Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 3 » Phần 69

Dương Thần - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 69

– Anh Dương có vẻ như tâm tư không được tốt thì phải, phải chăng là chủ nhân chúng tôi tiếp đãi không được chu đáo?

Liễu Khang Bách cười ha ha hỏi.

Nhìn thấy ông bố nửa già nửa không này của Liễu Vân, tâm trạng không được tốt của Dương Thần không biết để đi đâu, chỉ đơn giản lắc lắc đầu, rồi định đi thẳng.

– Anh Dương, tôi nghe nói anh và con dâu tôi, An Tâm, có chút liên quan?

Liễu Khang Bách đột nhiên lên tiếng hỏi.

Dương Thần quay đầu lại:

– Con trai ông vừa mới cảnh cáo tôi, ông cũng muốn làm thêm lần nữa sao?

– Không, không, không.

Liễu Khang Bách phất tay cười:

– Tôi già rồi, chuyện của những người trẻ tôi không muốn quản nhiều. Liễu Vân con trai tôi từ trước tới nay rất có chủ kiến, nó dù sao cũng đã lựa chọn kết hôn với An Tâm, làm cha như tôi chỉ có thể ủng hộ. Nhưng tôi hy vọng anh Dương có thể “dĩ hòa vi quý”. Mặc dù nói Chủ tịch của Ngọc Lôi là người có tiếng nhưng không có nghĩa Liễu Khang Bách tôi sẽ chú ý đến.

Dương Thần cười khẩy, người này có vẻ như cho rằng mình dựa vào Lâm Nhược Khê mới dám cùng Liễu Vân lớn tiếng, vậy mà lại để lộ ý không sợ Lâm Nhược Khê.

Kỳ thật, từ góc độ của Liễu Khang Bách mà nói, đích thị cũng là có căn cứ, mặc dù Lâm Nhược Khê nắm giữ Quốc Tế Ngọc Lôi, gia tài bạc triệu, muốn bàn của cải chắc chắn sẽ nằm trong top mười ở Trung Hải. Thậm chí vốn lưu động cũng mạnh hơn Liễu gia rất nhiều. Nhưng gia tộc là gia tộc, ở đất này Liễu gia không chỉ có tài lực mà còn mạnh cả con người và thế lực, so với một doanh nghiệp thuần túy thì Liễu Khang Bách rất mạnh.

Dương Thần nói với vẻ không quan tâm:

– Tùy ông nghĩ thế nào thì nghĩ, tôi vốn đang đau đầu chuyện phụ nữ. Nhưng tính khí tôi không được tốt cho lắm, ông đã nói nhất định muốn tôi lùi bước trong chuyện của An Tâm, vậy thì tôi phải nghĩ cách mau chóng tìm An Tâm về rồi. Đến lúc đó, nếu bố con ông có gì không vừa lòng thì cứ nhắm vào tôi.

– Anh Dương, người thông minh thì không nói xấu sau lưng, trước đây anh làm gì, tôi không phải là không biết.

Liễu Khang Bách sắc mặt không đổi nhưng ánh mắt có ẩn ý.

Vừa rồi ông ta đã cho người điều tra rõ, Dương Thần mặc dù là từ nước ngoài về nhưng là người bán thịt dê xiên nướng ngoài chợ, vì thế ông ta không coi trọng, như ông ta nói, so với việc giết một con kiến thì không khác nhau nhiều lắm.

Dương Thần không buồn để ý đến ông ta, đang lúc muốn đi uống rượu một mình không nghĩ là hai tên thuộc hạ của Liễu Khang Bách là vô tình hay hữu ý mà chặn đường mình.

Khách khứa xung quanh nhiều người đã để ý đến động tĩnh bên này, có người hiếu kỳ, có người lại chuẩn bị để xem kịch, song không biết Lâm Nhược Khê và hai chị em nhà họ Thái đi chỗ nào mà không chú ý đến chỗ này.

– Anh Dương, ở đây, tôi là chủ, nếu thái độ không tốt, tôi nghĩ không ai giữ được anh đâu. Liễu Khang Bách ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng thì không.

Đúng lúc này, một giọng nói từ bên cạnh vọng tới.

– Ai có thái độ không tốt?

Liễu Khang Bách và Dương Thần đều sững sờ, quay đầu lại thì chỉ nhìn thấy một cô gái mặc váy dại hội dài màu đỏ thẫm, tay cầm một ly rượu vang, chậm rãi bước tới, rõ ràng là Đường Uyển, người đã nhiều ngày không gặp.

Đường Uyển tóc uốn cong, buộc cao phía sau, phía trước trán để vương lại vài sợi, khuôn mặt xinh đẹp đầy tự tin, mỉm cười kiêu ngạo, bộ lễ phục màu đỏ lửa ôm lấy cơ thể với những đường cong nóng bỏng, mỗi bước đi đều khiến lòng người rung động bởi những đường cong lắc lư.

Từ sau đêm chia tay tại bờ biển, Dương Thần đã lâu không gặp lại Đường Uyển, Đường Uyển không phải cô gái hồ đồ, nên không liên hệ gì với Dương Thần.

Hai người này nội tâm đều có chút già dặn, cho dù là có cảm xúc với đối phương nhưng cũng không phải kiểu mới hai ba ngày không gặp là không thể chịu đựng được nữa, vì thế nên không có gì bất ngờ.

– Đường tiểu thư, đã lâu không gặp, đêm nay có thể gặp cô Liễu mỗ tôi cảm thấy rất vui mừng.

Liễu Khang Bách và Đường Uyển có vẻ khá thân thuộc, ông ta tươi cười bước về phía cô.

Đường Uyển chào hỏi ông ta, lại có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Dương Thần:

– Dương Thần, tại sao anh cũng ở đây?

Dương Thần cười thầm, người phụ nữ này đúng là biết đóng giả, làm diễn viên cũng không tồi, nhưng người ta có lòng tốt giải vây cho mình, mình nên đón nhận mới phải, hắn cười nói:

– Tôi đến cùng vợ, ông chủ Liễu đang cùng tôi thảo luận về chuyện của con trai ông ấy.

– Hóa ra là như vậy.

Đường Uyển sớm đã chú ý tới Dương Thần, cũng biết được người Dương Thần nói tới là Lâm Nhược Khê, dù cảm thấy không thể tin được nhưng thấy Dương Thần hình như bị Liễu Khang Bách làm khó dễ thì không chịu được liền đến giúp đỡ:

– Chủ tịch Liễu, tôi và Dương Thần là bạn, lâu rồi không gặp, có thể tạm thời cho tôi và hắn nói chút chuyện cũ không?

Liễu Khang Bách trong lòng kinh hãi, người phụ nữ này không phải là một thương nhân đơn giản, những người kia sau lưng ắt có quan hệ, không đơn giản như Lâm Nhược Khê, mình không tiện gây mâu thuẫn với bọn họ, chỉ có thể giả bộ không sao nói:

– Đường tiểu thư hôm nay đến đã là vinh hạnh cho tôi rồi, sao có thể bạc đãi khách quý chứ, hai vị cứ tự nhiên, tôi đi tiếp đãi những vị khách khác.

Nói xong, Đường Khang Bách lập tức dẫn theo mấy thuộc hạ bỏ đi, vẻ mặt tươi cười nghênh tiếp những vị khách khác.

Những người xung quanh chuẩn bị xem kịch hay nhưng chẳng xem được màn khuấy động gì, chỉ nhìn thấy Dương Thần cuối cùng lại có quan hệ với Đường Uyển, đa số đều lộ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ.

Vốn tưởng rằng tên công tử bột này dựa vào Lâm Nhược Khê mà tới đây, không ngờ hắn còn có mối quan hệ khác nữa.

Nên biết rằng trong giới thượng lưu ở Trung Hải người người đều thèm muốn Đường Uyển, nhưng không ai dám động vào đại mỹ nữ này, cũng khó biết rõ đầu đuôi, nhưng không còn nghi ngờ đằng sau tập đoàn Phong Lâm là mỏ vàng của người giàu có. Mặc dù không lên sàn chứng khoán nhưng có khối tài sản lớn hơn nhiều so với những doanh nghiệp niêm yết trên sàn.

Đường Uyển thấy Liễu Khang Bách dẫn người đi mới bước về phía Dương Thần, cười mà như không cười nhìn Dương Thần:

– Không tồi nhỉ, nữ thần trong mộng của vô số đàn ông ở Trung Hải này hóa ra sớm đã bị anh lấy mất rồi.

– Ai?

Dương Thần hỏi.

– Lại còn giả ngốc với tôi à? Tôi nhìn thấy hết rồi, hóa ra vợ anh là Lâm Nhược Khê.

Đường Uyển lườm hắn một cái.

Dương Thần cười khổ, bản thân không chỉ có một người phụ nữ, hơn nữa phòng ngủ của Lâm Nhược Khê mình chưa bao giờ vào:

– Tôi còn tưởng, nữ thần trong mộng của những người đàn ông là cô.

Khuôn mặt Đường Uyển bỗng ửng đỏ, trong vẻ quyến rũ có chút xấu hổ:

– Anh không sợ vợ anh thấy anh đi gần tôi cô ấy sẽ giận sao?

Mình sắp làm cô ấy tức hộc máu, cô ấy đâu để ý đến điều này nữa, Dương Thần thầm nghĩ, ngoài miệng nói:

– Sự thật là sự thật, tôi không thể lúc nào cũng lờ đi những người phụ nữ khác khi có vợ bên cạnh được, như thế thật không có nhân tính, đúng không?

– Đây có tính là sự ngụy biện của kẻ phong lưu không?

Đường Uyển khẽ cười hỏi.

– Tôi không thích từ “phong lưu” này, giả dối quá, tôi chính là cái loại nhìn thấy phụ nữ đẹp là mắt sáng lên, gặp được người mình thích thì không biết từ chối.

Dương Thần cười khổ nói.

Đường Uyển nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái, hỏi:

– Anh cãi nhau với Lâm Nhược Khê à?

– Sao cô biết, nhưng không coi là cãi nhau, gọi là có chút buồn bực.

Dương Thần nói.

Đường Uyển nhấp một ngụm cốc – tai, nói:

– Vừa nhìn là thấy rồi, người trẻ tuổi khổ vì tình.

Dương Thần mỉm cười:

– Phụ nữ luôn thích nói mình trẻ, sao cô lại muốn giả già nua trước mặt tôi.

– Anh không thích câu này sao?

Đường Uyển cười quyến rũ.

Dương Thần bĩu môi, mình đích thị vẫn khá hơn chút, có thể khẩu vị những năm tháng qua đã thay đổi, dù sao những người phụ nữ phương tây kia vóc dáng cơ thể có thiên hướng hoàn thiện hơn.

– Bất luận là thế nào, cũng phải cảm ơn cô đã giải vây giúp tôi, bố con nhà họ Liễu này có vẻ như không có thiện cảm với tôi.

Dương Thần nói.

– Anh làm sao lại chọc giận được họ? Ở Trung Hải này Liễu gia không phải là nhà mà người thường có thể đắc tội được.

Đường Uyển chau mày hỏi.

Dương Thần xoa xoa mũi, không giấu giếm, đem chuyện của Antâm kể sơ qua cho Đường Uyển nghe.

Đường uyển nghe thấy thế mắt tròn xoe, miệng há hốc, cuối cùng mới cười ha ha:

– Anh vậy mà đến vị hôn thê của Liễu Vân cũng không bỏ qua, tôi thật khâm phục anh đấy.

Cô còn cười được à? Cô chưa biết thế nào là ghen?

Dương Thần nói với vẻ không vui.

– Tôi ghen tuông làm gì, tôi lại không phải cô bé không hiểu chuyện, bản thân tôi cũng là người phụ nữ xấu xa đi quyến rũ chồng của người khác, còn để ý đến người đàn ông xấu xa như anh có một hai người phụ nữ khác sao?

Đường Uyển nói nhỏ, đang lúc định nói thêm gì đó thì nhìn thấy có ai đó đi tới, sắc mặt bỗng thay đổi, lập tức quay lại, nói:

– Tôi có việc gấp phải đi, đến lúc đó sẽ gọi điện thoại cho anh.

Dương Thần không hiểu ra chuyện gì đã nhìn thấy Đường Uyển bước nhanh đi lẫn vào trong đám đông người dự tiệc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 2
Bất quá, đây đối với Giang Nam mà nói cũng không coi là vấn đề gì, dựa vào năng lực thôi diễn cường đại của huyền thai kim nhân, dần dần đem Bổ Thiên Ấn thiếu thốn bổ từng phần. Phiên Thiên Ấn cùng Bổ Thiên Ấn chạy song song, một người là hủy diệt Thiên Đạo, một cái bổ toàn bộ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Bạch Tiểu Thuần rất hài lòng về Chu Nhất Tinh, khi nghe tiếng hắn thì đưa tay lên chỉ, đại môn lập tức mở ra. Chu Nhất Tinh hít sâu một hơi thần sắc nghiêm nghị đi nhanh tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần, cúi đầu thật sâu. Nhất Tinh này, hãy chuẩn bị cẩn thận. Không bao lâu nữa, Giám Sát phủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân