Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 2 » Phần 54

Dương Thần - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 54

Dương Thần tất nhiên không thật sự rỗi rãi đến mức đi uống rượu, và cũng không thể nói là do bị đầu óc chi phối không thể đắm chìm trong rượu được, với tình hình này, Dương Thần cảm thấy thật hứng thú, có thể người khác không nhìn thấy phía trong có gì, nhưng với con mắt của Dương Thần, có quá nhiều thứ đáng đi tìm hiểu và hoài nghi, thậm chí có rất nhiều tình tiết ẩn chứa những ý nghĩa sâu xa, hắn làm sao có thể đi uống rượu trong lúc hứng thú này được.

Đi qua vài cái ngõ không có người, Dương Thần đi đến một cái cửa nhỏ phía sau, đó chính là lối vào bãi đỗ xe ngoài trời của biệt thự.

Một cái kết cấu kiến trúc lớn như vậy, bước qua cái cửa là trông thấy rõ, không thể chỉ có một lối ra vào chính, do vậy Dương Thần nhanh chóng tìm ra cái cánh cửa đó.

Tuy nhiên, Dương Thần không quá vội đi vào cái cửa ấy, mà chậm rãi quay người lại rồi hướng về phía hành lang trống không, hét lớn:

– Cô Mạc, theo dõi người khác là thói quen không tốt đâu, đặc biệt là một người đẹp theo dõi một người đàn ông đã có vợ.

Nhịn một lúc lâu, Mạc Thiện Ny mặt đỏ bừng nhẹ nhàng từ phía góc hành lang đi ra, nói với giọng bực tức:

– Ai bảo anh cố tình lừa tôi, rõ ràng là anh muốn trốn!

– Trốn? Tôi đâu có nói tôi muốn chạy trốn.

Dương Thần lại gần Mạc Thiện Ny.

Trong mắt Mạc Thiện Ny đột nhiên lóe lên ánh mắt như đã hiểu ra sự việc:

– Tôi biết anh đang muốn đi đến khu nhà kho ở bến cảng Kim Trạch, muốn đi đến chỗ mà Lý Mộ Hoa đến! Đúng không!?

– Thật thông minh, nhưng có liên quan gì đến cô?

Dương Thần nói lại.

– Tôi không để cho anh đi, nơi đó quá nguy hiểm!

Mạc Thiện Ny vội vàng nói.

– Cô không thể ngăn được tôi.

Dương Thần ưỡn vai tự đắc nói.

Mạc Thiện Ny nhìn thấy Dương Thần ngày càng lại gần, định lùi về sau hai bước:

– Vậy thì anh cho tôi đi cùng, tôi không thể để anh đi một mình tới chỗ nguy hiểm đó được.

Dương Thần có phần tò mò hỏi:

– Cô biết nguy hiểm, sao còn muốn đi cùng tôi làm gì?

– Tôi… Tôi không yên tâm về anh…

Mạc Thiện Ny lí nhí nói, mặt đỏ như có ánh đèn đang chiếu vào vậy.

Cô không thể để Dương Thần một mình đi đến nơi nguy hiểm đó được, tuy biết nói như vậy là quá thẳng, cũng đồng nghĩa là nói lên suy nghĩ trong lòng của cô ta, nhưng đến lúc quan trọng như thế này, cô ta cũng không thể để ý được quá nhiều thứ nữa rồi.

Dương Thần ngẩn người ra, hắn cũng không ngờ Mạc Thiện Ny có thể nói thẳng những gì cô ta nghĩ trong lòng, nhưng khi một người con gái nhẹ nhàng nói với ta rằng, cô ấy lo lăng cho ta, thì ta có còn có giữ thái độ cứng rắn để đối xử với cô ta không!?

Dương Thần không thể, do vậy hắn từ bỏ ý định đánh ngất Mạc Thiện Ny.

Im lặng một hồi, Dương Thần thở dài, rồi thoải mái nói:

– Lúc đầu muốn đánh cô ngất rồi đưa cô về phòng, nhưng tôi là con người dễ mủi lòng, thích nghe lời ngon ngọt của người đẹp, nếu cô muốn đi cùng tôi như vậy, thì tôi để cô đi.

– Anh…

Mạc Thiện Ny tức phát khóc ra, uất ức nói:

– Anh muốn đánh ngất tôi!?

– Nhảm nhí, cô lo cho sự an toàn của tôi, tôi cũng lo cho cô mà.

Dương Thần đáp.

Mạc Thiện Ny đột nhiên cứng họng, tim đập nhanh hơn đến vài lần, ánh mắt đưa đi khắp nơi, ngậm chặt môi, không để cho nụ cười vui sướng bật ra.

Cảm xúc của hai người dường như lúc đó có được sự chân thành của đối phương, có nói gì cũng trở lên vô nghĩa, chỉ cần có cảm giác ngọt ngào mông lung này là đủ.

– Này, đồ ngốc, không cần phải vui sướng đến vậy đâu? Cô có đi không thì bảo?

Dương Thần mỉm cười hỏi.

Mạc Thiện Ny lập tức định thần trở lại:

– Tất nhiên là đi rồi, nhưng anh phải dẫn tôi đi chứ.

Lúc đó chỉ còn ánh mắt nũng nịu của con gái, chẳng còn vẻ cứng rắn của người con gái mạnh mẽ đâu nữa rồi.

Dương Thần móc lấy ngón tay của Mạc Thiện Ny, rồi cùng bước.

Khi đến cửa phụ, ở phía ngoài đã có vài thằng vệ sĩ đứng canh, rõ ràng là ngăn cho quan khách không được tự ý rời khỏi nơi này.

– Người anh em, vào đây.

Dương Thần gọi thằng vệ sĩ lại, mặt nở một nụ cười.

Cái anh chàng vệ sinh nhanh chóng đi vào, hỏi một cách đầy lịch sự và thân thiện:

– Có việc gì thưa ngài?

– Ừ, phiền anh ngủ một lúc.

Không đợi cho tên vệ sĩ đó kịp có phản ứng, Dương Thần lập nhanh tay đánh vào gáy tên vệ sĩ, anh ta lập tức ngất lịm đi.

Mạc Thiện Ny đầy kinh ngạc, nhìn Dương Thần hỏi:

– Anh trước kia đã từng muốn đánh ngất tôi như thế này chưa?

– Cô đoán xem.

Dương Thần nháy mắt với Mạc Thiện Ny rồi nhanh chóng đi ra phía ngoài cửa.

Trong màn đêm tối mịt, tại bãi đỗ xe chỉ có tiếng gió thổi vu vù, vài chiếc xe đắt tiền bóng loáng đỗ trong đó.

Mạc Thiện Ny cảm thấy có chút lạnh, hai tay ôm lấy hai vai rồi hỏi Dương Thần:

– Anh muốn đi chung với Lý Mộ Hoa không? Chúng ta không có xe.

Dương Thần cười một cách đầy ẩn ý:

– Ai nói chúng ta không có xe, đây không phải là xe sao?

Vừa nói vừa chỉ vào mấy chiếc xe đang đỗ gần đó.

– Lẽ nào anh muốn trộm xe.

Mạc Thiện Ny lờ mờ hiểu ra, như không kịp ngăn lại, Dương Thần đã đi lại chiếc Lexus màu đen đỗ ngay gần đó.

– Ê, anh đang đùa đấy à?

Mạc Thiện Ny cười một cách miễn cưỡng.

Dương Thần xoa xoa cằm, đi một vòng quanh chiếc xe, hình như đang xác định cái gì đó, bỗng nhiên dang tay, đo đạc so sánh, bỗng nhiên đấm mạnh vào phía trên cửa sổ chiếc xe.

– Choang.

Tiếng vỡ của cửa kính ôtô, trên cửa kính lỗ rõ một vết hổng lớn.

– Nhìn thấy chưa.

Dương Thần chỉ tay vào cánh cửa xe vừa bị anh ta đấm vỡ kính.

– Hệ thống báo động của cái dòng Lexus này tương đối yếu, chỉ cần dùng lực thật mạnh tác động vào nó, nó sẽ không phát ra tiếng kêu báo động nữa.

Dương Thần nói xong, Mạc Thiện Ny lộ ra khuôn mặt đầy vẻ đáng yêu và xen lẫn ngạc nhiên, Dương Thần thò tay vào trong mở chốt cửa, sau đó mở cửa ghế lái, ngồi vào trong.

Mạc Thiện Ny sắp ngất đến nơi rồi, mọi hành động của Dương Thần đều đã vượt quá cái giới hạn “đạo đức”, “pháp luật”, “sức khỏe” mà người thường hiểu được, cái này không phải là cái mà một cô gái bình thường như cô có thể hiểu được.

– Nhanh lên xe.

Dương Thần ra hiệu cho cô, và mở cửa phía ghế phụ.

Khi Mạc Thiện Ny lên xe, đã thấy Dương Thần gỡ bỏ tấm ốp nhựa phía dưới vô – lăng, thò tay vào đó tìm như đang tìm kiếm cái gì đó.

Mạc Thiện Ny định thần lại, lần này cũng không còn quá kinh ngạc, hỏi Dương Thần:

– Anh đang làm cái gì đó, như vậy xe có thể nổ máy được sao.

– Nhảm nhí.

Dương Thần trừng mắt nhìn cô ta, chỉ chăm chú tìm đường dây điện trong xe:

– Không có chìa khóa, thì phải dùng cách đặc biệt này thôi.

Vừa dứt lời, đồng hồ công – tơ mét đột nhiên lóe sáng, sau đó là tiếng khởi động của động cơ, thế là xe đã nổ máy!

Không thèm để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của Mạc Thiện Ny, Dương Thần điểu chỉnh lại vị trí ghế một cách thuần thục, chuẩn bị xuất phát.

– Đợi chút!

Mạc Thiện Ny nhớ ra cái gì đó, nhắc nhở Dương Thần:

– Bây giờ ở ngoài biệt thự chắc chắn có rất nhiều người đang canh gác, mà đường cao tốc cách biệt thự một đoạn đường, nếu bật đèn nhất định họ sẽ phát hiện ra chúng ta!

– Xem ra cô cũng thông minh đấy.

Dương Thần tán dương, và véo yêu một cái lên mũi của Mạc Thiện Ny, làm cho cô ta ngượng đỏ mặt.

– Thế chúng ta đi ra kiểu nào?

– Ai nói buổi tối lái xe nhất định phải bật đèn?

– Chẳng lẽ anh…

Không thèm để ý đến vẻ mặt “đang nhìn thằng tâm thần”. Dương Thần cười đắc ý rồi tắt đèn xe, cả chiếc xe giống như ban ngày vậy, chẳng có cái đèn nào.

Sau đó, Dương Thần gạt cần số, chiếc xe từ từ chuyển bánh rời khỏi bãi đỗ xe, chạy về hướng đường cao tốc.

Trước mặt Mạc Thiên Ny là màn đêm đen kịt, cách tầm 3m là đã khó nhìn thấy đường rồi, nghĩ đến việc Dương Thần muốn lái xe kiểu này đến vịnh Kim Trạch, Mạc Thiện Ny kinh hãi đến mức muốn nhảy ra khỏi xe.

– Anh… Anh điên rồi à!? Anh lái xe kiểu gì thế, lao xuống núi đó!

Dương Thần bịt lấy mắt của Mạc Thiện Ny và nói:

– Nếu cô tin tôi, thì ngồi yên không nói gì cả, tôi đồng ý đưa cô đi đến vịnh Kim Trạch, nhưng cô phải nghe theo mọi sự sắp xếp của tôi, nếu không tôi không dám đảm bảo không làm cô ngất đi và vứt ra đằng ghế sau đâu.

Dương Thần vừa dứt lời, Mạc Thiên Ny lập tức yên lặng, lẩm bẩm vài câu, nhưng cô ta chỉ còn cách thắt chặt dây an toàn, ngồi yên không nói gì.

Chiếc Lexus màu đen tắt đèn, lang thang trong màn đêm, trên con đường núi ngoằn nghèo, lao đi vun vút.

Cũng đúng lúc trên đường không có mấy xe đi lại, do vậy chiếc xe không bật đèn, lao đi với tốc độ nhanh cũng không gây chú ý, thỉnh thoảng có tránh xe ngược chiều, nhưng họ đều nghĩ mình nhìn nhầm.

Dần dần, Mạc Thiện Ny phát hiện những điều cô ấy lo lắng đều thừa thãi, vì Dương Thần không bật đèn lái xe chẳng có khó khăn gì trong việc nhìn đường, giống như việc lái xe giữa ban ngày.

Đúng lúc thở dài nhẹ nhõm, Mạc Thiện Ny lại nghĩ ra:

– Ê, Dương Thần, anh biết đường đi đến vịnh Kim Trạch không?

– Biết!

– Làm sao anh biết, không phải lần đầu tiên anh đến Hồng Kông hay sao?

– Nhớ rõ, sau này những lời tôi nói, mười câu thì, có đến mười một câu là giả.

– Tổng có mười câu, làm sao lại có đến mười một câu là giả, không nói thì thôi.

Mạc Thiện Ny im lặng không nói.

– Đủ mười thêm một, cái lý thuyết số học này mà không biết à.

Hai người nói qua lại vài câu, xe đã xuống núi, Dương Thần tiện tay bật đèn lên, dù sao thì đến chỗ này cũng không sợ sẽ bị nghi ngờ nữa.

Lái thẳng xe theo con đường đến vịnh Kim Trạch, lượng xe lưu thông trên đường cũng ít dần đi, Dương Thần lại tắt đèn xe.

Không lâu sau, đằng trước chỉ còn lại một chiếc xe hướng về phía vịnh Kim Trạch, Dương Thần cười nói:

– Đây chắc là xe của Lý Mộ Hoa rồi, chúng ta vẫn chưa đến muộn.

Mạc Thiện Ny bắt đầu kinh ngạc, sợ hãi, rồi trở nên hưng phấn và tràn đầy cảm giác mới lạ. Bí mật theo đuôi thế này khiến cô cảm thấy vô cùng hồi hộp, xe tới gần vịnh Kim Trạch, cô cũng thấy lo cho sự an nguy của hai người, bèn hỏi:

– Một lát chúng ta sẽ qua đó sao? Chúng ta cùng đi giao tiền với Lý Mộ Hoa sao?

– Ngốc, nếu như tôi muốn đi đưa tiền với Lý Mộ Hoa, việc gì tôi phải lén lút đi theo anh ta, không để anh ta phát hiện ra chứ?

Lại bị nói là đồ ngốc, Mạc Thiện Ny cũng không tức giận, chỉ thấy lúc này hai người đã trở nên thân thiết hơn nhiều, cười ngọt ngào rồi không nói gì nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/08/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 20
Đám người Phàn Ngọc Phỉ cũng vẻ mặt mong chờ háo hức xem kết quả, liên quan đến vận mệnh tiền đồ của mình thì sao không vội vàng quan tâm cho được? Mấy người không ngờ Miêu Nghị dưới cơn nóng giận có thể giết ba vào ba ra trong trăm vạn đại quân mà giữ được sự bình tĩnh như vậy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 2
Hạ Tưởng không phản bác được. Có một số người có lẽ chỉ là khách qua đường vội vã trong cuộc đời của nhau mà thôi. Về sau không thể gặp mặt Liên Nhược Hạm được nữa, hắn cũng không thể hiểu rõ được. Chủ nhật, Vương Vu Phân vốn đang định giữ Hạ Tưởng ở nhà thì hắn đã có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 40
Hắc hắc, chỉ là vận khí tốt, thiếu chút nữa về không được a. Lục Thiếu Du cười hắc hắc, lần này nếu không phải có Thiên Cuồng tam đạo, Hạo Nguyệt tiên tử tới, sợ rằng hắn đã không rời khỏi Thái Minh thế giới được. Hướng Hầu Minh nghiêm túc nhìn qua Lục Thiếu Du nói: Phiền phức...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân