Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 13 » Phần 11

Dương Thần - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 11

Một ngày ở nhà trẻ thấm thoát trôi đi, mãi đến lúc chạng vạng tối, cùng với dòng người ra về, trong không trung mờ mịt lại bắt đầu có tuyết rơi.

Lam Lam chơi cả ngày vừa bước lên xe, không nói câu gì mơ mơ màng màng nằm trong lòng Lâm Nhược Khê ngủ, chép chép cái miệng nhỏ nhắn, dường như còn đang nghĩ về nhà sẽ ăn cái gì.

Lâm Nhược Khê và Tuệ Lâm ngồi ở phía sau xe, trên tay Tuệ Lâm cầm chiếc camera phát lại hình ảnh trên sân khấu chiều nay vừa quay được, phát đi phát lại, cảm giác rất thú vị, cũng không cảm thấy ghét, còn đặc biệt tắt âm thanh để không làm Lam Lam tỉnh giấc.

Dương Thần ngồi một mình phía trước lái xe, nhìn vào gương chiếu hậu thấy hai người phụ nữ ngồi đằng sau cười mỉm và tư thế ngủ của đứa con gái dáng vẻ ngây thơ, trong lòng không khỏi nhộn nhạo những con sóng ấm áp.

Cảm giác thỏa mãn hạnh phúc bình thường như vậy, có phải là niềm tha thiết ước mơ của bản thân lúc đầu về nước, ít nhất thì hiện giờ cái mùi vị này thật sự đang làm cho người ta say đắm, nếu như ở đó không có người nhìn chăm chú vào mình, nếu như không có ai làm phiền toái đến mình, vẫn có thể bình tĩnh qua đi là tốt rồi.

Từ lúc chào đời cho đến nay, lần đầu tiên lễ Giáng Sinh trôi qua trong nháy mắt có chút lưu luyến.

Hôm sau, sẽ đưa Thái Ngưng và Sắc Vi đến một quốc gia bị lãng quên.

Bởi vì đã nói với Ron từ trước, lão nhân đã chuẩn bị đầy đủ tất cả những đồ vật mà hai người phụ nữ yêu cầu, thậm chí ngay cả một người hầu gái chuyên phụ trách chăm lo những việc vụn vặt hàng ngày cũng đã bố trí xong.

Sắc Vi và Thái Ngưng mang theo những đồ dùng nhỏ theo thói quen của bản thân, cũng không mang theo hành lý gì.

Xuất phát từ Hoa Hạ, đưa hai người phụ nữ cấp tốc bay đến Địa Trung Hải, cũng chỉ cần hơn 10 phút, Dương Thần lần đầu tiên đi cùng với người phụ nữ của mình cùng dùng phương thức bay sử dụng tu sĩ như vậy, có cảm giác tuyệt vời.

Tuy rằng đến nơi đã là ban đêm, nhưng vì tu vi của hai người phụ nữ tới rồi Hóa Thần Hậu, ban đêm cũng như ban ngày bình thường đều có thể nhìn thấy rõ ràng, cho nên cũng không ngại để hai người phụ nữ thưởng thức phong cảnh tuyệt vời này.

– Mọi người đến thật đúng lúc, mùa đông ở Địa Trung Hải ôn hòa, nhiều mưa, tuyệt đối không cảm thấy khô ráo, âm u, lạnh lẽo, mọi người xem như đến để hưởng phúc.

Vừa xuống đến mặt đất, Dương Thần liền cười nói.

Sắc Vi và Thái Ngưng quả thực đã bị hấp dẫn bởi phong cảnh dịu dàng uyển chuyển của nơi này, trong mắt tràn ngập thần thái, vốn vì tránh né Hồng Mông mà ra nước ngoài, chung quy có chút không phải là hương vị, nhưng xem ra bây giờ, đích thực là một mũi tên trúng hai đích, đến để hưởng thụ nghỉ ngơi.

Giẫm lên bãi cát mềm mại, Dương Thần dẫn hai người phụ nữ chầm chậm men theo bờ biển, đi theo hướng pháo đài của mình, nơi đó, Ron đã mở rượu sâm banh chờ đợi tẩy bụi trần.

– Ông xã, anh nói nơi này tất cả đều là của anh?

Sắc Vi trên tay cầm một khối vỏ sò vừa nhặt hỏi.

Dương Thần có chút đắc ý:

– Tất cả chỗ này và vùng biển xung quanh, không những là của anh, mà còn có hải quân tư nhân của anh nữa, những mảnh đất này là những mảnh đất màu xám tro, bất cứ quốc gia nào cũng có thể tới gần và dò xét, trên bản đồ có thể sẽ không tìm thấy.

– Các Chư Thần khác đều những lãnh thổ riêng như vậy, hay là chỉ có ông xã mới có?

Thái Ngưng hiếu kỳ nói.

Dương Thần ngẫm nghĩ một chút, bĩu môi nói:

– Kỳ thực anh cũng không rõ lắm, trái đất nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, còn sót lại những Chủ thần này, mỗi Chủ thần đều có ít nhất hơn hai vạn năm sinh mệnh, nhất định bọn họ đối với mỗi vùng hẻo lánh của địa cầu đều đặc biệt quen thuộc, nếu như muốn một vùng lãnh thổ riêng như vậy, chắc chắn rất dễ dàng, chỉ là xem họ có đồng ý hay không.

Anh nghe Christine nói, cô ấy ở Canada có một vùng lãnh thổ riêng, Poseidon ở xung quanh Hawaii có lãnh địa của gã, những cái khác anh cũng không biết, sự yêu thích của mỗi người không giống nhau, chưa chắc đã để ý đến những cái này.

– Nói như vậy, em cảm thấy Hồng Mông của Hoa Hạ khá đáng thương, đều trốn ở bên trong một thế giới huyền ảo, không một chút tự nhiên phóng khoáng.

Sắc Vi châm chọc nói.

– Có thể là lực uy hiếp của Athéna thật sự quá lớn, dù sao thì tu hành cũng không dễ, không một ai muốn thất bại trong gang tấc.

Thái Ngưng nói.

Dương Thần trong lòng thầm nghĩ, nếu các Chư Thần thật sự chỉ giữ lại 20% đến 30% thực lực, thì đừng nói đến Athéna, người nào tùy tiện đi ra thì đều có thể tàn sát mất một tu sĩ Hoa Hạ.

Có lẽ Hồng Mông cũng kiêng kị những thứ mà bản thân không biết, mới liên tục co đầu rút cổ trong ảo cảnh chứ, cái gì mà không muốn ảnh hưởng đến trật tự thế tục, có lẽ cũng là lấy cớ.

Bất tri bất giác, vừa đi vừa nói chuyện, ba người đã đi đến pháo đài khổng lồ.

Sắc Vi và Thái Ngưng đều có vẻ hơi kinh ngạc nhìn Dương Thần theo như lời anh nói về “Khu chung cư”, đây là một con quái vật khổng lồ, quả thực giống như một pháo đài quốc vương trong những chuyện cổ tích.

Dương Thần kéo tay hai người phụ nữ, thoải mái mà nhảy lên núi cao, bên ngoài tòa thành, Ron mặc âu phục cổ màu đen đeo nơ đã mang theo vài người bạn cũ sống ở đây cười híp mắt chờ.

– Minh Vương các hạ, hai vị phu nhân xinh đẹp, hoan nghênh đã về đến nhà!

Ron rất lịch sự nghiêng người chào, đặc biệt dùng tiếng Hán để nói.

Dương Thần vỗ vỗ lên bả vai lão nhân, chào hỏi mấy người quen, đây đều là từ đoàn lính đánh thuê của bản thân và các chiến hữu cấp dưới thuộc tổ chức ZERO lui tới, tình cảm của hai bên như dùng máu tươi đổ bê – tông, cũng không cần phải nhiều lời.

Sắc Vi và Thái Ngưng nghe thấy có người gọi mình là “Phu nhân” không khỏi đỏ mặt, nhưng cũng cảm thấy rất ngọt ngào.

Đây còn là lần đầu tiên hai người phụ nữ cảm nhận được bóng dáng còn lưu lại của cuộc sống trong quá khứ của Dương Thần với khoảng cách gần như vậy, những người đàn ông này đều trông rất hòa thuận, nhưng tràn ngập hơi thở là dòng ý chí kiên cường giàu lòng hy sinh, khiến hai người phụ nữ không khỏi có chút thận trọng, không biết nói gì nữa.

Đợi đến khi vào pháo đài, trong một nhà ăn lớn, mọi người sau khi ngồi xuống, những người hầu nữ lục tục dùng đĩa ăn bằng giấy bạc đựng những phần cao lương mỹ vị, khuôn mặt mỉm cười bắt đầu phục vụ.

Đám người Ron cũng không cảm thấy có gì ngờ vực đối với hai người phụ nữ xa lạ mà Dương Thần đưa tới, họ hỏi thăm một cách thân mật, khiến Sắc Vi và Thái Ngưng rất nhanh chóng cảm thấy nhẹ nhàng, thư giãn.

– Hai vị phu nhân, tôi đặc biệt mời đến một vị đầu bếp xuất thân từ Hoa Hạ và một vị đầu bếp người Pháp, cùng đảm nhiệm công việc ở nhà bếp ở đây, hai vị phu nhân bất kể muốn ăn món ăn gì chúng tôi đều có thể mang tới.

Ron vui mừng hớn hở nói.

– Cảm ơn ngài Ron, ngài rất có lòng.

Thái Ngưng chân thành nói.

– Ha ha, thành viên của chúng tôi không nhiều, có thêm thành viên mới gia nhập, chúng tôi đều rất chân thành tiếp đón, huống chi hai vị là người yêu của Minh Vương các hạ, tự nhiên cũng là những nữ chủ nhân của nơi này rồi.

Ron nói như rót mật vào tai vậy.

Hai người phụ nữ không khỏi để lộ sắc mặt hơi ửng hồng, nói ra thì cả hai người đều không phải là vợ chính thức của Dương Thần, làm sao có thể gọi là nữ chủ nhân được, chẳng qua trong mắt những người nước ngoài này, chỉ cần là người bên cạnh Dương Thần, đều có thể được gia nhập và đội ngũ nữ chủ nhân.

Dương Thần nhìn thấy hai người phụ nữ và những người bạn cũ ở đây có thể trò chuyện hợp như vậy, trong lòng cũng cảm thấy yên ổn đôi phần.

Rượu quá nửa tuần, đám người Ron đã uống đến nỗi sắc mặt đỏ hồng, giọng nói cũng cao sang sảng khác thường, không khí có vẻ hết sức vui mừng.

Một người vạm vỡ có bộ râu quai nón tên Callejon, là một gã người Bắc Âu, từng là một trong những người phụ trách Hải Ưng ở Bắc Âu, hiện giờ đã qua tuổi bảy mươi, đã sống ẩn cư được năm, sáu năm.

Lúc này giơ cái ly rượu nho bằng bạc lên nhếc miệng nói với Dương Thần:

– Minh Vương các hạ, cuối tuần này là “đại hội Caesar”, hay là ngài ở lại thêm mấy ngày, nếu không thì mang theo cả người nhà của ngài cùng với chúng tôi đi xem đám tiểu tể tử hiện giờ ở mức độ nào đi!

Dương Thần nhướn lông mày:

– Đại hội Caesar? Đúng rồi, đã qua bốn năm rồi, năm nay địa phương nào tổ chức?

– Không xa, ngay tại vùng biển đối diện, gần quê nhà Ron, ha ha.

Gã cười là một lão già gầy nhom.

– Đảo Sicily? Nói như vậy, Ron, anh cũng có chút bận rộn rồi, đừng để bị người khác trộm mất kho bạc của mình.

Dương Thần cười giỡn nói.

Ron rung đùi đắc ý:

– Tôi đã lâu không quản lý việc kinh doanh của gia đình rồi, theo bọn họ mà làm đi.

Sắc Vi có chút nghi hoặc, nhỏ giọng hỏi Thái Ngưng:

– Bọn họ đang nói cái gì thế?

Thái Ngưng cũng lắc đầu:

– Bọn họ nói tiếng Ý, tiếng Nga, tôi chỉ có thể nói tiếng Anh và tiếng Pháp, tiếng Tây Ban Nha, những lời này tôi nghe không hiểu.

Ron cũng rất thân thiết giúp đỡ mọi người phiên dịch:

– Hai vị phu nhân, chúng tôi đang nói đến “Đại hội Caesar”.

– “Đại hội Caesar” là cái gì?

Sắc Vi tràn đầy tò mò.

– Ha ha, đơn giản mà nói, chính là trên khắp thế giới, nếu ai cảm thấy quân lính đánh thuê của mình có đủ bản lĩnh thì đến để cùng tham gia so đấu trong hội đánh lộn, sở dĩ lúc đầu gọi là “Đại hội Caesar” là vì để tưởng niệm kỵ binh tinh nhuệ của Đại Đế cổ Rome Caesar, tỏ ý tôn trọng.

Đại hội Caesar thời cận đại, cũng có thể gọi là “Đại hội lính đánh thuê”, mọi người cảm thấy kinh phí thuê của bản thân phải nâng cao, vậy thì ngay tại nơi so đấu này phải đạt được thứ bậc cao, đây cùng là để đoàn quân đánh thuê mới có thể nâng cao bậc thang danh vọng.

Khi Đại hội Caesar được tổ chức ở Thế chiến II, do quân đánh thuê quá đông mà phải dừng việc tổ chức lại, nhưng sau Thế chiến II, đặc biệt là thập niên gần đây, cứ cách bốn năm lại tổ chức một lần.

Sự kiện lớn vậy, những người tham gia không chỉ là những khách hàng lớn trên thế giới núp ở hậu trường kia, mà còn có đại biểu của các nước được phái đến để xem những đội quân đánh thuê nào đáng được trả giá cao.

Cho nên, bất kỳ một đội quân đánh thuê có tiếng nào cũng đều đến tham gia, nếu không sẽ bị cho là không có thực lực, như vậy sao còn có thể có nguồn thu nhập.

Nghe đến những cái này, một người vốn xuất thân ở xã hội đen như Sắc Vi cũng được, hay một người bản thân là một thành viên của tổ chức đặc biệt của quốc gia như Thái Ngưng cũng được, lập tức đều có một hứng thú mãnh liệt.

Đôi mắt hai người phụ nữ sáng lên, cái này so với biểu diễn múa hát gì gì đó còn có ý nghĩa hơn nhiều! Lính đánh thuê trên khắp thế giới đến đánh lộn? Quá là kích thích.

– Ngài Ron, bốn năm trước đội quân lính đánh thuê nào đã giành được quán quân?

Sắc Vi hỏi.

– Là Hải Ưng, hiện nay mạnh nhất trên thế giới không phải là hai đội quân Hải Ưng và Bão Cát sao?

Thái Ngưng liền nói.

Nhưng Ron lại bất lực lắc đầu:

– Phu nhân, thật đáng tiếc, quán quân lần trước không phải là Hải Ưng của Minh Vương các hạ, cũng không phải là Bão Cát của chiến thần bộ hạ…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 30/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 13
Một ngày ở nhà trẻ thấm thoát trôi đi, mãi đến lúc chạng vạng tối, cùng với dòng người ra về, trong không trung mờ mịt lại bắt đầu có tuyết rơi. Lam Lam chơi cả ngày vừa bước lên xe, không nói câu gì mơ mơ màng màng nằm trong lòng Lâm Nhược Khê ngủ, chép chép cái miệng nhỏ nhắn, dường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hướng Nhật – Quyển 4
Chúng ta đi đâu ăn? Ra khỏi trường học, Hướng Nhật dừng bước, quay lại hỏi Tống Thu Hằng đang đuổi theo phía sau, dù sao người mời khách là đối phương chứ không phải là hắn. Hay là em quyết định đi! Tống Thu Hằng vén vén lọn tóc rơi xuống mắt, đột nhiên có chút dí dỏm nói: Nhưng em cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lục Thiếu Du – Quyển 12
Vị lão giả có tu vi Linh Suất thất trọng nói, trong tay hắn lúc này có một đoàn hào quang, bên trong không ngờ lại đang bao bọc một con Thị Huyết Linh Phong nhất giai, sắc mặt lúc này cũng có chút ngưng trọng. Tịch trưởng lão à, đây không phải là tổ của Thị Huyết Linh Phong đấy chứ, không biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân