thận rơi vào hắc động, bị chết thê thảm không nỡ nhìn.
Giang Nam cũng đã từng nhận thức qua tư vị cô tịch này, hắn đã từng bị cường giả trong địa ngục trói trên thuyền lưu vong đến đất lưu vong, nếu không phải hắn tìm được vạn giới trụ thạch, chỉ sợ hôm nay còn đang ở trong vũ trụ hư không.
– Vị này là Bảo Âm Tôn Giả, trước kia ở Thần Giới cũng là một nhân vật, chẳng qua là sau lại phạm vào chuyện, đắc tội đầu sỏ, lúc này mới bị lưu vong đến chỗ này.
Chân Pháp Phật Đà cười nói:
– Bảo Âm Tôn Giả tính tình không xấu, nếu không phải đắc tội quyền quý, hôm nay chỉ sợ cũng thăng chức rất nhanh. Mà hai vị này là Thương Đạo, Khấu Gia hai vị tôn giả, cũng là hào kiệt, bởi vì mang tế thế chi tài mà bị hãm hại.
Giang Nam cảm nhận được trên người ba vị Bảo Âm, Thương Đạo, Khấu Gia truyền đến lệ khí, trong lòng có chút xem thường, ba tôn Thần Ma này lệ khí nặng như vậy, hẳn là giết người không tính toán. Bọn họ bị lưu vong hẳn không phải là ngộ phán.
Đám người Bảo Âm Tôn Giả nghe nói như thế, có chút hưởng thụ nói:
– Người phóng sâu này, chính là Thần Giới Cổ Vương Thần Chủ, rất là lợi hại, cổ thuật đã đạt đến tình cảnh cực hạn! Sâu của hắn rất lợi hại, gặm pháp bảo giống như gặm cải trắng. Lạc băng lạc băng nhai rất nhanh, thậm chí ngay cả phật quang, Thần Quang, Ma Quang cũng gặm! Hắn đoán chừng là nhận được Thần Giới bày mưu đặt kế, từ Thần Giới hạ phàm, muốn đem chúng ta những người bị lưu vong này hết thảy chém giết. Vì tân đế lên ngôi bình định con đường.
– Chém giết mọi người ở đất lưu vong?
Trong lòng Giang Nam chấn động, thất thanh nói:
– Thần Giới tranh đấu đã kịch liệt đến loại trình độ này sao?
– Quang Vũ Đế đã chuyển thế, Thần Giới đầu sỏ cũng biết Quang Vũ Đế ngồi ở Thần Đình kia chẳng qua là thân thể kiếp trước của Quang Vũ Đế, tự nhiên không chịu tôn hắn là Thần Đế nữa.
Chân Pháp Phật Đà ánh mắt chớp động nói:
– Tiểu phật nhận được một tin nói, Thần Giới đầu sỏ biết được Quang Vũ Đế ở Thần Đình chẳng qua là thân thể kiếp trước. Lúc ấy liền làm phản, giết vào trong Thần Đình, nhưng thân thể Quang Vũ Đế không cánh mà bay. Hôm nay Thần Giới hỏng mất, ngũ đại Thần Quân vốn chẳng qua là ám đấu, nhưng bây giờ là minh tranh, đánh cho Thần Giới long trời lở đất, thậm chí có không ít bộ hạ cũ của Quang Vũ cũng gặp phải ám sát, không giải thích được liền chết.
Giang Nam liếc hắn một cái, trong lòng âm thầm buồn bực, hôm nay Thần Giới đã phong tỏa, trừ một chút đầu sỏ có thể tiến vào Thần Giới, Chân Pháp Phật Đà cũng không đi được, hắn là như thế nào biết được tin tức Thần Giới?
– Vị Cổ Vương này, là thuộc về một phe phái đầu sỏ trong Thần Giới.
Chân Pháp Phật Đà chậm rãi nói:
– Thực lực của hắn mạnh mẽ chí cực, không thể khinh thường, hơn nữa nuôi sâu hàng tỉ vạn, vô cùng vô tận, mà bản thể hắn không ai biết được, nghe nói hắn từ trước chống lại qua Thần Tôn, Thần Tôn cũng không thể giết chết, lợi hại vô cùng. Hắn những con sâu này thoạt nhìn yếu, nhưng không chịu nổi số lượng nhiều, tốc độ đầy đàn cực nhanh, hơn nữa sau khi tạo thành đại trận, thậm chí có thể hóa thành từng tôn Thần Chủ cấp Yêu Thần, uy lực rất mạnh mẽ!
Trong lòng Giang Nam lẫm nhiên, biết lời này của Chân Pháp Phật Đà chỉ sợ nói không uổng, thầm nghĩ:
– Những cổ trùng này của Cổ Vương Thần Chủ, chỉ sợ hết thảy là ngoài thân hóa thân của hắn, vô cùng vô tận, đầu sỏ sau lưng của hắn phái hắn đến đây càn quét đất lưu vong, đoán chừng chính là coi trọng chiến thuật côn trùng hải của hắn, vô số sâu từ vũ trụ hư không càn quét mà qua, nơi đi qua, hết thảy gặm thành đất trống!
– Con mẹ nó Cổ Vương Thần Chủ!
Thao Hộc Tôn Giả tức giận mắng không ngừng:
– Lão tử lúc nào đắc tội hắn? Bất quá là ở trên thế giới kiều lên đường, liền bị hắn phái một đống sâu xông tới! Mụ đản Chân Pháp, nhất định là lão tiểu tử ngươi đắc tội hắn, liên lụy lão tử!
Chân Pháp Phật Đà tính tình rất tốt, hồn nhiên không có tức giận, ha hả cười nói:
– Cổ Vương Thần Chủ này nhân sinh tính tàn bạo dễ giết, mới bất kể ngươi có phải người bị lưu vong hay không, nếu bị hắn gặp được, dĩ nhiên sẽ giết sạch, một tên cũng không để lại. Tiểu phật cùng Giang giáo chủ cũng là đi ngang qua, bị cuốn đi vào, bất quá cũng may gặp phải ba vị Bảo Âm cùng chung chí hướng, nên mới có thể chạy ra.
Bảo Âm, Khấu Gia cùng Thương Đạo ba Thần Ma bị hắn bưng lấy tâm hoa nộ phóng, càng xem Phật Đà này liền càng cảm thấy thuận mắt, mà Giang Nam thì âm thầm cảnh giác, Chân Pháp Phật Đà khẩu Phật tâm xà, giảo hoạt so sánh với đầu của hắn còn muốn trơn không nương tay, nhất định là có mưu đồ, không thể không phòng.
– Phía trước chính là Ngọc Sanh Nguyên Giới, ba vị đạo hữu, các ngươi bị người hãm hại, vào không được thế giới Tiên Thiên Thần Ma bảo vệ, không bằng núp ở trong Tử Phủ của tiểu phật, tiểu phật đem bọn ngươi dẫn vào Ngọc Sanh Nguyên Giới, các ngươi ý nghĩ như thế nào?
Chân Pháp Phật Đà ánh mắt chớp động, đề nghị nói.
Đám người Bảo Âm có chút ý động, lập tức lắc mình bay vào trong Tử Phủ của hắn, ánh mắt Chân Pháp Phật Đà rơi vào trên người Giang Nam, hai tay hợp thành chữ thập nói:
– Giang giáo chủ có muốn trốn vào Tử Phủ của tiểu phật hay không?
Giang Nam cười lạnh nói:
– Tiến vào Tử Phủ của ngươi, sinh tử liền vào tay ngươi, ngã phật, ngươi thấy ta giống người ngu như vậy sao?
– Giang giáo chủ thật sự là hiểu lầm tiểu phật.
Quanh thân Chân Pháp Phật Đà phật quang đại phóng, toàn lực trấn áp luyện hóa ba người Bảo Âm, một bên cười nói:
– Tiểu phật không phải là loại người ngươi nghĩ này, chẳng qua là ba người hắn làm ác, ta tới độ hóa bọn họ, tẩy đi tội nghiệt cả đời bọn họ…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/01/2015 03:29 (GMT+7) |