Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 9 » Phần 46

Dương Thần - Quyển 9

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 46

Lưu Minh Hào tuy cảm thấy tràn đầy ai oán, nhưng cũng biết anh rể của cậu ta là nhân vật so với khủng bố còn khủng bố hơn, bản thân vẫn ngoan ngoãn nghe lời.

Hai mươi mấy phút sau, Dương Thần mang theo Lưu Minh Hào trở về biệt thự bên bờ biển xa hoa Lưu Thanh Sơn mua, thủ vệ của Thanh Long hội nhìn thấy Dương Thần mang theo Lưu Minh Hào về nhà, đều lập tức đi vào thông báo.

Lát sau, bà Lưu và Lưu Minh Ngọc cùng vội vã chạy ra.

Tuy rằng không phải mẹ đẻ, chị chỉ có nửa huyết thống, nhưng đối với đứa con và đứa em duy nhất này, hai người phụ nữ đều thật lòng đối xử, dù sao cũng có hơn mười năm tình cảm người nhà.

Nhìn thấy Lưu Minh Hào người đầy máu bẩn, đầu tiên bà Lưu kinh ngạc kêu lên một tiếng, đợi đến khi xem kỹ chỗ máu kia chỉ là của người khác, mới vỗ vỗ ngực, tiến về phía trước liền nhéo lỗ tai Lưu Minh Hào.

– Cái thằng chết tiệt này! Không muốn sống nữa phải không hả!? Chạy tới Trường Kình hội? Mày có biết đấy là chỗ nào không hả? Nếu không phải anh rể mày có năng lực, có phải mày muốn bố với mẹ mày kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh không!? Mày đây chính là khiến mẹ trên thiên đường tức biết bao nhiêu đấy.

Hốc mắt Lưu Minh Ngọc cũng hồng hồng, ở bên cạnh hận không thể đi tới đánh cho thằng em này một trận.

Lưu Minh Hào vâng dạ đưa đôi mắt chờ mong về phía Dương Thần, hy vọng Dương Thần nói mấy lời giúp cậu ta.

Dương Thần khụ khụ cổ họng, nói:

– Mẹ à, Minh Hào có năng lực, lúc con đi tìm nó, nó đang trên giường cùng một đứa con gái người Nga, thực sự cũng xem như người trưởng thành rồi.

– Cái gì?

Giọng nói của bà Lưu trực tiếp cao lên mấy âm tiết!

– Mày… Mày không ngờ còn ra ngoài làm loạn!? Tiểu tử thối tha không học cho hẳn hoi, mày muốn tìm đối tượng thì cũng phải tìm con gái nhà lành, mày có biết con bé nước ngoài kia không chừng bị bệnh AIDS!?

Bà Lưu kêu lên thất thanh, dùng lực mạnh đánh vào mông Lưu Minh Hào, vừa đánh vừa lau nước mắt.

Đối mặt với sóng âm của mẹ cả, Lưu Minh Hào sắp thổ huyết rồi, vô cùng u oán nhìn Dương Thần, sớm nên biết anh rể này sẽ không giúp cậu, chỉ có thể bổ thêm một đao!

Lưu Minh Ngọc thì xấu hổ đỏ mặt, oán hận lườm Dương Thần một cái.

– Sao anh lại nói mấy cái này trước mặt mẹ…

– Cũng không phải trẻ con nữa, đều dậy thì rồi, có cái gì không thể nói.

Dương Thần nói như không có gì.

Lúc hắn nhỏ hơn Lưu Minh Hào mấy tuổi, đã cùng Thập Thất làm trong rừng mưa rồi, đây tính là chuyện gì?

Sau một phen khóc nháo, cuối cùng cũng nghỉ ngơi.

Mấy người cùng tiến vào trong phòng, trong phòng khách, ánh đèn sáng tỏ.

Tuy rằng đã là ba giờ sáng, nhưng không có ai có thể an giấc ngủ ngon.

Lưu Thanh Sơn ngồi một mình trên sô – pha trong phòng khách, mặc áo ngủ tơ tằm, trên một giá kim loại, thuốc truyền gắn vào tay ông ta đang nhỏ từng giọt.

Bởi vì bị Lưu Minh Hào trốn đi làm tức giận, bệnh nhiều năm của ông cuối cùng cũng ngã bệnh, đến nửa đêm mới có chuyển biến tốt.

Nhìn thấy Lưu Minh Hào cúi thấp đầu, sợ hãi rụt rè đi vào trong phòng, trong mắt Lưu Thanh Sơn tràn đầy phức tạp.

– Em xem xem, bố vì mày mà ngã bệnh, mày rốt cuộc muốn thế nào mới khiến người nhà em đỡ bận tâm?

Lưu Minh Ngọc dạy bảo em trai.

Lưu Minh Hào vụng trộm nhìn bố, nhìn thấy Lưu Thanh Sơn không giận cậu ta, lập tức lại cúi đầu.

Nhưng chỉ nhìn một cái, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Lưu Thanh Sơn, môi khô khốc, tóc hơi hoa râm, cùng với bình truyền nước, Lưu Minh Hào không biết sao, mũi hơi hơi cay cay.

Rõ ràng mới một ngày không gặp, nhưng tại sao cảm thấy bố già đi vài tuổi…

– Về rồi?

Trong giọng nói, đúng là không ý trách cứ gì.

– Vâng…

Lưu Minh Hào gật gật đầu.

Lưu Thanh Sơn ngừng lại, mới hỏi:

– Bị thương rồi?

Lưu Minh Hào lại lắc đầu, cắn chặt răng, mặt phát run.

Lưu Thanh Sơn giống như thở phào nhẹ nhõm, chuyển sang cười nói với Dương Thần:

– Lần này phiền cậu rồi, nếu như không có cậu cũng không nhanh như vậy tìm thấy nó, cho dù tìm được nó cũng không dễ dàng có thể đưa nó về.

– Không có việc gì, như thế cũng có thể thể hiện con là người đàn ông đáng tin cậy, cũng không thể lừa con gái của mọi người, con không thể không để ý nhà mẹ đẻ của cô ấy chứ.

Dương Thần cười ha hả nói.

Lưu Minh Ngọc ở bên cạnh nhéo hông Dương Thần một cái, mặt đỏ bừng ngập ngừng:

– Nói linh tinh cái gì đấy!

Lưu Thanh sơn và Bà Lưu cười ha ha mấy tiếng, dáng vẻ vui mừng.

– Cái thằng này, phải cảm ơn anh rể nhiều vào, không có anh rể lần này mày gặp họa có thể lấy mạng mày luôn đấy.

Lưu Thanh Sơn dạy bảo.

Lưu Minh Hào dùng sức gật đầu.

– Con biết…

Cậu ta cũng đã xác định rõ chân tướng sự việc, tán đồng sâu sắc đối với bố, cũng cảm kích Dương Thần từ đáy lòng.

Nhưng khiến Lưu Minh Hào cảm động nhất đó là, Lưu Thanh Sơn lại không có ý tứ trách mắng.

Lưu Thanh Sơn dường như nhìn ra tâm tư con trai, nói:

– Có phải mày cảm thấy kỳ lạ, bố không mắng mày làm chuyện ngu xuẩn không?

– Có chút…

Lưu Minh Hào đỏ mặt.

Lưu Thanh Sơn cười nói:

– Trước kia luôn chửi mắng con, vì con không giống một đứa bé hiểu chuyện, nhưng bây giờ, từ trong mắt của con bố có thể nhìn thấy sự trưởng thành của con, con hẳn là đã học được từ anh rể con điều gì đó, bố tin sau khi một người đàn ông trở thành nam tử hán, có thể biết làm thế nào để đưa ra quyết định đúng.

Hốc mắt Lưu Minh Hào nóng lên, cuối cùng không kìm nổi nước mắt, chỉ biết buồn buồn gật đầu.

Dương Thần vỗ vai em vợ từ phía sau.

– Đi tắm trước đi, thay quần áo, mới nói cậu là đàn ông, cậu khóc cái gì.

Lưu Minh Hào bỗng nhiên quỳ rạp xuống đất, ra sức dập đầu ba cái với Lưu Thanh Sơn.

Sau đó nhanh chóng đứng dậy, sải bước lớn đi lên lầu.

Đợi Lưu Minh Hào đi rồi, Lưu Minh Ngọc kìm không nổi hỏi:

– Ông xã, anh làm thế nào khiến thằng Hào hiểu chuyện như vậy? Em tưởng rằng nó lại làm cho bố tức giận ấy.

Thấy Lưu Thanh Sơn và bà Lưu đều nhìn lại, Dương Thần nghĩ nghĩ, cũng không giấu diếm:

– Cũng không có gì, chính là để nó cầm súng, đối mặt với tên thái tử Cao Vũ của Trường Kình hội, bắn đầu tên đó thành thịt vụn thôi…

– Cái gì!?

Lưu Thanh Sơn hô to một tiếng, thiếu chút nữa thì đứng lên khỏi sô – pha.

Dương Thần nhún vai, đem chuyện đại khái kể qua một lượt, nhưng giấu chuyện Lưu Minh Hào trúng độc, dù sao Giản khẳng định có thể nghiên cứu chế tạo ra thuốc giải độc, Dương Thần có lòng tin tuyệt đối, không cần thiết để người nhà họ Lưu lo lắng thừa.

Sau khi Lưu Thanh Sơn nghe xong, trầm giọng nói:

– Cậu đúng là quá xằng bậy, Trường Kình hội đó cùng kinh doanh vũ khí đạn dược với nước ngoài và buôn bán với tổ chức ngầm, thứ bọn họ có không chỉ là lực lượng trong nước, quân đội quốc tế đều có thể vì lợi ích tập thể của bọn họ, xuất lực vì bọn họ. Lần này cậu giết Cao Vũ, bố hắn Cao Tông khẳng định sẽ không cam tâm, nếu tìm đến, Thanh Long hội chúng ta phải dùng một trăm hai mươi phần trăm tinh thần đề phòng.

Dương Thần thế nào cũng được nói:

– Con tự có sự tính toán của con, con sẽ phái người bảo vệ mọi người, điểm này mọi người yên tâm. Về phần thế lực Trường Kình lớn thế nào, có bao nhiêu viện trợ nước ngoài, đến lúc đó thì nói đi, bọn họ đến bao nhiều thì con giết bấy nhiêu.

– Chà, giọng điệu thật lớn, nhưng tôi thích!

Lưu Thanh Sơn cười ha hả.

Bà Lưu lo lắng nói:

– Đàn ông mấy người cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết, có thể sống yên ổn không.

– Bà không hiểu, rất nhiều chuyện không phải bà muốn trốn thì nó sẽ không đến.

Lưu Thanh Sơn nói.

Dương Thần gật đầu cho rằng như vậy, thầm nghĩ rằng, hắn ban đầu chỉ muốn bán chút thịt xiên nướng, ai có thể nghĩ tới ngày hôm nay?

Lưu Minh Ngọc lại không muốn quản những việc này, cô đối với thực lực của Dương Thần có sự hiểu biết nhất định, lại đã bắt đầu tu hành, biết những nhân vật tầm thường này căn bản không phải đối thủ, vì vậy chỉ quan tâm hỏi:

– Lúc nào anh trở về? Cũng sắp ba rưỡi sáng rồi, có gấp lắm không?

Dương Thần cười xấu xa, ôm thắt lưng cô, bàn tay cách lớp áo ngủ bông, âu yếm chỗ da thịt ấm áp:

– Trời cũng sắp sáng rồi, anh ở đây nghỉ ngơi là được rồi, bảo bối Minh Ngọc, phòng của em ở đâu?

Ngay trước mặt Lưu Thanh Sơn và bà Lưu, động tác này của Dương Thần ngụ ý quá rõ.

Lưu Minh Ngọc đầu cúi thấp xuống tận ngực, bên tai nóng bỏng:

– Anh… Anh đừng xằng bậy, bố mẹ đang nhìn đấy.

– Cái này có gì, chỉ là cho thấy rõ tình cảm của chúng ta rất tốt.

Dương Thần hùng hồn.

Bà Lưu cười hì hì.

– Con bé Minh Ngọc này, con xấu hổ cái gì, đưa Dương Thần lên lầu đi, cũng bận cả buổi tối rồi, nghỉ ngơi cho tốt.

Lưu Thanh Sơn cũng có chút không tư vị, hiển nhiên con gái bảo bối bị người đàn ông khác đoạt đi, người làm bố sẽ vô cùng không thoải mái, hừ nhẹ một tiếng cũng không nhìn đến.

Cả người Lưu Minh Ngọc có chút chột dạ, bước chân thiếu tự tin dựa vào trong lòng Dương Thần.

– Ở… Ở phía tây lầu hai.

Dương Thần không nói hai lời, ôm lấy cô ngượng ngùng từ từ nhắm hai mắt, kích động chạy lên lầu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Gà Gô phát hiện có cơn gió âm lạ từ phía sau thổi tới, lập tức ngưng thần để khí quay người lại nhìn, thấy cương thi không đầu đột nhiên đứng dậy, trên người lòng thòng nội tạng, lấm lem máu đen, cái xác bị bẻ mất đầu trông giống như một cột gỗ khô. Đang kinh ngạc lại thấy từ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 41
Giết. Tiếng hô quanh quẩn hư không, khí tức sát phạt bao phủ các nơi. Trong khí tức sát phạt này, người Thượng Thanh thế giới ánh mắt ngưng trọng, khí tức căng cứng. Bắt đầu chém giết thật sự, vào Long Tích đại lục sẽ là võ đài đẫm máu. Người Thượng Thanh thế giới nghe lệnh, tiến về...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 14
Sau khi Hạ Tưởng vào bắc Kinh, cùng Thủ tướng chia tay, hắn đi thẳng đến nhà họ Ngô. Ông Ngô đang thưởng thức trà dưới ánh mặt trời sau buổi trưa, vô cùng nhàn nhã, lúc Hạ Tưởng vào, ông buông cuốn sách Đạo Đức Kinh xuống, cười ha hả: Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân