Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 51

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 51

Trong mấy người chúng tôi chỉ có Bàn Tử, Muộn Du Bình và tôi là có kỹ năng bơi lội, A Quý cũng biết bơi nhưng hắn chỉ quen hoạt động trong khe suối nên không có thói quen nhịn thở lâu, vì vậy chắc cũng không thể giúp được gì nhiều. Ngược lại thì Vân Thái bơi rất tốt, nhưng cô ấy không có áo tắm, chúng tôi lại không thể để cô ấy mặt đồ con để xuống nước được, chỉ sợ là Bàn Tử không còn tâm tư đâu mà làm việc nữa.

Phải nói là thời gian nín thở cũng cần chính xác, Bàn Tử nói hắn phổi lớn nên có thể nhịn năm phút, tôi nói không thể nào, người anh như hộ pháp thế này, lặn xuống nước sẽ chịu áp lực nhiều hơn chúng tôi, có thể nhịn được ba phút cũng thành thánh rồi. Ngàn vạn lần không được thể hiện như vậy, trò này không đùa được đâu.

Bàn Tử nói hắn ngược lại không lo tới việc đó, chúng ta là đi từ trên bờ xuống, lại không có chân vịt nên chắc chắn sẽ chìm rất chậm, có khi chưa tới đâu đã hết khí rồi.

Tôi gật đầu, quả thật để muốn tự do bơi lội thì hoàn toàn không thể chỉ bằng tay không, phải có đồ trang bị và bảo hộ hỗ trợ, mà trong đó quan trọng nhất chính là phải được rèn luyện thường xuyên. Thời gian tôi còn ở Trường Sa, có nghe mấy thợ lặn nói là điểm mấu chốt nhất khi lặn xuống nước sâu chính là phải rèn luyện được một tâm lý thật vững, đặc biệt là trước khi hạ đáy biển thợ lặn còn được huấn luyện cách ngồi thiền tĩnh tâm.

Ở những chỗ nước sâu, tứ phía sẽ chỉ có một màu đen kịt, như là mình đang trong một khoảng không vô tận, lúc đó con người ta sẽ không thể tự chủ được nỗi sợ hãi của mình, riêng khi dưới nước mà không thể định thần được sẽ rất dễ xảy ra chuyện. Nếu có bình lặn thì sẽ làm tăng hao tổn dưỡng khí, còn không thì chắc chắn sẽ nghẹn thở.

Đáng tiếc là vùng biển Trường Sa tương đối nông, hơn nữa nước lại trong xanh, tôi chưa có cơ hội được thử nghiệm cái cảm giác đó, nên không thể biết nó trong thực tế sẽ như thế nào.

Có điều là với việc tự do lặn xuống nước, trang thiết bị cũng không quá nghiêm ngặt, có thể dùng một vài đồ thay thế được. Ví như Bàn Tử nói mấu chốt vấn đề nằm ở chỗ chúng tôi chỉ cần dùng tảng đá để tăng tốc khi lặn xuống lòng hồ. Trước kia nơi này chắc chắn rất sâu, nhưng mấy năm gần dây mực nước hạ xuống có khi tới cả trăm thước, tất nhiên là để an toàn thì chúng tôi cũng cần phải thăm dò qua đã.

Chúng tôi thảo luận thật kỹ càng từng chi tiết một, ba người đều mang tâm trạng rất phấn khởi. Ngày thứ hai chúng tôi thức dậy từ rất sớm, lợi dụng lúc mặt trời còn chưa ló rạng, tôi tiếp tục đứng bên bờ rà soát thêm một lần cuối cùng nữa, tự xác định vị trí mình đã đánh dấu ngày hôm qua. Bốn phía hồ này có một tầng sương bao phủ, nhưng lên tới bờ thì tan ra, Vân Thái đã quen dậy sớm nên cũng đi chuẩn bị điểm tâm sáng. Chỉ là cháo loãng, một mình Bàn Tử có thể uống được mười bát. Có điều là do tự tay Vân Thái làm nên hắn không thể nói là ăn không ra gì được.

Sau khi ăn xong, Bàn Tử tới hỗ trợ tôi rà soát hồ nước, lúc này lại dẫn theo mấy con chó, Bàn Tử đứng đùa với chúng. Hắn nói đi tìm mấy khúc xương đi, đi tìm đi, tìm được ta gọi chúng mày là chó mẹ. Mấy con chó vẫn nô đùa chạy quanh hồ nước, hoàn toàn phớt lờ những lời hắn nói.

Đợi đến khi ánh nắng chói chang xuất hiện, tôi đã lượn xong được một vòng quanh hồ, xác định là không thể tìm thêm được gì. Tôi cùng hai người còn lại ngồi xuống bàn bạc, tình hình này chắc chắn phải hạ đáy hồ một chuyến, giờ đã tới chính ngọ, nước cũng ấm hơn một chút. Với kế hoạch như hôm qua đã bàn, cần một thời gian tương đối để chuẩn bị một đoạn dây thừng, một cái bè và mấy khối đá có trọng lượng thích hợp.

A Quý và Vân Thái giúp chúng tôi bện dây cỏ, không cần quá chác chắn, chỉ cần có thể dùng để đo lường độ sâu là được, nhưng nhất định phải thật là dài. Bàn Tử cầm liềm đi cắt về không ít cỏ, sau đó phơi trước nắng cho khô, cơ bản là không phải tất cả cỏ đều thích hợp để bện, hơn một nửa trong số đó là không thể dùng được.

Tôi và Muộn Du Bình dùng dây thừng đã bện để cố định cái bè to bằng hai cái bàn bát tiên lại. Sau đó tìm mấy khối đá to bằng bắp đùi, buộc vào dây làm quả tạ.

Dây cỏ bện làm ba đoạn, mỗi đoạn hơn mười thước, hai người một buổi sáng có thể làm được như vậy cũng là rất tuyệt vời rồi. Vì cỏ chưa được trải qua gia công nên còn rất thô ráp, nhưng tôi cũng không quan tâm, dù sao thì cũng không phải sử dụng lâu dài, chỉ cần chịu đựng trong vài giờ là ổn rồi.

Bên cạnh đó Bàn Tử còn lấy túi ni – lông cắt lấy một mảnh, rồi quấn dây thừng xung quanh nó thành một cuộn, đầu kia buộc một hòn đá nhỏ làm như một cái mỏ neo, dùng để thăm dò độ sâu.

Sau khi đã chuẩn bị ổn thỏa, chúng tôi đem tất cả mọi thứ chất lên trên cái bè, tiếp theo cởi đồ trên người ra, chỉ để lại độc một cái quầy đùi. Muộn Du Bình mặc quần của Bàn Tử mua, mặt tiền có in hình đôi gà con, chứng kiến cảnh ấy mà Vân Thái cười tới suýt thì ngất.

Lúc này đã khoảng hai giờ chiều, nước trong hồ vẫn lạnh ngắt như băng, chắc chắn là bên dưới có thông với mạch nước ngầm. Nếu không có ảnh mặt trời, chênh lệch nhiệt độ lớn như vậy không chừng tới khi chúng tôi lặn xuống còn bị chuột rút cũng lên.

Cứ thế chèo đi, rất nhanh sau đó màu nước dưới chân cho tôi biết độ sâu đã thay đổi, điều này có chút khiến cho lòng người không yên tâm. Chung quy là nhìn mãi không tới đáy nên bản thân nảy sinh cảm giác bất an, có điều đã kinh qua bao nhiêu biến cố lớn nhỏ rồi nên cái cảm giác này chỉ chợt lóe lên rồi lập tức biến mất. Hồ cũng không lớn, chúng tôi chèo bè một lúc đã vào tới trung tâm.

Gió thổi rất mát, bao nhiêu nắng nóng toàn bộ tiêu tan, tới giữa hồ, để giữ được thăng bằng trong khi chèo cần tới dùng lực rất lớn. Bàn Tử lấy tay lau mặt một cái mới hỏi: “Thuyền trưởng thiên chân, trước tiên ta phải làm gì?”

“Trước tiên phải đo độ sâu đã.” Tôi đáp.

Bàn Tử cầm hòn đá buộc vào đầu dây thừng ném vào trong nước. Tảng đá kéo sợi dây liên tục chìm xuống, cuộn dây trong tay Bàn Tử không ngừng quay tròn. Ngay sau đó chỉ còn nhìn thấy sợi dây, còn cục đá đã chìm vào trong bóng tối.

Đợi hơn một phút, cuộn dây mới dừng quay, Bàn Tử lúc này mới từ từ cuộn từng vòng dây từ dưới lên, miệng lẩm nhẩm đếm. Cuối cùng cũng xác định được hồ sâu hơn ba mươi ba thước.

Tôi hít một ngụm khí lạnh, tuy đoán cũng không sai mấy nhưng sau khi nghe vẫn thấy có cảm giác sờ sợ. Đồng thời có thể đây chưa phải là nơi sâu nhất, loại hồ đá này vị trí sâu nhất không hẳn đã là ở giữa hồ.

“Ba mươi ba thước, thuyền trưởng à, chúng ta phải lặn sâu những hơn ba chục tầng lầu sao.”

“Chết tiệt, thế quái nào mà vừa nghe đến ba mươi thước đã lập tức đầu hàng rồi?” Tôi vừa mắng vừa gạt đi, “mười tầng thì cũng bình thường thôi, con mẹ nó chứ, sợ cái quỷ gì.”

Nói rồi cùng Muộn Du Bình lấy bông nhét lỗ tai, đầu tiên phải xuống nước để thích ứng với nhiệt độ bên dưới đã, để Bàn Tử ở bên trên trông chừng, hắn béo nên lặn không được ổn lắm, chúng tôi sẽ giải quyết trong một lần mà không cần tới hắn. Nói xong lấy đá buộc vào dây cỏ rồi thắt ngang hông, cầm trên tay một cái liềm, bọc đèn pin trong túi ni – lông, tôi và Muộn Du Bình nháy mắt ra hiệu.

Chúng tôi cùng hít thật sâu hột hơi tới cực hạn, rồi thả tảng đá từ trên bè gỗ vào trong nước, tảng đá từ từ chìm xuống, kéo chúng tôi lặn xuống theo.

Ở bên Sudan vợ tộc trưởng mà ngoại tình thì cũng sẽ bị xử tử như thế này, tôi ngẩng đầu mình lên mặt nước, chưa bao giờ lặn mà không mang kính, tình hình xung quanh tất cả đều như sương mù che mắt, mơ mơ hồ hồ thấy bóng dáng mờ nhạt của nửa người Bàn Tử và bè gỗ, còn thấy cả mặt trời rọi từng quầng sáng lấp lóa trên mặt nước. Nhưng mọi vật cũng ngay lập tức lùi xa, rất nhanh sau đó tôi xâm nhập vào một vùng bốn phía tuyệt đối tĩnh lặng. Nhìn xuống chút nữa, phía dưới là một vực sâu đen đặc, chỉ có thể nhìn thấy đèn pin trên tay Muộn Du Bình, đầu hắn hướng xuống dưới linh hoạt như một con dơi liệng trong nước.

Tình hình như vậy không kéo dài được lâu, tôi tự nhủ. Bốn phía dần tối lại, đồng thời cũng xuất hiện một áp lực rất lớn, mãng nhĩ và ngực tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu, có thể khiến tôi phải phun hết khí ra mất.

Rất nhanh sau đó, đen pin trên tay tôi soi ra hình dạng vật trong nước, đó là một tảng đá mày xanh u ám, tôi từ từ bơi tới sát vị trí của nó. Xuống tới đây, có thể thấy đáy nước càng lúc càng rõ ràng hơn, còn thấy đá có chỗ nông có chỗ sâu, hiển nhiên cũng không bằng phẳng, đây là một sườn dốc.

Cũng gần như ngay lúc đó tôi không nhịn được liền nhìn đồng hồ đeo tay một cái, mới xuống nước chưa được ba mươi giây. Tôi bắt đầu cảm thấy một áp lực xông thẳng vào mũi mình, cảm thấy cực muốn hít thở.

Đằng kia Muộn Du Bình vẫn tiếp tục lặn xuống, tôi ngẩng đầu nhìn lên trên, trời ạ, đỉnh đầu một khoảng mơ hồ, chỉ thấy xa xa có một chút ánh sáng, bạn có thể tưởng tượng, một mình bạn ở trong cái nơi đen kịt sâu ba mươi thước này ngẩng đầu nhìn lên cái khoảng trống chỉ bằng miệng bát, không khỏi kinh thần sợ hãi tay chân rối loạn, cảm giác không thể nào duy trì được nữa.

Vì vậy liền rút liềm giắt bên hông ra định cắt đứt dây cỏ, không ngờ là, dây cỏ ngâm nước rất dai, tôi cắt hai phát mà nó chỉ đứt có một nửa, nửa còn lại có cứa thế nào cũng không rời ra.

Tôi bỗng luống cuống, phản xạ tự nhiên là hít sâu một hơi để trấn định tinh thần, kết quả vừa hít một giây nước đã xộc thẳng vào phế quản, khiến cho cả người lập tức ho rũ rượi.

Vất vả lắm mới có thể khống chế nước chui vào phổi, đột nhiên sợi dây trong tay tôi truyền đến một cơn chấn động mạnh, tảng đá trong tay rơi xuống, tôi cố gắng ổn định bản thân đưa mắt nhìn lại, đáy nước quả nhiên như một bãi đá dốc chạy dài, giống với hình thái ven bờ, tất cả đều là đá tảng lớn bé chồng chất lên nhau. Có điều những tảng đá này ngâm trong nước hết năm này qua năm khác, bề mặt bị phủ một tầng vẩn đục, chúng lại khiên tôi cảm thấy có chút bất thường. Những tảng đá này hoàn toàn “sạch sẽ”, không giống như những đáy nước mà tôi từng thấy trước đây, thường mặt đá phải bám rêu hoặc là ốc các loại.

Bãi đá dốc đứng, khối đá của tôi vừa rơi xuống cũng không có dấu hiệu trượt khỏi sườn dốc. Phía dưới bãi đá một vùng âm u tịch mịch, có vẻ như vẫn có thể lặn xuống tiếp.

Tôi không biết độ sâu bây giờ là bao nhiêu thước, dưới kia nơi Muộn Du Bình lặn xuống chắc chắn sâu hơn nhiều so với tôi, vì tôi thấy ánh đèn trong tay hắn mỗi lúc một tối, nhìn như là một quả pháo sáng đang rơi xuống dần.

Không khí trong phổi tôi cũng sắp cạn, bản thân vẫn muốn lặn tiếp xuống đáy nước, rất nhanh sau đó cũng chạm tới tầng đáy, trái lại tôi thấy lúc này mình có thể nín thở thêm một khoảng thời gian nữa. Cảm giác cấp bách vừa rồi có thể là do áp lực nước đè lên lồng ngực, trong giây lát tôi đã khống chế được liền nhấc khối đá của mình lên, ném xuống dưới sườn dốc.

Tảng đá lập tức tuột xuống, lần thứ hai kéo tôi lặn theo, đi thêm được bảy tám thước, dốc đá thoải dần, rồi dừng lại.

Tôi nắm chặt sợ dây thừng chìm xuống, định mang tảng đá lên bỗng lúc đó tôi chợt phát hiện tận sâu phía dưới sườn dốc màu xám tro này, bỗng xuất hiện một bóng đen mơ hồ rất lớn. Nhìn như đầu một con cá sấu vậy.

Tầm nhìn dưới nước rất kém, tôi chỉ có thể nhận ra đại khái hình dạng, không khỏi hoảng hồn. Thầm nghĩ chết mợ rồi, trong hồ này cũng có thủy quái sao?

Đèn pin soi qua, lại nhìn ra cái bóng đen kia thực chất là một gian nhà gỗ hình dạng cổ kính, đổ sụp ở sâu dưới chân tôi, chỉ thấy được qua một vài nét chính về dáng vẻ của nó. Bề mặt nó bị che phủ bởi một lớn trầm tích lắng đọng. Tôi níu sợi dây lại để cố định tư thế của mình, tiến tới gần gian nhà gỗ kia chiếu đèn pin vào, thấy không phải chỉ một căn nhà gỗ, mà bên dưới còn đan xen rất nhiều bóng đen khác, thậm chí còn có cả nhà ngói đổ nát nữa. Từ trên sườn dốc nhìn xuống vực sâu, thềm nhà, bờ rào cái gì cũng có tất, mọi thứ đều lặng lẽ nằm lại giữa hồ nước này.

Trời ạ, tôi sợ ngây cả người, đây có lẽ nào là một thôn trại cổ của người Dao.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 5
Ủy ban Kỷ luật tỉnh trong chặt ngoài lỏng, bởi vì những người liên quan tới sự kiện Chu Kỷ Nguyên trong lòng đều cảm thấy bất an, tuy rằng không công khai tuyên bố biện pháp áp dụng với Cổ Nhân Kiệt, nhưng người tinh tường đã có thể thấy được, hành tung Cổ Nhân Kiệt đều nắm ở trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 5
Tiếng sấm rền trên bầu trời thảo nguyên vang lên hết đợt này đến đợt khác, con trai lão Dương Bì cùng tôi và Tuyền béo bắt tay hành động đào xác lão Dương Bì lên. Huyệt đào sâu tám thước, muốn đào lên cũng rất tốn sức, nhưng trong tiếng sấm như đòi mạng ấy, chúng tôi không dám chậm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Điệp khúc tình - Tác giả The Kid
Đăng đang quen với một cô nàng xinh đẹp tên Hải Vân, cô là giám đốc của một công ty lớn. Với gương mặt đẹp trai, body chuẩn sáu múi như Đăng thì cô gái nào cũng thích. Đăng dễ dàng cua được Vân cũng nhờ ngoại hình công tử đẹp trai này. Thật ra Đăng đang muốn lợi dụng Vân, chứ không hề...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân