Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 3 » Phần 31

Dương Thần - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 31

Đi đến không ai khác mà chính là đồng chí Cục trưởng Thái Nghiên, người mỗi lần gặp mặt đều khiến cho Dương Thần bị phiền toái bám lấy thân.

Nhưng hôm nay Thái Nghiên không mang cảnh phục, mặc áo khoác dệt kim màu trắng, cổ áo tròn rộng làm lộ một phần ngực trắng như tuyết, mang đến cảm giác của thu đông. Cặp đùi dài đầy đặn hấp dẫn bó chặt trong chiếc quần bò, trước đến nay vẫn là mái tóc ngắn, vì mang đôi bốt cao gót màu cà phê nhạt nên người chẳng còn toát ra khí chất anh thư của nữ cảnh sát nữa, mà giống thành phần trí thức độc lập của đô thị hơn.

So với trang phục ở nhà mà Lâm Nhược Khê tùy ý mang thì Thái Nghiên dường như là tỉ mỉ hơn trong cách ăn mặc, khiến cô chẳng kém gì Lâm Nhược Khê, trở nên ngang bằng nhau.

Cục trưởng Thái, thật là… khách quý, khách quý.

Dương Thần cười có chút không tự nhiên, hắn lo không biết Thái Nghiên có phải lại tìm mình kiếm chuyện không, ngày nghỉ của tuần thế này, chẳng muốn bản thân đến đồn cảnh sát lấy khẩu cung chút nào.

Thái Nghiên nhìn thấy ánh mắt phòng bị của Dương Thần, trên gương mặt khó phát tránh khỏi nét mất mát, điềm tĩnh cười đáp:

Tôi đến gặp Nhược Khê nói chuyện chút về Cao Quốc Hùng.

Dương Thần ngẫm nghĩ mãi mới nhớ ra Cao Quốc Hùng là ai, chính là tên thương nhân giàu có người Singapore có ý đồ hãm hại Lâm Nhược Khê nửa đêm ngày hôm trước, đến giờ vẫn đang bị tạm giữ ở đồn cảnh sát.

Sao vậy, hắn ta lại nghĩ ra trò quỷ quái gì nữa à?

Dương Thần sẽ không bỏ qua cho gã đàn ông xấu xa có ý định chạm vào người phụ nữ của hắn.

Lâm Nhược Khê vì chuyện lúc sáng nên thái độ với Dương Thần có chút tốt hơn, ôn hòa bảo:

Hắn ta muốn luật sự của hắn ta kiện tôi, Nghiên Nghiên đến nói chuyện với tôi về trình tự pháp luật tiếp theo.

Kiện cô á!?

Dương Thần tức giận vỗ ghế xô – pha.

Không để cho hắn ta lập tức bị bắn chết là may mắn cho hắn ta lắm rồi! Hắn ta còn dám kiện cô à, tôi phải đến nhà giam giết chết hắn ta!

Lâm Nhược Khê thấy Dương Thần giận dữ như thế, trong lòng có chút ngọt ngào, nhưng mặt vẫn thản nhiên bảo:

Nói bậy bạ gì vậy, giết ai chứ, còn vào nhà giam giết người nữa, anh xem đây là điện ảnh về khoa học viễn tưởng à?

Thái Nghiên cũng nhìn Dương Thần với ánh mắt khác thường, thông qua những chuyện xảy ra trước đây và lời nói của chị gái cô Thái Ngưng, cô phần nào hiều được Dương Thần. Cô có một cảm giác – nếu Cao Quốc Hùng thật sự dám kiện Lâm Nhược Khê, hắn có lẽ sẽ chết trong nhà giam thật.

Yên tâm đi, Cao Quốc Hùng muốn kiện Lâm Nhược Khê nhưng luật sư của hắn ta đã từ chối rồi, hiện tại hắn ta muốn kiện Nhược Khê, còn vấn đề khác nữa, tuy hắn là thương nhân người Singapore nhưng vụ án rõ ráng như vậy, Đại Lục đâu có ai muốn giúp hắn ta kiện tụng.

Thái Nghiên cười đáp.

Thế luật sư người Singapore của hắn sao lại từ chối?

Dương Thần có chút khó hiểu.

Thái Nghiên có chút bất ngờ.

Anh không biết sao, bà xã anh là quý bà siêu giàu có mà.

Nghiên Nghiên! Khó nghe chết được!

Lâm Nhược Khê khuôn mặt xinh đẹp hồng cả lên, nhéo cánh tay Thái Nghiên một cái.

Dương Thần suy tư một lúc, phì cười bảo:

Cục cưng Nhược Khê, chẳng lẽ em mua đứt luật sư của hắn ta rồi à?

Lâm Nhược Khê có chút hơi ngượng ngùng, trước mặt Thái Nghiên bị Dương Thần gọi như vậy, cô không dám ngẩng đầu lên.

Luật sư thì cũng cần phải sống chứ, tôi đưa nhiều thì tất nhiên ông ta sẽ nghe theo tôi rồi.

Em muốn chơi Cao Quốc Hùng à.

Dương Thần mỉm cười, dù sao Lâm Nhược Khê hoàn toàn có thể tìm một luật sư khác, sao cứ nhất thiết phải cướp của Cao Quốc Hùng, muốn Cao Quốc Hùng ở trong nhà lao tức ói máu ra sao.

Ai bảo hắn ta phụ lòng tin tưởng của em đối với hắn ta, thiệt cho Ngọc Lôi của chúng ta, từ thời bà nội đã hợp tác cùng hắn ta rồi.

Lâm Nhược Khê giận dữ bảo.

Dương Thần chợt nhớ lại một câu nói, xã hội này cần có tiền mới có thể đánh thắng quan toà.

Ba người nói chuyện được một lúc, vú Vương cũng đã làm xong cơm trưa, từ từ bưng thức ăn lên.

Thái Nghiên và vú Vương quen biết cũng lâu, nên nhiệt tình xuống bếp phụ bưng thức ăn lên.

Ôi, cô Thái, cô động tay vào làm gì, cô là khách cơ mà, sao có thể phiền cô chứ.

Vú Vương khách sáo bảo.

Thái Nghiên giãn mặt ra bảo:

Khiến vú Vương phải vất vả rồi, con không có gan ấy đâu.

Xem cô nói kìa, tôi làm chút à, có gì đâu mà mệt.

Vú Vương cười nói.

Thái Nghiên thấp giọng ghé sát tai vú Vương hỏi:

Vú Vương, cái người kia có trở về không?

Vú Vương vừa nghe đến “người kia” thì vẻ mặt hơi mất tự nhiên, khổ sở bảo:

Cô Thái, những gì đã qua thì cho qua đi, xem như là chưa bao giờ xảy ra, tôi già rồi, trí nhớ của tôi không được tốt lắm.

Thái Nghiên khéo léo gật gật đầu.

Sự việc này, phụ nữ luôn chịu thiệt thòi.

Những lời này, vừa nói với vú Vương cũng là nói với chính bản thân, trong lòng Thái Nghiên cũng bị mê hoặc.

Nhìn thấy Thái Nghiên và vú Vương nói chuyện thân thiết đi tới đi lui trong bếp, Dương Thần nhìn về phía Lâm Nhược Khê.

Cục cưng Nhược Khê, em xem Cục trưởng Thái rất hiểu chuyện, em cũng là phận nữ, nên đi giúp vú Vương đi chứ.

Lâm Nhược Khê dường như không hề có thói quen đó, nghe Dương Thần bảo vậy có chút không vui bảo:

Sao anh không tự mình giúp đi?

Bởi vì tôi là đàn ông.

Dương Thần đáp.

Chà… Chủ nghĩa nam tử hán quá.

Lâm Nhược Khê lầm bầm thành tiếng, nhưng cũng bĩu môi đứng dậy, đi giúp vú Vương lấy chén đũa.

Dương Thần hơi sửng sốt một chỗ, vừa nãy có được tính là nghe lời nói của mình không nhỉ?

Bữa cơm trưa, bốn người ngồi cùng với nhau chẳng biết nói gì, vì không uống bia nên ăn xong rất nhanh.

Buổi chiều Thái Nghiên còn phải về đồn cảnh sát tăng ca, dù sao thì Đông Hưng vừa mới bị san bằng, Tất cả những tổ chức ngầm ở Trung Hải cần được tái thiết lập, sự hợp tác giữa cảnh sát chính phủ và hội Hồng Kinh vẫn tiếp tục, nên Thái Nghiên cũng tương đối bận rộn.

Lúc ra khỏi cửa, Thái Nghiên có chút do dự nói:

Dương Thần, anh có thể ra ngoài nói riêng vài câu không?

Dương Thần đang chuẩn bị lên lầu ngủ trưa, nghe thấy Thái Nghiên hỏi vậy liền gật gật đầu.

Lâm Nhược Khê vừa mới tạm biệt Thái Nghiên, thấy Thái Nghiên muốn nói chuyện riêng với Dương Thần, trong mắt có chút nghi ngờ, nhưng không suy nghĩ nhiều, giúp vú Vương dọn dẹp bàn ăn, tuy động tác vụng về nhưng lại làm vú Vương vui mừng khôn xiết.

Dương Thần cùng Thái Nghiên bước ra ngoài phòng, hỏi:

Cục trưởng Thái, không lẽ tôi lại gây ra thêm phiền phức gì nữa sao.

Thần sắc Thái Nghiêm u buồn, yếu ớt bảo:

Dương Thần, tuy rằng trước đây chúng ta có nhiều chuyện không vui với nhau, nhưng tôi có thể chân thành xin lỗi anh, tôi biết là tôi trách nhầm anh. Thế nên nể tình chúng ta đã cũng qua bao sinh tử, hơn nữa tôi là chị em tốt với Nhược Khê, anh có thể tiếp nhận không.

Tiếp nhận cô?

Dương Thần nở nụ cười nhạt.

Cục trưởng Thái… lời của cô có ý gì.

Thái Nghiên dường như cũng cảm thấy lời nói của mình có nghĩa khác nữa, sắc mặt ửng đỏ.

Ý… Ý của tôi là anh có thể kêu tên không, đừng có khi nào cũng Cục trưởng Thái Cục trưởng Thái… nghe rất xa lạ.

Như vậy à…

Dương Thần cảm nhận được thành tâm thành ý của Thái Nghiêm, tiếp tục giữ khoảng cách nói chuyện, có chút hơi tàn nhẫn.

Được rồi, vậy tôi gọi cô là Thái Nghiên.

Cảm ơn.

Mắt Thái Nghiên ánh lên vài nét rạng rỡ.

Vậy chúng ta là bạn rồi đúng không?

Ừ, là bạn.

Dương Thần đột nhiên cảm thấy cô gái này thật dễ thương, nếu không vì hoàn cảnh gia đình, không chừng cô ta chẳng làm nổi Cục trưởng, dù sao thì vẫn còn ngây thơ lắm.

Thái Nghiên mỉm cười vui vẻ.

Cảm ơn anh, cảm ơn anh lần trước đã không bất chấp tính mạng để cứu tôi, nếu như không có anh, tôi có thể bị đạn lạc bắn chết rồi.

Cục trưởng Thái… à không, Thái Nghiên, cô không nên nói lung tung, tôi đâu có cứu cô, rồi nào là chết vì đạn lạc, không liên quan gì đến tôi…

Dương Thần nháy nháy mắt với cô.

Thái Nghiên hiểu ý, che miệng cười khẽ.

Biết rồi, tôi sẽ xem như là không xảy ra chuyện gì.

Dường như giải tỏa được một khúc mắc, lúc Thái Nghiên lái chiếc xe Audi màu cam rời đi, cảm thấy khí sắc tốt hơn nhiều.

Dương Thần đang định trở vào phòng thì nhìn thấy Lâm Nhược Khê tay cầm một túi da đen nhỏ nhỏ bước ra, nhìn xung quanh hỏi:

Nghiên Nghiên đi rồi à?

Ừ, sao vậy?

Túi của cô ấy bỏ ở sofa, cô ấy quên cầm đi.

Lâm Nhược Khê nhíu mày đáp.

Dương Thần có chút nghi ngờ, chẳng lẽ cô ta nhất thời cao hứng, đến túi bên cạnh cũng quên mang theo?

Em xem trong túi cô ấy có gì quan trọng không.

Như thế… không hay cho lắm, làm sao có thể mở túi của cô ấy chứ…

Lâm Nhược Khê đáp.

Dương Thần cười gượng, cô này vào thời điểm này lại thật thà chất phác thế.

Em không mở thì tôi mở.

Không được!

Lâm Nhược Khê nắm chặt lấy cái túi, thận trọng bảo:

Vậy để tôi làm… nếu có vật gì quan trọng thì lập tức thông báo cho cô ấy trở lại lấy.

Lâm Nhược Khê nhẹ nhàng mở ra xem, nhè thở phào.

Không có chứng từ gì quan trọng cũng không có điện thoại, lần tới rảnh rỗi đưa cho cô ấy hoặc để cô ấy quay lại lấy vậy.

Sau khi hai người trở về phòng, Dương Thần xem ti vi một lúc, chuẩn bị lên lầu ngủ trưa thì thấy Lâm Nhược Khê thay chiếc váy mùa thu trắng tinh, đeo theo chiếc túi màu nâu đỏ nho nhỏ, chuẩn bị ra ngoài.

Nhìn trang phục của Lâm Nhược Khê, Dương Thần có thể nhận biết là cô đến công ty, nhưng cứ nghĩ đến chuyện của Cao Quốc Hùng, lại không nhịn được hỏi.

Đi đâu vậy?

Lâm Nhược Khê vừa đi đôi giày đế bằng vào vừa thản thiên đáp:

Có hẹn với một người đi một chỗ này, cơm tối không ăn, anh với vú Vương ăn đi nhé.

Có hẹn à!?

Dương Thần có chút không thoải mái, ngày chủ nhật sao không hẹn với mình chứ?

Lâm Nhược Khê lúc bước ra cửa đột ngột dừng bước, ngoái nhìn Dương Thần bảo:

Là một người phụ nữ.

Nói xong rồi giống như thỏ con chạy mất.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 11
Rất nhanh ba ngày qua, sau khi Linh Khê lão tổ thành tựu Thiên Nhân, chuyện này dần dần truyền ra khắp vùng trung du Tu Chân Giới. Ba tông khác, vốn cũng không có Thiên Nhân, không dám tranh phong cùng Nghịch Hà Tông. Hiện tại, bọn họ phát sinh sự kính nể mãnh liệt đối với Nghịch Hà Tông. Tất cả đều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 37
Nửa buổi không thấy Miêu Nghị phản ứng lại, Diêm Tu đành chủ động hỏi: Vương gia, đã vây chặt bọn họ, nhị gia trở thành con tin trong tay đối phương, giờ làm thế nào? Miêu Nghị: Diêm Tu... Không thể để bọn họ mang đi Bát Giới, hiểu không? Diêm Tu lược trầm mặc một lúc, trả lời: Vương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Nữ siêu anh hùng - Tác giả The Kid
My là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng, hiền lành. Cô đang học trong trường đại học. Ở trong trường, cô nổi tiếng là một cô gái học giỏi nhưng tính cách khờ khạo, ngây thơ. Khi cô đeo mắt kính vào nhìn mặt cô ngố hơn bình thường. Bạn bè trong trường có người quý My, nhưng cũng có người...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân