Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 5 » Phần 24

Dương Thần - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 24

Đang lúc Dương Thần hơi thở trở nên càng ngày càng nặng nề, cũng là lúc sắp giống như mãnh thú phát cuồng đến triệt để thì một tiếng còi chói tai đột nhiên vang lên toàn bộ nhà khách du lịch.

Chíp… chíp… chíp… chíp.

Âm thanh như muốn làm thủng màng nhĩ nhưng lại như lần đầu tiên nói với Dương Thần và Lâm Nhược Khê đang ở trên giường:

Cảnh báo cháy?

Dương Thần gần như là theo bản năng nhảy xuống giường, mặc áo khoác vào, đồng thời ném toàn bộ áo khoác và quần của Lâm Nhược Khê lên giường, bảo Lâm Nhược Khê đang ở trong trạng thái ngây người ra nhanh mặc quần áo vào.

Sự tương phản trong nháy mắt khiến Lâm Nhược Khê đã quên nên làm gì. May là Dương Thần thấy nguy không loạn, kéo cô về hiện thực.

Nhưng cảnh báo cháy này cũng thật không đúng lúc chút nào. Dương Thần trong lòng một trận cười khổ, chuyện này là thế nào cơ chứ? Mình đây nửa năm mới có thể chung phòng với bà xã, thế mà lại cháy ở đâu thế? Nếu như không phải biết là không thể thì hắn còn hoài nghĩ là tiểu yêu tinh An Tâm kia giở trò phá rối rồi.

– Các vị khách xin chú ý, các vị khách xin chú ý, sự cố thiết bị sưởi của công ty đột nhiên bị chập mạch dẫn đến một số khu vực bị cháy, xin mọi người chú ý an toàn, nhanh chóng sơ tán theo đường an toàn…

Lâm Nhược Khê cũng là vừa lúc vội vội vàng vàng mặc xong áo khoác, nét ửng hồng trên mặt còn chưa tan, nhưng hai mắt thì sáng lên. Không biết thế nào mà cảnh báo cháy đột nhiên vang lên, vừa nãy cô còn sắp bị Dương Thần “chiếm được” khiến cho căng thẳng.

Bất giác, Lâm Nhược Khê sờ sờ lên ngực, thở một hơi.

Động tác nhỏ này Dương Thần đã nhìn thấy, không khỏi có một tia cười khổ bất đắc dĩ. Xem ra cô ấy vẫn là chưa chuẩn bị tốt. Vừa rồi cũng chẳng qua là nhất thời hành động theo cảm tính thôi.

Nghĩ thì cũng đúng, có người phụ nữ nào lại hy vọng dâng cho một người chồng cả ngày thích trêu hoa ghẹo nguyệt đâu cơ chứ.

Đi vào đôi giày thể thao, Lâm Nhược Khê đến bên Dương Thần nói:

– Chúng ta nhanh ra ngoài đi. Mấy người Tuệ Lâm chắc cũng là đang rất lo lắng.

Dương Thần tự nhiên hiểu được. Tuy rằng cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ nhưng hắn cũng không lo lắng lắm. Dù sao thì Tuệ Lâm cũng biết võ. Có cô ấy thì An Tâm cũng sẽ không thể xảy ra chuyện gì.

Kéo Lâm Nhược Khê đến tới cửa, đang muốn mở cửa, thì cửa đã bị người từ bên ngoài đập rầm rầm rồi.

– Tiên sinh, tiên sinh, mau mở cửa, tình hình khẩn cấp.

Dương Thần mở cửa ra, bên ngoài là một thanh niên trẻ tuổi mặc đồng phục nhân viên phục vụ nhà khách. Anh ta nhìn thấy Dương Thần và Lâm Nhược Khê mặc quần áo với dáng vẻ sắp đi ra ngoài thì nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói.

– Tiên sinh, tiểu thư, mau theo đường an toàn bên trái này rời khỏi đây. Ở đây rất nguy hiểm, lúc nào cũng có thể cháy nổ.

Cảnh báo cháy trên hành lang đang lóe sáng mãnh liệt, không ít những khách ở cùng tầng cũng đang vội vàng chạy ra phía cầu thang.

Dương Thần gật gật đầu, bám vào vai Lâm Nhược Khê đi ra khỏi phòng.

Vừa mới ra khỏi phòng chưa được vài bước, Dương Thần đột nhiên kéo Lâm Nhược Khê về phía người mình.

– A…

Lâm Nhược Khê một tiếng thở nhẹ. Cô không biết Dương Thần làm sao mà lại dùng sức kéo cô lại như thế.

Nhưng, không đợi Lâm Nhược Khê hỏi, một tia sáng đột nhiên xẹt qua chỗ cô đứng ban đầu.

– Là dao?

Không đợi Lâm Nhược Khê nghĩ kỹ, Dương Thần đã có động tác tiếp theo. Cánh tay trái vỗ về phía sau, một tia lóe sáng trực tiếp đánh lên mặt “nhân viên phục vụ” trẻ tuổi đang muốn dùng dao đâm Lâm Nhược Khê từ phía sau kia ngã lăn xuống đất thất điên bát đảo.

Dương Thần xoay người, hắn tùy tay đánh một đòn như thế cũng chẳng phải là nói chơi. Sát thủ giả mạo nhân viên phục vụ kia đã bị đánh đến hõm cả một nửa khuôn mặt, miệng chảy máu, dường như bị đánh đến mức não cũng chấn động hoặc chảy máu não, ngã xuống đất không dậy nổi.

Dù là Lâm Nhược Khê xưa nay điềm tĩnh nhưng nhìn thấy có biến động kinh hoàng như thế vẫn king ngạc không nói ra lời.

Dương Thần nhíu mày, không nói lời nào, kéo Lâm Nhược Khê về phía cửa phòng Tuệ Lâm và An Tâm, đang định đẩy cửa thì cửa đã mở ra từ bên trong rồi.

Chỉ thấy Tuệ Lâm mặc một bộ đồ ngủ bông dày màu hồng nhạt, tóc tai rối bời đứng ở đỏ, sắc mặt vài phần lo âu, trên tay cầm một con dao găm dài lạnh lẽo không biết của người nào.

– Dương đại ca, chị, mọi người không sao chứ?

– Phải hỏi em mới đúng. An Tâm đâu?

Dương Thần hỏi.

– Em… em đây.

An Tâm hoảng sợ đi ra từ nhà vệ sinh, sắc mặt thất thần như bị kích thích, một tay đặt lên ngực.

Dương Thần yên lòng, vừa vào nhìn bên trong thì trong phòng đã có một người đàn ông cũng mặc đồng phục ở trên sàn, nhưng đã bị Tuệ Lâm giải quyết, cũng không biết là bị giết hay đang hôn mê.

– Vừa rồi thấy có cảnh báo cháy, cúng em đang định ra ngoài thì người đó xông vào, còn cầm dao găm muốn đâm chúng em, em phản kích lại, bảo An Tâm đi vào nhà vệ sinh. Dương đại ca, sao lại đột nhiên có sát thủ vậy?

Tuệ Lâm dù sao cũng đã trải qua một số cuộc chiến đấu kịch liệt nên cô cũng rất nhanh bình tĩnh lại.

Dương Thần quay đầu lại nhìn nhìn Lâm Nhược Khê:

– Chắc là kẻ thù nào của em, anh nghĩ nếu như thủ đoạn này mà dùng để mưu sát anh thì chắc chắn là không ăn thua. Cũng may là không cầm dao đến để giết anh.

Lâm Nhược Khê khuôn mặt xinh đẹp phát lạnh lên, trong đôi mắt xinh đẹp đã không còn sự nhút nhát và lúng túng bên trong phòng như vừa rồi nữa. Cô lúc này dường như đêm đông đầy băng tuyết lạnh lẽo thô bạo gào rít, lời nói cũng có vài phần âm u.

– Cảnh báo cháy, lại đánh lén, chuyện này chắc vẫn chưa chấm dứt nhanh như thế, chắc chắn là có kẻ chủ mưu tính kế.

Lâm Nhược Khê nhăn mày nói:

– Mục đích của bọn họ chắc chắn không đơn giản. Chúng ta nên nhanh chóng quay trở về Trung Hải thôi, ở đây giao cho cảnh sát xử lý.

Dương Thần thì đương nhiên không sao. Hắn chỉ cần mình và người nhà an toàn là được rồi. Tuệ Lâm và An Tâm cũng đều không có ý kiến gì, nghe theo Lâm Nhược Khê, vội vàng thu xếp hành lý.

Dương Thần thì đi theo Lâm Nhược Khê trở về phòng cô lấy hành lý. Dù cho tình hình có cấp bách thế nào cũng không được rối lên.

– Vừa nãy làm sao anh lại biết người đó là sát thủ?

Lâm Nhược Khê đột nhiên nhớ tới việc này, thuận miệng hỏi.

– Người trong khách sạn đều biết em là Chủ tịch. Anh ta gọi anh trước rồi mới gọi em, mà lại gọi là tiên sinh, tiểu thư. Hơn nữa, cảnh báo cháy vừa mới có thì liền đã có nhân viên phục vụ chạy đến phòng ở tầng cao nhất gõ cửa. Lỗ hổng này quá lớn.

Dương Thần khẽ cười nói:

– Điều chủ yếu nhất chính là đó là một sát thủ cấp thấp, sát khí lộ ra rõ ràng.

Lâm Nhược Khê trong mắt biểu lộ một tia khác thường.

– Sao mà anh lại nhạy cảm với sát thủ thế nhỉ?

Dương Thần ngượng ngùng mỉm cười:

– Em rất muốn biết sao?

– Vâng, em cảm thấy nếu như em trao tất cả cho anh thì có lẽ thực sự cần phải hiểu anh đã.

Lâm Nhược Khê nói rất thực tế, hơn nữa chuyện Tăng Tâm Lâm và Hứa Trí Hoành bị giết trước đây kia khiến cho Lâm Nhược Khê luôn có chút kiêng dè không muốn nói về quá khứ của Dương Thần. Nhưng lúc này thì không thể không nhắc đến được nữa rồi.

Cô cảm thấy đây cũng là một sự cách trở cuối cùng khiến cô không thể kết hợp với Dương Thần.

Dương Thần híp mắt, nhìn chăm chú Lâm Nhược Khê trong chốc lát rồi nó:

– Để khi nào có thời gian, anh sẽ dẫn em đến một nơi, vừa du lịch, vừa có một số chuyện muốn nói với em.

– Anh nhớ đó, nói thì phải làm!

Lâm Nhược Khê thản nhiên nói một câu rồi thu dọn hành lý bước ra khỏi phòng trước.

– Đợi chút.

Dương Thần đi lên nói một câu, có phần không vui lắm:

– Em tỏ vẻ gì chứ? Lúc này ngoan ngoãn ở bên anh đi. Em tưởng là người ta chỉ phái một hai sát thủ đến để đối phó với em thôi sao?

Lâm Nhược Khê bị Dương Thần dùng sức túm lại về bên người. Cô cắn cắn môi, có chút không hài lòng với động tác thô lỗ của Dương Thần, nhưng thấy hắn là muốn bảo vệ mình thì không nói gì nữa.

Sau khi dặn dò giám đốc khu làng du lịch để xử lý các chi tiết quan trọng xong, bốn người quay ra chiếc xe Lexus.

Dương Thần lấy điện thoại di động ra, vừa khởi động vừa gọi điện thoại về nhà.

Chỉ có điều sau mấy hồi chuông mà đầu kia vẫn không có ai bắt máy.

– Anh đang gọi điện về nhà sao?

Lâm Nhược Khê hỏi.

Dương Thần gật đầu:

– Làm sao lại không có ai nghe điện thoại nhỉ?

Hắn không cho rằng nhà mình đã bị tập kích. Nếu là như vậy thì tiểu đội Hải Uưng chuyên phụ trách trông coi nhà hắn chắc phải báo tin ngay cho hắn rồi.

– Chẳng lẽ anh quên rồi sao, mấy ngày trước đã từng nói rồi mà, hôm nay chúng ta ra ngoài chơi, vú Vương sẽ gọi công ty chuyển nhà để chuyển về nhà cũ ở đó sao.

Lâm Nhược Khê nói.

Dương Thần lúc này mới nhớ ra, vội hỏi:

– Số điện thoại nhà cũ là bao nhiêu?

– Em đã gọi rồi. Vú Vương nói không có chuyện gì và dặn chúng ta chú ý an toàn.

Lâm Nhược Khê lườm hắn một cái:

– Ngay cả việc chuyển nhà cũng quên, xem ra anh thực sự chẳng muốn về nhà gì lắm.

Vừa mới nói xong, điện thoại di động của Lâm Nhược Khê vang lên, Lâm Nhược Khê vừa thấy, người gọi điện đến là Ngô Nguyệt.

– Tổng giám đốc Lâm, xảy ra chuyện rồi.

Đầu dây bên kia Ngô Nguyệt có chút nôn nóng. Bình thường, với kiểu người nói năng thận trọng, không nói cười tùy tiện như cô, dường như kiềm chế không nổi.

Lâm Nhược Khê không chút hoang mang hỏi han:

– Nói từ từ thôi.

– Mấy nhà máy gia công của Ngọc Lôi chúng ta ở ngoại ô thành phố Trung Hải đều xảy ra hỏa hoạn, mấy người công nhân làm thêm đều đã bị chết cháy. Hiện tại bên cảnh sát đang yêu cầu đại diện pháp nhân của công ty ra mặt và hỗ trợ điều tra. Họ nói là vấn đề an toàn của nhà máy cũng có vấn đề. Em nghĩ việc này căn bản là có người cố ý gây ra. Nhà máy của chúng ta đều là dã kiểm tra an toàn một cách cẩn trọng rồi. Làm sao tự nhiên lại cháy được? Hơn nữa những công nhân này lại chết ở trong nhà máy, chứ chẳng chạy đi gì cả. Điều này làm sao có thể…

Lâm Nhược Khê trong mắt là một tia lạnh:

– Là xưởng gia công sản phẩm sao?

– Đúng vậy, Chủ tịch, em cảm giác là có người cố ý muốn kéo dài thời gian sản phẩm của chúng ta vào thị trường, làm quấy rầy dây chuyền sản xuất của chúng ta. Hơn nữa… dường như là thù hận rất sâu. Ngay cả mạng người cũng động đến thế này thì hiển nhiên là muốn một trận sống còn với chúng ta rồi. Nhưng… nhưng thật không biết làm sao người ta lại muốn đối đầu với chúng ta như thế.

Ngô Nguyệt trong lòng run sợ nói.

Lâm Nhược Khê sắc mặt không thể nào mà ưa nhìn nổi. Thực sự trong tình hình trước mặt ta ở chỗ sáng địch ở chỗ tối thế này thì người thù hận cô quá nhiều, những người có năng lực không hề ít. Cuộc cạnh tranh khốc liệt như thế này, cô đang ở thế bị động thực sự rất khó đưa ra được sự phản kháng hữu hiệu.

Đang lúc Lâm Nhược Khê định dặn dò Ngô Nguyệt một số phương pháp ứng phó thì An Tâm ở phía sau xe hô lên một tiếng kinh hoàng.

– Cẩn thận!

Lâm Nhược Khê quay đầu mạnh về phía sau thì chỉ nhìn thấy phía trước bên đường đột nhiên có một chiếc xe tải lớn đột nhiên lao mạnh đến.

Đây là đường một chiều, chiếc xe tải này hiển nhiên là có ý đối địch mạnh mẽ.

Tuy con xe LX570 là SUV loại lớn nhưng mặt trước xe mà bị va vào xe tải vận chuyển hàng đến mấy chục tấn thì xe bị đè bẹp dí là chuyện đương nhiên.

Đôi mắt to xinh đẹp của Lâm Nhược Khê cuối cùng luống cuống mất hồn, còn Dương Thần lái xe ngồi bên cạnh cô lại cuối cùng không còn là sự thả lỏng thoải mái nữa, hắn híp híp mắt, dường như lộ ra sát khí rất sâu đậm.

– Dương Thần mau quay đầu.

Không đợi Lâm Nhược Khê phục hồi tinh thần hô to lên một tiếng thì đã nhìn thấy Dương Thần ở bên cạnh tháo dây an toàn ra.

– Anh… anh muốn làm gì thế?

Trong tình hình ngàn cân treo sơi tóc, Dương Thần chỉ là quay đầu lại, cười trấn an với Lâm Nhược Khê, thậm chí còn lộ ra nét tinh nghịch, rồi sau đó mở cửa xe ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 3
Giang Nam quát lên, thúc dục Ma Chung Bá Thể, thân thể nhất thời mạnh mẻ gấp năm lần, nhưng ngay sau đó thúc dục thần thức chi luân, chuẩn bị tùy thời lấy Thiên Long Bát Âm tế luyện Kim Chung, cho chúng cường giả Thạch Long Đạo Nhân một cái đoạt thức ăn trước miệng cọp! Cuộc chiến đấu này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 13
Thật không vậy? Ngươi chơi thật? Ngốc quá đi! Hai thuộc hạ nhăn mặt như trái khổ qua. Thống lĩnh đại nhân không cần mượn tiền, qua đây nói chuyện chút. Miêu Nghị kéo tay Hạ Hầu Long Thành sang bên, truyền âm nói: Thống lĩnh đại nhân có năm trăm vạn đúng không? Đưa năm trăm vạn Hồng Tinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân