Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Quyển 4 » Phần 90

Đời học sinh - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 90

Tôi bồi hồi nhỏm dậy, ôm lấy người con gái tôi yêu thương nhất. Miệng rung rẩy phát ra từng lời từ sâu thẳm trong trái tím mặc dù nó chưa hề được chuẩn bị sẵn:

– Lan… nè!

– Sao hở Phong…

– Phong… ừm… Phong yêu Lan… lắm!

– Ngốc, có bây nhiêu cũng bắt người ta đợi đến một tuần!

– Phong… xin lỗi!

– Nhưng trễ vẫn hơn là không bao giờ chéri ngốc ạ!

Tôi nhắm mắt để có thể cảm nhận được sự hạnh phúc đang trào dân trong tim tôi lúc này. Nó phát ra từ Ngọc Lan, xuyên đến trái tim tôi và từ đó lan truyền đi khắp mọi nơi trong người.

Cuối cùng, tôi đã tìm được tình yêu đích thực của cuộc đời mình.

Bạn đang đọc truyện Đời học sinh – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv.com/doi-hoc-sinh-quyen-4/

Những cơn gió vẫn tiếp tục thổi xì xào qua những kẻ lá đưa vào phòng tôi một không khí thật mát mẻ và đầy sự dễ chịu. Từ nãy giờ Tôi vẫn ôm Ngọc Lan vào lòng mình như ôm một kho báu quý giá mà tôi phải tốn cả đời mới tìm được. Nhưng khó báu này không giống với bất kì một khó báu quý giá nào khác. Kho báu của tôi là vô giá.

Ôm nàng vào lòng, tôi bồi hồi nhớ lại chặng đường gần hai năm mà tôi và nàng đã đi qua từ lúc hai đứa lần đầu tiên gặp nhau ở sân banh cho đến tận bây giờ…

Hoàng Mai…

Em đến trong cuộc đời tôi như một vị đắng và rời đi cũng như một vị đắng của ly cappuccino. Tôi không phủ nhận ra tôi đến với em chỉ vì sự thương hại. Nhưng qua từng quãng thời gian, tôi nhận ra tôi dần yêu em hơn. Dẫu vậy, từng đó vẫn là chưa đủ so với tình yêu tôi dành cho Ngọc Lan từ sâu trong trái tim.

Lam Ngọc…

Mọi chuyện xuất phát từ sự vô tâm của tôi trong lời hứa từ hơn 10 năm trước. Để rồi hậu quả là tôi đã khiến cho Lam Ngọc từ một cô bé hiền lành, mít ướt trở thành một cô gái lạnh lùng, mạnh mẽ.

Nghe qua thì đó là một việc tốt nhưng để có được như ngày hôm nay Lam Ngọc đã phải trải qua sự luyện tập gian khổ không ngừng nghỉ chỉ vì lời hứa mà tôi cho là trò đùa con nít đó. Nhưng tôi đã chọn được con đường riêng cho mình và chỉ biết nhận tất cả lỗi về phần mình mà thôi.

Ngọc Mi…

Tôi đã thấy sự thay đổi rõ rệt của con bé kể từ khi lần đầu tôi gặp nó. Từ một tiểu thư kiêu kì, lạnh lùng và sắc xảo, nó dần trở thành một thiếu nữ hiền lành, đảm đang và thấu hiểu tâm lý người khác.

Tôi biết mọi chuyện là do tình cảm của con bé dành cho tôi đã giúp thay đổi nó. Đã có lúc tôi tưởng mình sẽ yêu con bé thật nếu nó cứ gần gũi với tôi như thế. Nhưng nó đã chọn cách ra đi như một điều đã được định sẵn khi Ngọc Lan về.

Tôi không biết làm gì để đáp lại sự hi sinh của con bé. Nhưng tôi chắc chắn sẽ giúp con bé nói rõ nói lòng mình cho nội biết rằng con bé cũng muốn được tự do. Con bé cũng muốn được ăn mặc theo ý thích của mình và con bé cũng muốn được là một thiếu nữ 16 ngây ngô đúng nghĩa.

Cuối cùng là Ngọc Lan, người con gái tôi yêu nhất trên đời này. Lúc trước tôi yêu nàng là nhờ vào đôi mắt xanh biếc lúc nào cũng cuốn hút trái tim tôi. Giờ đây nàng trở về, nó đã biến mà mà tôi cứ tưởng là tình yêu của tôi cũng mất theo.

Nhưng sau cùng tôi đã bắt đầu yêu nàng lại từ đầu với hình hài hiện tại. Bởi lẽ dẫu nàng có mất đi đôi mắt xanh đó, nàng vẫn là Ngọc Lan tôi vẫn hằn yêu. Đôi mắt xanh đó chỉ như một yếu tố giúp tôi thêm yêu nàng mà thôi. Không có nó, cũng không làm tôi thấy khác biệt được. Giống như ta nhặt một hòn đá ném khỏi núi vậy. Hòn đá sẽ mất đi, nhưng ngọn núi vẫn sẽ còn vững chãi ở đó.

Tôi nhẹ nhàng vén những lọn tóc xoăn dài của nàng lên, thủ thỉ:

– Lan nè!

– Gì á?

– Vậy là mình… yêu nhau rồi hen?

Nàng nũng nịu cấu nhẹ vào ngực áo tôi:

– Còn hỏi nữa, chéri ngốc này!

– Tại… mọi thứ diễn ra bất chợt quá Phong cứ nghĩ đó là mơ!

Ngọc Lan không nói không rằng, nàng cắn vào ngực tôi một phát làm tôi điếng hồn suýt la toáng lên:

– Au da, Lan làm gì vậy?

– Cắn cho biết là không mơ, hì hì!

Tôi suýt xoa chỗ cắn hằn rõ cả dấu răng:

– Trời, để lại dấu rồi nè, đau quá chừng!

Nàng vẫn cười thật tươi:

– Tui tuyên bố chủ quyền đó, rán chịu y! Sau này còn bị dài dài!

– Sặc!

– Sao? Không chịu hay gì?

– À chịu… chịu mà, hề hề!

Lúc đó tôi cứ tưởng nàng nói giỡn nhưng nào đâu cứ mỗi khi có dịp nàng lại cắn tôi một cái thật đau, có thể là ở bắp tay, cánh tay, ngực, hoặc bất kì chỗ nào thuận tiện nàng đều vinh hạnh để lại nhưng nơi vốn yên bình, bằng phẳng một dấu răng rõ nét cả full HD làm tôi nhiều khi cứ muốn khóc thét.

Thật tình đến giờ này tôi vẫn không thể tưởng tượng được có một ngày tôi lại được ôm nàng hạnh phúc đến như vậy. Bởi vì nàng xinh xắn quá, dễ thương quá, lại còn quyến rũ nữa. Dù là đang cười hay đang khóc, đang giận hay buồn vu vơ đều không bao giờ có góc chết. Cùng với chất giọng lơ lớ không bao giờ sửa được, tôi thấy ở nàng lúc nào cũng tràn ngập sự mới mẻ trong tôi. Phải chăng đó là khi con người ta yêu nhau thật lòng không?

Tạm gát qua những ý nghĩ vẩn vơ đó. Bỗng dưng Ngọc Lan khều tay tôi:

– Mà Phong nói Lan chờ một tuần để làm gì vậy?

– À, để Phong luyện võ đánh nhau với thằng Bảo thôi!

Nàng tròn mắt lo lắng:

– Luyện tập những 1 tuần lận hả! Rồi học hành sao, Phong chưa nghỉ hè mà phải không?

Tôi gãi đầu ấp úng:

– À thì… Phong nhờ thằng Toàn nó lo việc trên lớp, với lại thi học kì xong cả rồi nên giáo viên cũng không làm khó đâu!

Nàng xịu mặt vân vê tà áo:

– Vì Lan mà Phong đã vất vả rồi!

– Không sao đâu, Phong nói là mọi việc đều xứng đáng với những gì Phong bỏ ra mà!

– Hì hì!

Và đôi mắt đó lại vui vẻ trở lại. Ngọc Lan bắt đầu nhìn khắp xung quanh phòng tôi. Có lẽ nàng cũng đang hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp của mình ở đây. Tôi còn nhớ cũng chính căn phòng này là nơi tôi trao cho nàng bộ bà ba kỉ vật của mẹ tôi lúc diễn văn nghệ 20 – 11 năm nào. Khỏi phải nói, nàng mặc bộ đó là đẹp nhất. Mặc dù tôi không cho ai khác ngoài nàng được khoác lên nhưng đối với tôi thì chính là vậy.

Chợt ánh mắt nàng dừng lại ở chậu lan mà nàng tặng tôi trước đây:

– Nó vẫn còn xanh tươi quá ha, Phong chăm sóc tốt ghê!

– À hề hề, chậu hoa quý Lan tặng có chết cũng phải chăm sóc tốt mà!

Tôi đặt tay lên tim mình thở phào vì đã phát hiện ra nó và tìm cách chạy chữa kịp thời. Không thì tôi không biết có bao nhiêu cái mạng để mà chết dưới tay nàng nữa.

Ngọc Lan cầm chậu hoa lên, tay khẽ vuốt những tàu lá:

– Mà Phong biết tên đầy đủ của hoa lan là gì hông?

Tôi lắc đầu đáp gỏn lọn:

– Không đâu! Về hoa thì Phong không rành lắm!

– Ý Lan không phải là tên thật của nó. Mà là tên người ta thường gọi nó kìa.

Dẫu vậy, tôi vẫn không thể đoán được đành cười cầu tài:

– Chịu, hề hề! Thì nó là hoa lan mà!

Ngọc Lan nâng niu chậu hoa bằng cả hai tay, nàng cười nhẹ hai gò má đỏ ửng lên nổi bật trong ánh đèn trắng tinh của căn phòng:

– Đúng là người ta thường gọi nó là hoa lan nhưng đầy đủ hơn phải là hoa phong lan. Đã biết bao nhiêu chuyện xảy ra nhưng nó vẫn còn tươi tốt thế này, có giống tình yêu của chúng mình không?

– Giống, giống lắm! – Tôi bồi hồi trong từng hơi thở.

– …

– …

Một khoảng lặng bỗng xuất hiện giữa hai đứa. Nhưng khoảng lặng đó không phải là khoảng lặng của sự lạnh lẻo mà là khoảng lặng của những bỡ ngỡ, những rung cảm tình yêu giữa hai đứa. Nó khiến cho cả hai không biết nói gì hơn là nhìn nhau một cách thẹn thùng, bẽn lẽn.

Ngọc Lan tinh ý quá. Nàng đã gửi gắm chậu hoa phong lan này cho tôi từ lâu với ngụ ý rằng đây là cây hoa tượng trưng cho tình cảm giữa hai đứa. Và việc chậu hoa này vẫn còn tồn tại cho đến tận bây giờ là một minh chứng cho tình yêu mãnh liệt, vượt qua mọi thử thách sóng gió giữa hai đứa để giờ đây nó sum xuê những tàn lá màu hồng thẫm thật là đẹp.

Tự nhiên, trong giây phút đó tôi bùi ngùi kéo nàng lại gần theo bản năng. Ngọc Lan cũng không phản kháng mà nương theo đà kéo dần dần đến gần tôi hơn. Trái tim tôi bắt đầu đập loạn nhịp. Tôi cảm giác từng nhịp đập cứ như xúi giục tôi rằng hãy hôn đi! Hôn cô gái mà mày yêu thương nhất cuộc đời này đi!

Tuy nhiên, khi tôi còn đang phiêu linh cái cảm giác sắp được hôn, Ngọc Lan đã dùng ngón tay chặn miệng tôi lại:

– Chưa được! Những chuyện này phải tìm một nơi thật lãng mạn kìa.

Tôi ỉu xìu do mất hứng:

– Hả? Phải vậy nữa sao?

Nàng nheo mắt tinh nghịch:

– Một nụ hôn đối với một cô gái Pháp phải thật là lãng mạn và tràn ngập tình yêu cơ! Không có tùy tiện thế này được! Dù gì…

Đột nhiên nàng ngập ngừng, màu hồng nhạt trên đôi má dần chuyển sang mau hồng đỏ hây hây làm tôi tò mò:

– Dù gì sao?

– Ừm thì… cũng là nụ hôn đầu đời của Lan mà!

– À… ừ, Phong biết rồi! Phong sẽ chuẩn bị thật tốt mà!

Chợt nhớ ra một chuyện, tôi nói với nàng:

– À, Lan đỡ Phong đến bàn học đi!

– Chi vậy?

– Hề hề, để Phong đeo sợi dây chuyền cho Lan chứ sao!

Tuy nhiên nàng lắc đầu nhẹ chun mũi:

– Chưa được! Những việc ý nghĩa như vậy không nên thực hiện ở đây, hông có được lãng mạn!

– Ơ, lại lãng mạn nữa hả?

– Tất nhiên rồi, những chuyện trọng đại như vậy sao lại thực hiện khơi khơi được!

Tôi ngớ người một lúc, nhưng rồi cũng vững tâm lại nắm tay nàng:

– Ừ, Phong biết rồi! Nhất định Phong sẽ đeo dây chuyền này cho Lan lãng mạn nhất có thể luôn!

– Hì, đừng có để Lan chờ lâu quá nha!

– Phong biết rồi! Phong sẽ không để Lan chờ đợi quá lâu nữa đâu!

Mặc dù còn rất nhiều chuyện để nói với nhau nhưng thời gian tối nay của bọn tôi là không đủ. Chừng ít lâu sau, điện thoại nàng đã reo lên:

– Dạ con nghe nè mẹ!

– …

– Con biết rồi, con sẽ về ngay thôi!

Cất điện thoại vào trong túi, nàng cười khẽ:

– Giờ trễ rồi, Lan phải về nhà!

– Để Phong chở Lan về, buổi tối nguy hiểm lắm… au da!

Tôi vừa định ngồi dậy, cả cơ thể đã đồng loạt biểu tình bằng cách làm cho tôi thấy đau muốn tóe nước mắt. Ngọc Lan một lần nữa vuốt ve những lọn tóc lưa thưa của tôi, dỗ dành:

– Thôi, Lan về chung với Bảo mà, Phong yên tâm dưỡng thương đi!

– Nhưng Phong còn nhiều việc muốn nói với Lan lắm!

– Phong yên tâm, thời gian của hai đứa mình còn dài mà, phải không? Lan cũng có nhiều thứ muốn nói với Phong lắm!

– Ừ, Phong biết rồi! Lan về cẩn thận ha!

– Hì, rán mà dưỡng thương đi! Ngày mai sẽ là một ngày đặc biệt lắm đó!

– Ớ, là sao?

– Hì, bí mật!

Tôi vừa định hỏi thêm, bóng dáng nàng đã khuất sau cánh cửa chỉ để lại tiếng bước chân xa dần. Nhưng lần này trong lòng tôi không có một chút nỗi lo nào nữa. Vì tôi biết ngày mai, ngày mốt và cả những ngày sau sau nữa, nàng sẽ xuất hiện trong cuộc đời tôi như một làn gió mới, một luồn năng lượng mới tiếp thêm cho trái tim ngày một mạnh mẽ hơn.

Ấy thế mà tối hôm đó tôi vui sướng bao nhiêu, sáng hôm sau tôi lãnh đủ bấy nhiêu. Chỉ vừa mới tờ mờ sáng, còn đang thiêu thiêu giấc mơ hạnh phúc cùng với Ngọc Lan, tôi cảm nhận được có ai đó đang vỗ vai mình. Quyết tâm không để giấc mơ ngọt ngào bị gián đoạn, tôi kéo mền trùm kín cả đầu lại tiếp tục tìm đến nàng trong mơ.

Lại thêm mấy cái vỗ vai nữa, tôi vẫn nằm ì ra đó. Trong lúc ngọt ngào với Ngọc Lan trong mơ như thế này, sức mấy tôi chịu dậy được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Đời học sinh – Quyển 1
Đời học sinh – Quyển 2
Đời học sinh – Quyển 3
Đời học sinh – Quyển 4
Đời học sinh – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/11/2018 11:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hồi ức 2
Đang mải nói chuyện chợt có điện thoại của bà sếp gọi, em bốc máy ngồi tựa vào thành giường nói chuyện: A lô chị gọi em à? ... Dạ em đã về đến nhà mẹ em rồi chị. ... Dạ không được chị. Tại em hứa với mẹ em hôm nay rồi, không mẹ trách chị ạ. ... Dạ em biết... nhưng mà nhưng mà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Làm tình với đồng nghiệp Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex ngoại tình Tuyển tập Hồi ức
Ấn ký tình dục
Khooooông! Ở bên kia, Huy thét lên trong đau đớn. Bởi vì tên mang mặt nạ vừa mới bật camera theo dõi của căn phòng bên kia bức tường, làm giờ đây ở phòng này mọi người đều có thể quan sát được toàn bộ căn phòng. Thông qua mặt kín họ có thể thấy khuôn mặt đỏ bừng, quằn quại của 3 cô...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú
Người vợ dâm đãng tuyệt vời
Jasper vội vàng cởi quần jean và quần lót. Anh ấy đã cương cứng một cách ấn tượng khi đến gần ba cơ thể đang lao vào nhau. Paris nói. “Chúng ta có thể thay phiên. Cô ấy đang mang thai nên sẽ ổn thôi nếu cậu xuất tinh vào âm đạo của cô ấy.” Jasper quỳ xuống và đẩy con cặc của mình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Truyện bóp vú Truyện dịch Truyện sex cuckold Vợ chồng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân