Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường bá chủ – Quyển 5 » Phần 210

Con đường bá chủ - Quyển 5 - Tác giả Akay Hau

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 210

“Chúng ta đi!”

Lạc Nam không muốn trên đảo này đợi lâu, nhìn sang Thục Phi lên tiếng nói, ra hiệu nàng mang theo mình sẽ không rời đi.

Chỉ là rất nhanh, ánh mắt hai người đồng loạt trở nên cổ quái…

Bởi vì một khe nứt hư không trên đảo đột nhiên rách ra, từ bên trong đi ra một thân ảnh.

Chỉ thấy nàng là nữ tử thành thục chín muồi như mật đào thơm ngát, vẫn là một bộ sườn xám màu trắng ôm sát lấy từng tấc da thịt gợi cảm, bộ ngực đầy ắp như bất kỳ lúc nào cũng có thể bung chỉ mà ra, vòng eo nhỏ nhắn tưởng chừng không xương, kết hợp với bờ mông ngạo nhân vểnh cao và đôi chân dài thẳng tắp, tạo thành đường cong lả lướt vô hạn.

Một đầu tóc đen búi cao sau đầu để lộ gáy ngọc ngà trắng nõn, ngũ quan sắc sảo thông minh, đôi môi đầy đặn đỏ mọng như hồng bảo thạch, mày liễu mi cong, ánh mắt thâm thúy như chứa đựng vì sao ở trong đó.

“Khanh khách, tiểu tình nhân vậy mà chủ động tìm đến nơi này? Là muốn ôn lại kỷ niệm xưa sao?”

Mà khi chứng kiến nữ nhân vừa xuất hiện, Thục Phi hơi ngẩng ra một chút… sau đó khanh khách cười rộ lên, bầu sữa phập phồng nhấp nhô lên xuống.

Hiển nhiên, nữ nhân vừa xuất hiện chính là Liễu Tú Quyên.

Không biết vô tình hay cố ý, nàng lại xuất hiện trên hoang đảo này, nơi đây rõ ràng chẳng có thứ gì đáng giá để một vị đương nhiệm Phú gia chủ tìm đến cả.

Có chăng chỉ là hồi ức về lần diễn ra vụ việc hoang đường kia, bờ cát trắng và dòng biển xanh, nơi Liễu Tú Quyên từ nhún nhảy trên thân thể nam nhân theo từng con sóng vẫn còn đó.

Lạc Nam hơi ngẩng ra, hắn cũng không ngờ đến sẽ gặp mặt Tú Quyên ở nơi này… mặc dù còn đang giữ lấy Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng, nhưng nếu không chú tâm cảm ứng, vị trí cụ thể của Tú Quyên hắn cũng không nắm giữ.

Nhìn lấy nàng, Lạc Nam mỉm cười ôn hòa nói:

“Ta đang định đến Phú gia tìm nàng!”

Tú Quyên tay chân luống cuống, trong lòng loạn nhịp, sắc mặt thành thục đỏ ửng như trái đào chín.

Hiển nhiên nàng cũng không hề nghĩ đến sẽ ở nơi này chứng kiến Lạc Nam và Thục Phi.

Bởi vì nó là hoang đảo, trước khi xuất hiện nàng cũng chẳng bận tâm thăm dò làm gì… nào đâu lâm vào cảnh lúng túng này.

Dạo gần đây tâm trạng nàng bực bội không vui, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào tự động tìm lên hoang đảo, vừa lúc gặp hai người, xấu hổ muốn chết.

Để chữa thẹn, chỉ nghe nàng ra vẻ lạnh nhạt hừ một tiếng:

“Hai người các ngươi ban ngày ban mặt trốn lên đảo hoang làm cái gì? Nhất định là làm chuyện mờ ám!”

Thục Phi nghe vậy chẳng những không tức giận, trái lại cười đến càng thêm lợi hại, đầu lưỡi như tiểu xà liếm liếm mép môi khêu gợi nói:

“Không sai nha, vừa vặn ta cũng muốn trải nghiệm cảm giác nữ tướng quân cưỡi ngựa trên bãi biển nên rủ nam nhân xấu xa này lên đảo, ai ngờ chúng ta tư tưởng lớn gặp nhau!”

Tú Quyên nghe vậy thân thể có chút run lên, nàng nhớ lại cảnh tượng phóng túng hôm đó của mình, sẵng giọng quát khẽ:

“Nữ nhân lẳng lơ, đừng đánh đồng ta cùng với ngươi…”

“Khanh khách, đúng rồi… đúng rồi, ta vẫn còn kém Phú phu nhân quá xa, ta ngay cả hành vi cưỡng hiếp nam tử nhà lành cũng chưa từng thực hiện!” Thục Phi không chút yếu kém che miệng cười tủm tỉm.

“Ngươi…” Liễu Tú Quyên toàn thân phát rung, nàng phát hiện mình hoàn toàn thua thiệt khi đấu võ mồm với nữ nhân này.

Cũng không thể trách nàng khi mọi điểm yếu đều bị Thục Phi nắm giữ.

Thấy hai nữ có dấu hiệu động thủ, trong không khí là mùi thuốc súng nồng nặc, Lạc Nam không nhịn được chen vào nghiêm túc nói:

“Đủ rồi, để người khác thấy đường đường là hai vị nữ cường giả lại gây gỗ như trẻ con còn ra thể thống gì?”

“Hứ, chúng ta là trẻ con, đương nhiên không sánh bằng Âu Dương Thương Lan của ngươi!” Hai nữ chợt đồng thanh bĩu môi.

Lạc Nam nghẹn họng nhìn trân trối, ở đâu ra Âu Dương Thương Lan của ta rồi hả?

Hắn nghiêm túc trầm giọng: “Ăn nói hàm hồ, cẩn thận cái mông của hai nàng!”

“Lưu manh!”

Thục Phi với Tú Quyên sắc mặt ửng đỏ, nhớ đến những lần hắn xâm nhập thật sâu, vừa thúc vừa đét vào bờ mông trắng nõn của mình, thân thể mẫn cảm khẽ run lên.

“Để lại không gian riêng cho đôi tình nhân ôn chuyện!” Thục Phi nói một tiếng, co chân muốn chuồn đi.

“Ta… ta cũng về Phú gia!”

Tú Quyên lúng túng, cũng quay người muốn chạy.

“Nàng ở lại!” Lạc Nam nhanh chân hơn một bước, nắm lấy bàn tay mềm mịn mát lạnh của nàng kéo lại.

Tú Quyên ngã nhào vào lòng hắn, sóng biển rì rào cũng không ngăn được nhịp tim đang đập rộn lên của nàng.

“Ngươi… mau buông tay!” Tú Quyên thở gấp, hơi thở nam tính của giống đực ở gần, những tháng ngày trị độc hương diễm bên trong Linh Giới Châu hiện lên trong tâm trí.

Nàng phát hiện chỉ ở bên cạnh nam nhân này, bên dưới của mình đã có chút ướt át.

Lạc Nam nhẹ nhàng vươn ra đầu lưỡi liếm lấy vành tai mẫn cảm của nữ nhân, phả ra hơi thở nóng rực:

“Con người ta ân oán phân minh, có vay có trả, cũng cực kỳ thù dai…”

“Nàng ở tại nơi này làm gì ta… hôm nay ta phải đòi lại toàn bộ!”

Tú Quyên lắp bắp kinh hãi, hơi thở trở nên có chút dồn dập: “Ngươi… ngươi muốn làm gì?”

“Ta muốn làm nàng!” Lạc Nam cười tà một tiếng.

“Không thể…” Tú Quyên xấu hổ muốn chết, nơi này là giữa thanh thiên bạch nhật… tâm lý của nàng hoàn toàn tỉnh táo, không bị thù hận kiểm soát lý trí như lần trước cưỡng hiếp hắn nữa.

“Yên tâm!” Lạc Nam cả người nóng ran, thủ thỉ bên tai Tú Quyên: “Có Thục Phi canh chừng giùm chúng ta, không ai có thể thấy nàng!”

Lời nói của hắn như đánh đổ phòng tuyến cuối cùng của Tú Quyên, cơ thể thành thục của nàng bắt đầu mềm xuống.

Lạc Nam không tiếp tục dây dưa…

Trên bờ cát trắng, hắn đè Tú Quyên xuống… sau đó áp mình lên trên.

Nhìn nàng diễm lệ vô hạn, bộ sườn xám màu trắng ôm siết da thịt gợi cảm… đôi môi đàn hương hé mở phả từng hương thơm.

Lạc Nam cúi đầu, nhìn thẳng vào mắt nàng…

Tú Quyên nhắm lại hai mắt, lông mi rung động ra vẻ cam chịu.

Đôi môi mềm mại đỏ mọng của nàng nhanh chóng bị chiếm hữu, như dung nham va chạm với địa hỏa, bốn cánh môi mơn trớn mãnh liệt, ma sát lấy nhau.

Môi của nàng vẫn rất mềm và ngọt, dù đã nhấm nháp lấy nó không biết bao nhiêu lần… Lạc Nam vẫn thích thú sau mỗi lần tận hưởng.

“Mở mắt ra nhìn ta hôn nàng!” Lạc Nam đầy chiếm hữu truyền âm nói.

Tú Quyên trong lòng rung lên, cảm giác bàn tay của nam nhân đã lả lướt trên thân thể mình, lớp vải sườn xám mỏng manh gần như trở nên không tồn tại, một bên bầu sữa căng tràn đã bị phủ kín, đôi môi liên tục bị mân mê bởi sự lão luyện của nam nhân.

Nàng chậm rãi mở ra đôi mắt đẹp, bắt gặp đôi mắt hắc bạch của hắn lúc này tràn đầy tính chiếm hữu.

Ở khoảnh khắc Tú Quyên mở mắt, Lạc Nam lấy thế xâm nhập mãnh liệt, hàng loạt động tác được hắn triển khai…

Đầu lưỡi thô sáp cấp tốc tiến vào hai cánh môi, bá đạo quét qua hàm răng tinh xảo, sau đó dò thám mọi ngóc ngách trong khoang miệng Tú Quyên, đem hương tân ngọc dịch của nàng tham lam mút sạch.

Một tay bấu vào bầu sữa tròn trịa, ngón tay kẹp lấy đầu núm có phần săn cứng ấy xoe tròn.

Bàn tay khác cũng không nhàn rỗi, có tiếng vải bị xé rách, Lạc Nam chen chút mà vào giữa chân nàng, bàn tay phủ lên gò mu với thảm cỏ thơm rậm rạp trêu đùa, cảm giác ẩm ướt rỉ ra liên tục, hắn vươn ra ngón tay ma sát lấy hai mép môi thịt, thỉnh thoảng lại đâm vào rút ra cái lỗ nhỏ mê người ấy.

“Ưm…”

Tú Quyên quằn quại trong lòng nam nhân, hắn quá mức bá đạo, quá mức cuồng dã, thậm chí không thèm nói lời tình tứ đã đè nàng ra, điên cuồng công kích chỗ mẫn cảm.

“Nam nhân này… thật sự muốn hiếp mình!”

Tú Quyên cơ thể phát nhiệt, hắn muốn thô bạo chiếm hữu lấy nàng, cũng giống như cái cách nàng từng làm với hắn.

Chỉ là khác ở chỗ, khi đó hắn hôn mê bất tỉnh, mà nàng lúc này cực kỳ tỉnh táo… lại không hề kháng cự, thậm chí… nàng cảm thấy thích.

“Trả nợ cho hắn vậy…” Tú Quyên trong lòng tìm cho mình một cái cớ để triệt để trầm luân.

Nàng chủ động vòng tay ôm lấy cơ thể lực lưỡng của nam nhân, vuốt ve khắp thân thể hắn.

Đầu lưỡi không xương chủ động quấn chặt lấy lưỡi nam nhân, tiến vào trong miệng hắn, đem nước miếng của hắn truyền qua nuốt sạch.

Hạ thể ưỡn cao hơn một chút để các ngón tay của hắn tùy tiện tác quái, hai hạt anh đào to điểm trên bầu sữa càng săn cứng tợn hơn, cộm lên thấy rõ dưới lớp sườn xám.

Vừa hôn, tay chân hai người quấn chặt lấy nhau như bạch tuộc, ánh mắt nhìn đắm đuối không hề trốn tránh…

Tú Quyên là nữ nhân ở tuổi chín muồi, sau khi được nam nhân tưới tắm đã ăn tủy biết vị, thời gian gần đây quả thật cực kỳ thiếu thốn.

Lúc này nàng không e lệ nữa…

Lạc Nam cũng hiểu tận sâu trong thâm tâm nàng mong muốn là gì, thay vì những lời đường mật dỗ ngon dỗ ngọt làm lành cho thiếu nữ, dỗ dành thân thể mẫn cảm và cảm giác tịch mịch của Tú Quyên sẽ càng có hiệu quả.

Đương nhiên, trong quá trình này không thể thiếu những lời ân ái:

“Nàng thật nhiều nước, ta rất thích…”

Cái tiểu nội khố màu trắng không thể ngăn cản những dòng lũ tuôn trào, dâm huyệt của Tú Quyên đã ướt đẫm trơn trượt trong lòng bàn tay hắn…

Mà khi Lạc Nam nói lời dâm mị, hắn cảm nhận được các vách thịt của nàng hơi siết chặt ngón tay của mình thêm một chút, nói rõ Tú Quyên càng trở nên động tình…

“Vướng víu quá…”

Tú Quyên mày liễu hơi nhăn, Tiên Lực bạo phát, chủ động đem y phục của hai người chấn nát.

Thân thể trần truồng của nàng hiện ra, từng tấc da thịt bạo lộ trong không khí… so với cát trắng trên biển càng thêm trắng ngần, chỉ có tuyết trời mới sánh được với màu da nàng.

Lạc Nam vội vàng tách miệng khỏi đôi môi thơm của giai nhân, dở khóc dở cười nhìn nàng:

“Rốt cuộc là nàng đang bị cưỡng hiếp hay tình nguyện bị hiếp?”

Tú Quyên lè lưỡi, vô cùng đáng yêu.

Lạc Nam ngắm nhìn nàng từ trên xuống dưới…

Thân thể hoàn mỹ không thừa không thiếu, mỗi một chỗ da thịt như tác phẩm hoàn hảo nhất thế gian.

Xương quai xanh tinh mỹ, bầu sữa đầy ắp tròn trĩnh như hai quả bóng, quần hồng mê người, hai đầu núm như hai viên ngọc trai đỏ tô điểm cho chúng nó càng thêm hút hồn.

Lỗ rốn nhỏ xinh giữa vùng bụng phẳng lì, bên dưới chính là chốn đào nguyên thần thánh, nơi mà hai đôi môi bằng thịt đang ngậm lấy ngón tay của hắn, phía trên nó… hạt lê rõ ràng bóng loáng dụ nhân.

“Nàng thật đẹp…”

Lạc Nam thở ra một hơi, cúi thấp đầu liếm láp xương quai xanh của giai nhân, hít hà hương thơm cơ thể nàng, một tay đã quay về vị trí củ đem một bầu sữa phủ lên trên, nắn bóp lấy nó một cách mạnh mẽ.

“Đẹp… thì ăn đi…”

Tú Quyên thở hắt ra, nàng nhìn lấy từng khối cơ thể chắc khỏe đàn hồi của nam nhân, cuối cùng ánh mắt dừng lại tại khúc thịt cứng cáp giữa hai chân hắn.

Hơi đỏ mặt, nhưng Tú Quyên vẫn cẩn thận dùng tay nắm lấy nó, nhẹ nhàng ma sát…

Lạc Nam thích mê, cái miệng đã chuyển từ xương quai xanh sang một bên bầu sữa, ra sức bú mút lấy nó như trẻ em thèm khát, hàm răng cắn chặt lấy quầng hoa, đầu lưỡi quấn chặt cái núm đỏ au săn cứng.

“Ưm… ưm… thích… Nam ơi…”

Tú Quyên rùng mình liên tục, nàng tận hưởng từng động tác của nam nhân dù là nhỏ nhất, cơ thể không chỗ nào không mẫn cảm…

Không biết qua bao lâu, khi mỗi một tấc da thịt của nàng đều có dính nước miếng và những dấu răng đỏ ửng nghịch ngợm của nam nhân, chỉ thấy hắn đem nàng lật úp xuống.

Tách ra hai bắp đùi thơm, u cốc của nàng đã sớm mời gọi, một cái lỗ nhỏ vừa vặn đầu ngón tay vẫn còn ở đó, chính là thành quả của Lạc Nam từ nãy đến giờ.

“Ưm, a ui… Á, chết… thiếp!”

Khi vị trí ngón tay được thay thế bằng một thanh côn thịt to lớn nóng hổi hơn rất nhiều lần, Tú Quyên thân thể co giật, thanh âm rên rỉ từ đôi môi đỏ mọng bật thốt ra, lấn át cả âm thanh của biển…

“Bót quá nàng ơi… của nàng sướng quá…”

Lạc Nam khen ngợi một tiếng, côn thịt của hắn xâm nhập từ phía sau, Tú Quyên nằm sấp trên bờ cát, đôi bầu sữa ma sát với từng hạt cát vừa mịn vừa nhám…

Từng vách nhục động ôm siết lấy thân côn, như ngựa quen đường cũ… chúng nó chẳng hề kháng cự, trái lại ra sức hút lấy để kích thước to lớn và dài quá cỡ của nó đâm xuyên vào, mãi đến tận lúc cán… cũng là lúc đỉnh hoa tâm của Tú Quyên bị va chạm.

“Hiếp… hiếp thiếp!”

Tú Quyên rên ư ử một tiếng, cảm giác bị lắp đầy khiến linh hồn nàng như lơ lửng trên mây, không có đau đớn… chỉ có vô tận thỏa mãn.

Lạc Nam bấu lấy mông thịt trắng ngần, nhẹ nhàng ma sát lấy thân côn…

Hắn từ tốn và chậm rãi rút nó ra chín phần, sau đó dùng lực đâm vào một cú thật mạnh…

BẠCH…

Lạc Nam lặp đi lặp lại… mỗi một lần như vậy đầu nấm đều chen chút từng thớ da thịt, tận hưởng xúc cảm một cách kỹ lưỡng giữa hai con người, Tú Quyên thở hắt ra một hơi, ánh mắt lim dim, mặc dù sung sướng… nhưng sự ngứa ngáy lại càng tợn hơn.

Hồi lâu sau, thấy Lạc Nam vẫn chậm rãi tận hưởng mà không có dấu hiệu đẩy nhanh tốc độ, Tú Quyên rên rỉ thành tiếng:

“Ưm… ưm… đừng, nhấp liên tục đi chàng!”

Lạc Nam nhìn nàng mụ mị, hắn cười thích thú, bất chợt rút côn thịt ra khỏi thân Tú Quyên trong ánh mắt hụt hẫng của nàng.

“Chàng làm gì? Mau vào lại trong thiếp!” Tú Quyên lập tức kháng nghị.

“Hầu hạ nam nhân của nàng trước đã!” Lạc Nam trầm thấp nói, banh háng ngồi giữa biển, để côn thịt ngạo nghễ ngẩng cao đầu.

Từng đường gân guốc dữ tợn, bên trên nó còn dính đầy nước đến từ u cốc của Tú Quyên sau nhiều lần xâm nhập.

“Thiếp… thiếp…”

Tú Quyên cắn cắn cánh môi, nàng biết nam nhân này muốn gì, bất quá nàng vẫn chưa từng làm chuyện này cho hắn.

“Ngoan… rồi ta sẽ đền cho nàng!” Lạc Nam kéo Tú Quyên sát lại gần, đặt lên môi nàng một nụ hôn khích lệ.

Tú Quyên thở hổn hển, bên dưới cô bé róc rách nước liên tục, cuối cùng nàng cũng ngoan ngoãn quỳ gối, đầu cuối thấp, vén tóc mai ra phía sau, hé đôi môi đỏ thẫm của mình ngậm lấy thanh hung khí đó.

“Ưm… ta thích…”

Lạc Nam vuốt ve đầu của Tú Quyên, côn thịt càng thêm bành trướng trong miệng của nàng, cảm giác thỏa mãn dâng trào tận óc.

Cuối cùng thì nàng cũng cam tâm tình nguyện phục vụ hắn…

Thật ra, sau khi từ tay Lạc Nam đạt được quá nhiều lợi ích, giải hận với Phú Kim Đoàn, nàng đã triệt để xem mình là người đàn bà của hắn.

Phụ nữ vì nam nhân của mình làm ra chuyện này, không hề mất mặt…

Tú Quyên có hơi không quen, thỉnh thoảng hàm răng vẫn cạ vào thân côn khiến Lạc Nam dở khóc dở cười, bất quá cái lưỡi ướt át của nàng quấn quanh côn thịt, lả lướt trên các đường gân, đôi môi thỉnh thoảng lại hôn vào đầu khấc.

Động tác ôn nhu lấy lòng bạn tình của Tú Quyên khiến Lạc Nam vô cùng hài lòng…

Không biết qua bao lâu…

Bất chợt, Lạc Nam nhìn thấy Tú Quyên vươn xuống một tay giữa hai chân nàng, ngón tay tự ma sát lấy để tìm khoái cảm.

Lạc Nam yêu thương không dứt, chủ động rút côn thịt ra ngoài, đem nàng lật ra:

“Để ta làm nàng sướng!”

“Ưm… vào bên trong thiếp!” Tú Quyên ngoan ngoãn tách ra hai chân.

Lạc Nam gồng mình thúc mạnh.

Ót…

“Thích…” Tú Quyên yêu kiều rên lên, đôi môi mỉm cười thỏa mãn…

Hạ thể trống rỗng của nàng lại được đầy ắp…

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

Lần này Lạc Nam không để Tú Quyên thất vọng, từng cú thúc mạnh mẽ, nhanh chóng và chất lượng được hắn đóng sâu vào thân thể nàng…

“Sướng, thiếp sướng… thích quá chàng ơi!”

Tú Quyên chỉ biết cắn môi, vong tình rên rỉ trong khoái cảm.

Lạc Nam nhìn hai mép môi đỏ thẫm phun ra nuốt vào vào thân côn theo mỗi lần nhấp của mình, Tú Quyên lắc lư vòng eo đón nhận, ánh mắt đầy nhu tình như có thể chảy ra nước của nàng…

“Ưm, ra cùng thiếp đi Nam!”

“Ta cho nàng lớn bụng!”

Âm thanh thỏa mãn vang vọng không gian…

Vẫn là vị trí cũ, nơi mà lần đầu của nàng trao cho hắn, bất quá lúc này đây… khác với khoái cảm trả thù Phú Kim Đoàn, linh hồn và thể xác của hai con người mãn nguyện hòa vào nhau một cách hoàn mỹ.

Hoàng hôn buông xuống trên biển, đôi nam nữ quấn chặt lấy nhau tạo thành một cái bóng thật dài trên nền cát trắng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường bá chủ
Con đường bá chủ – Quyển 2
Con đường bá chủ – Quyển 3
Con đường bá chủ – Quyển 4
Con đường bá chủ – Quyển 5
Con đường bá chủ – Quyển 6
Con đường bá chủ – Quyển 7
Con đường bá chủ – Quyển 8
Con đường bá chủ – Quyển 9
Con đường bá chủ – Quyển 10
Con đường bá chủ – Quyển 11
Con đường bá chủ – Quyển 12
Con đường bá chủ – Quyển 13
Con đường bá chủ – Quyển 14 (Update Phần 240)
Con đường bá chủ – Quyển 15
Con đường bá chủ – Quyển 16 (Update Phần 79)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 5
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 10/08/2021 18:45 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân