Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 76

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 76

“Vì sao lại nói vậy?” Tôi buồn bực hỏi, nhưng vừa hỏi xong liền hiểu được ý của Muộn Du Bình là gì.

Theo một cách nào đó thì chúng tôi và những người trong vách đá này có hoàn cảnh giống nhau, chỉ là không gian của bọn họ nhỏ hơn, là bị giam hãm trong vách đá, kiểu như là con quái ngư sống trong đá kia, có điều chắc chắn là nếu vài năm sau mới có người phát hiện ra chúng tôi thì tuyệt đối không phải chuyện vui vẻ gì.

Nghĩ vậy lòng tôi chợt lạnh đi, nói: “Có thế nào thì cũng không giống, ít nhất là chúng ta hiện giờ vẫn còn không gian để hoạt động, hơn nữa cũng vẫn còn sống. Còn sống thì còn nghĩ ra nhiều cách.”

Muộn Du Bình thản nhiên nói: “Tôi không có ý đó.”

Tôi thốt lên một tiếng bất ngờ. Trước đó vẫn nghĩ rằng mình và hai người bọn họ tương đối hiểu ý nhau, nhưng giờ tôi theo không kịp suy nghĩ của hắn. Muộn Du Bình vẫn nhạy bén hơn tôi nhiều.

Tôi hỏi: “Anh có ý gì? Nói thẳng ra xem nào!”

Muộn Du Bình nhìn tôi, “các cậu có nghĩ là nếu như nơi đây không có cái hầm này thì chúng ta hiện đang trong tình trạng gì không?”

Tôi ngẫm những gì Muộn Du Bình nói, cảm giác đầu óc hơi trì trệ, vẫn không hiểu được ý của hắn, nhưng thấy mặt Bàn Tử lập tức trắng bệch ra, mắng một tiếng: “Chết tiệt!”

Lập tức ngay sau đó tôi cũng vỡ ra được, da đầu tê rân rân.

Nếu nơi này không có hầm mỏ này, vậy chúng tôi sẽ như thế nào?

Đây là vách đá, trong lòng một dãy núi lớn. Nếu như chúng tôi bằng một cách nào đó bị mang tới đây, như vậy hiện giờ sẽ có thể là bị nhét vào trong vách tường, giống y như những bóng đen kia.

Tôi kinh thần sợ hãi. Đây là thứ cảm giác gì? Nếu như tôi tỉnh lại thấy mình bị vây hãm trong vách tường sâu giữa núi, không thể động đậy cho tới tận lúc chết, thật sự quá khủng khiếp.

Muộn Du Bình nói: “Ngược lại với chuyện này, chúng ta giờ vẫn còn sống, hoàn toàn không phải là do trùng hợp.”

Tôi yên lặng gật đầu. Chuyện lạ này có lẽ là một hiện tượng thần bí diễn ra trong núi, khả năng đây cũng không phải lần đầu phát sinh. Cho dù trước đây chưa từng có ai ở trong này đào hầm, sự việc như thế vẫn sẽ xảy ra, mà tình cảnh của chúng tôi bây giờ càng khó có thể tưởng tượng.

Bàn Tử nuốt một ngụm nước miếng, nhìn những bóng người kia, nói: “Như vậy thì những ngời này chính là tiền bối của chúng ta? Là những người bị hại trước đây ư?”

“Đây chỉ là một khả năng thôi.” Muộn Du Bình nói, “có điều là tôi lại tin là như thế.”

Tôi hiểu ý của hắn, nếu đây là một hiện tượng kỳ lạ của tự nhiên, hẳn là những suy luận lúc trước của chúng tôi đã sai lầm, nhưng bất luận chúng ta có rơi vào tình cảnh khó khắn thế nào thì tạm thời vẫn được an toàn.

Bàn Tử lại hỏi: “Thiên Chân, cậu đọc nhiều sách vậy thử đoán xem, sao lại có chuyện này? Nếu đúng như tiểu ca nói, thì đây là có thể là tình huống gì?”

Tôi bật cười nói: “Gặp phải chuyện này thì đọc sách cũng vô dụng thôi, anh muốn dùng những kiến thức trong sách để giải thích, chỉ có thể là khái niệm vật lí, chúng ta khả năng tiến vào hai không gian giữa một kẽ nứt, từ một nơi nào đó bị nhét vào đây. Có điều là trong thực tế, điều đó không thể xảy ra, cho dù thực sự anh có thể vào được không gian trong kẽ nứt đó, nhưng đầu ra sẽ là một không gian khác, để xuất hiện trong cùng một nơi thì khả năng gần như bằng không.”

Trên thế giới có rất nhiều truyền thuyết như vậy, ở một vài nơi địa chất vô cùng đặc biệt, ví như Bermuda mới có hiện tượng này. Nhưng tôi không tin vào chuyện đó, quá trình Bàn Tử và Muộn Du Bình mất đi ý thức ở đáy hồ hoàn toàn không giống như là bị “hiện tượng tự nhiên” tác động, giống như là có người dùng âm mưu thực hiện. Do đó, tôi rất đồng ý với quan điểm của Muộn Du Bình: Lực lượng đã mang chúng tôi tới nơi này tuyệt đối là có chủ đích.

Bàn Tử lại không cùng quan điểm, hắn nói: “Có khả năng gần như bằng không, thì cũng vẫn có thể.”

Tôi nói: “Dùng khoa học để giải thích thì chỉ có mỗi cách đó thôi. Nếu như không phải như vậy, chúng ta đang đối mặt với một tình huống thuộc phạm trù khác.”

Bàn Tử rơi vào trầm tư, lầm bẩm: “Cụ kỵ của chúng ta có lưu lại truyền thuyết nào như thế này không nhỉ?”

Tôi suy nghĩ một lát, trong những ghi chép từng được đọc chưa thấy nhắc đến trong vách đá có bóng người kiểu này, chắc là do mình hiểu biết chưa đủ rộng.

Bàn Tử lại nói tiếp: “Trong truyền thuyết ở ngọn núi bên cạnh mộ Lưu Bá Ôn, có người chỉ trong một ngày đã đi ra khỏi khu vực núi những hơn một trăm km, như là trong vài giây bị đưa tới một nơi khác. Bọn họ gọi cái hiệu tượng đó là”sơn quỷ bối”, cho là mình bị quỷ núi vác đi, do đó không biết đi tới tận đâu. Cũng có người gọi là”núi chạy”, nghĩa là núi cũng biệt di chuyển, cậu thử nói xem, có thể ở đây cũng có hiện tượng như vậy không, chỉ có điều hướng di chuyển không giống nhau?”

Tôi lắc đầu, cách nói này không có cơ sở. Bọn họ ở ngoài núi, chúng ta ở tỏng núi, không phải là núi vác hay núi chạy, mà là bị núi nuốt.

Hơn nữa, việc này có vài chỗ rất kỳ quái, đặc biệt khó giải thích là mỏ ngọc này khép kín, bốn phía không có dấu hiệu sụp đổ, cũng không có cửa vào, vào bằng đường nào? Cho dù gặp phỉa “sơn bối quỷ” hay là “núi chạy” khả năng là hiện tượng tự nhiên đặc biệt, không có chuyện tự nhiên biến mất cửa ra vào được.

Chuyện xảy ra tại đây không chỉ phức tạp hơn mà còn có vẻ rất kỳ quái nữa.

Nghĩ tới đây, tôi liền nhớ Bàn Mã từng nói, ông ta bảo trong hồ này có quỷ, tôi giờ lại có cảm giác tin như thế. Dường như chỉ có ma quỷ mới có khả năng làm những chuyện khó tin thế này. Cho dù không có quỷ thì tôi thấy hoặc là núi hoặc là hồ, tóm lại là có cái gì đó không bình thường ở đây.

Hơi nước dần dần bốc hơi hết, bóng đen mờ đi, rất nhanh sau đó liền không còn thấy nữa, tôi dùng chân vẽ lại những tượng sắt lúc trước lên mặt đất. Sau đó lại suy nghĩ một hồi lâu, nhưng kết quả vẫn không nghĩ ra cái gì.

Vách đá khôi phục nguyên dạng, cảm giác của chúng tôi lại thay đổi, biết là sâu trong vách tường này năm sáu sải tay có thứ gì đó bị khảm lại, tôi có linh cảm như bị ai đó nhìn chằm chằm vào mình, khiến cho tâm thần bất an. Cảm giác này vừa rồi không hề có, rõ ràng là do ảnh hưởng tâm lý, nhưng không cách nào xóa bỏ được.

Ba người cùng suy nghĩ, không ai nói câu nào, thỉnh thoảng Bàn Tử lại nghĩ ra một ý tưởng nhưng đều bị tôi bác bỏ hết.

Tôi nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng cũng hoàn toàn không khả thi. Cuối cùng, tôi bắt đầu lôi những chuyện vừa rồi nghĩ ra cân nhắc lại một lượt, bao gồm tất cả những chi tiết, xem xem có thể nghĩ ra thêm được cái gì không.

Như Bàn Tử nói, những tượng sắt này có tác dụng bọc những bóng đen kia, vậy thì động cơ của đội khảo cổ đã có thể giải thích, bọn họ muốn tìn cái gì, chẳng phải là từng mảnh của những thi thể trong vách đa kia, không biết chúng có lợi gì đối với bọn họ.

Lúc những công nhân khai thác ngọc đào được những bóng người này, có thể khẳng định là việc khai thác không bị gián đoạn. Đối với khát vọng ngọc thạch thì họ chỉ cần vừa lễ bái Lôi vương vừa tiếp tục khai thác là được.

Sau đó, tới một ngày kia, có một người đã để lại lời nhắn trước tượng thần Lôi vương.

Xem nội dung lời nhắn và tình hình người trong vách đá kia rõ ràng là lời nhắn của họ không được thi hành, khả năng sau khi họ rời đi, khai thác liền ngừng hẳn. Làm cho bọn họ ngừng khai thác thì có rất nhiều khả năng, có thể là do chiến tranh, do tai họa hoặc cũng có thể do cừa vào của mỏ ngọc này tự nhiên biến mất, thậm chí là những thợ mọ này gặp phải tình hình như chúng tôi – nơi này biết đâu không chỉ có một mỏ ngọc, bọn họ bị nhốt ở những nơi khác nữa. Có thể là bất kỳ một khả năng nào, duy chỉ khẳng định được một điều là chuyện khai thác mỏ ngọc tới đây đã kết thúc.

Sau đó là chuyện chúng tôi.

Vừa nhìn lại chợt thấy vô cùng rõ ràng và hợp lý, nhưng nếu cẩn thận cân nhắc, sẽ thấy trong đó có một mâu thuẫn rất khó phát hiện. Mâu thuẫn đến từ tư duy đối lập, nếu nói là toàn bộ hoạt động khai thác ngọc này không hề xảy ra, vậy nơi này sẽ phát sinh chuyện quái dị gì? Không ai khai thác ngọc, thì sẽ không có hầm mỏ, vậy Bàn Tử và Muộn Du Bình ở dưới nước có gặp phải chuyện như vậy không?

Nếu không có chuyện khai thác ngọc, vậy vị trí hiện tại mà bọn tôi đang ở chẳng phải là vách đá sao, nếu lực lượng đưa chúng tôi tới nơi này là một hiện tượng tự nhiê, như vậy cho dù nơi này là vách đá thì vẫn sẽ có chuyện như vậy xảy ra, vì lực lượng bí ẩn đó là do tự nhiên sinh ra, chúng tôi chính là nạn nhân của hiện tượng kỳ quái đó.

Nhưng mặt khác, nếu không phải là hiện tượng tự nhiên thì sao? Nếu mỏ ngọc này không tồn tại, chuyện này có thể sẽ không xảy ra không?

Tôi cảm thấy có thể sẽ không xảy ra, vì Muộn Du Bình và tôi đều cho rằng đằng sau chuyện này có một mục đích, khẳng định là không phải giết chết chúng tôi. Để đưa chúng tôi tới đây tất nhiên điều tiện tiên quyết chính là phải có cái hầm này. Chúng tôi bị nhốt tới chết hay là việc bị giết chết, không hề có ý nghĩa gì với “nó”. Căn cứ vào những suy luận trên, phân tích sự tình ra đầu tiên có thể nói là, nó biết nơi này tồn tại một mỏ ngọc. Về phương diện khác, mỏ ngọc xuất hiện ở đây hoàn toàn nằm trong kế hoạch, chứng minh được là mục đích của lực lượng thần bí kia xuất hiện sau khi có cái hầm mỏ này. Trước tiên phải có mỏ ngọc, sau đó mới phát sinh mục đích. Như vậy, sự tình lại rất khó thuyết phục, giải thích không thông suốt.

Giả thiết là lực lượng đó coi như là ma quỷ, đang đi dạo vào một ngày nào đó, đột nhiên phát hiện ra tại đây có cái hầm, sau khi cân nhắc thấy có thể dùng được, liền hứng lên nghĩ ra một âm mưu, tiếp theo bằng một thủ đoạn nào đó mang chúng tôi nhét vào đây, giam hãm trong cái nơi này, để thực hiện âm mưu đó…

Nếu quá trình là như vậy thì mục đích của hắn nhìn thế nào cũng không phải chuyện gì đứng đắn, hơn nữa hành vi như vậy từ lúc bắt đầu cho tới khi kết thúc có bàn bản hẳn hoi, mục đích và hành động đều rất táo bạo, quả thục giống như tư duy của con người. Tôi cũng không loại từ trường hợp trên đời này có khả năng tồn tại một lực lượng hần bí nào đó, nhưng tôi thấy nó chắc chắn là lực lượng siêu nhiên, không thể vì cái lợi ích và hiệu quả kém cỏi đó.

Nhưng nếu như lực lượng đó không phải là ma quỷ, mà là một người, vậy thì sẽ khác.

Có một người biết nơi đây có một cái hầm, phát hiện nó có thể lợi dụng được, liền sắp xếp một âm mưu, dùng thủ đoạn để đánh hôn mê Bàn Tử và Muộn Du Bình rồi cũng bằng một cách vô cùng xảo diệu nào đó đưa họ tới nơi này, để thực hiện kế hoạch của hắn. Nghe thế rất hợp lý, chúng tôi không cảm thấy người đó không khả thi, còn có thể cảm giác được là hắn dùng trăm phương ngàn kế, thậm chí là đằng sau còn có âm mưu lớn hơn nữa.

Có một nhà hiền triết từng nói: Sau khi loại bỏ hết tất cả những khả năng không thể xảy ra, khả năng bất khả thi nhất cũng có thể xảy ra. Vì thế mà tôi vẫn luôn cảm thấy nguyên nhân chuyện này rất kỳ quái. Trong toàn bộ sự việc, tôi cảm giác được mùi ‘âm mưu’ dày đặc.

Nói cách khác, làm không tốt, chúng tôi đã nằm trong kế hoạch của ‘người’ thiết kế âm mưu. Chỉ là âm mưu này quá khéo léo, tơi mức không thể lý giải nổi. Tôi nhìn về phía Muộn Du Bình, hắn nhất định đã sớm ý thực được điều này. Cho nên cơ bản là không tham gia vào giả thiết của chúng tôi, nhưng Muộn Du Bình cũng không hề hành động thêm một bước nào, vì chúng quy vẫn còn cảm giác không thể nào chứng thực được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 15
Chỉ có điều sau khi dung hợp, vị trí cái đuôi của nó lại rõ ràng lộ ra hình dạng thiếu một khối. Lúc này còn muốn rõ ràng hơn so với thoạt nhìn. Trong nháy mắt... Tất cả Thiên Tôn, hai đại Thái Cổ, đều nhìn về Bạch Tiểu Thuần. Trong lòng Bạch Tiểu Thuần sợ hãi. Trong lòng hắn thầm kêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Hàn Lập – Quyển 19
Một tiếng động thật lớn ‘Ầm ầm’ vang lên, bên trong chớp lóe luồng sáng đen kịt, hiện ra một chiến thuyền khổng lồ đang mãnh liệt phóng to ra. Lúc đầu chiến thuyền này chỉ nhỏ cỡ chừng mười trượng nhưng trong nháy mắt lập tức hóa to lên tựa như một ngọn núi thật lớn, ba...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Quan Trường – Quyển 2
Vũ Phái Dũng nghe Hạ Tưởng chỉ là một cán bộ cấp phòng nho nhỏ, lập tức mất đi hứng thú với hắn, lại hỏi Thẩm Phục Minh: Lý Đinh Sơn làm Bí thư huyện ủy thế nào? Bây giờ Hồ Tăng Chu đang là Bí thư Thành ủy, còn Thị trưởng là Hồng Chiêu Quảng à? Thẩm Phục Minh gật đầu: Đúng, từ Phó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân