Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 1 » Phần 41

Đường Môn - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41

Một tay Đường Tam đặt trước ngực Đại sư, thúc dục nội lực của Huyền Thiên Công vừa mới tăng lên xuất ra, tay trái điểm liên tiếp, phong trụ bốn kinh mạch ở ngực Đại sư để độc không lan tràn, đồng thời, tay phải bắt đầu xoa trước ngực Đại sư, bằng vào nội lực thúc dục khí huyết trong cơ thể Đại sư vận hành. Mang độc tố chậm rãi bức ra một chỗ.

Huyền Thiên Công là tâm pháp nội công cao nhất của Đường môn, nó có tác dụng khu độc rất mạnh, nó không phải là nội lực cương mãnh, nhưng cục kỳ nhạy cảm, như những sợi tơ xâm nhập vào trong thân thể Đại sư, không lưu lại một tia hậu hoạn.

Cởi áo của Đại sư, Đường Tam cẩn thận quan sát hắc khí trên người Đại sư, dưới sự tác dụng của Huyền Thiên Công, hắc khí từ từ tụ tập một chỗ, hướng cánh tay của Đại sư mà chạy, lúc này, Đường Tam vẫn như trước không cởi mảnh vải buộc trên cánh tay của Đại sư.

Máu độc chảy ra, cánh tay phình to của Đại sư dần dần hồi phục, màu sắc da tay cũng dần dần bình thường, trên mặt Đại sư toát ra thần sắc thống khổ, trong miệng đã bắt đầu phát ra âm thanh rên rỉ.

Theo máu tím đen dần dần hết, bắt đầu có máu đỏ xuất hiện, cánh tay của Đại sư cũng đã trở nên nhợt nhạt. Lúc này Đường Tam mới tháo miếng vải trên cánh tay của Đại sư, bằng vào nội lực nhanh chóng mang độc tố cuối cùng một lần toàn bộ đẩy ra, sau đó lập tức che lại huyết mạch trên cánh tay Đại sư, xé trên áo của mình mấy mảnh vải băng lại vết thương.

Sở dĩ lúc trước hắn không vội cởi miếng vải trên cánh tay Đại sư là bởi vì sợ Đại sư mất quá nhiều máu, dù sao thời gian hắn trúng độc cũng không ngắn.

Khu trừ độc tố xong, người Đường Tam đã đầy mồ hôi, mặc dù Huyền Thiên Công tiến vào đệ nhị trọng, nhưng còn chưa tính là cường đại, mà lợi dụng nội lực phụ trợ khu trừ độc là hao phí nội lực và tinh lực nhất, lực lượng mang đến bởi hấp thu hồn hoàn lúc này có chút hư yếu đi.

Đường Tam dùng nước sạch giúp Đại sư rửa sạch sẽ cánh tay, sau đó dùng đất lấp lại cái hố đầy máu độc. Lúc này mới xem như hoàn thành toàn bộ công việc.

Kế tiếp, Đại sư hôn mê suốt ba ngày, trong lúc đó cả người hắn nóng dần lên, Đường Tam mỗi ngày cũng chỉ có thể cho hắn uống chút nước, vì để cho cơ thể của Đại sư bổ sung một chút dinh dưỡng, hắn thậm chí lấy một cây gỗ khô rồi tạo một cái ca, lấy ra một ít thịt khô mang theo dùng nước làm chút canh thịt. Bởi vì nơi này là liệp hồn sâm lâm, Đường Tam không dám rời xa Đại sư một bước.

May là vận khí của bọn họ coi như rất tốt, mặc dù thỉnh thoảng có hồn thú đi qua nơi này, nhưng đều là mười năm hồn thú, hơn nữa công kích tính cũng không mạnh, cũng không cấp phiền toái gì cho Đường Tam.

“Ta đây là làm sao vậy?” Khi Đại sưu tỉnh lại thì đã là giữa trưa của ngày thứ tư.

Thân thể suy yếu dùng không ra một chút khí lực, Đại sư chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, cảm giác trời đất quay cuồng làm hắn không tìm được phương hướng, sợ là nhấc tay cũng phải cố hết sức.

“Sư phụ, người tỉnh rồi.” Đường Tam kinh ngạc tới bên người Đại sư, mang một cỗ nội lực tinh thuần truyền vào trong cơ thể Đại sư.

Dưới sự trợ giúp của Huyền Thiên Công, tinh thần của Đại sư phấn chấn lên vài phần, đôi mắt rốt cục cũng tập trung được.

“Tiểu Tam, ta còn sống?” Đại sư có chút kinh ngạc nhìn Đường Tam bên cạnh.

Đường Tam gật gật đầu, nói: “Sư Phụ, người vẫn sống khỏe. Bất quá, lần này sợ rằng phải nghỉ ngơi rất lâu.”

Đại sư miễn cưỡng nghiêng đầu, nhìn tay phải của mình một chút: “Là ngươi cứu ta sao.”

Đường Tam gãi gãi đầu, nói: “Khi còn nhỏ ba ba đã dạy qua cho con phương pháp đơn giản xử lý độc thương, lúc đó con nhìn người hôn mê, chỉ có thể thử xem. Thử một chút nói chung có cơ hội, tử mã đương hoạt mã y *”

*: Làm ngựa chết sống lại.

“Không biết lớn nhỏ, còn nói sư phụ là ngựa ư?” Đại sư xuất ra một nụ cười, đương nhiên, khuôn mặt vốn cứng ngắc của hắn hơn nữa bây giờ tái nhợt, nụ cười này của hắn so với khóc còn muốn khó coi hơn vài phần.

Còn sống, vĩnh viễn là sự việc tốt nhất, sợ là ngay cả người tâm cao khí ngạo cả đời cống hiến cho vũ hồn nghiên cứu như Đại sư cũng không ngoại lệ.

Đường Tam a a cười, nói: “Sư phụ, ngài trước hãy nghỉ ngơi một chút, con làm cho người chút canh thịt. Ngài tỉnh rồi, nghỉ ngơi thêm mấy giờ là có thể ăn chút lương khô. Chúng ta cũng có thể rời đi liệp hồn sâm lâm sớm một chút, hoàn cảnh của nơi này quá kém, không khí lại tương đối ẩm ướt, không có lợi cho việc khôi phục vết thương của người.”

Đại sư phảng phất đột nhiên nhớ tới cái gì: “Tiểu Tam, ngươi thành công rồi?” Đối với hắn mà nói, lý luận mà mình nghiên cứu thậm chí so với tính mạng còn trọng yếu hơn.

Đường Tam mỉm cười nói: “Sư phụ, người yên tâm đi. Con thành công rồi. Người xem.”

Vừa nói, tay phải Đường Tam giơ lên, bạch quang nhàn nhạt hiện ra bên ngoài da tay, ngay sau đó, Lam ngân thảo màu lam sẫm từ trong lòng bàn tay tràn ra. Màu vàng quang hoàn rõ ràng từ dưới chân hắn mọc lên, vây tròn quanh thân từ dưới lên trên. Đúng là đặc điểm phân biệt một hoàn Hồn sư **.

**: Hồn sư có một hồn hoàn…

Lam ngân thảo trước kia rộng không được nửa ngón tay, mà Lam ngân thảo lúc này đã rộng thành ba ngón tay, lá cũng dầy hơn mấy lần so với trước kia, mang theo văn lộ kỳ dị, hơn mười căn Lam ngân thảo nhanh chóng lan tràn ra bốn phía, đầu lá nhọn ngẩng lên, tựa như là hơn mười con Mạn đà la xà tại mọi nơi tìm kiếm thức ăn.

Trên Lam ngân thảo cũng không mang theo tinh khí của Mạn đà la xà, mà chỉ có nhàn nhạt mùi hương trà, trong hương khí làm kẻ khác say mê lại tràn ngập nguy hiểm.

Trong mắt Đại sư lóe ra quang mang cực kỳ kích động, cố nén hưng phấn, nói: “Tính bền như thế nào?”

Mắt thấy là thật, Đường Tam dùng hành động trả lời Đại sư, trong hơn mười căn Lam ngân thảo thoát ly bàn tay hắn có một căn đột nhiên bay lên, quấn quanh vào gốc một cây nhỏ có thân như cánh tay, một đầu trong tay Đường Tam, tay phải hắn dùng sức kéo, thân cây nhất thời cong xuống, làm Lam ngân thảo căng thẳng tắp, nhưng lại không có chút dấu hiệu nào là sắp đứt đoạn.

“Tốt, thật sự là quá tốt. Xem ra phán đoán của ta là hoàn toàn chính xác, Lam ngân thảo sau khi rót vào Mạn đà la xà hồn hoàn trở nên cứng cỏi hơn, nếu ta đoán không sai, nó hẳn là còn kèm theo nhất định độc tính của Màn đà la xà. Chỉ là, kỹ năng của nó bây giờ là cái gì?”

Sau khi Vũ hồn thu được hồn hoàn, kỹ năng đều phải trải qua một quá trình biến dị mới có thể sinh ra, bất đồng vũ hồn cùng với cùng một loại hồn hoàn thì kỹ năng sinh ra tuyệt đối bất đồng, sợ rằng số năm của hồn hoàn bất đồng thì kỹ năng cũng khác nhau rất lớn.

Cho nên, mặc dù Đại sư đối với nghiên cứu về vũ hồn đã tương đối sâu, nhưng cũng không thể dám chắc hiệu quả của hồn hoàn đầu tiên mà Đường Tam thu được đến tột cùng là cái gì.

Đường Tam nói: “Sư phụ, mấy ngày hôm nay con đã sử dụng một ít mười năm hồn thú nhỏ yếu để thử qua. Người nói không sai, Lam ngân thảo quả thực kế thừa một ít độc tính của Mạn đà la xà, nhưng công kích không có mang kịch độc trí mạng, mà là tác dụng gây mê trong độc tính của Mạn đà la xà. Nhưng phải trực tiếp tiếp xúc mới có hiệu quả, độc tính cũng không tính là mạnh, nhưng tác dụng hạn chế rất rõ ràng, mà kỹ năng của Lam ngân thảo là quấn quanh. Bằng vào hồn lực khống chế, quấn trụ thân hình địch nhân, làm cho không có cách nào nhúc nhích.”

Vừa nói, Đường Tam bằng vào hồn lực khống chế Lam ngân thảo mà mình thả ra để thi triển kỹ năng.

Chỉ thấy hơn mười đạo lá cỏ màu lam sẫm từ trong bụi cỏ xông ra, nhanh chóng quấn quanh trên thân một cây thô to, những nhánh cỏ tỏa ra thành hình tròn, bao trùm phạm vi mười thước vuông, chỉ cần là trong phạm vi này thì không có khả năng tránh né.

Trong phút chốc, hơn mười căn Lam ngân thảo đã mang cái cây to đó quấn quanh chặt chẽ.

Trong mắt Đại sư tỏa ra một tia quang mang suy tư: “Cũng quả nhiên như vậy, đặc điểm của Khống chế hệ hồn sư. Nếu có thể có một gã cường lực công kích thủ cùng phối hợp với ngươi thì vũ hồn của ngươi càng phát huy rõ ràng tác dụng của nó. Vì Khống chế hệ hồn sư chính là khống chế hành động của đối thủ, có thể chế ước đối thủ tốt nhất, tác dụng quấn quanh này nó là như vậy. Thân nó lại phụ gia thêm hiệu quả gây mê, trừ phi địch nhân vượt qua ngươi hai cái hồn hoàn, nếu không muốn tránh thoát quấn quanh kỹ năng này là không có khả năng. Tiểu Tam, chúng ta thành công rồi.”

Vừa nói tới vũ hồn, Đại sư căn bản là không giống người bị trọng thương, thần thái trong hai mắt sáng láng, trong ngữ khí nói không nên lời hưng phấn.

Đặc điểm kỹ năng quấn quanh này của Lam ngân thảo chính là tính chất đột ngột của nó, Đường Tam đã thử qua, trong phạm vi năm mươi thước, hắn có thể khống chế Lam ngân thảo tấn công từ bất cứ vị trí nào. Khó lòng phòng bị. Nhất là trong sâm lâm có đông đảo thực vật, Lam ngân thảo thì có càng tốt yểm hộ.

Đường Tam lại nấu một bát canh thịt, hơn nữa mang thịt khô xé nhỏ cho Đại sư ăn.

Trong bụng có chút thức ăn, tốc độ khôi phục của Đại sư cũng trở nên nhanh hơn, nhưng bọn hắn không thể không rời đi liệp hồn sâm lâm, vì đồ ăn và nước uống mang theo trong mấy ngày nay đã tiêu hao hầu như không còn.

Đây còn là dưới tình huống Đường Tam đã hết sức tiết kiệm.

Đại sư còn không có khôi phục năng lực hành động, cho nên hắn được Đường Tam cõng ra khỏi liệp hồn sâm lâm, bởi vì vóc người của hai người chênh lệch quá lớn, dọc theo đường đi, hai chân Đại sư đều kéo trên mặt đất, bằng vào lực lượng và nội lực hơn người, dưới sự chỉ dẫn của Đại sư, Đường Tam từng bước từng bước cõng Đại sư đi ra liệp hồn sâm lâm, đi xe ngựa về với Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện.

Dọc theo đường đi, bất luận là trong khi Đường Tam chăm sóc Đại sư hay là quá trình hắn cõng Đại sư đi ra khỏi sâm lâm, Đại sư thủy chung chưa nói qua một từ cảm ơn, nhưng ánh mắt hắn nhìn Đường Tam tựa hồ không hề là chỉ nhìn một đồ đệ thay thế mình hoàn thành giấc mộng, càng giống như là tâm tình xuất hiện tại trong mắt Đường Hạo.

Nhất nhật vi sư, chung thân vi phụ. Tám chữ đơn giản này càng khắc sâu trong lòng của Đại sư.

Trải qua vài ngày nghỉ ngơi và sự chăm sóc tỉ mỉ của Đường Tam, trong khi bọn hắn trở lại học viện, Đại sư đã có thể miễn cưỡng đi bộ với sự giúp đỡ của Đường Tam, bất quá, căn cứ theo sự ước lượng của Đường Tam, lần này Đại sư bị độc thương làm nguyên khí đại thương, muốn hoàn toàn khôi phục, ít nhất phải cần một tháng mới được…

Thân phận của Đại sư tại Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện chỉ là Khách khanh, quan hệ cùng với viện trưởng cũng rất tốt, nhưng không có một người thân, trong khoảng thời gian tới, Đường Tam tự nhiên phải phụ trách chăm sóc Sư phụ của mình, điểm này hắn đã sớm suy nghĩ tốt rồi. Thậm chí mỗi ngày chăm sóc Đại sư như thế nào thì Đường Tam cũng đã tính toán cả rồi.

Lúc này đúng là thời gian mà các đệ tử đi học buổi sáng, bên trong Nặc Đinh học viện có vẻ rất yên tĩnh, Đường Tam giúp Đại sư trực tiếp đi về phòng để hắn nằm ở trên giường…

“Rốt cục đã trở lại, Sư phụ, người cũng có thể nghỉ ngơi cho thật tốt. Trong khoảng thời gian này, Người phải dưỡng thương cho tốt, ngàn vạn lần không nên làm việc nặng nhọc, có chuyện gì Người trực tiếp phân phó cho con là được.”

Đại sư gật gật đầu, nói: “Không nghĩ còn có thể thoát chết, thân thể ta khôi phục trọng yếu, nhưng việc tu luyện của ngươi không thể gián đoạn. Đồng thời, ngươi còn phải đi làm một việc. Tiểu Tam, ngươi lấy quyển sách thứ hai từ bên trái, tầng ba, giá sách bên trái mang tới đây cho ta.”

“Vâng.” Đường Tam dựa theo sự phân phó của Đại sư mang một quyển sách dầy cầm lại. Làm hắn kỳ quái chính là trên quyển sách này không có tên sách.

Đại sư không có tiếp nhận quyển sách trong tay hắn, nói: “Trên quyển sách này ghi lại một số nghiên cứu của ta đối với hồn lực, mặc dù hồn lực là thông qua minh tư vận chuyển hồn lực của mình để tu luyện, nhưng kỹ xảo trong đó lại phi thường nhiều. Vận hành lộ tuyến theo dạng gì để dễ dàng tăng lên thực lực, vũ hồn gì trong thích hợp tu luyện trong hoàn cảnh nào nhất, trên đây đều có ghi lại, trong khoảng thời gian này ta không có cách nào tự mình chỉ đạo cho ngươi, nhưng ngươi nhất định không thể buông lỏng.”

“Vâng.” Đường Tam cung kính đáp ứng một tiếng, mặc dù hắn còn chưa nhìn nội dung quyển sách, nhưng trong lòng đã có rung động vô cùng.

Trải qua lần đột phá này của hồn hoàn, hắn đối với vũ hồn coi như đã có hiểu rõ một cách toàn diện, dựa theo sự giải thích của hắn, hồn lực chính là một loại nôi lực, chỉ bất quá phương pháp đại đa số mọi người tu luyện đều là vận hành chúng một cách đơn giản mà không có quy luật.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/11/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 8
Vì thế Miêu Nghị không làm gì khác hơn là có tính toán khác! Một buổi tối nào đó vào 15 năm sau, bầu trời đầy sao, một đạo lưu quang màu đỏ xẹt trời cao mà đến, trực tiếp đáp xuống đình viện bên trong dinh phủ Thủy Vân phủ. Triệu Phi gương mặt thần thanh khí sảng tiêu sái phiêu dật, mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Ma Vương – Quyển 3
Tồn Tại Của Bán Thần... Hàn Thạc chạy tới chỗ tấm bia đá. Từ xa nhìn lại chỉ thấy trên tấm bia đá này có khắc mấy chữ A Nhĩ Mai lý Khắc Kha Đốn! Không ngờ lại là tên của A Nhĩ Mai lý Khắc Kha Đốn! Mấy chữ nhỏ đơn giản đã làm Hàn Thạc chấn động. Là một người dân của đế quốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lục Thiếu Du – Quyển 24
Toàn thân Tiểu Long run lên, trong mắt không nhịn được mà có nước mắt chảy ra. Ánh mắt chăm chú nhìn vào nữ tử đang từ sơn cốc đi ra. Đây chính là thân ảnh mẫu thân mà hắn ngày nhớ đêm mong. Huyền Hạo đứng trước người Long Bích Hàm, cố nén nước mắt chực trào ra. Thân thể không tự chủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân