Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 10 » Phần 6

Dương Thần - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 6

Trong khu phố mua bán sầm uất về đêm của Trung Hải, đèn điện sáng trưng.

Các cửa hàng bán sản phẩm độc quyền đều phát ra vô số loại giai điệu khác nhau, khiến cho buổi đêm mùa hạ tràn đầy các âm luật.

Trên con đường dành cho người đi bộ, có không biết bao trai gái tay nắm tay, có đôi tươi cười, có đôi nắm tay nhau tình cảm, có lúc có mấy đôi vợ chồng già cũng nắm tay tình cảm với nhau.

Tuy rằng ánh đèn điện của thành phố, làm cho không nhìn rõ các vì sao trên bầu trời, nhưng không ai có thể phủ nhận, cảnh đêm như vậy khiến cho chúng ta phải nhớ nhung.

Trên một chiếc ghế dài bên cạnh giữa bồn hoa, có một người phụ nữ mặc chiếc váy màu tím, tay xếp, eo thắt chiếc thắt lưng màu trắng, tư thế tao nhã đang lặng lẽ ngồi một mình.

Người phụ nữ đeo một chiếc kính râm lớn, che đi nửa dung mạo xinh đẹp, chỉ để lộ ra chiếc cổ trắng ngần, cùng với chiếc vòng cổ đẹp hoàn mỹ, khiến cho không ít người ngoáy lại nhìn.

Có lúc lại có mấy chàng thanh niên tướng mạo tuấn tú có ý muốn đến gần, nhưng bất cứ hành động chào hỏi hay sự thu hút nào cũng không làm cho người phụ nữ có chút phản ứng gì.

Cho dù là trên con phố lớn xa hoa trụy lạc, không gian nhỏ bé này giống như là một thế giới cách biệt, lạnh lùng đến lạ kỳ.

Người phụ nữ này chính là Lâm Nhược Khê.

Sau khi rời bệnh viện lái xe một vòng trên đường cao tốc, cùng với sự khô cạn của nước mắt, đau khổ trong lòng, uất hận, mê man, nôn nóng, và bất an khiến cho người phụ nữ này không biết phải làm như thế nào và đi đâu.

Không muốn về nhà, không muốn nhìn thấy người nhà, không muốn gặp bạn bè, càng không muốn ai phát hiện ra bộ dạng tồi tệ của mình bây giờ.

Đột nhiên Lâm Nhược Khê muốn cái thế giới này giấu đi những cảm xúc tiêu cực của bản thân.

Cho nên, sự ồn ào huyên náo có lẽ là một phương thuốc tốt nhất.

Cô bây giờ sợ nhất chính là yên tĩnh một mình.

Thường ngày, rất sợ một mình đến các nơi công cộng đông người, giống như lúc đầu đi học cấp ba vậy, sắc đẹp của mình không chỉ là chút tự hào trong lòng nữa, càng lúc như vậy thì càng làm cho bất tiện.

Cánh con trai đáng ghét lúc nào cũng bám theo đuôi, đám con gái thì nhìn với ánh mắt đố kị và ganh ghét.

Lúc đầu Lâm Nhược Khê thấy mình vô tội, bản thân có một người mẹ giống như mình bây giờ vốn đâu phải là sự lựa chọn của bản thân.

Nhưng sau này, Lâm Nhược Khê dần dần hiểu ra, không thể khiến cho bất cứ ai hài lòng về mình, đây không chỉ hạn chế trong cái xấu của mình mà còn ở cái tốt của bản thân nữa kìa.

Cho nên, với tính cách lãnh đãm của mình, cô cũng bắt đầu một cuộc sống lãnh đạm, ngoài việc ra hiệu sách, xem sách, đến công ty, hay các bộ phận, đi khảo sát công trình, thì hầu như là không xuất hiện ở những nơi đông người.

Nhưng hôm nay, Lâm Nhược Khê cần phải đến đây.

Vì không muốn bị làm phiền, và cũng vì che đi đôi mắt có chút sưng lên vì khóc nên cô đeo cặp kính râm.

Chỉ có điều tâm trạng không tốt làm người phụ nữ quên mất một điều là đây đang là thời điểm về đêm, kính râm chỉ làm mọi người thêm tò mò.

Lúc này, Lâm Nhược Khê lặng lẽ một mình thở dài.

Cô quá rầu rĩ, tại sao rõ ràng tiếng huyên náo, tiếng người, tiếng xe cộ, tiếng nhạc, và các tạp âm không rõ khác, đều tràn ngập trong tai cô.

Nhưng tại sao, bản thân lại vẫn nghĩ tới cảnh tượng phòng bệnh trong bệnh viện?

Tại sao, người đàn ông lại luôn xuất hiện trong đầu cô?

Chẳng lẽ số mệnh đã định, cô không thể nào chạy trốn được, định sẵn là cô sẽ phải chịu sự ức hiếp?

Sẽ không đâu, bản thân chắc chắn sẽ quên được hắn, không cần biết lúc trước đã yêu hắn đến nhường nào, bản thân không thể nào sống cả đời với sự giả dối của hắn được.

Đang định vì sự thiệt thòi, phẫn uất mà đấu tranh cho bản thân, và nghĩ đến sự xấu xa của hắn, không biết tự lúc nào, có một bóng dáng nhỏ bé xuất hiện trước mặt Lâm Nhược Khê.

Mặc một chiếc áo T – shirt in hình chú mèo hoạt hình Garfield màu xanh nhạt, một chiếc quần đùi màu trắng, chân đi đôi xăng – đan bằng da màu hồng.

Cô bé vẫn rất xinh đẹp và đáng yêu, chỉ là kiểu tóc ngắn ban đầu nay đã dài ra nên buộc đuôi ngựa, khiến cho khuôn mặt càng tròn trịa đáng yêu hơn.

Bất kể bên đường là già trẻ lớn bé, tần suất quay lại xem Lâm Nhược Khê lại còn cao hơn.

Chỉ là sự chú ý của mọi người tập trung vào cô bé khoảng chừng bốn năm tuổi đáng yêu như búp bê kia.

Cô bé khẽ nghiêng đầu, mở to đôi mắt màu đen bảo thạch nhìn Lâm Nhược Khê chằm chằm.

Nhìn khoảng mười mấy giây, khuôn mặt nở nụ cười, cười khanh khách nói:

– Chị giống mẹ, Lam Lam nhận ra chị rồi.

Lâm Nhược Khê ngây ra, cảm thấy giọng nói có chút quen thuộc, từ từ ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy đứa bé trước mặt, đầu tiên là ngây là một lát, sau đó lập tức nở nụ cười sung sướng.

– Cô bé, thì ra là cháu.

Lâm nhược Khê vội vàng xê dịch, vỗ vỗ vào chỗ ghế bên cạnh.

– Nào, đến ngồi cạnh chị.

Tuy rằng lần nguy hiểm trước nhìn thấy sức sát thương khủng khiếp của cô bé Lam Lam, nhưng không biết là tại sao, Lâm Nhược Khê không cảm thấy cô bé giết người không chớp mắt này đáng sợ.

Có lẽ là khi nhìn thấy Dương Thần giết người, cũng quyết đoán như vậy, cho nên cũng thấy quen và không cảm thấy gì nữa, huống hồ kẻ cô bé giết lại là ác nhân.

Lam Lam gật đầu, tuy rằng dáng người quá nhỏ bé, nhưng cô bé chỉ cần quay người một cái là đã ngồi trên ghế, dáng nhỏ quả là linh hoạt hơn rất nhiều.

– Chị nhìn giống mẹ, sao chị lại đeo kính râm, suýt nữa Lam Lam đã không nhận ra, nhưng mà Lam Lam nhớ hình dạng thân thể của chị, nếu không đã không nhận ra rồi.

Lam Lam hiếu kỳ nói.

Hình dạng thân thể? Là hình dáng chứ?

Lâm Nhược Khê không nhịn được cười, đứa trẻ này tuy rằng là một con quỷ nhỏ, nhưng xét cho cùng vẫn là một đứa trẻ, có rất nhiều từ vẫn chưa biết nói, cũng không hiểu ý nghĩa cụ thể là gì.

Tháo kính xuống, Lâm Nhược Khê không muốn cặp kính là trở ngại khi tiếp xúc với cô bé, để kính vào trong túi, nhìn Lam Lam từ đầu đến chân một lượt.

So với lần trước, Lam Lam mặc áo ngắn tay, quần đùi trông có đơn giản hoạt bát hơn, đặc biệt là để lộ ra hay tay hay chân trắng bóc, khiến cho người nhìn chỉ muốn cắn một miếng.

Đương nhiên, không phải là máu me, mà là xem da thịt quá thích mắt.

– Em tên là Lam Lam?

Lâm Nhược Khê lấy tay vuốt tóc cô bé hỏi.

Lam Lam bĩu môi:

– Chị thật là ngốc, lần trước và lần này nữa Lam Lam chẳng đã nói tên mình rồi sao?

Lâm Nhược Khê trợn mắt, đây là lần đầu tiên có một đứa trẻ lại khiến cho cô phải trợn mắt lên.

Xem ra nói chuyện với cô bé này không thể dùng hình thức thông thường được.

– Có một mình Lam Lam thôi sao? Đúng rồi, chẳng phải Lam Lam có ông nội sao?

Lâm Nhược Khê quan tâm hỏi, xét cho cùng lần trước cô bé trốn nhà ra ngoài.

Lam Lam có chút không vui nói:

– Ông nội đến một nơi rất xa có việc rồi, phải một thời gian nữa mới về, ông nội nói Lam Lam không được đi theo ông, cho nên chỉ có Lam Lam và cô bảo mẫu ở nhà.

Lâm Nhược Khê vốn không biết Lam Lam không có bố mẹ ở bên cạnh, đau lòng hỏi:

– Vậy thì cô giúp việc đâu rồi?

Lam Lam chỉ về phía của hàng Macdonald đối diện nói:

– Cô giúp việc đi mua Macdonald rồi, Lam Lam và cô ra ngoài đi dạo, nên vẫn chưa ăn cơm.

– Macdonald?

Lâm Nhược Khê nghe xong nhíu đôi mày thanh tú lại.

Đúng lúc này, có một phụ nữ tay cầm hai túi to đồ ăn, lại cầm thêm hai cốc nước đang nhìn xung quanh, nhìn thấy Lam Lam đang ngồi trên ghế cạnh bồn hoa mới nhẹ nhõm chạy nhanh lại.

– Ôi, bà nội của tôi, cháu làm ta sợ muốn chết, sao cháu lại chạy tới đây, nếu như cháu lạc đi đâu thì lão gia sẽ giết tôi bằng một chưởng mất thôi.

Cô giúp việc lải nhải, nhưng cũng nhận ra được sự yêu thương từ trong đáy lòng, chỉ có điều nói cái gì mà “một chưởng đánh chết” thì người bình thường nghe có chút kỳ quái.

Lam Lam lè lưỡi, cười hì hì, nhảy xuống ghế, ôm lấy hai chân Lâm Nhược Khê, đắc ý nói:

– Cô bảo mẫu, đây chính là chị nhìn giống mẹ mà con nói đó, có phải là rất xinh không?

Cô bảo mẫu vẫn chỉ quan tâm nhìn mỗi Lam Lam nên không để ý, lúc này mới ngẩng nhìn, không khỏi kinh ngạc.

– À… Thì ra là vị tiểu thư này, đúng là xinh đẹp, Lam Lam cứ nói với tôi là nhìn thấy một chị trông giống mẹ nó, hôm nay gặp dung mạo của tiểu thư và Lam Lam có chút giống nhau.

Cô bảo mẫu chậc chậc nói.

Lâm Nhược Khê hơi đỏ mặt, trong lòng không hiểu tại sao có chút vui vui, theo lý mà nói, một người ngay cả chuyện phòng the còn chưa trải qua mà bị nói là giống một người mẹ của một đứa trẻ phải không vui mới đúng, lẽ nào tình mẹ của bản thân với đứa trẻ quá dạt dào?

Nhưng, bị người bảo mẫu nhắc đến, Lâm Nhược Khê nhìn bộ dạng của Lam Lam, lại nghĩ đến những bức ảnh hồi mình còn nhỏ đúng là có giống thật, lẽ nào đây là duyên phận?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 5
Vốn là không có gì, mọi người năm nào cũng sống như thế, chỉ có điều vài ngày gần đây Tuệ Lâm lúc nào cũng mang vẻ mặt buồn bực, điều này khiến cho người thân xung quanh cô cảm thấy cái lạnh giá âm u của mùa đông năm nay trôi đi thật chậm. Quách Tuyết Hoa và vú Vương quan tâm hỏi con gái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hướng Nhật – Quyển 3
Sư phụ, sao anh lại đến đây? Nhìn sư phụ cầm thú xuất hiện ngoài dự đoán của mọi người, Thạch Thanh có chút bối rối. Phải biết bây giờ đang là giờ học, có rất nhiều người nhìn vào, mặc dù không phải lần đầu tiên sư phụ cầm thú đến đây, nhưng lần trước nàng dẫn hắn vào lớp...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Miêu Nghị – Quyển 24
Miêu Nghị cũng chỉ mới nghe người khác nói. Về phần bốn phía xung quanh có thứ không chọc nổi hay không, hắn cũng không biết. Chỉ có điều trước mắt hắn thấy, như vậy chắc là không có sai. Cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, bằng không hối hận cũng không kịp. Sau khi cân nhắc một chút, hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân