Ánh sáng đồng cổ uy nghiêm bao phủ không gian, một lão già hình thể khô gầy, diện mục âm lãnh bị què hai chân cũng theo đó hiện ra trong tầm mắt.
“Ngươi… làm sao Siêu Thần Trung Kỳ có thể phát hiện bổn tọa?”
Không còn là giọng điệu quỷ dị ra vẻ bí hiểm như vừa rồi, thay vào đó là kinh sợ.
Mặc dù bản thân mình còn bị thương nặng, nhưng thực lực dù sao cũng là Hồn Siêu Thần Hậu Kỳ, hơn nữa khả năng ẩn nấp cực kỳ cao minh, ngay cả Siêu Thần Viên Mãn cũng khó lòng nhìn ra, thế mà bị một tên Siêu Thần Trung Kỳ phát hiện?
“Thì ra là kẻ tàn phế.” Lạc Nam lạnh lùng nói:
“Một Siêu Thần Hậu Kỳ như ngươi, lại tính kế hậu bối cấp đại năng, không thấy xấu hổ sao?”
“Tiểu tử miệng còn hôi sữa thì biết cái gì? Chết cho bổn tọa!” Lão già nổi cơn thịnh nộ, hai tay mãnh liệt kết ấn:
“Vong Trụ Luyện Hồn Trận!”
ẦM ẦM ẦM…
Theo động tác của hắn, Trận Văn tầng tầng lớp lớp bắn ra, vô số cột trụ quỷ dị bắt đầu di chuyển có quy luật, sắp xếp thành một toà đại trận.
Từ bên trong đó, hàng trăm vạn Vong Hồn cất tiếng thét gào, các loại Sát Hồn, Tà Hồn, Ma Hồn, Lệ Hồn điên cuồng oanh tạc.
Vong Trụ Luyện Hồn Trận bao vây Lạc Nam vào giữa trung tâm, hắn cảm giác được mỗi thanh Cột Trụ kia đều là Hồn Thần Bảo cao cấp, kết hợp với Vong Hồn tạo thành đại trận, có thể cưỡng ép luyện hóa Linh Hồn của Siêu Thần Hậu Kỳ một cách tươi sống, lợi hại vô cùng.
Nhưng đáng tiếc, Bất Hủ Thần Hồn của hắn đã tiến vào trạng thái Cực Hồn Cảnh, miễn nhiễm với trận pháp này.
Đồng thời Bất Hủ Thần Văn cuồn cuộn tiến ra, hình thành một lồng sáng bảo vệ Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm bên trong đó.
“Cảm giác thật dễ chịu.” Hai nữ kinh ngạc liếc nhau, nhận ra những Bất Hủ Thần Văn không những đang bảo vệ các nàng, mà còn đang chữa trị thương thế từ trong ra ngoài, từ thể xác đến linh hồn cho mình.
Từ bao giờ Bất Hủ Thần Văn trở nên lợi hại như vậy?
Khả năng trị thương của nó so với Bất Diệt Viêm, Niết Bàn Thần Hoả hay các loại Đạo Thuộc Tính còn mạnh hơn.
Nhìn bóng lưng của nam nhân sừng sững không chút tổn hại giữa chiêu thức hùng mạnh của địch, vậy mà còn không quên quan tâm đến các nàng, hai đôi mắt đẹp hiện lên từng tia ôn nhu.
“Làm sao có thể? Ngươi tại sao không nhận chút tổn hại nào? Ngươi rốt cuộc là ai?” Lão già rốt cuộc cảm thấy sợ hãi.
Chênh lệch thực lực phải lớn đến mức nào mới khiến đối thủ ung dung tự tại giữa sát chiêu của mình?
Đổi lại là Siêu Thần Trung Kỳ bình thường đã sớm bị Vong Trụ Luyện Hồn Trận luyện hóa sạch sẽ, rút thành thây khô rồi.
Lạc Nam không có thói quen nói nhảm với kẻ thù, đặc biệt còn là kẻ dám đánh trọng thương hồng nhan của hắn.
KENG!
Một tiếng kiếm ngân sắc bén, Kiếm Độ Càn Khôn… Lạc Nam đã lập tức xuất hiện trước mặt lão già.
“Khốn kiếp, Vong Quân Đại Hồn Chưởng!”
Lão già sắc mặt kịch biến, thân thể phiêu phù mà lên như bóng ma, một tay nâng lên, vô vàn Vong Hồn từ các cột trụ hội tụ vào lòng bàn tay của hắn.
“Những Vong Hồn này sẽ là thức ăn của bầy rồng, ngươi không được tiêu hao!”
Lạc Nam lạnh nhạt nói, Bá Chủ Thần Thế mở ra, phô thiên cái địa trấn áp.
PHỐC!
Lão già phun máu, bên trong Bá Chủ Thần Thế… cảm nhận được sự bất lực tột cùng.
“Cảm giác này… sao lại như vậy, lão phu không tin.” Lão như gặp chuyện gì đáng sợ, cất tiếng rống lên:
“Dư nghiệt của Bất Hủ Cổ Tộc!?”
Lạc Nam nhướn mày, lão già này hiểu biết vượt xa tưởng tượng của hắn.
Nên biết rằng Bá Chủ Thần Thế là trạng thái dung hợp của Bá Thế, Loạn Đạo Thần Thế và Hỗn Độn Thần Thế.
Trong đó chỉ có Bá Thế thuộc về Bất Hủ Cổ Tộc, hai loại Thế kia hoàn toàn không liên quan.
Vậy mà chỉ cần cảm nhận Bá Chủ Thần Thế, lão già có thể nhìn ra hắn có quan hệ với Bất Hủ Cổ Tộc, rốt cuộc ông ta có thân phận gì?
“Mặc kệ có thân phận gì, phu quân mau làm thịt lão!” Thần Huyền Huân lạnh lùng nói.
NGAO!
Thanh âm của nàng vừa dứt, một tôn Long Hồn đã từ thể nội Lạc Nam bay ra.
Long Hồn khổng lồ uy nghi, tỏa ra khí thế duy ngã độc tôn, cao cao tại thượng, long uy cái thế.
Bên trên Long Hồn còn có vô vàn Bất Hủ Thần Văn và Long Ngữ hòa quyện đan xen, mạnh đến mức khó lòng tưởng tượng.
“Ngươi không thể giết bổn tọa, sư phụ của ta sẽ.”
Lão già còn chưa kịp thét gào dứt câu, Long Hồn đã bá đạo xông thẳng vào cơ thể của lão.
Long trảo xé rách linh hồn của một vị Hồn Siêu Thần Hậu Kỳ như giấy vụn, sau đó thôn phệ vào miệng.
Nhập thể trở về, Long Hồn đã mang theo toàn bộ linh hồn của lão già truyền vào trong Hồn Đỉnh luyện hóa, giúp Lạc Nam đề thăng cảnh giới Hồn Tu lên một chút.
“Sư phụ sao…” Ánh mắt Lạc Nam lóe lên đầy nguy hiểm, từ linh hồn của lão già đọc sạch mọi ký ức.
Vài phút sau, hắn thì thầm trong miệng:
“Bất Hủ trọng thương – Thủ Mộ Nhân!?”
“Chàng vừa nói cái gì?” Thần Huyền Huân siết chặt nắm tay, ba chữ Thủ Mộ Nhân khiến nàng phản ứng khá lớn.
“Ta hiểu rồi.” Lạc Nam ôn nhu nói:
“Thủ Mộ Nhân… kẻ gây nên cái chết của nhạc phụ và nhạc mẫu, ta sẽ không tha cho hắn!”
“Phu quân.” Thần Huyền Huân thất thần.
Dựa vào ký ức thu được vừa rồi, Lạc Nam biết được rất nhiều thứ.
Vô số năm về trước, đã từng có một kẻ thành công đột phá Bất Hủ, tính cách ngông cuồng, không xem thiên hạ ra gì nên đã gây chiến với một thế lực Bất Hủ cổ xưa khác.
Kết quả kẻ này bị thế lực kia đánh cho sắp chết, Bất Hủ Thần Vật cũng gần vụn vỡ…
Tưởng chừng như không thể sống sót, Vạn Vũ Chi Chủ – Lãnh Tàn xuất hiện cầu tình, tha cho kẻ này một con đường sống.
Thế lực đó nể mặt Lãnh Tàn nên chấp nhận tha thứ, nhưng với điều kiện kẻ kia phải trở thành người canh mộ cho những Siêu Thần đã ngã xuống trong trận chiến.
Từ đó y được các cường giả gọi là Thủ Mộ Nhân.
Thương thế quá nặng, lại thêm Bất Hủ Thần Vật của mình vỡ tan, Thủ Mộ Nhân không còn tu vi Bất Hủ… nhưng lại được công nhận là nhân vật mạnh nhất bên dưới Bất Hủ.
Trong trận chiến huỷ diệt Bất Hủ Cổ Tộc, Thủ Mộ Nhân theo chân Lãnh Tàn tham dự.
Cũng chính Thủ Mộ Nhân đã chiến với phụ thân của Thần Huyền Huân – Thần Thương Khung trong trận chiến kinh thiên đó, dẫn đến cái chết của Thần Thương Khung và thê tử.
Điều này đồng nghĩa, Thủ Mộ Nhân là hung thủ hãm hại phụ mẫu của Thần Huyền Huân, cũng là nhạc phụ và nhạc mẫu của Lạc Nam.
Còn lão già vừa rồi có danh xưng Vong Linh Thần Lão, là Tam Đệ Tử do Thủ Mộ Nhân bồi dưỡng.
Vong Linh Thần Lão từng có tu vi Hồn Siêu Thần Viên Mãn, nhưng vì tham lam ngấp nghé các vong hồn tại Siêu Thần Mộ Địa do Thủ Mộ Nhân canh giữ, lén lút luyện hóa chúng nó để gia tăng thực lực.
Sau khi biết chuyện, Thủ Mộ Nhân lên cơn tức giận, phế đi hai chân của Vong Linh Thần Lão, đánh cho trọng thương, tu vi rơi rụng, trục xuất ra khỏi mộ địa.
Vong Linh Thần Lão thân mang trọng thương, tu vi chỉ miễn cưỡng bảo trụ ở Hồn Siêu Thần Sơ Kỳ, thế là nghĩ ra cách lập nên một di tích như cái bẫy, dụ dỗ con mồi dưới Siêu Thần tự động tìm đến để y thôn phệ linh hồn, dần dần hồi phục.
Qua nhiều năm, đã có rất nhiều đại năng bị di tích hấp dẫn mà truyền tống đến, kết quả đều trở thành chất dinh dưỡng cho Vong Linh Thần Lão luyện hóa, hấp thu.
Mãi đến khi Vong Linh Thần Lão khôi phục trở về Hồn Siêu Thần Hậu Kỳ thì Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm tiến nhập.
Kết quả hai nàng lại là hồng nhan của Lạc Nam.
Chọc giận tên sát tinh này, Vong Linh Thần Lão xem như xui xẻo, chết thảm cũng là điều dễ hiểu.
Lạc Nam cũng đã hiểu ra vì sao vừa rồi Vong Linh Thần Lão nhạy bén phát hiện mình có liên quan đến Bất Hủ Cổ Tộc.
Bởi vì lão già này là đệ tử của Thủ Mộ Nhân, kẻ từng đích thân tham gia trận đại chiến trong quá khứ.
Trong quá trình dạy dỗ đệ tử, Thủ Mộ Nhân có chiếu lại trận đại chiến năm xưa cho bọn chúng quan sát.
Mà Lạc Nam nhờ vào ký ức của Vong Linh Thần Lão biết hết tất cả những chuyện này, nội tâm của hắn đã hạ quyết định.
“Kể từ hôm nay, Thủ Mộ Nhân sẽ không còn là đệ nhất bên dưới Bất Hủ.” Lạc Nam lạnh lùng nói:
“Ta sẽ đến Mộ Địa lấy đầu lão, đoạt lấy danh xưng này!”
“Chàng đừng nóng vội, Thủ Mộ Nhân chẳng khác nào chó săn của Lãnh Tàn.” Thần Huyền Huân vội vàng khuyên:
“Nếu kẻ đó đánh hơi được, chúng ta sẽ rất mệt.”
“Nàng đừng lo! Ta sẽ chờ cơ hội.” Lạc Nam hồi đáp.
Thu hồi Nguyệt Hồng Kiếm và Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ, hắn lại cầm lấy Thế Giới Bản Nguyên có hình dạng vong hồn cốt lâu, tỏa ra khí tức âm u, lạnh lẽo nắm ở trong tay.
“Đây là bản nguyên của Vong Giới, thế giới này có năng lực gia tăng sức mạnh cho những người tu luyện Linh Hồn, đặc biệt là Vong Linh Hệ.” Lạc Nam quay đầu nhìn lấy hai nữ cười nói:
“Các nàng có hứng thú không”
Vong Giới là thế giới của Vong Linh Thần Lão, cũng nhờ nó mà lão ta mới bồi dưỡng ra được đội quân Vong Linh hùng hậu như thế.
Sau khi lão ngã xuống, Vong Trụ Luyện Hồn Trận cũng đã ngừng hoạt động, tất cả Vong Linh đều sợ hãi trốn vào trong cột đá.
Những Vong Linh này hầu hết đều là do Vong Linh Thần Lão nuôi dưỡng khi còn là ái đồ của Thủ Mộ Nhân, chiến lực rất mạnh, hầu hết đều là Hồn Thần Đạo cao cấp, số lượng nhiều hơn, tu vi trung bình còn vượt xa đám Hỗn Độn Long Linh của Lạc Nam.
Bằng không với chiến lực thần đạo đỉnh phong của Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm, cũng không đến mức bị chúng nó dồn vào hiểm cảnh như vậy…
Về phần những cột đá kia đều là do Vong Thần Trụ phân tách mà thành, khi hợp nhất chính là Siêu Thần Bảo Thượng Phẩm, phân tách ra thành một vạn lẻ tám thanh cột trụ riêng biệt, có tác dụng bồi dưỡng, phục hồi Vong Linh ẩn mình trong đó.
Hai nữ bước đến, Thần Hiên Hiên buồn bực nói: “Chúng ta đâu phù hợp với thứ như Vong Giới chứ.”
“Huống hồ lần này ngươi cứu chúng ta, những thứ này đều nên thuộc về ngươi mới đúng.” Linh Vũ Mộng Âm gật đầu tán thành.
Lạc Nam hơi xấu hổ, quả thật hắn khá thèm thuồng Vong Thần Trụ và đám Vong Hồn.
“Nếu đã như thế, ta không khách khí.” Hắn thoải mái nói, đem tay hai nữ nắm chặt:
“Hôm nay ta thu được những thứ này, nhất định sẽ hoàn trả các nàng Thế Giới Bản Nguyên phù hợp nhất.”
“Ừm.” Hai nữ nhìn nhau nở nụ cười, có được câu này của hắn, lần này thấy thế nào cũng không lỗ vốn.
Lạc Nam thu hồi Vong Giới Bản Nguyên… đồ chơi này Hồn Tu đều có thể dùng đến, mà hậu cung lại không thiếu Hồn Tu, cho Thuỷ Triều Tịch, Ngân Trinh hay Trì Du Điệp cũng được.
Có được Vong Giới, các nàng có thể chuyển hướng sang chơi hệ Vong Linh, chuyện này rất dễ dàng.
Hắn phất tay, Bá Đạo Quy Tắc tiến vào trong từng chiếc cột trụ, phong tỏa vô số Vong Hồn kia.
“Ăn thỏa thích đi, đừng phụ ta kỳ vọng.” Lạc Nam thản nhiên nói.
RỐNG!
Chỉ chờ có như vậy, hàng vạn Hỗn Độn Long Linh từ dưới cái bóng của hắn hóa thành bóng tối gào thét mà ra, hung tàn lao vào trong đám cột trụ kia.
Thanh âm gào thét thảm thiết thê lương từ các Vong Hồn vang lên, chúng nó trở thành chất dinh dưỡng cho Hỗn Độn Long Linh hấp thụ.
“Hy vọng Long Linh Quân của ta sớm ngày trở thành đội quân Siêu Thần.” Lạc Nam dã tâm nói.
Vong Linh hay Ma Linh đều là một phần chiến lực của hắn, liên kết linh hồn với hắn… thế nên chỉ cần tu vi Lạc Nam tăng lên, chúng nó không bị giới hạn về mặt cảnh giới, chẳng cần Bản Nguyên Thế Giới vẫn có thể trở thành Hồn Siêu Thần.
Dù sao thì chúng nó không phải vật sống thật thụ, mà là một loại thủ đoạn của Lạc Nam mà thôi.
“Chu Nhiên, ngươi cũng ăn hồn đi!” Lạc Nam nói.
“Tuân mệnh chủ nhân.” Ma Linh Chu Nhiên thả người bay vào một cột trụ.
Khi còn sống nàng chưa thể thành Siêu Thần, nhưng sau khi chết lại có cơ hội đột phá.
Lạc Nam cắt đầu ngón tay, những giọt máu bay vào các cột trụ, tiến hành nhận chủ.
“Hợp!”
Hắn quát lên một tiếng.
ẦM ẦM ẦM…
Một vạn lẻ tám thanh cột trụ điên cuồng di chuyển, lao thẳng vào nhau, bắt đầu dung hợp.
Rất nhanh, chúng nó đã biến thành một chiếc cột duy nhất, to lớn đến mức xuyên thủng di tích, tỏa ra khí tức vong linh cường đại.
Vong Hồn Trụ – Siêu Thần Bảo Thượng Phẩm.
Lạc Nam cười đắc ý, đem Vong Hồn Trụ ném vào trong cái bóng của mình, dùng làm chỗ nuôi dưỡng Ma Linh.
Đây là một thu hoạch không nhỏ đối với hắn, Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm thật sự là phúc tinh.
Chỉ tiếc là con hàng Vong Linh Thần Lão không còn tài sản gì quý giá hơn, hầu hết tài nguyên và Nguyên Thạch cướp được đều dồn hết vào việc phục hồi tu vi và chữa trị thương thế do Thủ Mộ Nhân gây ra rồi.
Về phần những thứ như Công Pháp, Vũ Kỹ, Thân Pháp hay Vong Trụ Luyện Hồn Trận đều ẩn chứa trong linh hồn, tất cả đã nằm gọn trong đầu Lạc Nam.
“Chúng ta đi!”
Lạc Nam ôm eo hai nữ.
Dịch Chuyển Tức Thời kích hoạt, ba người đã xuất hiện bên ngoài di tích.
Nếu là kẻ tham lam và ngoan độc, có thể tiếp tục lợi dụng di tích này chờ đợi con mồi tìm đến như cách Vong Linh Thần Lão đã làm, từ đó thu hoạch lợi ích.
Thậm chí có thể bẫy cả Siêu Thần sa đầu vào lưới.
Đáng tiếc, Lạc Nam không phải loại người như vậy, hắn thả hai nàng ra, trong tay tụ lực.
Bá Lực Chưởng oanh tạc, huỷ diệt toàn bộ di tích và trận văn xung quanh, nhấn chìm nó thành hư vô.
Dù sau này có người tập hợp được bản đồ cũng là hành vi vô nghĩa, không còn Truyền Tống Trận hiện ra đưa họ vào trong bẫy.
“Thật hào hiệp nha, đúng là đại anh hùng đấy!” Thần Hiên Hiên nhoẻn miệng cười trêu chọc, chỉ là trong giọng nói không giấu được vẻ tự hào của nàng.
“Chúng ta thật ngốc, xém chút đã bị hại thảm.” Linh Vũ Mộng Âm tự giễu nói.
“Lão già đó đã từng là Hồn Siêu Thần Viên Mãn, đồ đệ của nhân vật được xưng là mạnh nhất bên dưới Bất Hủ.” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Hai nàng chỉ là đại năng, bị hắn lừa cũng chẳng có gì phải mặc cảm.”
“Cái gì?” Hai nữ thay đổi sắc mặt, lo lắng siết chặt tay hắn:
“Ngươi diệt một kẻ như vậy, có bị trả thù hay không?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 222 |
Ngày cập nhật | 10/06/2025 15:39 (GMT+7) |