Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 5 » Phần 53

Dương Thần - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 53

Trước đó Sắc Vi có nhắc đến 1 ông sếp lớn đến từ bên ngoài muốn hợp tác với cổ, cùng nhau mở rộng thế lực xã hội đen ở phương Nam để tổ chức lại các bang phái nhỏ.

Dòng máu vốn vĩ đã nguội lạnh và vô vị của Sắc Vi 1 lần nữa lại sôi sùng sục, sau khi nhận được sự đồng ý của Dương Thần, liền tự lên kế hoạch và sắp xếp.

Chỉ có điều, Dương Thần luôn có cách nghĩ không muốn tìm hiểu cụ thể bất cứ chuyện gì, nên không biết người hợp tác với Sắc Vi là ai.

Cho đến bây giờ, Khi Lưu Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt “phải thì đã sao”, Dương Thần mới bừng tỉnh.

Mẹ kiếp, “1 trong số các ba vợ” mà lần đầu tiên gặp mặt, chính là đại ca xã hội đen đến từ nước ngoài? Hơn nữa trước đó ổng còn “làm ăn” ở Yến Kinh, không lẽ cũng là thế lực xã hội đen dưới trướng của vua Yến Kinh?

Nghĩ đến Sắc Vi là thủ lĩnh duy nhất của xã hội đen ở Trung Hải hiện giờ, người hợp tác có thể khiến cổ đồng ý, chắc chắn không tệ, như vậy, nếu nói Lưu Thanh Sơn là đại ca của xã hội đen Yến Kinh, cũng không có gì lạ.

Nhưng, nếu đã như vậy, Lưu Minh Ngọc tại sao lại làm việc ở công ty đàng hoàng, đồng thời, hoàn toàn không cảm thấy cổ có 1 chút gì giống như xã hội đen.

Càng kỳ lạ hơn, Lưu Minh Ngọc dường như cũng mới biết chuyện của ba mình, còn thằng em trai Lưu Minh Hào, thì giống thằng nhóc lưu manh y hệt.

Nhưng, có 1 chuyện, Dương Thần chợt nhớ ra, không khỏ suy nghĩ, mở miệng hỏi:

– Nói như vậy, chuyện nhà họ Tề của Tề Khải bị giết sạch, cũng là do bác làm?

– Không sai, chính tôi kêu người giết cả nhà bọn họ.

Lưu Thanh Sơn đắc ý nói, không 1 chút che giấu.

Lưu Minh Ngọc bỗng mở to cặp mắt long lanh, kinh sợ la lớn:

– Ba… ba… sao ba lại…

– Hừ.

Lưu Thanh Sơn khinh thường nói:

– Cái thằng họ Tề đó có lỗi với con gái của ba, làm bao nhiêu là việc quá đáng, cả nhà chết hết là may phước cho nó lắm rồi. Ngọc Nhi, nếu không phải hồi trước ba phải thống nhất tất cả thế lực ở Yến Kinh, nhà họ Tề lại là gia tộc dưới trướng của nhà họ Đường, ba không thể tùy tiện manh động, thì ba đã giúp con giết tên họ Tề đó từ sớm rồi.

– Nhưng mà… nhưng mà gia đình họ đâu có làm gì có lỗi với con đâu…

Ánh mắt của Lưu Minh Ngọc có chút xót xa, nhưng không phải lưu luyến gì gã Tề Khải, chỉ là cả nhà bị giết sạch, cổ cảm thấy không đành lòng.

Sắc mặt của Lưu Thanh Sơn nghiêm nghị, nói:

– Hồi trước để con ở với mẹ, nói gạt con là ba làm ăn ở Yến Kinh, là sợ liên lụy tới con, cũng lo lắng 1 người con gái như con bị những chuyện không sạch sẽ làm hoen ố. Bây giờ mọi việc đã đâu vào đó, con là con gái của Lưu Thanh Sơn, dĩ nhiên không thể để đàn ông phụ bạc con…

Nói xong, Lưu Thanh Sơn còn quay đầu nhìn sang Dương Thần, trong ánh mắt tỏ rõ ý đe dọa.

– Cho dù không phải là người vợ đàng hoàng, thì cũng không thể để con phải chịu ức hiếp.

Dương Thần hơi mơ hồ với lời nói của Lưu Thanh Sơn, nhiều điểm của sự việc không có đầu đuôi, chỉ có thể gượng cười hỏi:

– Con nhất định không phụ bạc Minh Ngọc, nhưng mà bác trai ơi, bác cũng không thể cứ nói mãi những chuyện con không muốn nghe chứ.

Bác gái cười khanh khách nói:

– Hãy để tôi kể, Thanh Sơn, anh thật là, sao cứ hù dọa con rể của em vậy, Dương Thần à, chuyện là như vậy…

Theo lời kể của bác gái, Dương Thần cuối cùng cũng biết hết mọi chuyện.

Vài năm trước khi Lưu Thanh Sơn và mẹ của Lưu Minh Ngọc lấy nhau, Lưu Thanh Sơn vẫn là đàn em trong 1 bang phái nhỏ ở Yến Kinh, gặp mẹ của Lưu Minh Ngọc và đem lòng yêu thương, sau đó thì kết hôn, nhưng lại lo lắng mình luôn phiêu bạt ở ngoài, sẽ làm hại vợ và con cái sau này.

Vì vậy mà từ lúc Lưu Minh Ngọc còn nhỏ, Lưu Thanh Sơn đã sắp xếp cho mẹ con họ di cư từ Yến Kinh đến Trung Hải để sinh sống, đồng thời, cũng là để cho Lưu Minh Ngọc có thể lớn lên như 1 cô gái bình thường, không bị ảnh hưởng bởi người cha làm xã hội đen, cho nên trước giờ rất ít khi gặp mặt.

Người trong giang hồ, ít nhiều gì cũng có áp lực về những chuyện đen tối và không thể không lo lắng, trong cách suy nghĩ của Lưu Thanh Sơn, nếu Lưu Minh Ngọc là con trai, dĩ nhiên có thể dẫn theo bên cạnh, để sau này dễ dàng kế thừa tất cả mọi thứ của ổng, nhưng Lưu Minh Ngọc là con gái, ổng không có muốn để cho Lưu Minh Ngọc phải hốt hoảng sợ hãi.

Điểm này hoàn toàn trái ngược với ba của Sắc Vi – Tư Đồ Minh Trạch, từ lúc đầu Tư Đồ Minh Trạch đã là người thầy đầu tiên dẫn dắt Sắc Vi bước vào con đường xã hội đen, tuy là Sắc Vi không thể nào chấp nhận được rất nhiều hành vi tội ác của Tư Đồ Minh Trạch, nhưng cũng không thể phủ nhận, trong dòng máu của Sắc Vi, tràn này sự cuồng nhiệt của Tư Đồ Minh Trạch trong xã hội đen.

Mấy năm sau, Lưu Thanh Sơn dần dần dựa vào bản lĩnh của mình, trong cuộc chiến nghi kỵ và tiêu diệt lẫn nhau, trở thành 1 trong số đại ca của mấy bang hội lớn ở Yến Kinh, nhưng vì vợ con ở Trung Hải, lại không thường về nhà gặp mặt, nên người thanh niên trẻ tuổi Lưu Thanh Sơn lại yêu 1 người phụ nữ khác.

Người phụ nữ đó, chính là mẹ của Lưu Minh Hào, em trai của Lưu Minh Ngọc, là 1…

Phụ nữ mở quán bar ở Yến Kinh.

Bác gái biết chồng của mình không phải là người vô ơn bạc nghĩa, cũng biết rằng những gì chồng mình đã làm nhiều gấp ngàn lần mình tưởng tượng, năm đó bác gái đã chọn Lưu Thanh Sơn, thì đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng, vì vậy mà khi Lưu Thanh Sơn nói với cổ rằng có người phụ nữ khác, bác gái đã khoan dung chấp nhận.

Về sau nữa, cho đến khi Lưu Minh Hào ra đời, người phụ nữ Yến Kinh đó cũng trở thành chị em tốt của bác gái, 1 người ở Trung Hải, 1 người ở Yến Kinh, Lưu Minh Ngọc và Lưu Minh Hào tuy rằng ít gặp nhau, nhưng vì quan hệ của mẹ thân thiết, cho nên cũng coi nhau như là chị em cùng mẹ.

– Nếu không phải Ngọc Nhi có người cha như tôi, thì nó cũng không thể nào dễ dàng chịu bên cạnh cậu, chưa kể cậu đã có vợ rồi.

Lưu Thanh Sơn bèn thở dài nói.

Mặt của Dương Thần đổ mồ hôi hột, cảm thấy người cha vợ này của mình đã giúp mình 1 chuyện lớn, ông nội này, ngang nhiên chân đạp 2 xuồng.

Nhưng mà, để 2 người phụ nữ ở 2 nơi để chăm sóc, đích thật là cách hay, nhưng mà số phụ nữ của mình thì quá nhiều, nếu mà để mỗi người ở 1 nơi, thế thì không phải chạy tới chạy lui cũng đủ mệt chết rồi sao?

Ngồi kế bên, Thần sắc của Lưu Minh Ngọc có chút chua xót, nhìn Dương Thần với ánh mắt buồn buồn.

– Em cũng mới biết thân phận thật sự của ba em mấy ngày trước, em lo lắng anh cho rằng em cố ý giấu anh, bởi vậy mà không biết nói với anh thế nào, anh đừng có trách em được không…

– Hừ, sao nó lại trách con chứ, nó vui mừng còn không kịp nữa là.

Lưu Thanh Sơn không hài lòng hừ 1 tiếng, nói:

– Phải không, Dương Thần.

Dương Thần ho 1 cái, sao cha vợ này của mình khoái nói sự thật dữ vậy chứ.

– Anh đương nhiên không trách em, bản thân anh cũng có hay ho gì đâu, điều này anh tự hiểu rõ mà.

– Được rồi, được rồi, mọi người sao lại nói chuyện đâu đâu không vậy, khó khăn lắm anh mới có thể làm hết những chuyện muốn làm, có thể bên cạnh Ngọc Nhi nhiều hơn, lại còn có con rể vừa ý nữa, mọi người nói chút chuyện vui không được sao?

Bác gái than phiền, nói.

Lưu Thanh Sơn dường như rất tôn trọng vợ, lập tức không nói gì nữa.

Nhân viên phục vụ liền bắt đầu bưng đồ ăn ra, trên bàn ăn, chỉ có Lưu Minh Hào cứ nhìn Dương Thần thật kỹ lưỡng như đang đánh giá, ra vẻ như đang giúp chị của nó kiểm tra xem gã này rốt cuộc có đáng tin cậy không.

Dương Thần cũng hơi bó tay với thằng em vợ này, độ tuổi này rõ ràng vẫn đang là học sinh trung học phổ thông, đúng ra sau khi theo Lưu Thanh Sơn về Trung Hải phải vào học ở trường mới.

Dương Thần chợt nhớ ra 1 chuyện, hỏi Lưu Thanh Sơn:

– Bác trai à, vậy còn 1 người bác gái của con đâu rồi?

Người mà Dương Thần hỏi, chính là người phụ nữ kia của Lưu Thanh Sơn, dù tốt dù xấu thì trên danh nghĩa bả cũng là mẹ vợ của mình.

Nét mặt của Lưu Thanh Sơn có chút bùi ngùi.

– Bà ấy ở Yến Kinh, thay tôi lo liệu 1 số chuyện nhỏ hàng ngày, mấy năm nay, phần lớn thời gian của tôi là ở Yến Kinh, lần này coi như đã gom lại các thế lực ở Yến Kinh, có thể yên tâm về Trung Hải sống với mẹ con Ngọc Nhi, bà ấy tự lên tiếng nói muốn ở lại Yến Kinh giúp tôi trông nom mọi việc. Nói đúng ra, tôi thật sự không có tư cách gì để coi thường cậu, tôi cũng chẳng tốt hơn cậu là bao.

Dương Thần ngượng ngùng cười, trong lòng thầm nghĩ, ông biết thì tốt.

– Ba, mẹ con nói rồi, kêu con coi chừng ba, đừng để có thêm “mẹ” nữa.

Lưu Minh Hào gặm con gà chay, nước bọt phun tùm lum, nói với Lưu Thanh Sơn.

Lưu Thanh Sơn xém chút phun hết ngụm dấm táo trong miệng, bác gái ngồi kế bên cũng đưa ánh mắt xót xa nhìn qua bên đó.

Lưu Thanh Sơn lời lẽ chính đáng, thái độ nghiêm túc vỗ ngực nói:

– Ba của con là hạng người đó sao? Ba biết kiếp này tạo nhiều nghiệt chướng, bao nhiêu năm nay chỉ ăn chay, vẫn không nhìn thấy tấm lòng của ba sao?

– Mẹ con biết ba sẽ nói như vậy, nên kêu con nói với ba là năm đó mẹ cũng bị ba gạt như vậy đó.

Nhìn thấy sắc mặt của Lưu Thanh Sơn xám xịt, trong lòng Dương Thần thầm khen ngợi, thằng em vợ Lưu Minh Hào này cũng rất là dễ thương.

1 bữa cơm ra mắt người lớn, sự việc cũng tương đối rắc rối, may mà Dương Thần cũng từng gặp qua người ngoài thị trường, tuy không biết Lưu Thanh Sơn hiểu mình bao nhiêu, nhưng chắc chắn rằng, ổng biết giá trị của mình tuyệt đối không đơn giản, nếu không, ổng đâu dễ gì đồng ý chuyện của mình và Lưu Minh Ngọc.

Thêm 1 thằng đại ca xã hội đen ăn chay làm cha vợ, Dương Thần uống 1 bụng dấm táo, ăn 1 bụng món ăn chay, đầu óc cảm thấy hơi choáng choáng.

Lúc đi ra khỏi nhà hàng, Dương Thần kéo tay của Lưu Minh Ngọc, ghé sát vào tai cổ nói:

– Xem ra chuyện của chúng ta xong xuôi rồi, kiếp này em chỉ có thể làm tình nhân bé nhỏ của anh thôi, cảm thấy oan ức không hả?

– Ít nhất thì anh không như ba em đối xử với má em, 1 năm chỉ có thể gặp mặt mội hai lần, cho nên cũng có thể tạm chấp nhận.

Lưu Minh Ngọc thẳng thắn nói thật.

– Em nói chuyện có thể dịu dàng thêm 1 chút không, làm nũng 1 chút nói “đáng ghét”, hay “đồ xấu xa” gì gì đó.

Dương Thần mỉm cười nói Lưu Minh Ngọc liếc hắn 1 cái.

– Em là em, những thứ đó em không biết.

Dương Thần tặc lưỡi:

– Sau này để cho Sắc Vi gặp em, cổ là bạn thân của Mạc Thiện Ny, hiện giờ đang ở chung, nói như thế nào thì em cũng là con gái của đại ca xã hội đen, sau này học hỏi ở Sắc Vi 1 chút lý lẽ trong nghề, không chừng còn có thể kế thừa sự nghiệp của ba gì đó.

– Em không cần đâu, em cứ làm công việc văn phòng của em, những việc đó của ba giao cho em trai.

Lưu Minh Ngọc nói.

– Em đúng là người chị tốt, để cho em trai mình theo xã hội đen.

Dương Thần trợn mắt nói.

– Không phải có người anh rể như anh giúp đỡ sao.

Lưu Minh Ngọc mỉm cười nói.

Sắc mặt của Dương Thần chợt rối rắm, có nhiều phụ nữ, những chuyện cần phải giúp đỡ của họ hàng cũng nhiều hơn, xem ra mình phải kiềm chế 1 chút.

Cuối cùng, sau khi tạm biệt vợ chồng Lưu Thanh Sơn và em vợ Lưu Minh Hào, lúc đó cũng gần 11 giờ khuya.

Bởi vì đoạn đường này tương đối vắng vẻ, trên đường Dương Thần lái xe về nhà, những chiếc xe trên đường thưa thớt đến đáng thương.

Lúc lái xe đến trên cây cầu vượt qua con song dốc cao, Dương Thần bỗng nhìn thấy 1 bóng dáng lẻ loi, ở không xa, trên lan cang bên cầu, có người đứng đó 1 mình.

Nếu không phải Dương Thần có cặp mắt sắc bén, thị lực lại rất tốt, thì không thể nào nhìn thấy cảnh tượng nguy hiểm đó được.

Lúc này, bóng dáng đó đón lấy luồng gió lạnh trên sông, ở sát mép cầu rộng lớn, chân chạm vào cột trụ lan can nhỏ và dài, dường như lung lay muốn rơi xuống, bất kỳ lúc nào cũng có thể rơi xuống dưới mấy chục mét, vào trong nước biển cuồn cuộn đang chảy xiết.

Đừng nói là con người, cho dù là cục đá nặng mấy trăm ký, nếu rơi xuống như vậy, cũng sẽ bị nước sông cuồn cuộn cuốn trôi mất tiêu, thậm chí là lực nước đập vào, có thể làm cho nội tạng của cơ thể vỡ nát.

Có người muốn nhảy sông tự tử?

Dương Thần chớp chớp mắt để chắc chắn rằng mình không bị ảo giác, liền đạp ga mạnh xông thằng về phía sau bóng dáng đó, sau khi thắng gấp, lập tức xuống xe.

Cho dù là không quen biết, bản thân cũng không phải là bồ tát cứu khổ cứu nạn gì, nhưng thấy chết mà không cứu thì thất đức quá.

Nhưng mà, khi Dương Thần vừa bước xuống xe, nhìn rõ bóng dáng trên cầu, bỗng nhiên, cảm thấy quen thuộc vô cùng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Mẹ kế hành hạ con chồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Vũ và Quyên cưới nhau đã lâu rồi mà chưa có con. Bác sĩ nói rằng sau một lần sẩy thai, Quyên không còn mang thai được nữa. Điều này làm hai vợ chồng cực kỳ buồn. Ba của Vũ rất mong muốn có đứa cháu nội đích tôn nối dõi tông đường. Không còn cách nào khác, Vũ phải đem bé Quang...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 11
Ngọc phu nhân nháy mắt với An Chính Phong khi lão quay đầu lại nhìn. An Chính Phong lập tức hỏi: Hay là hai nữ nhân này có thù với ngươi? Coi là vậy đi! Miêu Nghị cười nói: Thiếp thân thị nữ của một tên nào đó chết chết ở dưới tay ta, lẫn vào số nhân mã mà ta mới chiêu mộ, thừa dịp ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 4
Viên Dã đột nhiên xuất hiện với một câu đơn giản khiến sát khí cuồn cuộn trong Dương Thần bất ngờ tan biến, chợt nghĩ đến điều gì đó, nhíu nhíu mày nhìn Dương Liệt đang tàn hơi. Dương Liệt cũng nhìu mày nhìn kỹ Viên Dã. Cậu là... Tôi là Viên Dã đây, lúc nhỏ đã từng gặp nhau. Viên Dã...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân