Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 73

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 73

Tôi vừa cởi đồ lặn ra, đang tính làm thế nào để sớm khôi phục sức khỏe, vừa hỏi Bàn Tử bọn họ ở đây lâu như vậy rồi có tính toán gì chưa?

Bàn Tử lắc đầu: “Tự tôi thấy dự tính thực tế nhất bây giờ chính là cả ba chúng ta đều đã chết, để mà xuyên qua nham thạch vào cái hang động này, chúng ta hẳn phải thành ma quỷ rồi.”

Tôi cười khổ, ý những lời này tôi hiểu hết, nhưng không phải tôi cũng nghĩ là cả ba đã chết, hắn muốn nói là, phỏng đoán của hắn về vấn đề này khó chấp nhận lắm, là kiểu chuyện không có nguyên nhân kết quả gì cả. Phỏng đoán cần có manh mối, nhưng hiện giờ thì mọi manh mối đều không có, hết thảy chỉ có thể là giả thiết mà thôi.

Bàn Tử nói: “Nếu như có yêu ma quỷ quái gì đó, thì mục đích cũng không phải là hại chết chúng ta, nếu vậy, bất kể là tiếp theo có phát sinh chuyện gì, chúng ta chắc cũng không tới mức vong mạng chứ! Còn nếu như nó đã muốn giết, hà tất phải chuyển chúng ta tới một nơi khác?”

Tôi gượng cười, không tiếp lời hắn, rốt cuộc vậy đây là chuyện quái gì? Lẽ nào nơi này lại đột nhiên xuất hiện một gã cao to đen hôi tới tấn công chúng tôi? Tôi lắc đầu nói: “Chẳng liên quan, hiện giờ chúng ta còn sống sờ sờ cũng chưa hẳn đã là chuyện tốt. Nếu anh ăn no rồi khi đó có còn muốn ăn tiếp nữa không?”

Bàn Tử hít một ngụm khí lạnh, nghĩ tới mà kinh cả người, liền bực mình mắng: “Lão tử hận nhất là cái loại sờ không được, nghĩ không ra! Cậu nói xem có phải ba người chúng ta xung khắc quá không, làm thế nào mà lại có thể đụng mặt nhau trong cùng cái lỗ này? Chó má, thật sự là ma quỷ mà! Còn có cả a quý kia cũng thật là, cái gì cũng không biết, nếu không thì đã nhắc nhở chúng ta, đề phóng một chút.”

Tôi thầm cau mày, Bàn Tử nói rất đúng, sở dĩ chuyện này một chút đầu mối cũng không có, thậm chí còn không có lấy một phỏng đoán nào, cũng vì thế mà tình hình bây giờ mới không thể giải thích được. Trong những sự kiện chúng ta đã biết chắc chắn vẫn còn thiểu hụt rất nhiều điểm quan trọng.

Xem xét từ lúc bắt đầu vào thôn, từng chút từng chút một từ giản đơn tới phức tạp, tất cả tin tức đều là tự mình lấy ra, hiện giờ đã biết nơi bắt nguồn của khối sắt kia chính là những tượng sắt, biết được Văn Cẩm từng tới hồ này, cũng xác định đội khảo cổ bị người ta đánh tráo, hiểu được một vài bí mật vể cái cổ trại dưới đáy hồ, tuy trong những manh mối này vẫn chưa thấy được một sợi dây liên kết rõ ràng, ví như những tượng sắt kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chỉ cần kiên trì điều tra, tôi tin là mọi chuyện sẽ sáng tỏ ngay thôi.

Nhưng mà hiện tại nơi này phải giải thích sao đây, tình cảnh khốn khổ trước mắt, cùng với những thông tin kia không có chút quan hệ gì, nói cách khác là những manh mối mà chúng tôi nghe ngóng được trong thôn vẫn còn thiếu mất một chi tiết.

Bỏ mất điều gì chứ?

Vừa rồi tôi hỏi Bàn Tử xem phỏng đoán của hắn là gì, phát hiện chuyện này không thể nào suy luận được, không ai có thử chứng thược được các manh mối đó. Nghĩ tới đó, tôi liền nhìn hắn và Muộn Du Bình hỏi: “Chúng ta cần phải đem hết tất cả đồ đạc ở đây xem qua một lượt. Nơi này và toàn bộ sự tình khẳng định có liên quan, liệt kê lại từ đầu, nói không chừng còn có thể tìm được một chút gợi ý.”

Bàn Tử thở dài, chỉ chỉ lên trên mặt đất, bên trên có một tảng đá được hắn dùng để khắc ký tự lên, “trước tôi từng để ý qua hết rồi, thực sựu thì không nghĩ ra được gì. Cậu muốn quan sát thêm cũng được, cậu đọc sách nhiều, hẳn là so với tôt thì khá hơn một chút, tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu thôi!”

Tôi nhìn những chữ kia, đúng là thủ pháp suy luật chuyên dụng của hắn, đem tất cả những khả năng có thể viết lại, cả những manh mối, rồi vẽ một vòng tròn để tìm ra mối liên hệ của chúng.

Tôi nói: “Lần này cùng với trước đây gặp qua rất khác biệt, tất cả tin tức đều là từng mảnh nhỏ một, anh viết như vậy thì càng thêm loạn thôi. Trước tiên ta nên chú ý tới nhận thức ban đầu là gì, xem xem nó có thể lối lại với nhau được hay không.”

Tôi lấy một tảng đá, trên mặt đất viết một vài chữ mấu chốt. Từ lúc bắt đầu vào thôn, lần lượt phát hiện đồ vật và tiếp theo là toàn bộ những phần sau đó đều được viết xuống.

Khối sắt – mảnh tượng sắt – thôn trại dưới đáy hồ – nơi không biết là để làm gì – khắp nơi đều có – dường như gặp nguy hiểm – tỏa ra mùi kỳ quái.

Ảnh chụp – thiêu hủy.

Chuyện của bàn mã – đội khảo cổ bị đánh tráo – thi thể tìm thấy – vớt được khối sắt – mục đích gì?

Cổ trại dưới nước – nhà cổ kiểu hán – đường hầm trong lòng đất – vô số tượng sắt – mỏ ngọc?

Hầm mỏ khóa kín – tượng sắt – dấu vết khai phá giống nhau.

A, B – bị cắn – hôn mê.

C – nghẹt thở – hôn mê.

Sau khi viết xong tôi đem toàn bộ những thứ đã xác định được vẽ lại, liệt kê ra:

Nơi không biết dùng để làm gì – hình như gặp nguy hiểm – tỏa ra mùi kỳ quái – mục đích gì?

– Vô số tượng sắt – mỏ ngọc?

Hầm mỏ khóa kín – tượng sắt – dấu vết khai phá giống nhau.

A, B – bị cắn – hôn mê.

C – nghẹn thở – hôn mê.

Cứu như vậy, những thứ chúng tôi có thể xác định và không thể xác định được, toàn bộ đều được liệt kê ra.

Tiếp theo, tôi mới đem những nhân tố khác viết xuống, tôi nói: “Đầu tiên chúng ta khẳng định trước là trong cổ trại có một tòa nhà kiểu hán của một gia tộc họ trương, tạm thời gọi đó là Trương gia lâu chủ.” Tôi liếc mắt nhìn Muộn Du Bình, “người này có công với nước, hơn nữa lại là một bậc thế gia có học thức, có thể là quân phản đối chính quyền địa phương, đương nhiên người đó cũng có gia thế khác, nhưng không có liên quan lắm tới cốt lõi vấn đề.”

“Vào một năm nào đó, Trương gia lâu chủ này vì một nguyên nhân nào đó – như là, nguyên nhân ấy chúng ta cũng không cần biết – phát hiện ra dưới thôn trại là một mỏ ngọc. Dưới sự cám dỗ của nguồn lợi lớn đó, Trương gia lâu chủ đã liên kết với tộc trưởng người Dao, xây dựng lên giữa thôn một tòa nhà hán chắn chắn, tạo điều kiện cho thủ hạ hành động. Tòa nhà được xây rất kiên cố, chắc chắn bọn họ đã ở đây khai thác một thời gian vô cùng dài, khả năng còn chuẩn bị làm tới mấy đời người.”

“Trong hang động này chúng ta cho thấy rõ ràng những dấu vết khai phá, hẳn là do bọn họ đào mỏ ngọc ít nhất cũng là một trong số đó.”

Nói xong tôi nhìn về phía Bàn Tử, hỏi xem hắn có muốn bổ xung gì không. Bàn Tử lắc đầu, tôi lại nói: “Tốt, sự tình tới đây hết thảy đều bình thường, cũng vô cùng phù hợp, nhưng lại mâu thuẫn với tình cảnh hiện tại của chúng ta. Rõ ràng tước mắt là một mỏ ngọc khép kín, cho nên tôi mới nói như vậy, toàn bộ từ đầu đều rất bình thường cho tới tình cảnh hiện tại, trong không gian thời gian đó, xảy ra một chuyện, có thể khiến cho hầm mỏ phát sinh một biến cố không tưởng.”

Bàn Tử gật đầu nói: “Đừng nói hoa văn như vậy, con mẹ nó chứ, nhất định là trong cái hang động này đã có chuyện gì xảy ra.”

Đây cũng chỉ là một giả thiết, cũng tương đối chắc chắn, tôi đem những việc này viết xuống, sau đó vẽ vào bên cạnh một dấu chẩm hỏi, “nơi này xảy ra chuyện gì? Chắc chắn không thể nào đột nhiên bị khóa chặt lại, vì nếu như vậy, sẽ có người bị nhốt chết ở đây.”

“Cũng không hẳn, cậu nghĩ mà xem, việc chúng ta tiến vào đây không thể giải thích được, nói không chừng là sau đó bọn họ cũng tìm được cách đi ra cũng nên.” Bàn Tử nói.

Tôi lắc đầu, ngày xưa thợ mọ được rèn luyện văn hóa như vậy sao? Bọn họ có thể nghĩ ra cách, chúng ta lại không nghĩ được ra ư? Hơn nữa cho dù có nghĩ tới, cũng không thể nhanh như vậy được, vì theo như công cụ của bọn họ lúc đó, công thêm tình trạng thể lực, hẳn là nếu muốn ‘đập’ được ra tới ngoài, trên mặt đất phải lưu lại rất nhiều dấu vết đá vụn.

Có điều là dù sao chúng ta lúc đó cũng không có mặt ở hiện trường, không thế khẳng định được những suy luận này, cơ bản là không thấy Bàn Tử phản bác. Chúng tôi rơi vào trầm tư, trong đầu hiện ra vô số giả thiết.

Còn chưa nghĩ được hơn hai phút, Muộn Du Bình liền mở miệng, thản nhiên nói: “Mỏ ngọc có tượng thần là lôi vương thần của dân tộc Dao, thuộc hung thần, bình thường không công khai thờ phụng, trừ khi phát sinh chuyện gì quá đáng sợ.”

Chúng tôi đều sửng sốt, Bàn Tử hỏi: “Thế quái nào! Sao cậu biết điều đó?”

Muộn Du Bình không trả lời, tiếp tục nói: “Bên trong có vật này, vậy có thể thấy chuyện không phải đột nhiên phát sinh, hơn nữa lại xảy ra về sau, có thể từ bên ngoài mang tượng thần tới thờ cúng ở đây, thể hiện rằng tuy chuyện này rất đáng sợ, nhưng không đến mức bọn họ phải bỏ chạy.”

Tôi nghĩ một lát, cũng cảm thấy rất có lý: “Lập tượng thần thể hiện là bọn họ còn muốn tiếp tục khai thác, muốn dùng tượng thần này trấn một thứ gì đó, sự tình tuy rằng đáng sợ, nhưng chỉ làm khủng hoảng tâm lý, còn không uy hiếp tới an toàn tính mạng của họ, thử nghĩ mà xe, đổi vị trí nếu mình là thợ mỏ, trong tình huống nào lại làm như vậy?”

Bàn Tử hít một ngụm khí lạnh: “Đây nghe kiểu gì lại thấy quen quen? Chẳng lẽ trong này bọ họ linh cảm thấy có điềm xấu ư?”

Tôi cũng gật đầu, dường như đồng ý tới suy nghĩ của hắn, từng ở quê nghe qua cái kiểu đồn đại, cái gì mà thi công nhà xưởng, kết quả đào móng lên, đào tung hết cả xương cốt người chết lên, liền mang tượng quan công ra trấn yểm.

Nơi này là tầng nham thạch, nơi chó má thế này thì có cái quái gì được? “Bàn Tử nói,”Chẳng lẽ là hóa thạch của rồng chúa? “Nói xong lại ai da một tiếng, rõ ràng cảm giác những gì mình nói rất có thể xảy ra,”cậu nghĩ mà xem, bọn họ đang đào bới đột nhiên phát hiện ra một bộ xương quái vật thời tiền sử, chắc chắn là sẽ bị dọa cho chết khiếp, nghĩ là vừa động phải xương cốt yêu quái.”

Tôi vỗ vai hắn nói: “Đồng chí, rảnh rỗi thì đọc nhiều sách một chút, niên đại của hóa thạch khủng long so với niên đại của ngọc thạch còn kém vài triệu năm, nơi đây mà đào ra hóa thạch khủng long thì khác nào hưởng phúc ba đời chứ.”

“Vậy ý cậu là cái gì?” Bàn Tử không phục nói.

Chúng tôi nghĩ một lát rồi cùng lắc đầu, kỳ thật thì cơ bản là không thể nào nghĩ khác được, trong loại nham thạch này co thể tồn tại cái gì, thứ gì có thể khiến họ linh cảm thấy có điềm xấu được? Tôi nghĩ không ra. Nói theo cách hợp lý thì ở đây chỉ có đá, chẳng lẽ là một khối nào đó lại khiến cho bọn họ nghĩ đó là một hòn đá xúi quẩy? Nếu nói theo kiểu bất hợp lý thì nơi này cái gì cũng có khả năng cả.

Bàn Tử đi tới chỗ trước mặt tượng thần, hỏi Muộn Du Bình: “Tiểu Ca, thần này hung ác cỡ nào? Có giống với thần Chung Quỳ của chúng ta không, là thần bắt quỷ à?”

Muộn Du Bình lắc đầu: “Lôi vương chuyên khắc chế tà thần.”

Thần thoại Miêu Dao khác với thần thoại dân tộc hán, trong đó có rất nhiều thứ tà ác đều là thần, có quyền lực như thần, thông thường bị thần làm cho bất động.

Bàn Tử tắc lưỡi một tiếng: “Nói cách khác, Chung Quỳ chính là công an, còn Lôi vương là bí thư kỷ luật.” Trong đống lửa lấy ra hai cây củi, cắm vào trong bát hương chắp tay bái lạy, “lôi bí thư, thực ngại quá, chúng bọn tiểu đệ trước có mắt mà không thấy núi thái sơn, không nhận ra ngài hiển hiện. Những vật này không đúng hình dạng, nhưng cũng gọi là hình thức, coi như chút lòng thành lễ mọn, nếu chúng tiểu đệ có thể đi ra ngoài, chúng đệ tử nhất định sẽ mang dầu vừng vào tạ lỗi. Chúng đệ tử biết ngày làm công tác kỷ luật, có rất nhiều thứ khó mà tiếp nhận được, hối đầu ngài nhắc cho phu nhân gọi điện cho chúng tiểu đệ biết, chúng tiểu đệ sẽ cúng gấp cho phu nhân ngài…”

Lòng tôi thầm nghĩ người này cũng quá không đáng tin, liền nói với Bàn Tử: “Anh cũng không phải người Dao, người ta làm sao có thể phù hộ cho anh được? Đưng lãng phí củi lửa, hơn nữa chỉ có cấp trên ra lệnh cho cấp dưới, làm gì có chuyện cấp dưới yêu cầu cấp trên đâu?”

Bàn Tử nói: “Cậu thì biết cái khí gì! Cậu ở Hàng Châu nộp thuế, đi Bắc Kinh không phải nộp nữa phỏng? Tôi không có lễ lạt, thì cứ nói tạm cái gì đấy cũng được. Cái này mình gọi là ra mắt, hơn là sau này phải hối tiếc.”

Nói xong hắn lại quay người đi, không ngờ củi đứng không vững, lập tức kéo đổ cả lư hương xuống, chổng ngược lên, bao nhiêu trong tàn đều bị hất ra ngoài.

Bàn Tử lập tức cho tay xuống đỡ, tôi cười nói: “Đấy anh xem, người ta công chính liêm minh, ai thèm nhận đồ cống của nhà anh chứ.”

Bàn Tử lại tắc lưỡi một tiếng, bẻ củi làm đôi, lần nữa cắm vào lư, sau đó dùng chân phủi hết những tàn hương còn vương vãi. Lau mấy cái từ chỗ tàn hương đổ ra, tôi bỗng thấy mặt đá dưới chân hắn bỗng xuất hiện một vài đường nét kỳ quái.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 41
Nguyên Hồn cười lạnh không ngớt, thân thể của hắn bành trướng xuất hiện sau lưng Lục Thiếu Du, tốc độ nhanh như thiểm điện, cánh tay chấn động, một đạo năng lượng màu đen xuất hiện trong tay, lập tức đánh vào vết thương trên lưng hổ của Lục Thiếu Du. Oanh! Năng lượng màu đen còn chưa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 4
Nhìn thấy Dương Phá Quân không ngờ thật sự chĩa súng vào Dương Thần, Quách Tuyết Hoa vùng lên như một con báo mẹ, chắn trước mặt Dương Thần. Dương Phá Quân anh điên rồi sao? Dương Thần là con đẻ của anh, hổ dữ cũng không ăn thịt con lẽ nào anh lại không bằng lũ súc sinh đó sao? Súc sinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lưu Phong – Quyển 1
Vào giữa trưa, Lưu Phong và Vương Bảo Nhi gặp mặt tại lầu hai của Túy Xuân Lâu, Vương Bảo Nhi vội vàng thông báo tin tức tổng thể về việc buôn bán cho Lưu Phong nghe, trước tiên là việc giao dịch phụ nữ, hiện đang tuyển chọn từng người một, chỉ còn lựa ngày hoàng đạo là có thể khai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân