Tôi nghe xong thì cả người chấn động, theo bản năng ngồi dậy. Theo ánh mắt Nhất Sơ nhìn tới, quả nhiên thấy một lão đầu gầy guộc từ căn nhà đó đi ra, sau đó cõng một cái sọt lén lút đi về phía con sông. Khi tới bờ sông, hắn thả cái sọt trên mặt nước, ngồi trên cái sọt chậm rãi khoát nước đi ra xa, nhìn qua giống như trẻ nhỏ chơi trong công viên nước. Tôi không rõ lão nhân này đang làm cái gì, liền hỏi Nhất Sơ, hắn suy nghĩ rồi nói:
“Có lẽ là đang cảm nhận khí vị của long nhãn.”
Nói rồi hắn nắm chặt kiếm nhanh chóng rời khỏi tháp nước, sau đó vội vã chạy đến bờ sông.
Lúc này lão nhân kia đã ngồi sọt bơi ra ngoài tương đối xa, Nhất Sơ cắn răng đi theo, đuổi được mấy trăm mét thì khúc sông chuyển hướng, mà nơi chuyển hướng vừa lúc có một số tòa kiến trúc thô sơ chặn tầm mắt chúng tôi. Khi chúng tôi vòng qua khúc cong thì bóng dáng lão nhân đã biến mất!
“Làm sao bây giờ?”
Tôi có chút luống cuống hỏi. Nhất Sơ nhìn tôi một cái, không nghĩ ngợi gì nhảy xuống sông, tôi không biết bơi chỉ có thể đứng trên bờ mà đợi. Qua nửa giờ vẫn chưa thấy Nhất Sơ trở về, tôi đành phải đi dọc theo con đường nhỏ đuổi tiếp, mới đi vài bước đã phát hiện Nhất Sơ đang bơi trở về. Tôi nhanh chóng kéo hắn lên, lúc này mới phát hiện trên người hắn đầy vết máu, sắc mặt cũng tái nhợt.
“Mau dìu ta về.”
Nhất Sơ nói xong liền té xỉu, tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đối phương có thể đánh cho hắn bị thương như vậy, có thể thấy được thực lực thế nào. Tôi cắn răng cõng hắn lên, nhanh chóng chạy về phía ô tô. Không ngờ chạy cả nửa giờ vẫn chưa ra được bên ngoài, tôi mới ý thức được không thích hợp, bởi vì khi tiến vào căn bản không mất nhiều thời gian như vậy, tôi khẳng định là đã tiến vào huyễn cảnh. Xem ra Nhất Sơ nói không sai, thôn trang nhỏ có vẻ bình an này có giấu giếm sát khí, tôi dừng lại, cau mày móc Huyễn Tư Linh ra chuẩn bị rung lên xem có thể đi ra ngoài hay không, kết quả mới vừa lấy ra đã bị Nhất Sơ đè lại.
“Ngươi tỉnh rồi, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”
Tôi vui vẻ, nhanh chóng thả hắn từ trên lưng xuống, chỉ cần hắn ở đây, bất luận gặp tình huống gì tôi cũng có thể thong dong đối mặt. Nhất Sơ cũng không sử dụng Huyễn Tư Linh, cười lạnh ném nó ra xa, sau đó âm trầm nhìn tôi, hài hước nói:
“Ngươi chỉ có tiêu chuẩn này cũng dám tới Long Vương Thôn?”
“Ngươi… Ngươi rốt cuộc là ai?”
Khi đối phương nói chuyện không phải là giọng của Nhất Sơ, tôi theo bản năng mà lui lại, hoảng sợ hỏi. Hắn lại lần nữa cười cười, đưa tay lên cằm gỡ, rồi sau đó dùng sức xé ra, trực tiếp xé ra lớp da mặt, lộ ra khuôn mặt đầy nếp nhăn.
“Là ngươi!”
Tôi nhìn lão nhân gầy gò nhăn nheo trước mặt, hít một hơi, lớn gan hỏi:
“Ngươi làm gì hắn rồi?”
“Ngươi tự lo cho mình trước đi.”
Lão nhân nói xong nhanh chóng lui lại vài bước, sau đó thân mình tiêu thất trong hư không, sau đó chung quanh truyền đến tiếng ồn ào, tôi sầm mặt, cầm chặt Thánh Mẫu Trượng. Quả nhiên, theo thanh âm càng lúc càng gần, tôi lại thấy được vô số tiểu quỷ, chỉ là lần này mục tiêu của bọn chúng là tôi! Bọn chúng cũng không vây quanh tôi mà lên, chúng chia thành từng nhóm có thứ tự mà tới gần.
“Mẹ nó!”
Tôi nhịn không được mắng một câu, sau đó dùng Nga Mi Thích đánh bay một tiểu quỷ, trong lòng hối hận đã không mang Âm Dương Tán theo. Đám tiểu quỷ từng nhóm tiến lên, tôi căn bản không có biện pháp để một mẻ bắt hết, dù dùng Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết cũng không nắm chắc có thể tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, huống chi tôi còn đang ở trong huyễn cảnh, tuyệt đối không thể tiêu hao quá nhiều tinh lực trên người bọn chúng.
Cũng lão nhân nọ cũng không mang Huyễn Tư Linh đi, tôi vừa dùng Thánh Mẫu Trượng và Nga Mi Thích phòng thân, vừa di chuyển tới chỗ Huyễn Tư Linh, thấy Huyễn Tư Linh xuất hiện trước mắt, tôi đã kiên định hơn nhiều, đột ngột dùng Thánh Mẫu Trượng quét quanh thân mình bức lui đám quỷ hồn, tiếp đó thân mình nhảy lên, nắm lấy Huyễn Tư Linh mà rung. Nhưng điều tôi không ngờ chính là thanh âm của Huyễn Tư Linh lại như vô hiệu với đám tiểu quỷ này, hoặc là nói khiến bọn chúng càng thêm điên cuồng, xem ra lão nhân cố ý lưu Huyễn Tư Linh lại. Hắn khẳng định là sợ Huyễn Tư Linh, mà đám tiểu quỷ lại không sợ. Tôi không kịp tự hỏi là do nguyên nhân gì, đã cảm thấy trên vai đau nhức, tôi ngoảnh mặt thì phát hiện có một tiểu quỷ đã nhảy lên, đang xé rách bả vai tôi.
“Con mẹ ngươi!”
Tôi một tay cắm Nga Mi Thích trên mặt đất, trở tay lấy trong túi ra một lá linh phù chụp lên trán nó, tiểu quỷ này lập tức kêu lên thảm thiết, trong khoảnh khắc đã hóa thành một làn khói. Đám tiểu quỷ vốn như hổ rình mồi mà nhìn tôi thấy như vậy thì dừng lại, đôi mắt xoay chuyển, rõ ràng là đang sợ hãi. Xem ra bọn chúng sợ linh phù, tôi thầm nói cuối cùng đã tìm được thứ khắc tinh của bọn chúng, lại lấy trong túi ra mấy lá linh phù chủ động tiến tới đám tiểu quỷ. Bọn chúng chạy tán loạn, mà mấy con tiểu quỷ gần tôi không chạy kịp đã trực tiếp bị đánh tan. Thấy bọn chúng sợ linh phù, tôi cũng không dùng linh phù nữa mà dùng Thánh Mẫu Trượng chủ động tới gần, khi bọn chúng chuẩn bị nhào lên thì tôi thò tay vào túi làm động tác lấy linh phù, động tác của bọn chúng sẽ ngừng lại.
Nhưng cứ như vậy thì tôi cũng chỉ là giằng co với đám tiểu quỷ, căn bản không có công phu mà nghĩ cách chạy ra khỏi huyễn cảnh, trong lòng càng lúc càng sốt ruột, động tác cũng trở nên hỗn loạn. Đám tiểu quỷ như nhìn ra nhược điểm của tôi, chúng như một tổ ong mà lao lên, tôi chỉ có thể bỏ cách cũ mà dùng linh phù. Chỉ là tiểu quỷ quá đông, khi bọn chúng nhào tới tôi theo thói quen thò tay vào túi, lại phát hiện linh phù đã hết! Bọn chúng vốn đang cứng đờ, phát hiện tôi không lấy ra linh phù thì toàn bộ đều trở nên vô cùng hưng phấn, thét chói tai nhào tới. Tới nước này rồi đã không còn cách nào khác, tôi cắn răng niệm Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết, Thánh Mẫu Trượng lập tức hiện ra kim quang, xoay tròn quanh tôi đánh tan toàn bộ đám tiểu quỷ.
Nhưng tiểu quỷ số lượng quá nhiều, áp lực trên Thánh Mẫu Trượng càng lúc càng lớn, tôi cảm giác tinh lực không đủ, liền liều mạng được ăn cả ngã về không mà niệm chú ngữ đến mức cao nhất mà tôi có thể khống chế. Niệm xong thì Thánh Mẫu Trượng bỗng chốc bay lên giữa không trung, phạm vi kim quang mở rộng, tiêu diệt toàn bộ đám tiểu quỷ trong huyễn cảnh một con cũng không còn. Tôi nhẹ nhàng thở ra, ngồi xổm trên mặt đất thở phì phò từng ngụm, dùng sức xoa bụng mới không nôn ra.
“Đi chết đi!”
Đúng lúc này, phía sau có tiếng bạo nộ của lão nhân gầy gò, ngay sau đó một cỗ hàn ý mãnh liệt từ phía sau đánh úp, tôi ý thức được không tốt nhưng đã không thể né tránh. Tôi chỉ cảm thấy như bị xe lửa tông phải, cả người bay ra vài mét, máu tươi phun trào, khi rơi xuống đất tôi thậm chí không cảm nhận được đau đớn, tứ chi không tự chủ được mà run rẩy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 04/01/2024 03:22 (GMT+7) |