V – class là dòng cao nhất của Mercedes Vito, vốn ban đầu được thiết kế khung gầm như là xe tải nhỏ để chở hàng, nhưng rồi phát triển thêm nhánh chở khách, lắp đặt các loại ghế và hệ thống trang bị cao thấp khác nhau tùy giá cả. Chiếc này thuộc hạng được chuộng nhất bên Trung Quốc, trong giới siêu giàu. Xe sản xuất bên Đức chỉ trang bị cơ bản nhưng Tài đặt mua nhiều phụ kiện từ Trung Quốc gửi qua, như là đệm mát – xa cho hai ghế giữa, và những tấm che chỉ cần gắn lên kính là quây kín toàn bộ bên trong. Dòng xe chở hàng cũng thường được dân thích cắm trại biến thành xe camper, cho nên trên thị trường cũng có sẵn nhiều phụ kiện, ví dụ như bộ lều bạt chỉ cần dựng cửa đuôi lên làm mái là có thêm một gian bếp hay nhà tắm nối dài ra phía sau. Một số hãng chuyên sản xuất xe cắm trại chuyên dụng thì còn cắt mái để nâng một đầu lên thành buồng ngủ, cũng bán nhiều loại thiết bị phụ trợ như bàn tủ bếp, khi nào không chở khách thì tháo ghế xuống lắp lên thành căn nhà di động.
Hiện tại thì vẫn để chiếc xe này chạy thuê, sau 3 năm mới thanh lý như thường lệ, cho nên Tài chỉ mua sắm vừa đủ, sau này mới thêm hệ thống pin mặt trời trên mái để chạy nồi cơm điện sẽ đặt mua từ bên Nhật qua…
– Em lo lắm. – Hà than thở. – Thương và chiều con thì để nó học vẽ, chứ thi xong thì sau này làm gì để sống chứ?
Tài cười.
– Có kiến thức mỹ thuật thì mới làm chủ tiệm nails được chứ. – Anh trấn an. Hà gật gật. Bây giờ nàng đã xoay ngửa người ra thành như nằm trên băng ghế, gối đầu lên đùi Tài, chỉ có chân dù ngắn vẫn phải gập gối lại, mà mỗi khi mở ra là hiện rõ cái đường chẻ ở giữa háng. – Mà đó chỉ mới là hệ cơ sở. Lên cấp ba sẽ chọn tiếp mà, chỉ giới hạn lại thành ba môn thôi. – Tài giải thích.
Hà gật gù. Hai tay lúc này nắm lấy tay Tài đặt hẳn bàn tay đó lên vú mình, ép chặt vào. – Nếu con có hỏi gì anh giải thích giúp em nhé. – Tài gật đầu. Hà chủ động cầm bàn tay Tài di di trên vú mình. – Cả sau này nữa. Anh cứ giúp đi, rồi em sẽ bay sang trả.
Hà nghĩ như vậy thật. Bao nhiêu cũng được. Với cô chuyện thân xác là hiển nhiên. Ý cô nói là trả tiền. Không phải lúc nào cũng được ai đó chỉ dẫn cho. Chỉ một câu nói mà đáng giá hơn bất…
Kỳ điều gì, bao nhiêu tiền lúc đó có khi cũng không đủ. Cho tới giờ phút này Tài chính là người mà Hà tuyệt đối tin tưởng về tương lai cho con gái. Cho nên bằng mọi giá không thể để mất cơ hội này.
– Thật đấy. – Hà nhấn mạnh lại một lần nữa. Gò má thoáng ửng hồng. Bản thân chỉ nghĩ đơn giản là nếu Tài không làm tình với mình thì cái gật đầu đó sẽ chỉ là thoáng qua thôi, bay về London rồi thì anh ấy cũng quên mất hay không chú tâm giúp đỡ nữa. Bản thân cô không thuộc loại người lão luyện trong chuyện dùng thân xác để đổi chác mồi chài, mà chỉ đơn giản là bản năng nghĩ như thế nào thì vô tư mà ứng xử như thế đó thôi.
Cho nên. Nghĩ là làm. Hà xoay nghiêng người qua. Hơi nhổm đầu lên. Chống khuỷu tay xuống ghế. Đủ chỗ trống để tay kia lần mò cởi nút quần Tài, kéo phẹc – mơ – tua xuống.
Thực ra những gì con người ta hành xử thường là do quy ước của xã hội như vậy, thể hiện qua văn chương và giờ là phim ảnh. Nhưng nhiều khi mấy cha nhà văn viết đại vậy thôi chứ có kinh nghiệm mẹ gì đâu. Kịch bản phim cũng vậy, làm sao cho nó hay là được, bất kể thực tế không nhưng vậy. Nhưng mà sau một hồi lại trở thành chuẩn mực trong xã hội ai cũng nghĩ phải làm như vậy mới đúng. Chỉ khi nào lên núi gặp những cô sơn nữ ít tiếp xúc với những nghi thức rắc rối nơi đồng bằng, thì kẻ tìm cảm giác lạ mới đôi khi gặp được những nét hoang sơ man dại, mà kẻ không biết có thể coi là dâm đãng.
Nhưng dù sao thì Tài cũng thiếu điều trợn tròn mắt về sự táo tợn của cô nàng này. Rõ ràng là ngây thơ, túng túng xoay trở trong từng động tác nhịp điệu, nhưng bạo gan hơn vô số người. Anh ta thích thú, hơi nhổm người lên mà kéo quần xuống, giúp cho nàng.
Dương vật lộ ra. Hà bất chấp sạch dơ mùi vị thế nào. Ngoạm miệng vô mút. Chuyện này thì cũng cần phải giải thích thêm là cho chính lão Ấn Độ vừa dạy vừa ép cô học. Cái gì mà gọi là Kamasutra, một thứ đạo thờ tình dục của họ.
Mút mạnh cho đầu dương vật chạy sâu vô trong miệng một chút, còn răng và lưỡi thì giữ miếng da quy đầu lại cho toàn bộ đầu khấc lộ ra ngoài.
Xong rồi dùng lưỡi vét một vòng xung quanh, đi tới đâu trong cái rãnh thì khiến cho mớ đầu cảm xúc nằm quanh đó bị kích thích tột độ, ngay lập tức kéo máu nóng từ tất cả mọi nơi khác trong cơ thể dồn về, cương cứng.
Tài phấn khích. Bàn tay đang xoa xoa trên mông bên dưới lớp quần thun chồm tới. Lao vô vòng cấm địa. Đẩy quần chip ra mà chọt thẳng vô âm đạo. Hơi thú vị vì cô này chắc là tỉa lông cẩn thận, không bị sợi lông nào cản phá cả. Tiếp tục móc hết cỡ vô bên trong. Nóng hổi. Nhớp nháp. Cả đám xúc tu cảm giác đang giương hết cả lên chờ đợi.
Tay móc liên tục cho cô nàng mau lên đỉnh. Con bé ngoài kia sắp vẽ xong rồi. Chắc là cũng hiểu ý. Bên dưới này Hà nhấp nhô cái cần cổ, dùng môi lướt lên lướt xuống, qua lại quanh đầu…
Khấc. Phần dưới nữa của dương vật cũng được mấy ngón tay bao bọc, mềm mại sục cho cùng nhịp. Đúng với cái nhịp ngón tay đang nhấp nhấp trong âm đạo của Tài.
Mặt Hà nóng bừng. Không phải vì ngượng mà vì cái sự khoái. Làm tình cho gã Ấn Độ thì lá trách nhiệm, kiểu như đổi tình lấy việc. Còn lần này thì xuất phát điểm có phần nào tương tự, nhưng người đàn ông này trong lòng Hà là bố của con, mà cũng là người được ngưỡng mộ nữa. Cộng thêm đó là đã lâu lắm rồi mới được làm tình trở lại. Từ sau ngày đẻ con bé ra tới bây giờ cũng hơn 12 năm rồi. Tiếng thở dài trào lên cổ như muốn trút bỏ hết những năm tháng ức chế đó. Và cả trước đó nữa. Để mà thoải mái tận hưởng phút giây lạc thú của cuộc đời.
Và rồi nó đã đến. Từ đâu đó bên dưới đầu gối của Tài phát ra một lực đẩy làm rung chuyển cơ bắp, chạy dọc hai bên háng, luồn qua hai hòn dái đang săn cứng hết mức, bơm thẳng qua ống dương vật mà bắn tung tóe vô họng Hà, khiến cô nàng sặc nấc.
Hà giật mình. Với lão Ấn Độ tinh dịch chỉ trào dâng lên thôi, không mút vô thì chảy tràn trề ra quanh dương vật. Còn ở nơi Tài thì nó bắn thẳng vô giữa cổ họng, chỉ vừa kịp thuận đà mà đóng lại chứ không là sẽ ho rũ rượi. Mùi tanh của tinh trùng đối với Hà lại thấy thơm, có lẽ do ở nơi Tài không có cái mùi khó chịu như lão Ấn Độ, hay vì tình cảm mà cơ thể cảm nhận như vậy, giống như người ăn sầu riêng vậy. Lúc nãy cũng thế. Ngậm miệng vô dương vật của Tài là cô cảm thấy hết mọi mùi vị có trong anh, nhưng lại cảm thấy thích chứ không lờm lợm như gã kia. Cũng có thể là do chủ động, chứ không phải miễn cưỡng như bao lần trước. Kể thì dài dòng như vậy, nhưng nó chỉ là một ý nghĩ vẩn vơ thoáng qua đầu Hà lúc đó mà thôi. Cô nuốt sạch mớ tinh trùng đã bắn ra. Và mút chậm nhưng mạnh hết sức cho sạch hết đám tinh trùng còn sót lại trong đường ống. Một cảm giác thật đê mê mới lạ cho Tài.
Tới lượt Tài giật mình. Con bé đang bước xăm xăm tới. Chỉ một giây phút lơ đãng không nhìn ra hướng đường vào. Chính xác là nhắm nghiền mắt mà cảm nhận. Tài kéo nhanh quần lên. Cài núi kéo khóa sao đó mà vướng mấy sợi tóc của Hà, khiến nàng phải giật mạnh mới đứt ra được. Phần Hà thì Tài hồi nãy chỉ việc rút tay ra là xong. Chỉ có điều dâm thủy chảy ra lênh láng sợ thấm ra bên ngoài quần. Nhưng chỉ cần phủ áo ra bên ngoài là sẽ chẳng ai thấy.
Tài với tay kéo nhẹ cái cần. Cánh cửa tự động mở ra. Con bé ồ lên khi thấy hàng ghế giữa có thể quay xuống đưọc. Ngồi luôn lên đó và đặt cái túi đựng mấy hộp sushi xuống. – Mẹ ăn đi này.
– Ở đâu thế? – Hà ngơ ngác. Tài cười mỉm. Lúc nãy đã nhắn tin ra cậu em làm chủ một quán sushi ngoài Potsdam nhờ đem lên chỗ con bé ngồi vẽ. Không thân thiết gì mấy nhưng từng giúp vài việc nghĩa tình cho nên cậu ta nhất quyết không lấy tiền. Chỉ nghe loáng thoáng con bé có lúc nói chuyện đi ăn quán sushi ở London với đám trẻ con nên thôi thì gọi luôn mấy set khác nhau để nếu nó không thích loại này sẽ có loại khác.
– Có một chú lái ô tô lên hỏi có phải là con mẹ Hà không, rồi đưa cho con. – Cô bé vô tư kể. – Ngon lắm. Nhưng chắc là nhiều tiền lắm mẹ ạ. – Hà gật đầu. Bao nhiêu là hộp. Mỗi hộp một loại khác nhau, cả sushi lẫn cơm với tempura hay thịt nướng. – Con ăn một ít rồi. Mẹ ăn đi. Có miso soup mẹ thích này. Con mời chú. – Cô bé đưa cái khay đậu luộc rắc muối edamame mời Tài.
Ba người họ vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ. Bên cạnh hai cái ghế đơn là bộ bàn gấp mà khi kéo lên là trải rộng ra thành cả một bàn tiệc vững chãi. Tài điểm chỉ một số chỗ trong những bức ký họa, cũng như các chi tiết liên quan để con bé ghi chép, khi về sẽ dán vô cuốn sổ to làm thành một phần của điểm thi tốt nghiệp.
– Bài này chắc chắn con sẽ được điểm tuyệt đối. – Cô gái cười sung sướng. Hà nhìn con tràn đầy niềm hạnh phúc, rạng rỡ ánh mắt thay lời cảm ơn liếc nhẹ sang phía Tài. Đó là vì cô vẫn chưa biết được bí mật đằng sau bữa tối này, vẫn cứ nghĩ chắc là Thu chu đáo gửi đồ ăn từ nhà hàng lên cho họ.
Trên đường về, con bé nhà Hà nhảy lên ngồi ghế trước, hỏi hết câu này tới câu khác. Hai đứa con của Thu ngồi ở ngay hàng ghế giữa cũng nhờ vậy mà biết thêm được nhiều điều về chính nước Đức mà mình đang sống. Mai cũng chuyển sang xe này, ngồi cùng băng cuối với hai cô bạn cũ, vừa im lặng lắng nghe vừa tiếc nuối cho hai đứa con mình không có mặt ở đây để cùng nghe.
– Sans Soucci là tiếng Phấp đúng không chú? – Tài gật đầu. Con bé nhà Hà thắc mắc. – Tại sao lâu đài của vua Đức mà lại là tên bằng tiếng Pháp?
– Sans tiếng Pháp mang tính phủ định, cho nên có rất nhiều cách diễn nghĩa sang tiếng Việt, như là không, bất, hay vô. Sans Soucci có thể coi như là Vô Ưu, tức là không lo nghĩ, bất phiền muộn hay gì đó tương tự. Cái chỗ này mà dựng thành phim cung đấu sẽ gọi là Vô Ưu Cung. – Tài dí dỏm.
– Còn ông vua Đức này thậm chí còn không biết tiếng Đức nữa cơ. – Tài nói tiếp. – Thời đó vua chúa ở châu Âu đều nói tiếng Pháp để thể hiện sự quý tộc, và Frederick đại đế thậm chí còn bỏ nhiều tiền của ra để mời Voltaire sang dạy cho mình nữa.
– Cái ông Voltaire nổi tiếng đại văn hào Pháp phải không anh? – Thu bắt đầu quan tâm, hỏi chen vào.
– Đúng vậy. Nhưng ông ta không chỉ đơn giản là nhà văn. Và cũng không chỉ viết bằng mỗi tiếng Pháp. – Tài nói to hơn một chút để ba nàng ngồi hàng ghế cuối cũng nghe rõ. – Có thời gian ông ấy phải lưu lạc sang Anh hơn hai năm, thế mà cũng đủ để viết được một tác phẩm bằng tiếng Anh về phong tục tập quán của nước này. – Thu tròn xoe mắt, chăm chú nghe. – Nhờ biết tiếng Anh đủ nhiều cho nên Voltaire có thể nghiên cứu trực tiếp các tác phẩm của Newton mà diễn dịch vào tiếng Pháp, không chỉ như một dịch giả mà bản thân đã nghiên cứu sâu cái tư duy toán học mà Newton đã sử dụng để viết lại giáo trình môn vật lí. – Đến lượt Mai kinh ngạc, tiếp thu những điều mà ngay cả giảng viên đại học ở Việt Nam chưa bao giờ thấy nhắc tới. Tài không chỉ là người hướng dẫn viên du lịch lôi cuốn, mà chính nhưng câu chuyện anh nói khiến người ta chú ý một cách đặc biệt bởi vì chẳng theo khuôn mẫu nào cả, trực tiếp gắn kết với mối quan tâm của riêng từng người nghe một, và gắn sát với những điều mà du khách được chứng kiến và trải nghiệm.
– Có phải Vôn của hiệu điện thế là tên của ông ấy không ạ? – Thằng con trai của Thu hỏi.
– Đúng rồi. Bây giờ mình hay nói điện 220 vôn hay 110 von là cái tên của ông ấy. Người ta lấy tên Voltaỉe đặt làm đơn vị hiệu điện thế là để tôn vinh ông này đã góp công rất lớn trong việc khai sáng nước Pháp. Nhưng cũng không phải không có cơ sở, vì Voltaire từng làm thí nghiệm, nuôi cá đuối trong lọ để nghiên cứu chúng phóng điện. – Thằng bé ồ lên, gật gù. – Nhưng mà ngay chính cái tên Voltaire thì cũng không phải là tên thật của ông ấy – Tài nói tiếp. – Chỉ là bút danh ông ấy tự nghĩ ra mà thôi, cắt ghép từ những chữ nào đó mà đến giờ các nhà nghiên cứu vẫn tiếp tục tranh cãi.
– Chắc cũng giống như Mozart, chết trong nghèo khổ nên không có nhiều tư liệu để đời sau biết đến. – Thu chen vào bình phẩm, tỏ vẻ cũng hiểu biết, với chút ít điều nghe được từ một lần sang Áo, cũng là nước nói tiếng Đức.
– Không đúng. – Tài không thường phải đối ý kiến của khách, nhưng lần này thì vì không muốn bọn trẻ ghi nhớ những thông tin sai lệch. – Có rất nhiều truyền thuyết khác nhau về Mozart mà chuyện chết nghèo dễ lấy lòng người nghe nhất thôi. Quay trở lại Voltaire thì ông này rất giàu, hay có thể nói là siêu giàu, và dùng tiền của mình để muốn viết gì thì viết không phải e ngại quyền lực của vua, hay bảo vệ người bị chính quyền xử án oan sai. Các tác phẩm của ông cổ xúy việc tôn trọng các ý kiến khác biệt, trái chiều, cho nên bị các nước cộng sản cấm, coi là văn chương phản động.
Cả xe im lặng. Mỗi người theo đuổi một suy nghĩ khác nhau từ cùng một câu chuyện mà Tài vừa nói. Chỉ thoáng qua vài câu thôi, nhưng nội dung vượt khỏi cả không gian lẫn thời gian, đưa trí não người nghe quay một vòng quanh chấu Âu, hết ngược thời gian về quá khứ xa lại trở về gần.
Xe chầm chậm lướt qua mấy tòa nhà đẹp rồi vòng quanh cổng thành Brandenburg mà chạy dọc theo đại lộ đông tây Unter den Linden nổi tiếng. Tài không chạy thẳng về khu vui chơi Tropical Island mà vòng qua Berlin để mọi người có thể ngồi trong xe mà ngắm cảnh by – night, giống như những chiếc xe chở khách du lịch ở đằng kia.
Berlin về đêm không rực sáng như París, có lẽ vốn dĩ do tính tiết kiệm của người Đức, và một phần có lẽ cũng vì phố xá không nhiều xe cộ đi chơi đêm như văn hóa Pháp. Tài vòng vào đại học Humboldt nổi tiếng, vượt qua chốt gác Charlie còn lại từ thời phân chia bức tường Berlin, vòng sang hòn đảo bảo tàng, rồi đến chân tháp truyền hình có bức tượng đồng lặng lẽ đứng ở một góc mang trên mình những vết đạn làm chứng tích còn lại từ một cuộc chiến…
Chỉ thêm vài ngã rẽ nữa thôi là xe đã ra đến cao tốc 13 thẳng hướng nam quay trở về. Tài bật nhạc rồi từ từ kéo hết ga. Tốc độ giờ đã thành 220km/h mà con xe không hề rung lắc, êm nhẹ lướt nhanh trên đường. Trục này nối Berlin với Dresden cho nên dù tối muộn vẫn còn khá nhiều xe, nhưng tất cả đều phóng hết tốc lực cho nên hầu như chỉ phải thỉnh thoảng mới tránh né vài chiếc xe tải kéo công ten nơ, và chú ý ở những chỗ có xe từ bên trong ra. Nhạc do Tài tự làm cho nên không còn gì hợp cảnh hơn, từ nhịp độ cho tới làn điệu cao thấp, khiến cho người nghe chỉ còn cách đê mê mà hưởng thụ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đảo nhiệt đới |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn |
Tình trạng | Update Phần 8 |
Ngày cập nhật | 03/08/2025 06:55 (GMT+7) |