Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 9 » Phần 62

Dương Thần - Quyển 9

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 62

Nghĩ một lát, Dương Thần không kìm được hỏi:

– An Tâm! Em hãy nói thật cho anh biết ở bên cạnh anh có phải có áp lực không?

An Tâm lúng túng chớp mắt trả lời:

– Áp lực? Tất nhiên là có rồi.

Dương Thần ảm đạm:

– Quả nhiên là như vậy, hóa ra không phải chỉ có mình Nhược Khê nghĩ như thế.

– Ơ? Chị Nhược Khê sao lại có áp lực? Chị ấy đã là vợ chính thức rồi, như em chỉ là một tình nhân bé nhỏ mới có áp lực chứ. Lúc nào cũng lo lắng anh chỉ biết đến người phụ nữ khác, không chịu đến với em, cũng không thương em nữa!

An Tâm chua xót nói:

– Em cũng muốn được như chị Nhược Khê, hằng ngày được ở cùng anh, làm sao mà có áp lực được?

Dương Thần ngạc nhiên:

– Em nói áp lực là chỉ chuyện kia?

An Tâm nghi ngờ:

– Vậy còn chuyện gì?

Dương Thần mỉm cười nói:

– Em suy nghĩ ngốc vậy, anh làm sao lại không muốn ở cùng em, là em quá bận đến một cuộc điện thoại cũng không gọi cho anh, anh sao mà biết lúc nào em rảnh. Em cũng không phải không biết anh mới là người nhàn nhất.

An Tâm thè chiếc lưỡi hồng hồng ra:

– Hì hì, ông xã, anh vẫn còn chưa nói, anh cho rằng áp lực là áp lực gì?

Dương Thần có chút ngại ngùng nói:

– Nhược Khê buổi sáng có nói với anh, cô ấy cảm thấy anh và cô ấy không trong cùng một thế giới, cô ấy rất đau khổ, làm anh cũng không biết phải nói với cô ấy thế nào. Anh thấy em và Nhược Khê cũng giống nhau, đều nghĩ đến những địa vị của anh ở nước ngoài, sẽ cảm thấy không thoải mái.

An Tâm ngạc nhiên một hồi mới cười lên khanh khách:

– Ông xã, chị Nhược Khê thực sự nói như vậy sao?

– Ừ… So với ý kia không khác biệt lắm, nhưng còn phức tạp hơn nhiều.

Dương Thần sầu não nói.

An Tâm cười nhẹ, hôn lên mặt Dương Thần mấy lần…

– Thế này tính là áp lực gì, đàn ông vốn dĩ nên mạnh hơn phụ nữ, thì phụ nữ mới thích. Người khác thì em không biết, nhưng dù sao em lúc nào cũng muốn người đàn ông mà em thích càng mạnh càng tốt, dù cho có mạnh đến đâu, địa vị cao như thế nào, em cũng không muốn làm đối thủ cạnh tranh với đàn ông, làm gì mà phải muốn áp lực, chỉ cần thật lòng ở bên nhau là được rồi.

An Tâm lơ đễnh nói.

Dương Thần do dự:

– Thật ư?

An Tâm dùng sức gật đầu:

– Thật! Ông xã cũng đừng nghĩ nhiều. Mặc dù em không phải là người có thật nhiều tiền, nhưng nhà chúng ta cũng có ít nhất hơn mười tỷ là tài sản của em, em làm sao có thể đi thích một người chỉ có gia sản một hai trăm triệu, những người đi làm bình thường kia càng không phải nói. Không phải là em khắt khe chuyện vật chất, nhưng những người đàn ông như vậy căn bản không thể có mối quan hệ chân chính.

– Cuộc sống của người bình thường đến dầu muối dấm tương đều phải so đo, trong mắt chúng ta chiếc xe Ferrari vài triệu hay căn biệt thự hơn mười triệu, thích thì bất cứ lúc nào cũng có thể mua. Tiền cũng chỉ là con số mà thôi, cho dù làm ăn thua lỗ vài trăm triệu cũng là chuyện bình thường như cơm bữa. Đây vốn dĩ là hai thế giới khác nhau, đương nhiên cũng không có cách nào ở cùng nhau được. Vì thế nói ông xã có tiền có thế, so với em càng mạnh, em mới cảm thấy ở cùng nhau được tự nhiên.

Dương Thần hoài nghi nói:

– Không phải vậy đâu… Lúc đầu anh và em mới gặp mặt, em cũng không biết anh rút cục là người thế nào, em làm sao có thể đồng ý theo anh?

An Tâm xấu hổ nói:

– Kỳ thực… Kỳ thực anh sau này không nói cho em anh là người lợi hại thế nào, em nghĩ em cũng không thể đồng ý thật sự ở bên cạnh anh.

– Cái gì?

Dương Thần trừng mắt.

– Em là muốn tìm đánh?

– Ông xã, anh đừng giận nữa.

An Tâm nhẹ nhàng gọi để che cái đuôi của mình.

– Không phải là em ái mộ hư danh, mà là nếu như vậy, anh cũng không thể cứu em được, cho nên tất cả đều là ông trời đã định, nếu như tiền của anh không nhiều bằng của em, thì không phải là thành em đang nuôi một anh chàng công tử bột sao?

Dương Thần nghe cũng thấy có đạo lý, nếu như bản thân không đủ mạnh, thì có lẽ Nhược Khê lúc trước đã chết rồi, sớm một chút, làm sao có thể cứu cô từ trong quán rượu ra, ngay chính mình cũng có thể bị một đám người đánh cho thê thảm.

Tuy rằng nói như vậy là hơi nhẫn tâm nhưng thực tế chính là như vậy.

Cho nên người phụ nữ kia đang nói với chính mình cái gì mà “không xứng”, quả thực là không hiểu gì cả.

Dương Thần cuối cùng tâm tình thoải mái một chút lại hỏi:

– An Tâm, vậy em nói anh thường xuyên giết người, lại không nghĩ giết người là một việc gì lớn lao, chuyện này cũng không có quan hệ gì sao?

An Tâm do dự một chút, nhỏ giọng nói:

– Giết người thì là chuyện tốt gì, nhưng em biết nếu rất nhiều người không tận diệt, thì có thể sẽ để lại tai họa ngầm, anh chỉ là vì bảo vệ những người bên cạnh mình mà động tay giết người, em nghĩ cũng có thể hiểu được, dù sao anh cũng không phải lấy giết người làm thú vui, bọn họ nếu không phải tự mình tìm đến thì cũng không đến mức phải chết.

Dương Thần cảm thấy người phụ nữ này thực sự rất đáng yêu. Nói cũng phải, không phải tự mình tìm đến cửa, nếu bọn họ không lấy mạng người làm nhân mạng trước, làm cái gì mà vũ khí người biến đổi gien, còn muốn lợi dụng Giản, bản thân ăn no không có chuyện gì làm. Thì việc gì mình phải đến tận nước Nga để nhổ cỏ tận gốc?

Tuy nói thủ đoạn có tàn nhẫn máu lạnh một chút nhưng chết thế nào đều là chết, cũng chẳng sao cả.

An Tâm khẽ vuốt gương mặt Dương Thần, nhẹ nhàng nói:

– Hơn nữa em biết ông xã chắc chắn cũng chán ghét việc giết người, nếu không anh cũng không thể về nước mà sống những ngày yên ả. Nhưng nhiều chuyện không phải muốn tách ra thì có thể thực sự không gặp phải nữa, em chỉ mong những lúc ở bên anh, có thể nhìn thấy anh vui vẻ, như vậy em mới chính là hạnh phúc nhất. Còn về những chuyện khác, thì cũng không có gì là đáng lo cả.

Dương Thần cười xấu xa nói:

– An Tâm à, coi như khen thưởng, chúng ta làm lại một lần nữa đi.

An Tâm vội co mình lại, gắt giọng:

– Người ta vẫn còn chưa ngủ đủ đâu. Cả một buổi sáng cứ gây sức ép, em mệt lắm, muốn đi ngủ!

– Gây sức ép sẽ không mệt nhọc.

Dương Thần liếm môi hấp dẫn nói.

An Tâm vẫn lắc đầu, đôi bàn tay trắng như phấn đấm đấm ngực Dương Thần, bĩu môi nói:

– Tiểu Tam cũng có nhân quyền!

Dương Thần hoàn toàn không tức giận, nhưng thực sự máu nóng trong người cũng đã trào lên, nhìn bộ dạng mệt mỏi của An Tâm, cũng không chịu được mà lại dâng lên.

Dứt khoát Dương Thần ngồi dậy để An Tâm gối đầu trên đùi mình, ôn hòa nói:

– Vậy em ngủ đi, chờ em ngủ đủ rồi, chúng ta cùng đi ăn cơm trưa.

Lúc này An Tâm mới thả lỏng ra, nhu thuận gật đầu, sau đó nhắm mắt lại, do mệt mỏi nên cô gái rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Dương Thần dùng một tay nhẹ nhàng gỡ lấy sợi tóc dài của An Tâm, cứ tự nhiên thân thiết như vậy mà vuốt ve.

An Tâm thở đều đặn, mơ màng mấp máy miệng:

– Ông xã… Anh cứ vuốt như vậy, đến khi em ngủ say thì sẽ biến thành người hói đầu đấy…

– Dám biến thành người hói đầu, anh sẽ bỏ mặc em!

Dương Thần đùa cười nói.

An Tâm bĩu môi:

– Không cần phải bỏ rơi em. Cho dù sau này, anh có biến thành một ông béo có bụng phệ, em cũng sẽ luôn rất yêu rất yêu anh…

Nghe được lời thì thào nhỏ nhẹ của cô gái này, tay Dương Thần tự nhiên dừng lại, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng, hé miệng mỉm cười.

Thời gian cứ từng giây từng phút qua đi…

Có thể gối trên đùi người yêu ngủ say sưa, tới 12 giờ trưa, An Tâm mới ngủ đủ thức dậy.

Bởi Dương Thần nói phải cũng nhau ăn cơm trưa, An Tâm cũng quên luôn kế hoạch đến công ty làm, tự cho mình một ngày nghỉ, dù sao cũng không ai có thể quản cô.

Đã từng trải qua một đám người thân “Hoàng Cung” trước đây, bây giờ đối với An Tâm mà nói, Dương Thần chính là người thân duy nhất của cô.

Dương thần sớm đã nhắn tin cho mẹ ở nhà để mọi người không phải chờ, sau đó đưa An Tâm đã trang diểm kỹ lưỡng đi tới một nhà hàng trong nội thành, yên lặng thưởng thức bữa cơm trưa.

Tuy rằng trong lòng vướng bận chuyện Lâm Nhược Khê, nhưng Dương Thần biết rằng cả hai cần có thời gian bình tĩnh, hơn nữa An Tâm người luôn luôn ở bên cạnh âm thầm nổ lực, cũng không nên lạnh nhạt, cho nên Dương Thần cố gắng kể những chuyện thú vị trước kia đã trải qua ở nước ngoài, một là để An Tâm càng hiểu mình, hai là khiến cô ấy thoải mái cười vui.

Sau khi ăn cơm trưa, hai người nắm tay nhau đi trên con đường Thương Nghiệp, đi tới cổng rạp chiếu phim, An Tâm nhớ ra cái gì đó, hưng phấn nói:

– Ông xã, không phải mấy hôm nay vừa lúc chiếu phim “Spider Man 4” sao? Chúng ta vào trong xem đi!

Dương Thần chau mày, hắn chưa bao giờ thích xem thể loại phim khoa học viễn tưởng đặc hiệu này, bởi bản thân hắn so với phim ảnh càng viễn tưởng.

– Cái thứ kia thì có ý nghĩa gì, không phải là bay tới bay lui sao, em muốn chơi, anh sẽ đưa em đến chỗ không có người bay cho đủ luôn.

Dương Thần bĩu môi nói.

An Tâm trề môi, có chút mất mát nói:

– Ồ… Có phải anh cho rằng em rất ngây thơ không?

Dương Thần sửng sốt trong chốc lát, mặt mày hớn hở nói:

– Không, hay là chúng ta đi xem đi!

– Ừ?

An Tâm không rõ thế nào hắn lại thay đổi lời nói ngay lập tức vậy.

Dương Thần nói:

– Là anh hay lấy quan điểm giá trị của cá nhân đặt lên trên các em, vừa rồi em đã nhắc nhở anh, như vậy tình cờ sẽ làm tổn thương người khác, thế nên anh quyết định hay là nên cố gắng tiếp xúc với sở thích bình thường của các em. Hôm nay cùng An Tâm yêu quý đi xem Spider Man, buổi tối về nhà anh muốn cùng Nhược Khê xem phim Hàn Quốc. Như vậy… có lẽ sẽ làm tăng thêm sự đồng cảm?

An Tâm vui vẻ ôm lấy Dương Thần, hôn lên mặt hắn:

– Ông xã như vậy là được rồi… tuy nhiên anh cũng không cần xem phim Hàn Quốc xem thành ẻo lả!

Dương Thần cười khổ một trận, cũng không nói thêm gì, để An Tâm ở chỗ chờ còn hắn đi xếp hàng mua vé.

Vì phim này mới chiếu chưa được mấy ngày, cổng rạp chiếu phim đông đúc đầy người, người mua vé quả thực không ít, Dương Thần cũng là kiên nhẫn đứng xếp trong hàng.

Vốn dĩ trông rất bình thường, nếu không cẩn thận tìm kiếm căn bản không phát hiện được sự tồn tại của hắn.

Cũng trong lúc này, Dương Thần đột ngột giật mình, chỉ vì khóe mắt cảm giác liếc tới một bóng dáng quen thuộc chút nữa đã quên đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 3
Tiếng sói hú bỗng thưa đi, tôi ngó ra ngoài tường, lũ sói từ triền núi đi xuống gần chùa mỗi lúc một đông. Có vài con đi qua đi lại giữa các bức tường đổ, có lẽ chúng nhìn thấy ánh lửa ở trong này nhưng không dám tự tiện hành động khi chưa có hiệu lệnh của vua sói, chỉ dám đi quanh ngôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N...
Phân loại: Truyện nonSEX
Tiệm bánh Hoàng tử bé - Tác giả The Kid
Tại một khu chung cư ở quận 4, thành phố Hồ Chí Minh, có một tiệm bánh tên là Tiệm bánh Hoàng tử bé. Tiệm bánh này có 4 cô nhân viên: San San, Pink, Lam và Sao. Thời gian này Lam và Sao có việc phải đi vắng, để San San và Pink ở nhà coi tiệm. San San mang phong cách cute, xì tin, nhí nhảnh, dễ thương. Pink...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân