– Tôi biết, tôi có thể không phải là đối thủ của cô, nhưng ít nhất thì cô cũng phải cho tôi biết, thứ cô lấy là gì, tên đó là gì?
Dương Thần vốn tưởng rằng nói như vậy thì ít nhất Athéna sẽ suy nghĩ một chút để nói thứ gì đó.
Nhưng không ngờ, người phụ nữ cao ngạo này chỉ hừ lạnh một tiếng…
– Hừ, đồ ngu ngốc, ngươi tưởng ngươi là ai chứ…
Còn chưa dứt lời, vừa rồi còn vận Thiên Địa Chi Lực, mà bây giờ Dương Thần đã bị cứng đơ ở giữa không trung, hoảng sợ phát hiện ra mình không thể nhúc nhích.
Một nhà lao không gian kiên cố có đủ hàng trăm tầng, trong nháy mắt Athéna đã hình thành nên.
Quy Luật Không Gian của Athéna căn bản không thể tìm ra được.
Cũng có thể nói tốc độ quá nhanh.
Mặc dù Poseidon cũng có thể vận dụng được không gian hàng trăm tầng, nhưng cũng cần phải có quá trình, không giống như Athéna, chỉ làm trong khoảnh khắc.
Không gian song song xung quanh Dương Thần dường như là một không gian được xây bằng bê tông, không có một khe hở nào, là thứ mà từ trước đến nay Dương Thần chưa từng cảm nhận được.
Athéna không chỉ ép không gian song song này trong nháy mắt, thậm chí còn ép được độ dày của không gian.
Thiên Địa Chi Lực của Dương Thần trong nháy mắt mất đi cảm ứng, linh khí trời đất cũng không có cách nào kết nối được với Dương Thần.
Hỗn Độn Đỉnh kia sau khi mất đi sự khống chế thì lơ lửng ở trên không, chờ đợi chủ nhân triệu tập lại, nhưng vì thiếu đi sự khống chế mà kẻ mặc áo choàng đen ở trong đỉnh đã được giải phóng hoàn toàn.
Kẻ mặc áo choàng đen quét một luồng chân nguyên lực, cuối cùng cũng chạy thoát khỏi phạm vi khống chế của Hỗn Độn Đỉnh.
Nhìn thấy Dương Thần như một tên tù nhân không thể chống cự bị giam cầm ở trên không trung, không thể nhúc nhích, gã liền cười vài tiếng quái dị.
– Ha ha, thực lực của Athéna Các Hạ, ngươi có thể mạo phạm được sao? Thật không biết trời cao đất dày là gì!
Dương Thần nghẹn đỏ mặt, không ngừng phóng Thiên Địa Chi Lực ra, hy vọng dùng hai Thiên Hỏa là Tam Muội Chân Hỏa và Quỳ Thủy để phá vỡ không gian hàn thủy xung quanh.
Xét cho cùng, sự lĩnh ngộ Quy Luật Không Gian của Athéna đã đạt đến trình độ cao mà bản thân khó có thể tưởng tượng được.
Giống như hai đội quân đối chọi với nhau, mình vẫn cầm súng trường, súng tự động đánh lục chiến, còn người ta cầm radar, đạn đạo, thậm chí là trực thăng ném bom.
Đôi bên đều dùng những vũ khí nhiệt, nhưng lại có tính chất khác nhau.
– Ngay cả Thái Thanh Thần Lôi Kiếp của tu sĩ Hoa Hạ nhà ngươi còn chưa hoàn toàn nắm vững hết được, không bằng mấy người của hai vạn năm trước, căn bản ngay cả ảnh hưởng đến lợi thế của ta cũng không có. Nếu như không nhìn ra thân phận Hades thì hôm nay nhất định ta phải nghiêm trị ngươi.
Lúc này Dương Thần không tức giận nổi, vì người phụ nữ này không phải nói khoác, mình thực sự không là đối thủ của cô ta.
Nhưng Dương Thần cũng không cảm thấy tủi nhục, mọi người đều sống được hàng vạn năm, lại là hai đại cao thủ đứng đầu của Thần tộc, bản thân mình thực sự muốn có thể trở thành vô địch thiên hạ, như vậy đúng là lấy khăn che mắt Thánh rồi.
Trong lòng lẩm bẩm, sớm muộn gì cũng phải tụt váy người phụ nữ này xuống, nhưng lúc này lại nhận thức được rằng, ở lại trên núi này, lo gì không có củi đốt.
– Được rồi, được rồi! Tôi nhận thua! Tôi đầu hàng!
Dương Thần giơ hai tay lên, khoan thai cười khổ.
Athéna dường như cũng không có hứng thú nhiều với Dương Thần, khẽ phẩy tay một cái, kẻ mặc áo choàng đen chợt hiểu ý.
Chiếc hộp u ám kia liền được giao cho Athéna.
Trong mắt Athéna, lần đầu tiên lộ chút biểu cảm, đó là một niềm vui sướng.
Từ từ mở chiếc hộp màu xám này ra, thấy thứ vật chất băng hàn màu xanh lam bên trong, lại nhìn đến viên bi màu vàng, Athéna không kìm được xúc động, khẽ run nhẹ.
– Đúng vậy… Chính là nó… Chính là nó! Astraios, quả nhiên ngươi làm được một việc tốt… Đúng là có dã tâm thật. Không ngờ dùng đến trái tim củarybia để đặt…
Athéna yên lặng lẩm bẩm vài cái tên, nhưng Dương Thần lại nghe được những thứ mơ hồ như đám sương mù.
Dương Thần tỉ mỉ giải những câu nói thuộc về thần thoại Hy Lạp. Mặc dù biết những thứ này chỉ là những thứ do các vị thần tạo nên, sau đó có người cải biên, rồi lại có những câu chuyện xưa mơ hồ không có thật.
Nhưng, rất nhiều tên của các Thần Minh, trên cơ bản không có tên người.
Astraios chắc là một Thái Thản Thần, tượng trưng cho các vì sao, cònrybia là mẹ đẻ của y – một nữ thần có trái tim được làm bằng đá ở trong truyền thuyết.
Hiểu được ý của Athéna, bảo vật tổ truyền của nhà họ Park không ngờ có liên quan đến Thần tộc, hơn nữa, đây là thứ mà tên Astraios gửi đến, chiếc hộp này được tạo thành từ trái tim củarybia.
Nói như vậy thìrybia thực sự là có trái tim bằng đá?
Thứ phải gửi đến một cách đầy trắc trở này rốt cuộc là thứ gì?
Không đợi Dương Thần nghĩ kỹ, Athéna đã dùng một tay để âu yếm vật thể hàn khí màu xanh lam kia.
– Selene hóa ra ở đây…
Trong mắt Athéna chợt lóe lên, bỗng nhiên đưa tay lấy ra vật thể màu xanh lam bên trong.
Thứ vật thể hàn khí màu xanh lam kia bay lơ lửng giữa không trung, phát ra một thứ ánh sáng đẹp rạng ngời.
Lúc này Dương Thần cuối cùng cũng dựa vào việc tấn công không ngừng, dùng Tam Muội Chân Hỏa đốt hàng rào không gian mấy trăm tầng để thoát ra ngoài.
Cảm nhận thấy thứ ánh sáng màu xanh lam đang bay lơ lửng trên trời không ngờ lại phát ra một loại thần uy quen thuộc.
Đây là?
Không đợi Dương Thần xác nhận, thì một thần uy có tính chất tương tự và một thần uy quen thuộc khác từ hướng Tây đang di chuyển đến.
Alys tóc bạc bay phấp phới, mặc một chiếc váy được dệt bằng tơ, và Stern cởi trần, mặc một chiếc quần ngắn. Hai anh em nhà này không ngờ đã gỡ bỏ được Quy Luật Không Gian, đi tới nơi này.
Alys vẻ mặt vô cùng vui mừng nhưng cũng có cả sự hoang mang, nhìn thứ ánh sáng màu xanh lam đang lơ lửng kia, hô lên một tiếng:
– Selene! Selene của ta.
Còn Stern thì lại kinh ngạc nhìn Athéna đang mặc chiếc váy màu đen:
– Là cô? Đã hơn 500 năm không gặp, cô thức tỉnh khi nào vậy?
Lại nhìn thoáng qua Dương Thần đang ngây dại ở bên cạnh:
– Hades? Ngươi cũng ở đây? Các người, đây là…
– Apollo đừng nói nhảm nữa.
Athéna liếc nhìn hai anh em nhà này một cái.
– Artemis, Selene của ngươi mất tích hơn hai vạn năm, là bị Astraios lấy trộm. Y dùng Selene của ngươi, đóng băng trái tim của Gaia, còn giết chết mẹ của y làrybia, rồi lấy trái tim của bà để chịu tải, chặn Đại Dự Ngôn Thuật của ta.
Mặc dù phải tốn không ít công sức, nhưng đến bây giờ vẫn bị ta đoán ra được kẻ có “trái tim của Gaia” là ai.
Bây giờ, ngươi lấy Selene của ngươi, ta muốn lấy “trái tim của Gaia”.
Alys, Artemis giật mình há hốc mồm, nhìn thứ nhỏ bé tỏa ra ánh sáng màu xanh lam, thất thanh hỏi:
– Không ngờ đúng là “trái tim của Gaia”.
Nhưng phất tay một cái, vầng sáng màu xanh lam lập tức hút hòn bi màu vàng ở trong ra.
Giống như những kẻ lãng du đã lâu chưa trở về với mẹ, hưng phấn quấn mấy vòng quanh thân của Artemis, sau đó dòng nước màu xanh đó ngưng đọng thành một cây cung dài, cao bằng một người.
Thái Dương Chi Hỏa của cây trường cung này và Helios của Apollo ngưng tụ khác nhau, quanh thân toàn là những cột băng trong suốt, tạo thành một đôi cánh xinh đẹp như pha lê, hàn khí và thứ ánh sáng màu xanh lam lung linh tỏa ra làm người khác phải sợ hãi.
Đúng là thần khí của nữ thần Mặt trăng – thần cung Selene.
Dương Thần nhìn cây trường cung kia một cách đầy ngưỡng mộ, dù sao thứ này ít nhất cũng được gọi là thần khí, vẻ ngoài lại đẹp hơn nhiều so với một vài pháp bảo Hoa Hạ.
Uy lực Helios của Apollo rất phi phàm. Selene e rằng cũng không sánh được.
Nhưng trái tim của Gaia là thứ gì?
Gaia, Dương Thần đương nhiên biết đến, được coi là Thần Minh cấp tổ mẫu của các vị thần, có thể nói là Thần Minh sớm nhất. Cô ta được sinh ra từ Hỗn Độn, thậm chí còn là mẹ lớn.
Theo cách nói trong thần thoại sẽ là bà nội của s, tổ mẫu của Athéna.
Nhưng bây giờ Dương Thần lại không cảm thấy tình hình thực sự này và hệ thống của những câu chuyện thần thoại kia giống nhau.
Chỉ hận một nỗi là Hades cũng muốn chết một cách thoải mái, nhưng chưa được giải thích rõ ràng, cứ đi như vậy sẽ khiến cho đầu óc mình mơ hồ.
Athéna thấy trái tim của Gaia đã được giải phóng ra ngoài, hài lòng phẩy tay một cái, nhẹ nhàng cất trái tim của Gaia vào trong túi.
Stern cau mày nói:
– Athéna, Astraios phải nỗ lực phong ấn trái tim của Gaia như vậy, làm sao mà cô tìm ra nó?
– Tại sao tìm ra được ư? Apollo, câu hỏi của ngươi, ngươi không cảm thấy ngu xuẩn sao? Chúng ta năm đó bị thua, chẳng phải vì không có gan sử dụng trái tim của Gaia sao?
Chẳng lẽ ngươi đã quên bộ dạng ban đầu của chúng ta? Thực lực của ngươi không bằng bây giờ, ngươi có cảm thấy thỏa mãn không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dương Thần - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/10/2020 03:29 (GMT+7) |