Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diệp Mặc » Phần 304

Diệp Mặc


Update Phần 356
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 304: Ai tàn nhẫn hơn

– Khiêm Hòa, anh mang tôi đến đây là có ý gì? Tôi biết rất rõ anh, nhưng dù thế nào thì Hà Kỳ tôi cũng không sợ anh đâu!

Diệp Mặc nghe thấy giọng nói quen thuộc.

Diệp Mặc quay đầu lại thì thấy cô gái muốn lợi dụng hắn bị dẫn tới. Khẩu khí của cô gái này khá lớn. Nhưng mà, không phải người này vừa nói anh ta là Nhiếp Vô Biên sao, sao giờ lại đổi thành Khiêm Hòa vậy?

– Khiêm Hòa, anh…

Hà Kỳ bước đến trong khi Khiêm Hòa thì lại ngoan ngoãn vâng lời đứng ở dưới. Như vậy, người đang ngồi phía trên ấy không phải Khiêm Hòa.

Diệp Mặc thoáng quan sát Nhiếp Vô Biên, thấy tên này, mặt trắng, tóc dài, ánh mắt rất yêu tà, xem chừng khoảng ba mươi tuổi và đã luyện được sơ kỳ Huyền cấp. Thực ra mà nói thì trong thành phố này, người đã luyện thành Huyền cấp, ngoài Âu Húc Hổ mà lần trước hắn đã gặp thì hắn chưa phát hiện thêm ai khác.

– Khiêm Hòa ư? Ha ha, hắn chẳng qua chỉ là một tên tay chân của ta mà thôi. Cô chính là Hà Kỳ à, cũng không tệ đâu. Cô có thể tới được đây cũng là khá lắm. Đường Bắc Vi, cô cũng rất xinh đẹp đấy, lần trước có người nói với tôi cô là một cành hoa ở nơi này, tôi chưa tin nhưng giờ thì tôi đã tin rồi. Cô quả thực là một cô gái xinh đẹp nhất mà tôi đã từng gặp, hơn nữa lại rất trong sáng. Rất được đấy! So với em gái ta thì cô xinh đẹp hơn nhiều! À, Khiêm Hòa, lần này mày đã lập được công lớn rồi đó, cô gái xinh đẹp này đối với tao rất có tác dụng đấy!

Nhiếp Vô Biên nói.

Hà Kỳ giờ mới nhìn thấy Diệp Mặc và Đường Bắc Vi, ngạc nhiên nói:

– Sao hai người cũng ở đây vậy?

Diệp Mặc không trả lời, hắn đang quan sát nơi này một cách tỷ mỷ. Ở đây có tất cả ba mươi sáu người, ngoài Nhiếp Vô Biên là võ công cao nhất ra thì ngay cả tên Khiêm Hòa cũng đã luyện đến trung kỳ Hoàng cấp rồi. Mặc dù chỉ trong thời gian ngắn nhưng hắn đã xác định được, đây không phải là nơi mà những kẻ có tiền thích đem phụ nữ ra giỡn cợt. Tên Nhiếp Vô Biên này khá kỳ dị, chỉ là không biết y cần nhiều phụ nữ thế để làm gì?

Hà Kỳ nói có một câu rồi thôi, cô dường như đã hiểu rõ một chút vấn đề mà bản thân đang gặp phải. Nếu Khiêm Hòa chỉ là tay chân của người đàn ông có ánh mắt yêu dị kia thì nói không chừng y còn có lai lịch phức tạp hơn nữa.

Nhiếp Vô Biên lạnh lùng nhìn Diệp Mặc:

– Tôi thật sự rất phục tinh thần của anh đấy, anh cho rằng học được vài công phu quèn ấy mà ỷ thế hoành hành sao? Hôm nay tôi sẽ cho anh thấy thế nào mới là công phu. Dẫn hai người đó tới đây!

Diệp Mặc không nói gì, giờ hắn rất muốn ra tay. Nhưng Đường Bắc Vi đang ở đây, hắn sợ cô không chịu nổi cảnh chết chóc đẫm máu. Nếu dùng hỏa cầu thì Hà Kỳ lại mất mạng. Hắn không muốn thế. Hắn đành bất lực đứng yên mà thôi.

Đang lúc do dự thì hắn nhìn thấy tên mặt dài và Nhị Thiết đến bắt hắn ở chỗ Tây Lũng bị người dẫn ra. Hai người này, sắc mặt tái nhợt, chân thì đang run. Có thể nhận thấy, hai người họ chưa hề dự liệu được tuy đã trở về nhưng không tránh khỏi bị phạt.

Nhiếp Vô Biên đến trước mặt tên mặt dài cười nói:

– Chúng mày khá lắm, đã trở về còn nói bọn chúng thật lợi hại, thậm chí không dám đánh trả. Hai tên chó chúng mày, tao còn cần gì chứ, chỉ tốn cơm!
– Nhiếp gia xin tha mạng…

Tên mặt dài và Nhị Thiết đứng không vững nữa, quỳ rạp xuống đất, đang run lẩy bẩy.

– Tao nói rồi, tao không cần kẻ vô dụng!

Nhiếp Vô Biên nói xong liền giơ bàn tay lên cũng chính là giơ hai tay đao lạnh lùng.

Máu tươi từ hai cổ phun ra, cả thân Nhiếp Vô Biên nhuốm máu, trông y càng dữ tợn hơn. Lúc này, hai cái đầu mới rơi xuống và lăn cồng cộc ra xa.

– A!!!

Hà Kỳ vốn dĩ không chịu được cảnh máu tanh tàn bạo đó, “Bịch” một tiếng, cô ngất lịm đi.

Mặt Đường Bắc Vi trắng bệch, cô choáng váng. Diệp Mặc vội vàng điểm huyệt hôn mê của cô, để cô cùng Hà Kỳ dựa vào cùng một chỗ.

– Không sai, có chút bản lĩnh, khó trách dám giết người của tôi.

Nhiếp Vô Biên nhìn Diệp Mặc châm chọc nói.

Diệp Mặc đã chú ý tới tên Nhiếp Vô Biên này, tuy mới luyện sơ kỳ Huyền cực nhưng nội khí của y và trung kỳ Huyền cấp cũng tương đương nhau, chỉ bằng hai chưởng dùng nội khí thuần túy mà đã chém đứt đầu của hai người họ, thật không đơn giản chút nào.

– Tôi nghĩ, anh bây giờ còn muốn đánh với tôi không, hay là anh đã sợ rồi hả?

Nhiếp Vô Biên nhìn Diệp Mặc giống như diều hâu nhìn gà con vậy.

Diệp Mặc nhìn y thở dài, cười đáp:

– Tôi rất sẵn lòng! Nếu anh cho rằng anh học được chút công phu này là có thể diễu võ dương oai rồi, tôi thật lấy làm tiếc. Hôm nay, tôi muốn nói là chúng ta đều giống nhau, tôi muốn cho anh thấy công phu chân chính là như thế nào!

Nói xong, Diệp Mặc giơ tay lên, hướng về hai bên phải trái tấn công liên tiếp. Trong đại sảnh có tổng cộng mười tám người thì gần như trong cùng một lúc hắn đã hạ gục được mười sáu tên.

– Ha ha, thật ngông cuồng, dám học đòi tôi dùng nội khí…

Nhiếp Vô Biên nói đến đây thì im bặt, vẻ mặt y lộ rõ sự khiếp sợ khi thấy mười sáu danh thủ xung quanh bị hạ gục.

Trận chiến đẫm máu diễn ra, giống như một lò sát sinh tàn bạo vậy, mười sáu cái đầu người cùng cánh tay rơi xuống và lăn trên mặt đất. Sau đó, Mười sáu người cùng lúc gục xuống, nằm thẳng hàng, đều đặn.

Nhiếp Vô Biên đã hoàn toàn kinh sợ:

– Nằm mơ, đây nhất định là đang nằm mơ…

Y không ngừng giải thích an ủi bản thân, nhưng đây không phải mơ mà là sự thật!

Khiêm Hòa mắt trợn to, mồm há hốc kinh hãi không nói được lời nào.

Nhiếp Vô Biên vô cùng sợ hãi, tu luyện tới bây giờ y chưa biết thế nào là sợ hãi nhưng cuối cùng hôm nay y đã biết cảm giác đó là như thế nào! Vừa rồi y giết hai tên vô dụng kia là muốn Diệp Mặc bị mất mặt nhưng y chỉ làm cho Hà Kỳ ngất đi mà thôi, còn Diệp Mặc không vì thế mà nao núng.

Chẳng những không sao mà thủ đoạn của hắn so với chính mình còn tàn ác hơn nhiều. Cảnh sát sinh đẫm máu này y chưa nhìn thấy bao giờ. Có thể khẳng định, Diệp Mặc kia cố ý làm như vậy, chính là hành động đánh vào thể diện của y.

Diệp Mặc bế Đường Bắc Vi từ từ đi tới, Nhiếp Vô Biên theo bản năng tránh đường và lùi lại phía sau. Diệp Mặc không để ý tới Nhiếp Vô Biên, tiến tới ngồi vào ghế của y và nhìn y một cách lạnh lùng.

– Anh là ai…

Nhiếp Vô Biên hoảng sợ đi tới. Y đã hiểu được bản lĩnh của con người trẻ tuổi kia hơn y gấp nhiều lần, thậm chí y không biết dây thần kinh của mình có vấn đề hay không mà dám gây chuyện với một người như vậy?

Diệp Mặc cười lạnh lùng:

– Những người như anh tôi gặp nhiều rồi, không chỉ riêng mình anh đâu. Trước đây không lâu có một người được gọi là Độc Lang, nghe nói là một cao thủ, nhưng đã bị ba đao của tôi giết chết. Còn có một môn phái gọi là Đoạn quyền đường, chủ môn phái này sai người đi giết tôi và cũng bị tôi giết chết hết. Hình như anh so với bọn họ còn non nớt lắm, sao lại kiêu ngạo như vậy chứ?
– Tiền bối xin tha mạng…

Nhiếp Vô Biên trong lòng rất hoảng sợ, liền quỳ xuống cầu xin. Trước mắt y là người nào đây, người mà có thể giết được các cao thủ, chút bản lĩnh của y còn không đủ cho hắn để mắt tới. Khiêm Hòa mặt cắt không còn giọt máu, anh ta biết ông chủ của mình sẽ không thoát khỏi vận hạn.

– Anh có biết tại sao giờ tôi không giết anh không?

Diệp Mặc nhìn y lạnh lùng nói.

Lúc này, Nhiếp Vô Biên đang run sợ, giờ y mới biết được cảm giác gần kề cái chết là như thế nào. Trước kia chỉ có người khác cầu xin y, còn giờ đây, y đang phải cầu xin người khác.

Diệp Mặc nhìn Khiêm Hòa:

– Anh còn dám đánh chủ ý vào em gái tôi, anh cũng được lắm. Anh cũng có biết tại sao tôi không giết anh không?

Khiêm Hòa đã run rẩy cả người, không nói được lời nào. Tuy anh ta rất dũng mãnh nhưng gặp phải cảnh này anh ta không thể không run sợ được.

Diệp Mặc không để ý tới anh ta nữa, lại nhìn Nhiếp Vô Biên nói:

– Một năm trước, nơi này bị tôi nổ thành đống gạch vụn, người ở đây đều bị tôi giết hết, không ngờ một năm sau lại cũng chính tại nơi này, xem ra tôi và nơi này cũng có duyên đấy chứ!

Nhiếp Vô Biên đã rất hối hận, nếu sớm biết đắc tội với một kẻ máu lạnh tàn ác như thế này, thì y sẽ chọn một thành phố bất kỳ, trừ Đàn Đô.

– Tiền Bối, xin tha mạng…

Nhiếp Vô Biên vẫn tiếp tục cầu xin. Y chưa muốn chết, y tu luyện là đứng đầu trong môn phái Đương, sao có thể chết bây giờ được chứ? Nhưng bản thân y cũng không biết ai có thể bảo vệ được y đây? Ngay cả sư phụ y e là cũng không được nữa là.

Diệp Mặc thuận tay phát ra mười mấy hỏa cầu khiến cho hai bên hơn mười thi thể, thậm chí bao gồm cả hai tên vừa bị Nhiếp Vô Biên giết đều biến thành tro bụi.

Nhiếp Vô Biên đã hoàn toàn tê liệt, trong lòng y còn đang suy nghĩ chẳng may Diệp Mặc không buông tha cho y thì y có thể tìm một cơ hội trốn thoát, nhưng giờ y biết, điều đó là không thể. Diệp Mặc vẫn đang phát hỏa cầu. Nhiều năm y ẩn thân tu luyện như vậy cũng chưa nghe nói có ai có thể phát ra hỏa cầu để tấn công kẻ địch cả, thế mà giờ đây thật không thể tin nổi!

Y nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của Diệp Mặc thì mồ hôi chảy ra ớn lạnh, y chủ động nói:

– Tiền bối, tôi là đệ tử của Cửu Nguyệt Tứ Xuyên, bởi vì muốn luyện Huyền Cấp mà tôi đến Đàn Đô này. Tôi phải cần rất nhiều trinh nữ nhưng tôi không giết họ mà chỉ lấy họ thôi…
– Hừ, có môn phái độc ác như thế à! Môn phái của các anh không cần tồn tại nữa, nếu không giết các cô ấy thì Thiến Thiến, bạn học của em gái tôi đã xảy ra chuyện gì?

Ánh mắt của Diệp Mặc trở lên sắc lạnh, hắn không phải là đạo sĩ nhưng loại môn phái ác độc này, hắn chưa thấy bao giờ.

– Đúng thế, đúng thế…

Nhiếp Vô Biên toát mồ hôi lạnh.

Diệp Mặc đến bên Nhiếp Vô Biên, dùng chân giẫm lên ngực y. Nhiếp Vô Biên chỉ cảm thấy giống như sức nóng của ngọn lửa tràn vào đan điền của y, sau cùng ở lại đó không nhúc nhích.

Tuy biết đó không phải là vật gì tốt nhưng Nhiếp Vô Biên không dám phản kháng lại.

– Anh hãy giết hết mười tám người còn lại, rồi đem thi thể về đi.

Diệp Mặc thản nhiên nói. Đối với những người này, hắn cũng không muốn để lại chút tình người…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Thông tin truyện
Tên truyện Diệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 356
Ngày cập nhật 18/06/2022 11:00 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quần lót của mẹ
Nga chết điếng. Kết luận của bác sĩ chẳng khác gì một bản án. Làm sao như thế được, làm sao lại dính bầu trong khi lúc nào cũng mang bao. Bác sĩ có nhầm không? Sao nhầm được em. Có dấu hiệu bị động thai nhưng may mắn là thai rất khỏe đã bám vào tử cung trở lại. Chị kiểm tra kỹ lại giùm em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ nát lồn Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn
Tâm sự của gái 18
Tiếng bố tôi mở cổng “Cạch... cạch...” Bố dẫn con bồ về nhà vì mẹ tôi đã đi chơi rồi. Con bồ hôm nay mặc 1 cái váy đỏ hở gần hết người làm cho tôi như 1 con bò tót sắp sửa lao vào mà chiếm trọn lấy nó. Nó đẹp vậy, bố tôi yêu cũng đúng. Tôi đứng nép ở cầu thang nhìn bố...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Con gái thủ dâm Đụ mẹ ruột Làm tình tay ba Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện les Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Chị tôi
Thức dậy vào lúc 11 rưỡi, khi bên ngoài ánh nắng đã chói chang, tôi thấy bụng mình cồn cào, còn chị vẫn đang ngủ say sưa, lật chiếc chăn mỏng, bước chân xuống đất, vô tình tôi nhìn thấy mấy giọt máu khô dưới mặt ga trải giường, tôi hiểu rằng tôi là người đàn ông đầu tiên của chị và...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ chị gái Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân