Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 7 » Phần 24

Đạo mộ bút ký - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 24

Tôi nghe mà lạnh cả người, tay bất giác run run, phải mất hồi lâu mới thốt lên được:

“Tại sao bà nội cô lại như vậy? Chẳng lẽ bà bà mắc bệnh gì kỳ quái ư?”

“Sau đó bảo mẫu tìm được em, hóa ra là cô ấy đang đi nhà vệ sinh. Từ đó em rất sợ bà nội, tới khi bản thân bắt đầu biết suy nghĩ thì bà nội mới nói cho em biết, đó là công phu uốn dẻo của nữ nhân họ Hoắc, khi ngủ xương khớp phải treo lên mới có thể đạt được trình độ mềm dẻo như vậy. Bà nội học nó từ khi còn là một thiếu nữ mười chín tuổi, hiện tại không thể ngủ giường được, nhiều chỗ bị gai xương, chỉ có nằm treo như vậy mới không đau.” (Cô cô tiểu long nữ: D)

“Quái, vậy trước khi ông bà nội cô động phòng chắc phải luyện tập gớm lắm.” Bàn Tử nói.

Hoắc Tú Tú không đếm xỉa gì tới anh ta, tiếp tục kể:

“Chính vì thế mà nó đã khắc sâu trong tâm trí em, do đó mà em sau khi nghe bà nói câu đó thì rất lưu tâm.”

Như tự thuật của Hoắc Tú Tú và những gì tôi quan sát được, có thể thấy là cô ấy đã sớm có thế giới quan của riêng mình, hơn nữa tư duy cũng độc lập, đối với một cô gái có thể suy nghĩ chín chắn từ rất nhỏ thì tư thế ngủ và những câu nói mê sản kia hẳn phải rất để ý. Đương nhiên là cách để ý đó không thể giải quyết chóng vánh được, sở dĩ cô ấy có cảm giác câu nói mê sảng kia không phải mang ý nghĩa tầm thường là vì sau đó, cô ấy lại nghe thấy những lần mê sảng giống nhau.

Tới khi Tú Tú lớn lên, cô ấy bắt đầu tin rằng trong thâm tâm bà nội kiên cường mạnh mẽ như thạch bàn của mình, có ẩn giấu một khúc mắc rất lớn.

Khúc mắc này hết sức bí ẩn, có lẽ tới chết bà bà cũng sẽ không nói ra, nhưng Hoắc Tú Tú có thể xác định được rằng khúc mắc đó nhất định có liên hệ với câu nói kia.

“Không còn thời gian.”

Cái gì không còn thời gian chứ?

Rất khó để diễn tả được lòng hiếu kỳ, nó giống như là một sự sai khiến từ trong vô thức, hoặc như cô ấy nói, hy vọng bà nội yêu quý vì mình mà có thể tháo gỡ hết những khúc mắc này. Tú Tú bắt đầu bằng những cách cố tình hoặc vô ý mà từ từ dò hỏi về chuyện này, điều khiến tôi giật mình là trong công cuộc điều tra, cô bé đã thực hiện một hành động rất táo bạo. Rõ ràng là tư tuy đó cùng với độ tuổi của cô ấy hoàn toàn không có quan hệ gì cả.

“Bé gái Hoắc gia bọn em thường vừa xinh xắn lại vừa khôn khéo, phàm cứ là nam thì đều tuấn tú nhưng lại có vẻ ngu dốt.” Cô ấy giải thích: “Không biết vì sao nữa, chắc là vì bé gái đều được di truyền của bà nội. Anh trai em có thể là một ví dụ, cực kỳ thiếu đứng đắn.”

“Anh cảm thấy không dưng lại đi điều tra bà nội mình mới là kẻ làm việc thiếu đứng đắn.” Bàn Tử vặc lại một câu.

Tú Tú nghĩ ngợi, đại khái là cảm thấy cũng đúng, thở dài:

“Tóm lại là điều tra một hồi, uẩn khúc trong lòng bà nội em liền trở thành uẩn khúc trong lòng em.”

Tú Tú chính thức bắt đầu thăm dò chuyện này là khoảng bốn năm trước khi cô ấy mười năm tuổi, tất cả sự việc đều không có một chút manh mối nào. Chỉ có một câu “không còn thời gian”, nếu cho tôi chắc chắn không thể nào thực hiện được, nhưng đối với Tú Tú, tôi thực sự không thể tưởng nổi có một người kiên định như thế.

Ban đầu cô ấy muốn tìm nhật ký của bà nội mình, nhưng đáng tiếc là không phải ai cũng có thói quen viết nhật ký, trước kia bà nội của cô ấy lưu lại nhiều văn tự, không như là người nhà tôi, bà nội tôi là tiểu thư khuê các là giáo dục con cái, hoặc ít hoặc nhiều đều phải đọc qua sách thánh hiền, ngay cả chú Ba tôi khi chưa nói lời nào cũng có thể giả mạo giống ba phần một gã thư sinh mọt sách. Tác phong của Hoắc gia có vẻ thiên về công danh lợi lộc và giang hồ, người phụ nữ vừa giỏi giao tiếp, vừa hạ đấu lại vừa thay chồng dạy dỗ con cái. Không có thời gian luyện bút pháp viết văn thơ gì đó, vì thế nên tính cách của Hoắc lão bà ngày xưa tuyệt nhiên không giống như Lâm Đại Ngọc. Do đó tất nhiên cũng chẳng có chuyện lưu lại nhiều giấy tờ sổ sách.

Nhưng Hoắc Tú Tú cũng không phải không tìm được gì, cô ấy phát hiện rất nhiều thư, được đặt trong ngăn kéo, cô ấy mở ra xem xem có thể thấy được bức thư tình hồi còn trẻ nào không, đọc tới lúc hết cả thùng thư. Đáng tiếc là tất cả đều là thư từ công tác, hoàn toàn không có nội dung mà cô ấy muốn biết.

Có điều là Tú Tú cũng phát hiện được một chỗ kỳ quái.

Cô ấy thấy bắt đầu từ năm 1995, mỗi năm đều có một bưu kiện rất đặc biệt, đó là một bọc hàng, căn bản là cứ khoảng giữ tháng ba là lại gửi tới. Năm đó gửi bưu kiện là có giấy thông báo, sau đó là bưu điện giữ lại, vì Hoắc gia địa vị khác người, nên tất cả mọi thứ đều phải có người chọn lọc qua, sau đó mới được lập hồ sơ. Phần lớn những bưu kiện đó đều đã bị kiểm tra qua, đồ vật ở bên trong có thể nhìn ra được, nó gửi cho ai thì tên tuổi ghi ở đằng sau, Tú Tú thấy điều kỳ quặc kia là trên tờ thông báo đó.

Trên bản kê khai những năm 1995,1996,1997,1998,1999, đồ được bọc trong bưu kiện đều là: Băng ghi hình. Mà người nhận đồ đều là bà nội cô ấy.

Cũng chính tại tháng ba những năm đó, đều có người người gửi tới băng ghi hình cho bà nội cô ấy.

Bà nội Tú Tú là một người cực kỳ bảo thủ, băng ghi hình đâu có chút liên quan gì tới bà bà.

Không nghi ngờ gì nữa, Tú Tú cảm thấy vô cùng hiếu kỳ đối với những băng ghi hình đó. Vì thế mà cô ấy bắt đầu chú ý, đồng thời lựa thời cơ thích hợp để tìm những bản băng ghi hình kia.

(Tôi nghĩ trước đây mình cũng từng trải qua việc như vậy, chẳng qua khi đó là bố tôi qua Hong Kong thăm bạn có mang về ba bản, sau này tôi mới thấy mình không phải thích cái hình ảnh màu trong đó, mà là hứng thú với chính cuộn băng ghi hình kia.)

Vì thế mà thậm chí cô ấy đã thực hiện một kế hoạch vô cùng cặn kẽ, ví như là khi nào thì bà nội ra khỏi cửa, sau khi thấy băng ghi hình rồi thì phải xử lý như thế nào. Do đó Tú Tú đã lấy tiền tiết kiệm hai tháng trời của mình ra để mua một cái đầu đĩa, sắp xếp sao cho nó nối với ti vi trong nhà.

Cuối cùng thì cô ấy cũng tìm được băng ghi hình, nó nằm dưới sàn tủ trong phòng bà nội, Tú Tú lấy một bản, chạy ra phòng khách thu lại vào băng trắng, sau đó lại mang để vào chỗ cũ. Toàn bộ quá trình khẩn trương như làm đặc công vậy.

Sau khi chọn được một thời gian lý tưởng, Tú Tú tới nhà bạn cô ấy để xem băng ghi hình kia.

Nội dung băng ghi hình quả nhiên đúng như cô ấy nói, hình như là cảnh giám sát, đó là một phòng nhỏ vô cùng tối tăm, mấy người mặc quần áo trắng, bò qua lại trên mặt đất. Cả nội dung băng ghi hình có hơn ba mươi phút, cô ấy nhận ra người bên trong kia chính là dì của mình, Hoắc linh.

Dì của Tú Tú trong băng ghi hình như người mất hồn, bò qua lại trên mặt đất, nhìn thật sự rất khủng khiếp.

Hồi còn bé cô ấy chỉ biết là dì của mình bị mất tích, cho nên khi nhìn thấy băng ghi hình này, cô ấy đã sợ tới mức hồn bay phách tán. Tú Tú không biết được tình huống đó nghĩa là gì, cũng không biết phải là sao, theo bản năng chỉ nghĩ được là đây chẳng phải chuyện tốt đẹp gì. Bà nội dường như muốn giấu bí mật này đi, quả thức trong lòng bà có một khúc mắc vô cùng đáng sợ.

Nhưng cô ấy không dám hỏi bà nội mình chuyện sao lại như vậy, vì Tú Tú biết là sẽ không có kết quả gì, càng không dám nói cho người khác biết, trong một tháng sau tâm lý của cô ấy vô cùng hoảng loạn.

Nhưng có lẽ vì Tú Tú và tôi có tính cách tương đồng nên sau khi cô ấy có thể bình tĩnh lại, trong lòng bỗng nảy sinh một khát vọng mãnh liệt đối với chân tướng, nó tra tấn, sui khiến, làm cho lòng hiếu kỳ trong thâm tâm càng thêm dữ dội, người ngoài sẽ rất khó hình dung.

Sau đó thì Tú Tú vẫn tiếp tục điều tra, ban đầu không có kết quả, mãi cho tới khi cô ấy áp dụng được một biện pháp rất linh hoạt nhưng lại vô cùng mạo hiểm.

Trong mấy tháng tìm kiếm, cô ấy phỏng theo nét chữ của bà nội để viết cho chủ bưu kiện kia một bức hồi âm.

Thư viết đại khái như sau:

Các vị.

Tôi gần đây lại mơ thấy chuyện cũ, bao nhiêu năm rồi cơn ác mộng đó không thể xua tan được, chẳng đoán được mọi người có thể mạnh khỏe hay không, người ai cũng có tuổi rồi, nửa chân đã bước vào quan tài, mong có thể cùng mọi người gặp mặt, có chút chuyện năm xưa tôi chưa nói, giờ nghĩ tới, có thể rất quan trọng, hy vọng được hội ngộ, coi như là bạn già ôn lại chuyện xưa.

Những bức thư này niên đại đã gần nửa thế kỷ, mới nhất có một bức nhưng cũng cách thời điểm hiện tại tương đối xa, địa chỉ này gửi chưa chắc đã tới được. Nhưng Hoắc Tú Tú nói cô ấy cảm giác, nơi gửi tới đều là nông thôn và thị trấn nhỏ, mà những nơi đó thường có rất ít thay đổi, đặc biệt là nông thôn, cho dù địa chỉ có thay đổi thì cũng vẫn khả năng đưa tới tay người nhận được.

Sau khi gửi đi, Tú Tú chủ động phụ trách hòm thư trong nhà, khiến người ta nghĩ là cô ấy đang có tình yêu, đang đợi bạn trai gửi thư tới, thực chất là để loại bỏ thư ma thôi. Sau đó hai tháng không có hồi âm gì, đến tuần trăng thứ ba thì bắt đầu lần lượt có hồi âm lẻ tẻ, chủ yếu đều ra vẻ khó hiểu.

Tú Tú vẫn kiên trì, mỗi sáng năm lần xem hòm thư, không hề gián đoạn.

Tháng thứ năm, lá thư cần cuối cùng cúng tới.

Chỉ có một hàng chữ:

Chuyện xưa đừng nhắc lại.

Cô ấy lập tức biết có hy vọng rồi, người này chắc chắn biết tình hình, nhìn địa chỉ, thư là từ nội thành bắc kinh, cưa hàng lưu ly tôn. Vì thế mà ngay sau đó Tú Tú lập tức sửa soạn khăn gói quả mướp, đi tới cửa hàng kia.

Đó là một ngày trời mưa tầm tã, toàn bộ thành phố chìm trong biển mưa, cửa hàng lưu ly tôn thưa thớt khách nên đóng cửa sớm hơn ngày thường. Tú Tú gõ cửa bước vào trong, liền thấy trong phòng kia có một lão già, lão nhìn cô ấy cười một tiếng, miệng lộ ra một chiếc răng vàng.

Hoắc Tú Tú liền lên tiếng:

“Chào ông, người tên kim vạn đường, có gợi cho ông nhớ tới điều gì không?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Lập tức tôi sởn gai ốc đầy mình, gần như rụt cả người lại. Tôi thật sự không thể ngờ chú Ba lại nói ra cái tên đó. Choáng váng hồi lâu tôi mới phản ứng lại được, lắp bắp hỏi chú: “Sao có thể?” “Cái gì mà không thể? Mẹ kiếp bọn tao là anh em họ đó, dạo ấy có nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Dương Thần – Quyển 7
Nằm ở vị trí ngoại thành vùng Trung Hải bắc bộ, dọc theo bờ sông, là một mảnh tương đối trái ngược nhau, nằm trên những bụi cây xanh tốt rậm rạp là một tòa lầu chỉnh tề ngăn nắp, tòa nhà này khá u tĩnh nhưng trang nhã. Nơi này từng là giải đất của trung tâm giáo dục Trung Hải, nhưng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Miêu Nghị – Quyển 32
Miêu Nghị thu tinh linh xong, đi trở về trung ương động sảnh, khoanh tay đi tới đi lui tiêu hóa ý kiến của Dương Khánh, chiến giáp trên người nhẹ nhàng kêu lách cách theo bước chân. Cuối cùng hắn ngẩng đầu lên, đi tới bên cạnh la bàn, nói với chư tướng vây quanh la bàn bàn bạc: Quên đi! Làm tốt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân