Có nhiều thứ đều được gọi là thiền, từ kiểu tụng kinh niệm Phật như món Zen nổi tiếng của Nhật Bản cho tới tác phẩm thiền định bên Công giáo của nhà bác học Pascal nước Pháp, nhưng cái thiền lần này của Tài đơn giản là nằm nhắm mắt mà dùng tai cùng mũi và cả cơ thể nữa để nhận biết những gì đang diễn ra chung quanh mình.
Hệ thống giác quan tổng hợp đó đang nhìn thấy một người đàn bà nửa muốn dợm bước theo về hướng này, nửa lại muốn ngồi ngay ở góc trống bên cạnh. Mặc dù bản thân không có quan hệ gì với Tài, nhưng đối với những người đàn ông đang ngồi trong phòng này thì họ là một cặp, cho nên rõ ràng là không nên ngồi tách nhau ra rồi.
Cô gái tây lúc nãy vừa gặp trong phòng xông trước nép người qua một bên để Mai bước lên. Thôi thì đã có người quyết định thay rồi. Lỡ đâm lao thì theo lao thôi. Đã lâu lắm rồi Mai mới gặp lại cái cảm giác ngượng ngùng bẽn lẽn khi gặp giai, mà hai người họ rõ ràng là chưa có lời gió tán tỉnh nhau. Đứng lên bậc thang, dõi mắt để tìm một chỗ ngồi phù hợp, Mai không thể nào mà không ngắm trọn thân hình của người đàn ông đang nằm kia. Không phải loại cơ bắp, cũng chả có gì hấp dẫn đặc biệt, nhưng dường như có một mối dây cảm xúc gì đó mà hiện vẫn chưa biết mô tả như thế nào.
Tài biết cô ta đang nhìn mình, mắt chuyển qua lại giữ chỗ ngồi ngay trên đầu, hoặc xích xuống bên dưới kia mà ngồi thấp hơn một bậc, nhưng chỉ cần quờ tay qua là có thể sờ trọn lấy hạ bộ mình. Nếu đang là ở trong phòng mát – xa VIP 4 tay ở Việt Nam thì không cần phải suy nghĩ gì, cứ vậy mà để cho một em bên dưới gục gặt, một em trên đầu gãi tóc xoa mặt bóp gáy. Người đàn bà này không phải tình nhân cho nên có ngồi ở vị trí nào thì cũng chả liên quan gì, vì ngay chính bản thân cô ta cũng chả biết đến những điều đó. Còn một vị trí thứ ba nữa, là ngồi ở hàng bên dưới, nhưng chân xoay ngược hướng về phía đầu của Tài, còn tay choàng lên người anh, tì ngực vô mà trò chuyện tâm tình, mặc cho cánh tay của người đàn ông thõng xuống vuốt ve giữa hai háng mà đâm thọt vô âm đạo.
Tất nhiên là điều đó sẽ không xảy ra ở đây được rồi, nhưng để cho tâm trí lạc trôi một chút thì có sao đâu. Đó cũng chính là giá trị của những câu chuyện mà ở Việt Nam gọi là khiêu dâm nhưng bên Nhật Bản lại là cả một ngành giải trí được kính trọng. Một khoảnh khắc thả mình vào thế giới của tưởng tượng sẽ giúp con người ta thoát khỏi áp lực nặng nề trong thế gian đầy lọc lừa của kinh doanh và những cuộc chiến quyền lực. Ở góc độ đó thì những câu chuyện trên truyensextv.com cũng giúp người đọc định thần không kém gì các bài kinh dài trong các khóa tu thiền. Chuyến phiêu lưu kỳ thú của Thằng Đức cũng không thua cuộc thỉnh kinh đầy cạm bẫy và ma quái của Đường Tăng.
Thấy người đàn ông kia bình thản như đã ngủ say không đoái hoài gì tới mình, Mai có chút chạnh lòng mà ngồi tạm xuống chỗ ngay trên đầu Tài. Ít nhất là ngồi ở đây thì không bị ngượng với cặp vú đã xệ và nhăn nheo không còn căng như thời con gái và càng không được phồng lên như của cái Thu, đã qua dao kéo. Nhìn kỹ thì người đàn ông này không có điểm gì khiến phụ nữ chú ý, nhưng trải qua thời gian gần gũi thì cảm giác an yên ngày càng rõ rệt hơn. Có lẽ điều đó phải đàn bà có chồng một thời gian rồi mới cảm nhận được, hay chí ít đó là điều mà Mai đang thiếu thốn nhất lúc này. Gã chồng doanh nhân đã có đủ tiền, đủ cả con trai đầu lòng lẫn con gái, và chắc chắn là mỗi năm vài chuyến về Việt Nam làm bổn phận gia đình cũng như sang Trung Quốc đặt hàng cũng đủ cả mọi khoản gái gú chơi bời nữa. Biết là khuất bóng trông coi, nhưng khi chồng không còn thực sự thèm muốn hay thậm chí chú ý đến mình nữa thì rõ là cảm giác không thể nào sai được. Và đặc biệt là gã ta chỉ vui thú với những điều mình thích, chứ không bao giờ nghĩ đến chuyện vợ con muốn đi chơi đâu, khám phá nơi nào. Chuyến đi này thực ra ba mẹ con đi tàu cũng được, nhưng muốn có chút sĩ diện với bạn bè mà năn nỉ ỷ ôi để được chở đi bằng xe ô tô. Vậy mà tí ti sĩ diện đó vừa mới gặp nhau đã bị cuốn trôi với màn hám gái ra mặt. Mà phải là gái nào đâu xa, đúng ngay con bạn thân từ thời đại học. Chả còn cái lỗ nẻ nào dưới đất nứt ra để mà trốn nữa. Cũng may, mà cũng thật là đúng lúc có thể ngồi trong một căn hầm bọc gỗ cực nóng như thế này.
Nằm im cảm nhận từng hơi thở bên ngoài của cô gái, Tài nhận thấy rõ cảm xúc của Mai đã chuyển biến như thế nào qua mỗi đoạn suy nghĩ bên trong. Tâm tư của nàng đã dịu lại, và bây giờ có vẻ như cơ thể bắt đầu khó chịu với hơi nóng rồi. Hay chí ít là mũi đã bắt đầu khó thở trong cái nóng khô này rồi.
– Mình ra đi. – Tài với tay nắm nhẹ lấy cánh tay của Mai.
Phía bên dưới đã trống người, cả hai bước xuống. Tay Tài lướt xuống chưa kịp rời ra thì đã bị tay Mai nắm lấy. Nửa như là bám vô cho khỏi ngã, nửa như là níu lấy mà dựa dẫm cả đời.
Tài dẫn Mai rẽ sang bên cạnh có một dãy vòi nước, bước tới chỗ có một thùng nước trên cao mà đứng vô đó, kéo sợi dây thừng cho cả khối nước lạnh teo cu đổ ập xuống người, thật là đã vô cùng.
– Á. – Mai chỉ bị nước bắn vào người, nhưng cũng đủ lạnh để giật mình mà buông tay ra, nhảy sang một bên.
Tài quay người lại, cười hiền dịu. – Em mở vòi hoa sen cho đỡ lạnh. Nước lạnh sẽ làm lỗ chân lông se lại, vừa vệ sinh vừa tạo ra làn da mịn màng.
Lúc này Mai không còn ngượng ngùng gì nữa, cứ tơ hơ như vậy mà tập trung vào mấy cái tia nước từ trên rớt xuống, từ bên cạnh bắn ra, vừa muốn không bị ướt tóc, vừa sợ lạnh. Nhìn rất hấp dẫn, đặc biệt là cánh tay khẳng khiu như kiểu hay tả trong mấy bài hát của Trịnh Công Sơn.
Đã quen với dòng nước lạnh, Mai quay trở ra thì Tài đã đưa sẵn khăn cho người đẹp nhoẻn miệng cười cảm ơn mà quấn vào người. Họ đi ra chỗ có một căn nhà sàn bên dưới là những bộ bàn ghế rải rác.
– Hôm nay nhà hàng trong này đóng cửa, em có ăn miến gà không?
– Có ạ. – Mai thuận miệng trả lời. Hơi ngơ ngác vì nhà hàng đóng cửa thì lấy đâu ra đồ ăn. Lại còn miến gà nữa? Dù có dừng xe ăn dọc đường nhưng đến giờ bụng cũng hơi đói rồi.
Tài thò tay xuống cái túi vải cầm lên hai bình sắt, mở nắp ngoài, bỏ cái gói giấy bạc nhỏ ra rồi vặn tiếp nắp trong, đổ hành ngò và tiêu trong cái gói giấy bạc đó xuống, thơm phức mùi đúng là miến gà.
Buổi sáng Tài đã ghé qua tiệm ăn của mình ở ngay cạnh siêu thị trong khu thương mại. Cậu quản lý đã được dặn nên chuẩn bị sẵn. Nước dùng nấu phở ở đây dùng phần xương còn lại từ con gà đã lọc hết đùi ức và cánh. Hôm nay có thêm một cái đùi luộc rồi xé ra, và mấy phần mề khía cạnh cắt mỏng nhúng vào là xong. Miến thì là loại miến khoai tây của Hàn Quốc, chỉ trụng sơ. Cho vô trong phích thì để lâu sẽ chín dần và đặc biệt là không bị nở trương ra hết ngon.
Loại phích sắt đặc biệt này giữ nhiệt được 12 giờ, coi như là cả ngày, cho nên chỉ có vài tiếng thôi mà mở ra ăn thì vẫn bốc khói như vừa bưng từ trong bếp ra. Mai cầm đôi đũa gắp từng sợi bún, nhấm nháp với thịt, mề, và cả những miếng sụn ở đầu ức gà nữa, vừa chín tới, thơm phức, giòn rụm. Ngon tuyệt. Thỉnh thoảng lại nhìn sang hướng Tài, cũng một hũ miến gà, vừa ăn vừa vặn nắp hai cái ly sắt.
– Cà phê đá? – Tài chỉ vô cái ly vừa đặt trước mặt mình, rồi lại cầm cái ly kia đưa cho Mai. – Hay nước cam vắt?
Mai nhoẻn miệng cười đón lấy ly nước cam. Là cam tươi. Không hiểu đã được ướp kiểu gì mà lắc không thấy đá leng keng, cũng không bị nhạt bớt, nhưng lạnh buốt như vừa lấy trong tủ lạnh ra. Ly sắt này cũng là loại chuyên để giữ lạnh nhưng để được như vầy chắc chắn phải mất công chuẩn bị sẵn. Nuốt ngụm nước cam ngọt dịu không hề có vị của đường, nhằn nhằn mấy múi cam trong miệng cho hương vị tứa ra quanh đầu lưỡi, cử động đôi môi mềm mại, thật là một cử chỉ tự nhiên thôi nhưng đầy hấp dẫn khiến Tài không thể nào rời mắt khỏi cái cổ thon dài trên đôi vai gầy trắng ngần, chỉ muốn rà lưỡi lên đó mà liếm vào đôi môi kia, chắc sẽ rất đã.
Chỉ nghĩ tới đó thôi mà thằng nhỏ bên dưới đã nhúc nhích chờ sẵn. Ở tuổi này không phải cứ muốn cứng là cứng lên liền, nhưng mà toàn thân như vậy đã là sẵn sàng để khởi động rồi.
Ở bên kia Mai dường như cũng cảm nhận được những tín hiệu cảm xúc đó, thoáng ửng hồng đôi gò má. Bản thân cô cũng bất ngờ với những diễn biến bất thường của bản thân. Vốn vẫn nghĩ Tài chỉ là một người lái xe bình thường, thân hình cũng chẳng có gì đặc sắc nếu không nói là đã đứng tuổi, nhưng không hiểu sao Mai cứ thấy mình bị cuốn hút vào đó, ngày càng nhiều.
Tất nhiên Mai chỉ là một người mua bán bình thường, không biết gì tới các nghiên cứu về cảm xúc của con người. Vốn cuộc sống bên Ba Lan chủ yếu tập trung quanh khu chợ mua bán hàng quần áo giày dép nhập khẩu, mà bản thân Mai có cửa hàng riêng không phụ thuộc vào lão chồng đang ngày càng xa rời cuộc sống gia đình. Con đã có một bà già về hưu gần nhà đưa đón nấu nướng, giờ cũng giống hay đứa tây con hơn Việt Nam, không chỉ ăn uống như Tây mà cũng ít nói tiếng Việt. Cuộc sống hàng ngày dần trở nên đơn điệu khiến trong tiềm thức luôn muốn thoát ra bằng một cách nào đó, thường xuyên đi tìm một lối thoát về tâm lý, mà địa điểm này chính là nơi như vậy.
Nếu ở Á châu tượng Phật ngồi ngay ngắn trong chùa thì bên Tây, dù không có ý báng bỏ, nhiều khi đầu Phật nằm dưới đất, hay tượng Phật tọa thiền trong quán rượu, và ở đây là gốc đa quấn canh tảng đá bên cạnh đám người khỏa thân nằm ngồi là điều bình thường. Ở nước Đức này lá cờ chữ Vạn của Phật giáo chẳng phải đã từng được lật ngược mà trở thành biểu tượng của lực lượng Phát – xít đó sao. Lật ngược vấn đề nhiều khi cũng là cách để xã hội bỗng nhiên phát triển tột bực, ví dụ như thuyết nhân quả nhà Phật sang phương Tây thành quy luật nguyên nhân và kết quả cho khoa học, hay như thuốc nổ chỉ để làm pháo hoa bên Trung Hoa sang châu Âu trở thành sức mạnh phá núi và tên lửa đại bác làm chủ cuộc chiến. Trong mỗi bản thân một con người cũng như vậy, khi đặt mình trong một không gian khác thường là lúc để tư duy có cơ hội vùng vẫy mà giải thoát.
Mai thì không biết gì tới những điều triết lý sâu xa như vậy, chỉ biết trong lòng mình đang rạo rực một nỗi khó tả, không hiểu do chiếc đồng hồ sinh học ở bên trong đang thổn thức cùng mùa xuân sang, hay được những đụng chạm hay gần gũi cơ thể với Tài đánh thức từ bên ngoài. Mà chắc là do cả hai.
– Ối. Quên mất. – Mai bất chợt nhớ ra hai đứa con khi bụng đã no. Cuộc sống bên Ba Lan đã tạo thành thói quen không cần phải lo ăn uống cho gia đình. Ở trên chợ thì đầy rẫy hàng quán còn về nhà thì con đã ăn với bà Tây, chồng đi nhậu, còn bản thân thì sợ béo chỉ nếm sơ vài thứ cũng mua sẵn ở chợ về.
Cô vội vàng ra mặc lại đồ tắm rồi về chỗ các con. Cũng vừa tầm lúc nãy bọn trẻ thấy đói quay về tìm mẹ. Sẵn có nhà hàng pizza ngay đó cho nên Hà đã mua luôn cho cả đám rồi, cùng với mấy đứa kia nữa.
Ăn xong cả hội lại đòi chơi tiếp lên cái khinh khí cầu đang lượn lờ bên trong kia. Thế là kéo nhau ra chia thành hai đội để lên cao. Chiếc khinh khí cầu thuộc loại nhỏ, chỉ vừa chắc tầm hai…
Người lớn hay vài đứa trẻ con, mỗi lần chở không quá 200kg. Giá tiền cho mỗi lần bay là 50 euro, cộng thêm ít nhiều tiền tùy số lượng người và lớn hay bé nữa, để một người điều khiển buộc dây đứng bên dưới dắt đi bộ dọc theo mấy con phố nhỏ ở bên dưới.
Để cho Hà và đám trẻ con kia đi trước, đến lượt mình Mai cùng hai con lên chiếc rổ mây để cho khinh khí cầu từ từ kéo mình lên, tha hồ nhìn ngắm các khu vực trong tòa nhà dome vĩ đại này. Từ cửa vào xuyên qua cánh rừng nhiệt đới nhỏ và băng ngang qua một bãi tắm nhỏ là sang qua tới chỗ này, có thể coi như là khu nhà ở. Một bãi cát rộng được dựng lên những chiếc lều bạt trắng bên trong là giường nệm, với nhà vệ sinh chung ở gần cửa rõ ràng là một khu vực có thể cho mấy lớp học sinh đi cắm trai. Nhóm lều màu nâu to hơn, đường đi ngóc ngách, chia thành nhiều ngăn thì có vẻ như là cho gia đình. Trên đầu sân golf mini là nhà hàng, còn bên trên khu phòng tắm tiếp tục là những gian phòng hạng sang mà Mai đã thuê cho cả nhà trong đó, có cửa sổ nhìn xuống các khu biển nhân tạo. Tất cả được khéo léo đặt xen giữa những cây cọ cao vút thỉnh thoảng lại có một đám chim sẻ chim sâu gì đó loại bé li ti tạt ngang qua rồi lại xà xuống đất chơi đùa và kiếm ăn. Xéo xuống tiếp tục là nhà hàng và quán nước.
– Mẹ ơi bố kìa. – Cô con gái chỉ tay.
Mai ngượng đỏ mặt nhìn về hướng đó. Thu đang cười cười nâng ly nước lên miệng mút mút từng ngụm nước nhỏ qua cái ống hút bằng giấy, để kệ cho thằng chồng con bạn thân của mình vừa hoan hỉ kể chuyện gì đó vừa ve tay vuốt đùi, ngay giữa thanh thiên bạch nhật. Thực ra thì họ ngồi vào trong một góc khuất mà người qua lại chắc chắn sẽ không nhìn thấy nhưng từ cái vị trí không ai ngờ tới này ở trên cao thì nhìn thấy rõ mồn một.
Chỉ là thoáng qua, nhưng cái đoạn phim quay chậm đó cứ hết là lại tua lại trong đầu Mai, cho tới khi khinh khí cầu hạ xuống vẫn tiếp tục chế ngự trong tâm trí. Mai như người mất hồn quay trở lại khu xông hơi tìm Tài.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đảo nhiệt đới |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 04/08/2025 06:55 (GMT+7) |