Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv2.cc, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.cc tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex ngắn » Đảo nhiệt đới » Phần 4

Đảo nhiệt đới


Update Phần 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 4: Sans Soucci – Đừng âu sầu

Lo lắng không biết bạn mình đang ở đâu. Chơi khinh khí cầu xong là Hà quay trở lại chỗ ngồi. Đám trẻ con lại tỏa ra chơi tiếp rồi. Cả hai đứa con của Mai nữa. Nhưng không thấy mẹ đâu. Biết là Mai giận chuyện thằng chồng tán tỉnh Thu, nhưng đi lâu quá thì cũng hơi lo, không biết bạn thế nào. Đặc biệt là từ trên cao cũng đã nhìn thấy cảnh hai người kia đang sờ soạng nhau, chỉ không biết Mai cũng có nhìn thấy hay không.

Tài quay trở ra xe nằm đọc sách, bữa trước có người bạn cầm cuốn sách của TS Phạm Văn Hưng từ Hà Nội gửi tặng, viết về Văn hóa tính dục của người Việt. Anh không thích bầu không khí ngột ngạt nhiều người cùng thở bên trong kia. Cho tới khi Hà gọi điện. Mọi người muốn đi ăn tối đâu đó bên ngoài, và trước giờ ăn có thể ghé thăm đâu đó. Anh cho xe về nhà gỗ để bỏ đồ xuống, rồi chở đoàn ra cung điện Sans Soucci ở Potsdam. Nhà Mai cũng được gửi địa chỉ để máy GPS trên xe tìm đường tự đi.

– Lâu đài gì mà chán thế. – Anh chồng Mai dè bỉu. – Cung điện vua Đức gì mà thua xa thành cổ của vua Ba Lan.

Tài lặng yên không trả lời. Thu vốn ở Việt Nam học sư phạm ngoại ngữ nhưng là tiếng Anh, và tiếng Đức chỉ bập bõm, lịch sử Đức cũng chả mấy. Mai học sư phạm toán lý gì đó, chỉ có Hà là sử địa cho nên hai mẹ con khá quan tâm tới những điều Tài nói, luôn bám sát theo.

Chồng Mai cùng Thu vẫn quấn quýt bên nhau, dắt díu chụp hình tạo dáng. Tòa nhà của vua Friedrich đại đế chỉ đơn giản như một căn biệt thự, chả có gì đặc sắc cho nên họ dẫn nhau xuống phía dưới tìm tòi. Nhưng mà ngay cả vườn hoa cũng chả ra làm sao, chủ yếu là những cây nho xấu xí nằm trong ngăn cửa sổ được làm riêng để giữ ấm, thoải xuống theo sườn đồi. Đôi tình nhân nửa vời đó đi mãi sâu vào trong khu rừng, mà phía xa xa kia có nhiều tòa nhà hoành tráng hơn.

– Đây là mộ vua. – Tài kéo Hà và con gái tới một góc, chỉ tay xuống đất. Giữa đám cỏ bằng phẳng trên mặt đất là một tấm bê tông nhỏ kiểu như cái bảng hiệu, kích cỡ còn nhỏ hơn cái bàn thấp để uống nước thường gặp trong phòng khách ở Việt Nam.

Mai tròn xoe mắt nhìn. Lắng nghe chăm chú. Hai đứa con Mai đi theo mẹ và hai đứa con của Thu bị mẹ bỏ rơi cũng túm vào đây mà nghe giải thích về một giai đoạn lịch sử hào hùng đã tạo nên đế quốc Phổ mà sau đó là nước Đức hùng mạnh của ngày hôm nay.

Trên tấm bê tông mà mưa nắng đã làm mờ dần cái chữ Friedrich khắc lên đó có những củ khoai tây đủ mọi hình dáng màu sắc.

– Người dân Đức không mang hoa tới đây đặt mà mang những củ khoai tây đến để viếng. Đặc biệt là khoai tây do chính họ trồng hay tạo giống. – Tài giải thích, và kể lại câu chuyện lịch sử về củ khoai tây du nhập từ Nam Mỹ về châu Âu sau các chuyến thám hiểm của Ma – gien – lăng và Cô – lum – bô, rồi được vua Đức dùng mẹo để dụ dân chúng trồng ra làm sao. Không chỉ giải quyết…

Được nạn đói mà còn trở nên dư thừa lương thực mà phát triển công nghiệp. – Cho nên khoai tây không thực sự là của tây mà đến từ các nền văn minh Nam Mỹ, thực sự là đỉnh cao của kỹ thuật nông nghiệp và nguồn gốc của rất nhiều loại nông sản bây giờ, từ ca cao hay quả dứa cho đến ngô, bí và khoai mì.

Mấy đứa bé thích thú hỏi loạn lên về các loại nông sản, cái nào là châu Âu bản địa, cái nào từ châu Mỹ đem qua, lan sang tới giai đoạn ngay cả khoai tây cũng bị dịch bệnh làm mất mùa, khiến người châu Âu mà đặc biệt là dân Ireland di cư qua Mỹ khai khẩn. Lịch sử và địa lí nhanh chóng biến thành những bài giảng dễ hiểu, thông qua những món ăn phổ biến. Lúc tiếng Việt, khi tiếng Đức, đoạn lại tiếng Anh để cho cả đám trẻ con đứa nào cũng hiểu cả. Mà ngay cả người lớn cũng say mê. Hà nhìn Tài không chớp mắt, vừa ngưỡng mộ kho kiến thức đồ sộ mà ngay chính bản thân cô đã học xong ngành sử địa vẫn chỉ vừa đủ để hiểu đang nói về điều gì thôi, vừa mơ tưởng tới một người đàn ông đủ cao hơn mình một cái đầu để dạy con.

Vừa giải thích về sự quý tộc thể hiện ra qua những chiếc lá nho, vốn là một biểu tượng của nền văn minh La Mã tức cũng là một nguồn gốc cho hầu hết văn hóa các nước châu Âu, vừa dắt đám trẻ con ra một góc công viên, nơi có một tòa nhà hình tròn với những bức tượng người chơi nhạc đứng ngồi chung quanh.

– Các bạn hãy quan sát xem những bức tượng này có gì lạ? – Tài đặt câu hỏi gợi mở. Cả đám trẻ con tỏa ra chung quanh. Nhìn nhìn ngó ngó.
– Tượng vàng. Không biết là bọc vàng hay toàn thân bằng vàng. – Một đứa thử trả lời. Tài chỉ gật gật đầu ý chờ nghe thêm tiếp nhận xét nào thú vị hơn.
– Ồ. Họ mặc quần áo Trung Quốc. – Một đứa phát hiện.
– Nhạc cụ cũng là mấy cây đàn Trung Quốc. – Đứa khác tiếp tục.
– Nhưng trông chả giống người Trung Quốc tẹo nào. – Một đứa bình phẩm.
– Đúng vậy. – Tài gật đầu khen ngợi. Các bạn nghĩ thử xem. Tòa nhà này được xây dựng vào khoảng năm 1727. Friedrich đệ nhị nghe nói đến thú uống chè của vua chúa Trung Hoa thì ra lệnh cho thợ xây một cái quán nước trong công viên, vừa nhẩm trà vừa nghe đàn hát kể chuyện. Trà lúc đó mắc ngang vàng, cho nên tòa nhà này dát đầy vàng cho tương xứng.

Nghe nói đến vàng, Mai lắng nghe như hút lấy từng lời của Tài. Mắt long lanh nhớ tới lúc được đôi môi đang nói những lời thông minh sang trọng kia hôn lên môi lên cổ mình. Bên dưới đầu núm vú bỗng nóng ran vì thèm khát chờ đợi được đôi môi đó ngậm mút.

– Nhưng điều quan trọng nhất là thời đó nước Đức không hề có người châu Á như bây giờ, cho nên người mẫu để làm tượng đều là người châu Âu, và vóc dáng hình thể của họ là như vậy. – Tài chốt hạ.

Cả hội ồ lên đầy thán phục. Tỏa ra ngắm nghí, chụp hình, bình phẩm râm ran.

– Mẹ ơi có giấy bút ở đây không? – Con bé con Hà hỏi.

Trong lúc Hà còn đang lúng túng nghĩ cách chạy đi mua cho con thì Tài lấy trong túi trên ngực áo khoác quyển sổ nhỏ loại chuyên dùng cho dân vẽ tranh ký họa, cùng một hộp bút chì đưa cho con bé.

Con bé đưa mắt nhìn mẹ. Hà gật đầu.

– Nhưng bộ đồ vẽ này mắc tiền lắm đó mẹ ơi. – Vốn cũng được học vẽ ở trường cho nên nó nhận ra ngay không chỉ hãng hiệu mà cả chủng loại của thứ này.

Hà giật mình. Con bé này mà nói mắc thì thực sự là rất mắc. Nhưng không sao. Nếu nó làm hỏng đồ của Tài thì bao nhiêu tiền cũng trả được. Mà có không hỏng thì Hà định bụng cũng sẽ gửi tiền để Tài mua lại quyển sổ và hộp bút khác.

Thấy mẹ gật đầu thì con bé ngồi luôn xuống cái ghế gần đó để vẽ. Chuyến đi này vốn ban đầu nhàm chán nhưng có địa điểm này thì vậy là nó sẽ hoàn thành được bài tập ở trường. Con bé con môn vẽ để thi tốt nghiệp, cho nên phải hoàn thành rất nhiều bài tập khác nhau, trong đó có bài tập đi vẽ ký họa ở đâu đó để học hỏi tiền nhân hay các thể loại mỹ thuật khác nhau. Những điều Tài vừa nói thực sự là một chân trời đầy gợi mở về lý thuyết hội họa nói chung, và phương thức thể hiện của đầu thế kỷ 18 nói riêng. Cùng là giấy để vẽ nhưng có loại rẻ tiền như giấy a4 dùng cho máy in, cho đến các loại giấy dầy hơn để khi dùng màu nước không biến dạng, và các loại siêu mắc khi người ta vừa dùng chất liệu tốt nhất vừa phải gia công phức tạp nhất ví dụ như hơ lửa bề mặt và làm phẳng. Quyển sổ nhỏ này của Tài chính là loại như vậy. Hộp bút chì cũng thế. Vừa các loại chì với độ cứng mềm khác nhau, có thể bôi ra như bột than để tạo sáng tối đậm nhạt, lại vừa có cả chì màu mà lấy chổi quệt nước vô thì thành màu nước luôn. Vô cùng vi diệu. Và vô cùng siêu mắc tiền, mà vốn bản thân nó thuộc loại có tiền không phải suy nghĩ đắn đo khi vô của hàng đồ vẽ cũng phải ngại ngùng. Nhưng đặt vào trong tay thì đúng là tiền nào của nấy, nét vẽ rõ ràng là do tay mình tạo ra, nhưng lại mê hoặc khiến chính bản thân mình cứ bị kéo đi theo. Con bé bị hút hết toàn tâm trí vô việc vẽ.

Tài thú vị cười, thầm hài lòng khi không ngại đưa ra món đồ riêng của dân vẽ cho đúng người biết sử dụng. Nhìn sang Hà đang đưa ánh mắt đầy biết ơn, anh gật gật đầu chỉ ngón tay tỏ ý khen ngợi năng khiếu của cô bé, lúc này đang cầm mẩu bút chì đặt trước mắt để đo khoảng cách và tính tỷ lệ mà quy chiếu lên giấy, cử chỉ đầy thành thục, chuyên nghiệp, và tự tin…

– Đi ăn chưa? Đói lắm rồi. – Anh chồng của Mai đã cùng Thu quay trở lại.

Tài để yên cho bọn họ tự quyết định. Cuối cùng anh ta dẫn mọi người đi bộ khoảng 10 phút xuống thị trấn Potsdam. Vốn là điểm du lịch gắn liền với cung điện Sans Soucci, một nơi bé xíu…

Như thế này có hẳn vài chục nhà hàng và tiệm ăn Việt Nam, bán đủ mọi thứ loại ẩm thực khác nhau từ các nước.

Con bé vẫn ngồi vẽ không màng tới ai cho nên Hà ở lại. Mai thực ra có vẻ không muốn đi ăn để khỏi phải nhìn thấy cái cảnh thằng chồng mình lâu lâu lại kiểu như khoác vai hay nắm lấy cánh tay Thu, nhưng vì hai đứa con cũng đói rồi nên nhập bọn. Tài chọn một cái ghế rồi ngồi xuống vẽ. Trong túi luôn sẵn một tờ giấy A4 gấp làm tư để ghi chép, và cây bút bi. Vẽ không phải lúc nào cũng là để thành tác phẩm hội họa, có khi chỉ đơn giản là giết thời gian mà tranh thủ quan sát thêm điều gì đó từ vật thể như lúc này.

– Em nói chuyện có làm phiền anh không? – Hà đứng xem con vẽ một lúc, rồi bước qua bên này, đứng đằng sau xem Tài vẽ. Chợt lên tiếng.

Tài lắc đầu. Hà bắt đầu tâm sự. Không thành một câu chuyện nào rõ ràng cả. Lúc thì chuyện tiệm nails khi lại là những trăn trở chuyện nuôi dạy con. Đang suy tính tiền nong cho đứa con gái sau này bỗng chốc đã thành nhớ lại ngày xưa đi học thế nào, đám bạn gái ở chung với nhau ra sao, rồi nhờ có Mai giúp mà Hà cùng Thu sang được Ba Lan, rồi cả hai cùng nhau đi tiếp qua Đức và Thu chọn ở lại còn Hà thì vượt biển tới nước Anh như thế nào. Tài vừa vẽ vừa mỉm cười lắng nghe, gật gù.

– Mẹ ơi. Con xong rồi. – Cô con gái gọi với sang.

Cả ba người họ cùng ngược bước ra hướng bãi xe. Nhưng lúc băng qua đường thì con bé lại bị cuốn hút bởi một quần thể phế tích giả ở đằng xa, đứng từ chỗ vòng cánh cung và đài phun nước bên này nhìn sang thì thật là vô cùng ấn tượng theo đúng một bài học về kiến trúc La Mã. Con bé giải thích rằng ở công viên Kew Garden nổi tiếng ở London người ta cũng cố tình dựng lên một phế tích làm vật trang trí. Tài mỉm cười tán đồng những kiến thức mà bản thân hồi sinh viên cũng từng đi du lịch, khám phá, tìm hiểu và đúc kết giống như vậy. Nhưng cái khó đối với con bé là chưa chọn ra được một góc nhìn toàn cảnh để ghi nhận hết tất cả mọi thứ, bao gồm cả mặt trời đang chuẩn bị đi ngủ phía đằng xa xa kia. Nó bước ngược lên phía đầu dốc nơi có chiếc cối xay gió đang chắn giữ.

– Mình vào xe đi anh. – Hà kéo tay Tài. Rồi cứ cầm nguyên tay như vậy khi đi theo. – Em lạnh.

Tới nơi, Tài đã bấm nút mở sẵn cửa lùa tự đông cho ghế sau. Hà bước lên xe và kéo Tài vào theo.

Lách qua khoảng trống giữa hai ghế giữa, Hà ngồi xuống băng ghế dài cuối xe, đẩy Tài ngồi xuống bên cạnh.

– Cho em ôm nhờ anh một tẹo nhé. – Hà nói. Rồi vòng hai tay trước bụng sau lưng Tài mà ôm lấy, dựa trọn bộ ngực mềm vô đó.

Bản thân Hà cũng hơi bất ngờ trước sự chủ động của bản thân mình. Không biết sao cả nhưng khi nhìn thấy cảnh Tài dạy con gái bỗng nhiên Hà cảm thấy muốn được tạm ngưng gồng mình trong giây lát mà dựa dẫm vào. Nhưng mà chính xác thì trong đầu rất nhiều luồng suy nghĩ trái ngược nhau cứ thế mà chạy qua. Trước hết là thèm được tâm sự kể lể với một người xa lạ mà sau vài hôm nữa kết thúc chuyến đi là anh ta cũng đem theo những điều đó mà biến mất.

Những điều mà không thể nào nói ra cùng ai, càng không thể kể cho các cô bạn thân được. Sau nữa lại là một sự thôi thúc trái ngược, muốn làm sao đó để giữ anh ta lại mãi mãi bên cạnh. Những ngày lưu lạc từ biên giới nước này qua biên giới nước khác, chuyển tay qua bao nhiêu là đường dây đưa người, Hà không còn ngại ngùng với chuyện khi cần phải đem thân xác mình ra để vượt lên trước những người khác. Nói vậy có lẽ hơi quá vì thực sự nó chỉ là những tình huống giao tiếp qua lại, nhưng đó là cách mô tả dễ hiểu nhất những gì mà Hà từng trải qua. Hễ ai muốn nghe chuyện đời Hà thì trước hết phải giải thích tường tận cho họ hiểu từng tình huống nhỏ một. Nhưng với Tài thì không cần. Có thể đi thẳng luôn vào suy nghĩ hiện tại, không cần bị ngại ngùng khi trình bày những chuyên mà hễ nói ra đều luôn sợ bị người ta coi thường.

Như là đứa con này vậy. Đang không giấy tờ, cạy cục kiếm được một góc tiệm tóc để đặt bàn, thì được thằng chồng con chủ Ấn Độ chú ý. Dấm dúi với nhau thì có con, và đứa bé chính là tấm hộ chiếu để ở lại Anh theo hệ thống luật lệ phức tạp nơi đó. Hà không phải là hiến thân để có giấy tờ, nhưng cũng không phải là yêu đương qua lại gì với người đàn ông đó. Kể câu chuyện hẳn sang hướng nào cũng đều không đúng, và cũng đầy những cảm giác ngượng ngùng nhục nhã có thể mường tượng ra ngay được trên mặt người nghe.

Và đó cũng chưa phải là chuyện mà Hà muốn tâm sự với Tài. Điều cô muốn kể là những ấm ức buồn tủi trong cuộc sống. Với bất kỳ ai khác thì đều phải giải thích chuyện đó trước. Nhưng với Tài thì cứ đi thẳng vào sự việc thôi. Lan man, hết từ chuyện này tới chuyện khác, bỗng dưng muốn kể cho hết, kể sạch, kể đúng là như chưa bao giờ được kể, câu chuyện buồn của đời mình. Hà cứ thế nói cho đến khi con bé vẽ xong phải về xe, nhưng mai mà giờ nó lại bất ngờ hứng lên vẽ tiếp nên có cơ hội được kể tiếp, được ôm lấy ai đó mà tâm sự. Hà chỉ muốn làm điều mình muốn, bất kể là bị Tài coi thường cũng được, và cũng bất chấp anh ấy có muốn sờ mó hay đè ra hiếp thì cũng được. Một cảm giác và them muốn thật là vô cùng khó tả ra cụ thể bằng lời.

Tài mò tay xuống bên dưới cái ghế đơn, bật nút xoay nó quay lưng ra đằng trước. Bên kia cũng vậy. Tạo ra được một không gian giống như kiểu phòng khách, chứ không phải là đang trên xe nữa. Tay bên phía Hà đang ngồi ôm chặt lấy đặt nhẹ lên thân mình cô ta, vỗ vỗ, vuốt vuốt. So ra thì trong số 3 cô nàng khách hàng thì anh chịu Hà nhất. Lùn chứ không cao như hai cô bạn, nhưng người ta thường nói chiều cao tỷ lệ thuận với độ sâu âm đạo. Cái lỗ phải nông thì đâm dương vật vô mới cảm thấy đáy, chứ sâu thăm thẳm lại lọt thỏm thì chỉ tổ giống thằng bé loi choi ngoáy con cu bé xíu giữa cái thau mà thôi. Và thấp người, nhưng điện nước đầy đủ. Vú một con không hề xệ, mềm nhưng sần sật như cái bánh dầy, đang tựa đè vô một bên sườn kia. Mông cũng vậy, tròn lẳn, mềm mềm, căng căng, mướt láng bên dưới cái quần thun mỏng bó sát, lộ hết toàn bộ bên ngoài phần che phủ của quần lót kiểu lọt khe.

Tài vừa nghe vừa vuốt ve. Hết bên trên mặt vải lại luồn tay xuống bên dưới lưng quần, chạm hết 5 ngón tay vào làn da mềm mại. Cảm thấy như lông măng hễ có ở đâu đó là đều dựng hết lên. Hơi thở của nàng dường như cũng dần gấp gáp hơn. Câu chuyện đang kể cũng bớt liền lạc hơn. Đầu cô nàng thỉnh thoảng lại dụi dụi vào ngực Tài, thỉnh thoảng lại ngước lên nhìn, nhung giống như là ngẩng lên cho môi xích lại gần môi anh ta hơn.

Tài dùng bàn tay còn tại đặt lên má Hà vuốt vuốt. Bốn ngón tay có lúc lùa vào giữa đám tóc có khi lại lần nhè nhẹ dọc theo vành tai từ trên xuống, vân vê cái dái tai lúc này đang ửng hồng vì dồn máu. Xong lại nhẹ nhàng lùa tay vô đám tóc bên dưới gáy, vuốt xuống kéo lên nhè nhẹ.

Hà nhúc nhích người để một bên ngực không áp chặt vô người Tài nữa, cho chàng ta tiện lùa tay qua cổ áo mà kéo xuống bóp vú. Nhung tay anh ta đang ở cổ, dưới gáy, lại lướt nhẹ qua vai chạy ngược lên cằm. Và rồi, trời ơi, ah ơh, một ngón tay chạm nhẹ vào môi, vuốt vuốt, khiến dâm thủy bên dưới kia giống như là trào ra tràn trề sắp ướt nhẹp hết ra bên ngoài quần thun luôn rồi.

Bốn ngón tay Tài xoa xoa bên dưới cằm, còn ngón cái len lỏi giữa hai môi Hà mà chọt vô trong miệng, lần mò sờ từng cái răng, hàm trên, hàm dưới, rồi sâu vô tới đầu lưỡi. Cái rồi rút ngược trở ra, xoa nhẹ lên môi trên. Khiến cô nàng giống như là ngứa ngáy tột độ ở chỗ đó mà liếm nhanh hai bờ môi, cả dùng răng mà tự miết nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đảo nhiệt đới
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn
Tình trạng Update Phần 8
Ngày cập nhật 03/08/2025 06:55 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chị bán hàng lưu niệm dâm đãng
Thứ hai đầu tuần đang lang thang khu vực hồ Hoàn Kiếm, xe đi thật chậm qua công ty điện lực Hoàn Kiếm rồi gần tới khu hàm cá mập bỗng nhiên nổ cuốc khách 25k về bên kia hồ, nơi có hàng bún đậu trong ngõ, ok nhận khách và thật bất ngờ là người mình hay nhìn khi chị bán hàng lưu niệm ở hồ...
Phân loại: Truyện sex ngắn Tâm sự bạn đọc Truyện sex Full
Cho thầy cưỡng dâm
King cong... Chắc là giáo viên đến rồi. Cô đứng dậy đi về phía cánh cửa, lòng thầm nghĩ là giáo viên do trung tâm gửi đến dạy kèm cho mình. Cô năm nay cũng 26 rồi, cô hiện đang muốn học thêm ngoại ngữ để giúp ích cho công việc của mình, nên đã đến trung tâm thuê gia sư tại nhà, vì tính chất...
Phân loại: Truyện sex ngắn Thầy đụ trò Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex Full
Làm tình trên đường
Trời chạng vạng tối dù đồng hồ chưa quá 5 giờ chiều, lính vừa thức dậy, tụ tập quanh ấm trà. Khói thuốc lào thơm nồng cả lán. Đây đó bọn lính thì thầm trao đổi vợ, câu chuyện nghe có vẻ kỳ quái nhưng thằng nào sống sót sau 1 năm đều lấy vợ Trường Sơn theo kiểu này. Liêm cũng có 1 cô...
Phân loại: Truyện sex ngắn Làm tình nơi công cộng Truyện sex Full
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân