Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Quyển 4 » Phần 79

Đời học sinh - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 79

Tôi vốn thể lực đã không dẻo dai, mới vừa hôm qua lại bị thằng Bảo vật cho tơi tả thế nên càng về sau, mỗi bước chạy của tôi đều như chất thêm một tản đá lên vai. Vừa nặng, vừa đau không thể tả nổi, người tôi ê ẩm cả lên.

Thế nên khi về đến nhà, tôi như muốn khuỵ xuống, mồ hôi mồ kê đổ ra như tắm. Tuy nhiên, tôi không quan tâm đến chuyện đó, thứ tôi quan tâm bây giờ là chiếc hộp kia. Bỏ qua tất cả, tôi xông thẳng vào phòng rút chiếc hộp ra khỏi hộc tủ. Sau đó tôi rút cuốn tập có ghi bảng chữ cái lúc nãy để kế bên.

Đối với tôi, chỉ cần bấy nhiều là đủ. Hít thở thật sâu một hơi để trấn tỉnh, tôi dùng cây viết bi đánh dấu thứ tự của từng chữ trong bảng chữ cái. Theo đó số 1 là a, số 2 là b và cứ thế cho đến chữ cuối cùng. Như vậy nếu đổi chữ chéri sang thành các số thứ tự trong bảng chữ cái sẽ được các số 3, 8, 5, 18, 9.

Thế là xong, tôi đã có được dãy số có thể là mật mã của chiếc hộp. Tuy nhiên, chiếc hộp chỉ có 5 số trong khi dãy số tôi vừa tìm ra có đến 6. Không còn cách nào khác, tôi đành thử lần lượt hai trường hợp khả thi nhất.

Đầu tiên là 38519. Tôi cẩn thận xoay từng số đúng với mật mã đã tìm. Tuy nhiên không có điều gì khác thường xảy ra. Chiếc hộp vẫn vững chãi khi tôi cố gắng mở nó ra.

Vẫn còn tia hy vọng, tôi nhập dãy số còn lại là 38589. Tuy nhiên cũng giống như trường hợp kia, nó vẫn không nhút nhít gì.

Lúc này tôi thực sự chán nản. Đây là những gì tốt nhất tôi có thể làm được. Nhưng rốt cuộc mọi thứ vẫn đi vào ngõ cục. Tôi ôm mặt, tựa lưng vào ghế, cảm nhận từng hơi thở mình nặng đi vì những nỗi tuyệt vọng như những tản đá kéo trái tim tôi ngày càng chìm sâu.

Dẫu vậy tôi vẫn không chấp nhận được mình lại thất bại một cách thảm hại như thế. Nếu tôi là Phong của trước đây chắc chắn tôi sẽ không yếu đuối đến vậy. Thực sự trong thời gian qua tôi nhận thấy mình đã thay đổi đi rất nhiều. Liệu sự thay đổi đó có phải là lí do dẫn đến sự tuyệt vọng của tôi vào lúc này hay không?

Tuy nhiên đã đi đến được bước này, tuyệt đối tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc dễ như thế. Tôi ngồi thẳng dậy tiếp tục nhìn vào dãy chữ số mà tôi đã tìm ra để kiếm thêm manh mối.

Chắc chắn Ngọc Lan không khi không mà để mật mã dư một chữ như thế được. Tôi bắt đầu suy nghĩ mọi trường hợp mà hai chữ số này có thể xuất hiện trong mật mã. Và một trong số đó là cách nhập hai số lại thành một. Bằng cách cộng hai số lại, tôi có được một dãy mật mã mới là 38599.

Đây là một trong những cách có thể xảy ra nên tôi không đặt kì vọng nhiều cho lắm. Trong đầu tôi vẫn còn nhiều cách khác nhau để nhập hai chữ số đó. Tuy nhiên, một tiếng “cạch” bỗng vang lên và dù muốn dù không tôi cũng phải thốt lên trong vô thức:

– Mở được rồi!

Tôi hoàn toàn không tin vào những gì xảy ra trước mắt mình lúc này. Chiếc hộp đã được mở khoá sau bao cố gắng của tôi. Tôi gần như bất động tại chỗ nhìn trân trân chiếc hộp. Cảm giác chộn rộn chạy khắp toàn thân.

Phải mất một lúc lâu tôi phải thoát khỏi trạng thái bất động đó. Tôi rung rung mở nắp hộp ra mà tôi cứ tưởng đang mở một trang khác của cuộc đời mình. Cũng phải thôi, đây là tia hy vọng cuối cùng của tôi. Dù muốn dù không tôi cũng phải mở ra cho bằng được để chí ít tôi sẽ không phải hối hận tất cả những gì thuộc về nàng.

Tôi từ từ mở nắp hộp ra, cảm nhận từng cảm giác xốn xang chạy rần rần khắp người. Trong chiếc hộp có một mảnh giấy và một chiếc hộp nhỏ người ta thường dùng để đựng trang sức. Để chiếc hộp trang sức sang một bên, tôi mở mảnh giấy nhỏ ra xem trước, nó là một bức thư khác từ Ngọc Lan.

“Chào chéri, nếu đọc được những dòng này chắc có lẽ Phong cũng đã biết nghĩa của nó rồi phải không không? Lan rất vui vì cuối cùng Phong cũng đã tìm ra được mật mã của chiếc hộp. Lúc đầu Lan cũng đắn đo lắm vì không biết Phong có tìm ra được hay không. Nhưng Lan tin chắc chắn Phong sẽ mở được mà!

Phong biết không, mấy tháng trước khi Lan mới qua bên đây, Lan sợ lắm, cứ nghĩ sẽ không bao giờ gặp lại phong nữa nên Lan không dám gửi thư hay liên lạc gì với Phong cả sợ rằng sẽ buồn biết bao nếu xa Phong mãi mãi. Chỉ sau khi mắt Lan đã khoẻ Lan mới dám gửi những thứ này cho Phong vì Lan biết khi Phong mở được chiếc hộp này, Phong hoàn toàn xứng đáng biết được những suy nghĩ trong lòng Lan.

Trước tiên thì Phong hãy chiếc hộp kia ra đi…”

Theo lời của nàng, tôi mở chiếc hộp kia ra. Bên trong đó là hai sợi dây chuyền được xếp quấn vào nhau một cách tỉ mỉ. Tôi giật mình nhận ra một trong số đó là sợi dây chuyền hình bông tuyết tôi đã tặng cho nàng đêm noel năm nào. Sợi còn lại có mặt hình chiếc nhẫn bọc lấy mặt bông tuyết đó, chúng được gắn khớp vào nhau một cách hoàn hảo.

Ngay lập tức, cảm giác tò mò pha lẫn một chút chộn rộn khiến tôi phải quay sang ngay bức thư:

“… Chắc Phong vẫn còn nhớ sợi dây chuyền hình bông tuyết đó phải không? Nó đi theo cặp với sợi dây chuyền hình chiếc nhẫn đó. Lúc đầu Lan mua cũng không biết nó có cặp như vậy đâu. Nhưng trong đêm hôm đó nghe ông chủ nói, Lan mới ngờ ngợ ra. Đó là lí do vì sao Lan đã khóc khi Phong tặng sợi còn lại cho Lan, Lan vui lắm! Chúng mình có duyên thật Phong nhỉ?

Nhưng sau cùng thì Phong đã mở được chiếc hộp và biết được những suy nghĩ trong lòng Lan bấy lâu nay rồi. Lan không bắt Phong phải làm gì đâu, chỉ là Lan không biết sắp tới đây mình sẽ tiếp tục gặp phải chuyện gì nữa nên Lan phải để nó vào một thứ gì đó lưu giữ lại, nếu Phong mở được thì Lan vui lắm, nếu không thì chí ít nó vẫn được Phong cất giữ cẩn thận phải không?

Hì hì, viết nãy giờ mà Lan vẫn chưa nói câu quan trọng nhất cho Phong biết nữa nhỉ. Hay Phong thử tra câu je t”aime là gì đi, Lan ngại viết tiếng Việt lắm. Với lại mấy câu như thế nói bằng miệng hay hơn, hehe!”

Đọc xong lá thư, ngay lập tức tôi lục ngay cuốn từ điển tra ra từ đó. Nhưng thật lạ, nó không có trên cuốn từ điển đó. Có lẽ nó là một câu nói ngữ pháp chứ không phải từ vựng thông thường. Mà cho dù như vậy tôi chưa đi học tiếng Pháp một lần nào cả, không thể nào biết tách tự vựng mà tra được. Cách duy nhất bây giờ là nhờ người nào biết tiếng Pháp ra giúp.

Ngọc Lan thì tất nhiên không được rồi, làm sao tôi có thể hỏi nàng mấy câu đó được. Thằng Bảo thì càng không, nếu muốn nói chuyện với nó tôi lại phải đánh đấm, chắc chắn tôi sẽ lại thua nó.

Người duy nhất khả thi vào lúc này là Ngọc Mi. Nhưng đã lâu rồi tôi không nói chuyện với con bé. Không biết nó có chịu nói chuyện với tôi hay không, hay lại tìm cách tránh mặt như những lần trước đây. Dẫu vậy, tôi cũng không còn cách nào hay hơn đành run run lấy chiếc điện thoại gọi cho nó, trong lòng không khỏi cảm thấy bâng khuâng.

Sau một hồi chuông đổ khá dài tưởng như sắp bỏ cuộc đến nơi, bên đầu bên kia cũng nhấc máy. Tôi nghe giọng con bé lí nhí:

– Anh Phong đó phải không? Em đang học nấu ăn, nên bắt máy hơi lâu.

– Anh xin lỗi, đã làm phiền em rồi!

– Không sao đâu, anh gọi em có chuyện gì?

– À ừ, cho anh hỏi cái câu mà dét a me tiếng Pháp nghĩa là gì vậy?

Con bé nghe xong nó cười khì:

– Tiếng Pháp làm gì có câu dét a me hở anh?

– Ơ thì anh chưa đọc tiếng Pháp bao giờ, nên không biết được nó thế nào!

Ở đầu bền kia, con bé vẫn trầm giọng bình thản:

– Có phải đánh vần ra là gì e t a I m e không?

– Ừ phải rồi đó e?

– Hì, nghe cho kĩ nè, đó là…

Bạn đang đọc truyện Đời học sinh – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv.com/doi-hoc-sinh-quyen-4/

Nghe Ngọc Mi nói xong, tôi ngay lập tức lao ra khỏi nhà không kịp nghĩ ngợi bất cứ đều gì. Vừa chạy tôi bồi hồi nhớ lại những gì Ngọc Mi vừa nói với tôi:

– Nghe cho kĩ nè, đó là câu em yêu anh trong tiếng Pháp đó!

– Thật sao…

– Hì, có vẻ như anh vừa tìm được điều gì đó phải không?

– Ừ, điều này quan trọng lắm, anh phải đi ngay!

– Em biết rồi, chúc anh thành công!

Có lẽ với sự thông minh của mình Ngọc Mi thừa sức đoán được chuyện gì đang xảy ra với tôi. Nhưng bây giờ đó không còn là điều tôi quan tâm nhất nữa. Gặp được Ngọc Lan mới là điều quan trọng nhất đối với tôi lúc này. Tôi có cảm giác cần phải gặp nàng ngay và nói hết những suy nghĩ trong lòng mình biết giống như nàng đã mạnh dạn nói với tôi trong bức thư.

Tôi bất giác nhớ lại những gì con bé nói với tôi về Ngọc Lan trong một buổi trưa chang chang nắng hôm nào:

“- Hì, anh không biết đâu! Em thương chị hai vì chị hai có đôi lúc ngây thơ lắm, chị ấy sẽ làm tất cả những gì có thể cho những người chị ấy trân trọng mà không quan tâm mình sẽ nhận lại được những gì!

– Chị em là một người như vậy sao?

– Em cũng không biết nói sao! Chị ấy cứ sống hết mình với những gì chị ấy thích thôi. Cho nên đôi khi em phải can thiệp vào để chị ấy không phải bị thiệt thòi bất cứ chuyện gì.”

Đó là con người thật của Ngọc Lan, một cô gái sẵn sàng làm tất cả những gì có thể cho những người mình yêu thương. Và tôi bùi ngùi nhận ra Ngọc Lan cũng yêu tôi. Tôi không biết nàng yêu tôi bởi lí do gì, duyên cớ nào nhưng đối với tôi cũng đã quá đủ để tôi có thể làm bất cứ điều gì cho nàng, bởi vì tôi cũng yêu nàng nhiều lắm. Tôi tự trách mình tại sao chỉ vì đôi mắt mà lại có những suy nghĩ tiêu cực với nàng đến thế. Nhưng sẽ không bao giờ có lần thứ hai nữa đâu. Dẫu cho đôi mắt nàng có mất đi, dẫu cho nụ cười đó không còn hiện hữu trên gương mặt của nàng nữa hoặc bất kì thứ gì khác. Chỉ cần nàng là Ngọc Lan, là người con gái lạc quan, tinh nghịch cùng tôi trải qua với tôi những chuyện vui buồn trước đây, tôi sẽ làm tất cả vì nàng.

Tôi cứ cắm đầu chạy một mạch đến nhà nàng. Cảm giác như không có gì có thể cản được tôi lúc này nữa. Mệt mỏi ư? Đau đớn ư? Không nó không là gì đối với tình yêu của tôi dành cho nàng lúc này nữa. Mặc cho mọi người xung quanh có nhìn tôi với ánh mắt kì dị đến đâu, tôi vẫn cứ chạy như thể chỉ cần tôi bỏ lỡ một nhịp chạy nào, Ngọc Lan sẽ vuột mất khỏi tay tôi mãi mãi.

Tôi không biết mệt, nhưng cơ thể tôi thì có. Khi đến nhà Ngọc Lan cả người tôi gần như mất hết sức lực khiến tôi phải chống cả hai tay xuống gối thở dốc từng cơn, mồ hôi chảy xuống ướt cả mặt. Dẫu vậy nó cũng không thể gây khó dễ cho tôi ngày lúc này được. Tôi lấy hết sức giơ tay lên bấm một hồi chuông cổng:

– Kíng… coong…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Đời học sinh – Quyển 1
Đời học sinh – Quyển 2
Đời học sinh – Quyển 3
Đời học sinh – Quyển 4
Đời học sinh – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/11/2018 11:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nữ sinh lớp chọn
Đang say giấc nồng thì điện thoại của chị Huyền reo lên, thằng điên nào gọi điện lúc nửa đêm thế này, ức chế kinh, đang ngủ ngon mà bị phá đám. Alo. Đang ở phòng của chị này. Phương gọi chị Huyền vừa nói vừa đặt điện thoại ở góc giường. Cái giề, Phương bao giề tôi bật dậy luôn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Bé gái loli được chú giáo giục giới tính - Tác giả Diên Vỹ
Người đàn ông thấy vậy cũng đành bất lực mà bước ra ngoài để lại cô bé đứng trong phòng tắm một hồi lâu. Rồi người đàn ông đi lên phòng ngủ và nằm dài trên giường. Một lúc lâu sau, Lâm Tố Tố tắm xong bước lên lầu, cô gái nhỏ không có đồ mặc liền quấn chiếc khăn lên người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện Loli
Tiếng kêu đòi nợ của thân xác - Tác giả Vu Sơn
Ông Nhân vừa về tới cửa, đang lấy chìa khóa thì thấy Nhung xách 2 chiếc va li từ phòng của Paul bước ra. Nhung đi nhanh tới với câu nói: Em chờ anh về và cùng bước vào phòng. Ông Nhân ngạc nhiên chưa kịp hỏi thì Nhung nói: Em không thể lấy Paul! Sau khi xách 2 vali để vào góc phòng, ông đến kéo Nhung...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân