Truyện sex ở trang web truyensextv69.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv69.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv69.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Dậy thì quá sớm » Phần 17

Dậy thì quá sớm - Tác giả Lâm Thị Nhã Phương


Update Phần 17

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv69.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 17

Cô giáo Loan đang nằm đụ trên người của Lâm. Nghe cậu bé vừa kể xong – câu chuyện tình đầy lãng mạn, cô hỏi:

– Thế là Lâm đã có. Một đứa con, và sắp có đứa thứ hai?
– Dạ. Thằng nhóc giống em như hai giọt nước.
– Không chừng sau đêm nay, Lâm lại có đứa thứ ba.
– Với ai?
– Với chị. Nãy giờ chị biết em chưa ra trong chị lần nào. Nhưng đêm nay, bằng mọi cách, chị sẽ xin Lâm cho chị một đứa con. Không cần em thừa nhận. Chị muốn có con, bởi vì thèm một em bé, của chính mình với một học trò thua mình những 5 tuổi. Bộ em tưởng chỉ có mẹ em và hai bà chị dâu là thích tình dục với con nít hả. Nói cho em biết, cả nước Việt Nam, đàn bà nào cũng khoái chuyện đó. Chỉ khác: Có người dám nói ra, người khác thì không. Chị không diễn tả nổi cái khoái lạc khác thường khi được làm tình với một bé con. Nó có một cái gì quái đản, dị kỳ, lạ lùng trong đó. Em thấy, như bà Hiệu trưởng trường mình. Bà ấy trông nghiêm nghị, lạnh lùng, cặp mắt hơi ác. Ấy thế mà đã từng đụ với em, thì em biết: Đàn bà nào cũng thích đụ với trẻ con…
– Chị nói không sai một ly. Chính em đã đụ bã cả chục lần, tới bây giờ khi gặp bả trong trường, em vẫn sờ sợ. Em vẫn không tin rằng bả đã bú cặc em, liếm đít em, hôn lông dái em…
– Ời chuyện đó thú vị à. Ra làm sao, kể chị nghe với.



… Một hôm tan học, em ra đến gần cổng, anh phu gác trường đưa cho em miếng giấy bảo: “Bà Hiệu trưởng cần gặp riêng.”

Em đọc tờ giấy: “Cô muốn nói chuyện với Lâm ngay bây giờ. Vào gặp cô gấp.”

Em toát mồ hôi. Sợ lạnh xương sống. Vì khi bà Hiệu trưởng cần gặp ai, là đã có vấn đề rồi. Huống chi em là một học sinh đã dính dáng với những mối tình lem nhem với hàng chục nữ sinh, luôn với vài ba cô giáo.

Sợ nhưng vẫn phải vào văn phòng gặp bà.

– Thưa bà, bà cho gọi con?
– Trò Lâm đó hả? Anh ngồi chờ tôi một chút. Tôi cần hỏi anh vài việc quan trọng.

Tim em đánh trống cơm. Tự nhiên mắc đái một cách kinh khủng, không thể nào nhịn được. Em xin phép:

– Thưa bà, cho phép em ra ngoài tiểu tiện một chút…
– Anh cứ vào phòng vệ sinh riêng của tôi cũng được.

Em vào, đóng cửa, xả xú bắp. Xong việc, em rửa tay định bước ra, thì chợt thấy có mấy tờ tập san tiếng Mỹ có in hình những cặp tình nhân lõa thể. Đẹp quá.

Lần đầu tiên em mới được nhìn hình người ngoại quốc cởi truồng. Có một cuốn chỉ in thanh niên. Anh nào cũng bự con, đẹp trai. Nhất là cặc anh nào cũng dài và to như trái chuối già! Lợi dụng lúc bà Hiệu trưởng đang bận ngoài kia, em dở từng tờ xem cho mãn nhãn. Em chú mục vào những thân hình của các thiếu nữ mắt xanh, lông vàng, đẹp như tiên. Cặc em nứng lên.

Được khoảng 15 phút, cánh cửa toilet bỗng được mở toang ra. Bà Hiệu trưởng xuất hiện. Em sợ quá, buông những tờ tạp chí đó xuống đất, đứng khoanh tay, cúi đầu, chờ sự quở mắng của bà hiệu trưởng. Em nghe cánh cửa được đóng và khóa lại cẩn thận. Bà bắt đầu:

– Tuổi của anh mà cũng biết khoái xem loại sách báo khiêu dâm này hả? Chả trách người ta tố cáo anh đã ngủ với cô giáo Ngọc, cô Sương, nữ sinh Hoàng Quỳ, Mộng Tú… Có không?

Dù sợ lắm, nhưng em vẫn còn bình tĩnh suy nghĩ: Thứ nhất, nếu quả tình muốn vạch tội em, tại sao bà không đưa em ra ngoài văn phòng mà phải vào toilet? Thứ hai, tại sao vào toilet mà bà lại đóng chặt và khóa luôn cánh cửa, trước khi hài tội. Thứ ba, tại sao trong toilet lại có sách báo khiêu dâm?

Chừng đó câu hồi làm em bỗng tự tin, can đảm trả lời:

– Thưa bà Hiệu trưởng, những câu bà hỏi, em thú nhận có mắc phải. Nhưng kẻ chú mưu không phải là em.
– Hứm, không phải là anh. Vậy. Chứ không lẽ họ là đàn bà con gái, mà dám cả gan mời anh đến ăn nằm với họ tại nhà. Nữ sinh, không nói làm chi. Các cô giáo lại dám mời anh leo lên người họ để… để… để…
– Dạ. Để ân ái, để làm tình, để giao hợp với các cô…
– Ờ Đúng. Những danh từ đó ô uế lắm, tôi không dám nói. Anh nhỏ tuổi như thế, về bản thể, làm sao anh có đủ điều kiện sinh lý mà làm tình, mà giao hợp? Đến nỗi các cô mê như điếu đổ, và ghen ngược lại với bọn nữ sinh Mộng Tú, Hoàng Quỳ?
– Thưa bà, đó là nhận xét riêng của bà. Thực tế. Thì em, dù chưa trưởng thành về tâm lý. Nhưng vật chất, nhứt là… là… cái của quý, và nghệ thuật làm tình thì thưa thiệt, đàn bà đã lên giường với em, cam đoan không chị nào chịu nỗi em tới hai tiếng. Em xin vô phép bà cho nói luôn, là có chị đã phải lạy em xin ngưng, em mới tha.

Bà Hiệu Trưởng ngừng nói. Nhìn em từ đầu tới chân, rồi trở lên chỗ quần cộm “thằng bé”. Mắt bà chú mục ở đó khá lâu, rồi từ từ nhỏ giọng:

– Lâm, anh không đùa với tôi chớ?

Em biết bà Hiệu trưởng nghiêm túc, đã thành thật cật vấn em. Em cũng phải thành thật thưa thiệt hết mọi điều.

Gương mặt bà hừng hừng ửng hồng. Bà cúi xuống nhặt một tờ báo dâm, chỉ hình một thanh niên Mỹ, và hỏi:

– Thoát y ra, anh có như thế này không?
– Dạ thành thực mà thưa, to con thì không bằng người ngoại quốc. Còn cái… cái… củ ấy, em chả có thua…

Bà bật nhìn em trân trối. Không còn nghiêm như hung thần nữa. Đôi mắt bà pha tý tình tự, lãng mạn như một thiếu nữ đương thì… Rồi bà thều thào:

– Thật vậy hả anh Lâm?

Em đứng quay mặt đối diện với bà, cố tình trình của quý đang như khúc của trong quần… Bà cúi xuống nhìn nó. Im lặng một đỗi lâu. Học trò đã về hết. Ngoài kia, lặng như tờ. Em nghe từng hơi thở dồn dập của bà nữa, luôn cả mùi nước hoa pha với mồ hôi nách. Bà đeo kiếng cận, cặp lông mày rậm như hai con sâu róm nằm trên gương mặt bạnh, mập, tóc có tí hoa râm.

– Đời của tôi, năm nay đã bốn lăm, chưa nghe cậu bé nào tự thú là mình có một bửu bối như người lớn, đã từng ngủ với nữ sinh, nhất là với cô giáo. Anh Lâm, trường đã tan gần nửa giờ rồi. Ở đây chẳng còn ai, ngoại trừ chúng mình. Có thể nào… có thể nào, anh cho tôi, à quên, cho em xin được một lần, một lần thôi được chính mắt nhìn cục vàng y của anh, dù chỉ trong một phút. Anh biết, cho tới bây giờ, em vẫn là gái độc thân! Vì già kén chẹn hom, ỷ mình là nhà giàu, là cô giáo trí thức, ai cũng kính trọng, nể vì, em chê bai hết mọi đàn ông thật tình muốn thành hôn với em. Cho đến một ngày, tuổi 40, nhìn lại… Chẳng còn ma nào thèm nhìn, thèm ngó, chứ đừng nói là yêu với thương… Em mua đủ loại sách báo khiêu dâm về nằm đọc, mang cả vào đây, mỗi lần thèm là vào toilet… Em mơ đủ thứ thèm đủ thứ. Em trở thành mụ già điên thiếu sinh lý, khô cằn. Chức vị, dáng dấp, diện mạo, tư cách của em như thế này, anh bảo còn ai dám đến làm bạn để hàn huyên những chuyện hoa tình riêng tư. Bỗng một hôm, có một thư rơi đến tố cáo anh là con quỷ, là tên dâm đãng đã lột truồng, đã (xin lỗi trước nhé) đã bú lồn, nút hột le, đã đụ nhiều nữ sinh, cô giáo. Đó là nguyên văn bức thư. Đây này (bà trao tấm giấy bảo em đọc).

Em liếc qua cho có, rồi trả lại ngay cho bà, nói:

– Người ta tố cáo em chỉ vì ghen em đã ngủ với người khác. Đã không dành riêng cho họ. Họ đã quá thèm nghệ thuật làm tình trứ danh, tuyệt vời của em. Thư như vậy đáng gì để xem. Tùy bà muốn phạt em thế nào cũng được!
– Ấy chết, em đã nói, em xin anh cho em được xem cục vàng y của anh, dù chỉ một phút. Em muốn xem nó có khác với các Mỹ đen, Mỹ trắng trong tờ tập san này!

Gương mặt bà Hiệu Trưởng lúc đó quả là tội nghiệp? Giọng bà nhũn như con ăn mày. Em mạnh dạn cầm tay bà, đưa lên mũi, hôn rất nhẹ một cái. Phút đó em mới hoàn toàn tin bà hãy còn độc thân… Vì bà nhắm nghiền đôi mắt, bặm môi, thở hổn hển, toàn thân rung mạnh.

– Anh Lâm… ơi… đừng… làm thế. Em xin một chuyện, mà anh… cho chuyện khác. Anh đang đụ em đó hả?

Bà dựa hẳn vào tường. Em đứng sát vào, cố tình cạ bửu bối vào mu lồn cho bà điên lên, và trên này, lấy lưỡi em hếm cũng rất nhẹ mu bàn tay của gái trinh 45? Gái nhà giàu bàn tay cũng có khác. Dù đã 45, bàn tay bà vẫn còn đẹp nõn nường, trắng bóc. Khi em liếm các kẽ ngón tay, bà bật tiếng rên âm ư, rất tội:

– Chúa ơi, cứ đọa con vào địa ngục. Con đang phạm điều răn thứ sáu với một học trò có 16 tuổi đây. Giời ơi, háng con nó ướt như đang tắm. Nước ở đâu thế hả Chúa? Chết, nó đang chảy thành dòng xuống, xuống gần đầu gối rồi. Anh Lâm ơi, xin anh đừng địt em kiểu này, chịu không nổi anh yêu ơi! Còn kiểu nào khác không anh? Em chưa từng được ai địt sướng… như thế này… hết!
– Em chỉ mới đang hôn nhẹ tay bà, chớ đã đụ đâu. Đụ là hai đứa mình phải truồng hết ra, rồi anh…
– Anh bú lồn, nút hột le, rồi mới địt, phải không anh?

Em ừ nhẹ một tiếng, rồi đáp vô môi bà, tìm lưỡi…

Bà hoàn toàn không biết hôn môi, em phải bảo bà đưa lưỡi qua. Em ôm ghì thân người bà, nút êm đềm chiếc lưỡi.

Mông đít bà hẩy hẩy ra phía trước như đòi được đụ. Em đưa tay bóp nhẹ một cái vú của bà, nhả hôn ra, bà la:

– Em lạy anh, Lâm ơi. Em đánh đổi chức vị, phẩm giá, hết tất cả những quyền uy đang có, vào đây là xin anh cho em xem cục vàng y của anh. Sao anh không cho? Sao anh… bóp vú em. Bóp mạnh chút nữa được không? Ối chúa ơi!!!

Em cởi các cúc áo dài bà ra, tuột áo khỏi người bà. Rồi lòn ra sau lưng, em mở luôn khuy áo lót. Cặp vú gái trinh còn cứng ngắc, đứng sững, trắng phau. Em táp ngay vào một núm vú, nút ngon lành vì nó còn rất nhỏ, màu hồng. Bà ngồi xuống, đánh phịch một cái. Em kéo bà nằm dài ra. Cởi áo lót, tuột luôn hai lần quần. Ông bà ơi, lồn bà vun lên một chòm lông rậm, đen thui. Lúc đó em mới tự cởi áo, cởi quần, trưng con cặc dài, cứng như củi ra:

– Nhìn đi, kho vàng của anh đó bà Hiệu trưởng. Nhìn đi!

Bà đang nằm, chồm người lên, hai tay bợ khúc gân nóng hổi của em mà hôn. Hôn như một bảo vật quý hiếm nhất trên đời. Em phải dạy cho bà bú cặc. Trời ơi, quả là gái trinh thật rồi. Thay vì bú, bà lấy răng cắn cặc em. Em la đau và đòi bú, bà mới biết. Nhìn xuống, em thấy tóc bà lai rai vài sợi bạc. Tội nghiệp gái già thèm đụ? Bà “ăn” gân của em. Em nắc nhẹ cho cặc dội vào tận đốc họng của bà. Bà ụa một tiếng, nước mắt chảy ra trên gương mặt láng bóng, đỏ hồng. Nhưng môi vẫn ngoạm cứng cặc em mà bú. Em đã, ở cái chỗ bắt bà Hiệu trưởng phải quỳ như một nô lệ, ôm cặc em bú ngon, bú lành. Bà không cần ai tôn kính nữa. Bà không cần làm hiệu trưởng nữa.

– Hiệu trưởng mà làm gì trong khi hằng đêm thèm chết đi được một nhân tình bằng xương bằng thịt như anh. Anh có biết em đọc đi đọc lại bức thư rơi kia bao nhiêu lần không? Nhất là đoạn “Bà có biết nó đã đụ tôi bú tôi từ khi tôi mới có mười ba tuổi. Nó đã banh lồn tôi ra mà vùi cái mặt nó vào đó mỗi ngày cả chục lần. Nó uống nước lồn tôi, nó bư cả đít tôi, và đụ tơi tả suốt năm trời, rồi bây giờ nó còn mò đến nhà cô giáo Ngọc, cô Sương…” Anh Lâm ơi, tại sao anh dám mò đến nhà cô Ngọc, cô Sương mà không dám tìm đến em. Nếu anh muốn, em dám bỏ hết, làm một người đàn bà tầm thường, có anh hằng phút bên em, cho em được làm vợ, làm mẹ?

Rồi bà lại ngoạm vào cặc em bú tiếp. Bà liếm luôn lông dái, bà táp vào cái bẹn. Nước mắt hạnh phúc vẫn trào ra ướt cả khuôn mặt thèm khát cực độ. Em cứ để bà thoải mái hưởng. Một lúc lâu, em đặt hà nằm ngửa ra, trèo lên, banh háng bà, đút cặc vào miệng lồn, nhấn xuống. Bà nghiến răng, trợn trắng, nín thở hưởng phút giây hoàng đạo, đê mê, tuyệt cùng khoái lạc. Nước mắt bà vẫn chan hòa. Tay em tha hồ bóp hai trái vú no tròn, cứng ngắc.

– Ối giời! Cha tiên nhân cái ngu của tôi. Tôi đánh mất đi ngót hai mươi lăm năm sống trong danh tước giả tạo. Tôi hợm mình với thiên hạ, với chính mình, quên lửng điều Chúa cho là phải hưởng cái thú xác thịt ngàn vàng này!!! Thế này là địt, thế này là giao cấu, ái ân, làm tình!!! Lâm ơi, anh vừa phá trinh em, anh có biết không? Lúc anh đâm vào, em hơi bị sót một tí. Nhưng làm sao bì được nỗi sung sướng tràn trề này khi được buồi anh nó… thụt, nó xoắn, nó… Em không buông anh ra đâu. Em muốn chết luôn với cơn sướng cùng cực này, Lâm biết không?

Em đã đụ nhiều người. Chưa ai rên những câu văn chương tội tình, thành thật như thế! Em đã quá, vừa phá trinh được “em bé” 45, người mà mỗi lần gặp mặt ở hành lang, hay sân trường, em sợ muốn vãi đái trong quần.

– Em tên Hạnh, Nguyệt Hạnh. Lâm đừng gọi em bà hiệu trưởng nữa. Mỗi ngày, sau giờ học, anh đến nhà em chơi được không? Hay anh cứ dọn đến đó ở, em dạy anh học, và làm vợ anh luôn. Nhé Lâm?
– Em không sợ cả thành phố này dị nghị bà Hiệu trưởng già đi lấy học trò 16?
– Em đã bảo em dám đánh đổi hết để được làm người tình của anh. Anh nghe rõ chưa?
– Đó? Sao chúng ta không thể là người tình của nhau, mà phải là vợ chồng? Mà người tình thì lãng mạn hơn, tình tá hơn. Như buổi nay, chúng ta địt nhau trong toilet dưới nền nhà, sau giờ học. Lâm yêu cái thú vị này như mình ăn cơm lửa trại ngay ngoài rừng. Lâm nghĩ gần nhau quá, có thể một trong hai chúng mình sẽ chán nhau, rồi đánh mất đi cuộc tình ngàn vàng mà không thể ai cũng có được? Sau này em sẽ thấy địt nhau trên giường không thú vị bằng trên nền nhà. Trên cát, trên cỏ, dưới nước. Với lại Hạnh đang sướng quá mà nghĩ đến việc muốn Lâm trở thành của riêng tư. Chứ cặp vợ chồng chênh lệch tuổi tác như chúng mình sẽ chẳng sống yên thân, êm đềm trong xã hội bảo thú, khắc nghiệt này đâu. Hạnh với Lâm hãy cứ là nhân tình. Muốn thì mời gọi nhau, hẹn hò nhau, thú vị biết ngần nào!!!

Em vừa đụ sầm sập, vừa thỏ thẻ nói nhỏ bên tai Hạnh. Không biết nàng có nghe hay không, mà gương mặt hừng lên một nỗi sướng tuyệt vời, như đang bị hôn mê, hồn phi phách tán. Nước lồn Hạnh nhiều quá, nhiều đến độ như muốn trôi con cặc em ra khỏi lồn. Vũng nước của 45 năm, nằm ứ đọng, chưa từng có con cặc nào vào quấy phá. Em dạy cho Nguyệt Hạnh nắc, sàng, hẩy. Càng lúc, Hạnh càng mê mẩn tâm thần, như chết điếng chẳng còn biết gì nữa…

Em thử ngừng nắc xem phản ứng của Hạnh. Nàng nhăn mặt, nhõng nhẽo như một cô gái 16:

– Anh yêu, sao lại thế? Em không chịu đâu. Có ghét bỏ em thì để lúc khác. Còn bây giờ, em đang lên mây, em đang vào thiên đàng. Có nghe em ôm cứng anh đây không?

Em quỳ hẳn lên. Đưa hai chân Hạnh gác lên vai em. Tay em cầm con cặc, dí vào hột le, chà nhè nhẹ: Hạnh ểnh đít, quặn người, la bài hãi, cung hai tay lại đập mạnh xuống nền gạch nghe bình bịch:

– Lâm ơi, anh bật diêm quẹt đốt ngay cái văn phòng này cho em. Em muốn chết ngay lập tức. Giời ơi Chúa mẹ ơi, cái này còn sướng gấp triệu lần bồ cặc vào địt. Ối giời ơi! Chỗ đó là chỗ gì của em mà buồi anh nó làm sướng thế. Giời, anh thọc cả hai ngón tay vào lồn em nữa! Trí thức mà làm gì? Hiệu trưởng mà làm gì? Em muốn làm con sen, con đĩ con chó đéo, con ngựa địt sướng hơn. Giời? Anh lại đâm buồi vào, hai ngón tay anh xe cái hột đó của em???

Nước mắt Hạnh lại tràn ra. Nàng không thể tưởng tượng nổi em làm cho nàng tê tái đến như thế. Hạnh gồng người, hẩy mạnh đít, la thất thanh:

– Thế này thì có chết cũng phải xuất. Em tê hết cả người rồi này Lâm. Em ra đó, đó. Em cho anh. Giời còn nữa, nó bắn, bắn vào, mà không, bắn ra, bắn ra, tuyệt quá…

Bạn đang đọc truyện Dậy thì quá sớm tại nguồn: http://truyensextv.com/day-thi-qua-som/

Em để cẳng năng xuống, banh háng ra, liếm cho bằng hết nước trinh màu hồng hồng Hạnh vừa ra. Nhiều quá. Liếm đến ngộp vì lông lồn Hạnh quá rậm. Nàng nằm như đống thịt chết. Mồ hôi nhễ nhại. Mắt nhắm nghiền như ngủ. Khoảng 5 phút, em ngậm vào hột le, nút, và gồng lưới móc cái mồng đốc. Hạnh vùng thức dậy, há rộng cái miệng, hai tay quơ quơ như bắt muỗi trong không gian. Món này còn sướng dễ sợ hơn lúc nãy. Hạnh la:

– Mình ơi! Trẻ con ơi, phải cho em thở với chứ. Thế này thì em lại phải xuất một lần nữa chứ chẳng đùa đâu. Giời ơi! Mặt mình dính be bét cả máu trinh của em kìa, trông thương không. Đừng địt con nào khác nữa anh Lâm, cứ muốn là vào đây, em sẵn sàng cởi quần cho anh ngay. Anh địt bất cứ con nào trong trường này là em đuổi nó ngay lập tức cho anh xem! Sướng quá, bú lồn là thế này đây hả? Hèn chi chúng nó chả ghen nhau. Em cũng ghen này.

Cứ thế hết bú rồi lại đụ. Chiều hôm đó, khi bóng tối bắt đầu lùa vào trong toilet, thì Nguyệt Hạnh đã ra đến năm lần chan chứa. Giấy chùi lồn vứt bừa bãi trắng hết nền gạch. Hạnh vẫn ôm cứng em. Nàng sợ nếu buông ra, em sẽ bay mất. Vì Hạnh hiểu: Đây là mối tình trái cựa, chênh lệch tuổi tác, không đồng sàng đồng tịch… Cho nên dầu đã hưởng đến năm lần cực sướng mà hình như gương mặt Hạnh không tỏa hết niềm vui. Nàng thấy như em là chú bướm: Khi vui bướm đậu, khi buồn bướm bay!

– Rồi đêm nay em lại một mình trong giường chiếu mênh mông, trong cõi buồn lơ lửng, mông lung. Sáng mai lại một mình lái xe đến trường. Một ngày như mọi ngày. Trường học tuy đông mà vắng ngắt. Tiếng nô đùa của lũ trẻ tuy huyên náo, mà im lặng. Làm sao có tình nồng như chiều nay hả anh Lâm? Sống vô vị như tên tù chung thân, chắc em sẽ quyên sinh mất thôi, Lâm ơi!
– Không, Hạnh! Đâu phải hôm nay là ngày cuối. Mình đã là tình nhân mà em? Lâm vẫn học ở đây, có xa xôi gì mà Hạnh bi quan. Cứ thèm là mình hẹn nhau, dễ thôi.
– Nhưng anh đừng địt với lũ trẻ con 13, 14 tuổi nữa, được không. Em ghen lắm, mà đàn bà đã ghen, thì núi cũng lở.

Em, còn quá nhỏ để hiểu sự ghen tuông của đàn bà. Sau đó, hết Mộng Tú, Quỳnh Mai, Như Khương, rồi Quỳnh Trang, những cô bồ nhí đó của em lần lượt bị đuổi. Cuối cùng – em phải đặt điều kiện không cho Nguyệt Hạnh làm thế nữa. Nếu không, sẽ không còn giữ được em. Bà ấy mới ngưng. Nhưng quái lạ! Nguyệt Hạnh chỉ yêu có mỗi mình em. Em cố gắng giới thiệu thằng Bảng, thằng Nhân… Hạnh lắc đầu, không chịu, là tại sao?

Loan đang đụ trên người của Lâm bật trả lời ngay:

– Là tại vì Lâm có bửu. Bối lớn, và chơi dai, và nghệ thuật. Chị đây còn mê, nói gì đến ai. Chị ra bốn lần từ hồi trưa tới giờ, mà cặc Lâm vẫn cứng ngắc. Em không biết, chớ đó là yếu tố đàn bà mê nhất ở đàn ông? Chị không nói sai đâu. Hai bà chị dâu của em cũng chỉ mê có một mình em. Rồi trong nhà này có cả thảy ba cô giáo, cô nào cũng chỉ thích đụ với em. Nghe chị hồi, bây giờ bà Hiệu Trưởng còn hẹn hò với em không?
– Dạ có, nhưng đưa em về nhà, không dám làm ở toilet văn phòng nữa. Và em đã làm áp lực bắt bà phải thu nhận lại những con bồ nhí của em, cho đi học. Mới tuần rồi, bà đã thành thật cho em tin sét đánh: Bà cũng đang có bầu, với em! Thế em mới biết tụi bồ choai choai khôn và biết ngừa thai hơn mấy chị lớn tuổi.
– Em nói thế không đúng. Không phải họ ngu hơn các bồ nhí của em đâu, mà vì họ muốn có con với em! Và vì họ đều mang chứng bệnh nan y: Bệnh thèm đụ với trẻ con. Ai mà không sợ mang tiếng. Nhưng có thai với một bồ nhí, riêng chị, là điều rất thú vị, vô cùng lãng mạn. Cho nên sau bà Hiệu trưởng, người kế đó, chắc chắn là chị. Đêm nay, xin em, ít nhất hãy ra trong chị một lần…


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Thông tin truyện
Tên truyện Dậy thì quá sớm
Tác giả Lâm Thị Nhã Phương
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Con gái thủ dâm, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Some, Thác loạn tập thể, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện móc lồn, Truyện người lớn, Truyện NTR, Truyện sex cô giáo, Truyện sex hay, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Update Phần 17
Ngày cập nhật 18/01/2025 06:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Lâm Thị Nhã Phương

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - Oxbet - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân