Lạc Nam khí định thần nhàn, miệng còn vi vu huýt sáo thành điệu nhạc, bước đi vô cùng ung dung thong thả.
Mấy nữ nhân đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự quái lạ.
Trạng thái của nam nhân lúc này thật sự rất khó để mô tả.
Không có dị tượng ngút ngàn, không có đất trời chuyển động, càng không có lay chuyển càn khôn.
Mọi thứ bình thường đến mức không thể bình thường hơn được, Lạc Nam giống như một vị công tử chốn phàm trần, phong lưu tuấn tú, lại không mang đến cảm giác sát thương nào.
Càng bình thường lại càng bất thường…
Thần Huyền Huân hơi sửng sốt, trong lòng dâng lên cảm giác như đang trở về thật nhiều năm về trước, ngày nàng phát hiện người thiếu niên bình phàm ở tinh cầu màu xanh bé nhỏ đang nỗ lực học hành rèn luyện kia.
“Đây chẳng lẽ là phản phác quy chân.” Nàng hít sâu một hơi.
“Tiểu Tiểu đến từ bao giờ?” Lạc Nam ôn hòa cười hỏi.
Thanh âm nhẹ nhàng như gió xuân, ấm áp như ánh bình minh khiến lòng người dễ chịu.
“Phu quân thật kỳ lạ…” Tiểu Tiểu lẩm bẩm nói:
“Vì sao càng vô hại như thế, càng cảm thấy chàng đã khủng bố hơn rất nhiều?”
“Dù mạnh đến đâu cũng là lão công của các nàng.” Lạc Nam trêu chọc.
Hương Trà nhịn không được, thánh thót quát lên:
“Xú tiểu tử, ngươi mạnh đến mức nào rồi? Thu hoạch được gì?”
“Haha, chờ đến chiến đấu sẽ thể hiện cho các nàng thưởng thức.” Lạc Nam cười tủm tỉm lặp lại lời của Hương Trà trước đó, lại bồi thêm một câu:
“Bí mật làm nên sự hấp dẫn của nam nhân mà.”
Vân Tiêu cùng Hương Trà liếc mắt nhìn nhau, như đạt thành ăn ý.
“Nguyệt Ảnh Trảm!”
Vân Tiêu trực tiếp vung đao, hàng vạn hư ảnh tử nguyệt xoay tròn dữ dội…
Đao Thế mênh mông như biển, mang theo Vô Thượng Quy Tắc trảm thẳng về phía Lạc Nam, từng ánh trăng tím phong tỏa mọi lối thoát của hắn.
Hương Trà đồng dạng xuất thủ, hư ảnh Đạo Thụ khổng lồ hiện ra sau lưng nàng, mỗi cành cây của Đạo Thụ lại hóa thành một cánh tay, với hàng vạn cánh tay, mỗi cánh tay lại được khảm theo từng đạo Phù Văn mạnh mẽ và ẩn chứa Quyền Vực ngưng tụ, phô thiên cái địa cuồng đấm.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Đất trời run rẩy, hai nữ cường nhân quyết tâm ép Lạc Nam phải lộ bài.
“Thật cố chấp.” Lạc Nam vừa bực mình vừa buồn cười:
“Đã quyết tâm như vậy, cho xem chút thủ đoạn nhỏ!”
Hắn nâng một tay lên không trung, lòng bàn tay xoè ra.
Khoảnh khắc đó, ánh mặt trời bị che phủ bởi từng cái bóng khổng lồ, càn khôn rung chuyển, Chân Giới sợ hãi đến mức run rẩy vì gánh phải áp lực kinh hoàng.
“Đây là…” Mắt đẹp của chúng nữ trừng lớn, mà vô số sinh linh của Chân Giới cũng hãi hùng khiếp vía, tất cả đều bị đè nằm rạp xuống mặt đất.
Chẳng biết từ bao giờ, bầu trời của Chân Giới bị từng cái thế giới khổng lồ chiếm cứ.
Không phải hư ảnh do công pháp hay vũ kỹ tạo ra, không phải tiểu thế giới cấp thấp, càng không phải các hành tinh bình thường, mà là thế giới to lớn, có thuộc tính, có đất trời, có quy tắc, có hệ sinh thái hoàn chỉnh.
Đếm sơ qua, một tay Lạc Nam xoè ra, 1000 thế giới xuất hiện.
Chúng nó to đến mức tràn ra khỏi phạm vi Chân Giới, tiến vào hỗn độn trên cao.
Nhưng mọi thứ chưa dừng lại ở đó…
Chỉ thấy bên trên từng thế giới, vô vàn Bất Hủ Thần Văn hiện lên, tỏa ra ánh sáng màu đồng cổ nuốt chửng cả ánh sáng mặt trời, chiếu rọi khắp Chân Giới.
1000 thế giới được bao phủ bởi Bất Hủ Thần Văn chằng chịt không có kẻ hở, đây là cảnh tượng hoang đường đến mức nào?
“Ném!”
Lạc Nam cười tà, vung tay ném ra.
Mỗi một động tác ném của hắn, một phương thế giới mang theo Bất Hủ Thần Văn như đạn pháo bao vọt.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Không gian sụp đổ, thiên địa nổ tung, từng viên thế giới ẩn chứa sức mạnh khổng lồ, lại thêm Bất Hủ Thần Văn khiến chúng nó gần như không thể huỷ diệt ầm ầm nghiền nát tất cả chướng ngại vật.
Hư ảnh vạn nguyệt sụp đổ, đao khí của Vân Tiêu tan thành, mà những cánh tay của Đạo Thụ đang tung quyền cũng bị biển thế giới nghiền cho băng liệt.
Hàng chục thế giới bay đến chấn nát Đạo Thụ thành hư vô.
“Làm sao có thể…”
Dù với kiến thức rộng rãi của Thần Huyền Huân cũng phải thốt lên một câu như vậy.
“Trở về!” Lạc Nam vẩy tay, ngàn phương thế giới cấp tốc thu nhỏ lại tối đa bay ngược trở về, như 1000 viên bi tròn vo ngoan ngoãn xoay tròn trong lòng bàn tay của hắn.
Hắn như chúa tể làm chủ các phương thế giới, cả vũ trụ đều bị thâu tóm trong lòng bàn tay.
Càng đáng sợ hơn chính là, khi các thế giới kia teo nhỏ lại, chúng nữ lại cảm nhận được sự dồn nén đến cực điểm ẩn chứa bên trong, khiến uy lực của chúng chỉ tăng lên chứ không bị yếu đi, một khi bạo tạc chắc chắn chính là huỷ thiên diệt địa.
Nguyên lý vận hành của các thế giới này khá giống với Vực Thần Đạo Kinh vậy, càng dồn nén thì càng dữ dội.
“Rốt cuộc là thế nào… hàng nghìn thế giới kia là sao?” Thần Huyền Huân nhịn không được trở về trong đan điền hắn quan sát.
Cảnh tượng chứng kiến được khiến nàng kinh hãi.
Vũ trụ trong cơ thể hắn lúc này so với trước đây đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.
To hơn gấp mười lần, có hố đen, có thiên hà, có sao băng, có thiên thạch, có mặt trăng, có mặt trời, có các phương thế giới… và có cả các tiểu vũ trụ.
Đây không còn là vũ trụ của hóa Vũ Bá Thần Thể nữa, đây giống như đem hỗn độn thu nhỏ kéo vào trong cơ thể.
“Vũ trụ của phu quân đã thăng cấp, giờ đây nó là một tiểu hỗn độn.” Thần Huyền Huân hít thở không thông:
“Đây là sự biến chuyển, lột xác của hóa Vũ Bá Thần Thể sao?”
Lạc Nam thu tay, 1000 thế giới trở về trong tiểu hỗn độn, huyền phù lơ lửng ở các nơi.
Thần Huyền Huân quan sát, phát hiện mười lăm vạn hành tinh của hắn đã mất, thay vào đó là 3000 thế giới, vừa rồi đánh với Vân Tiêu và Hương Trà hắn còn chưa tung toàn lực, chỉ điều động một phần ba khả năng.
Rõ ràng mười lăm vạn hành tinh đã phải dung hợp với nhau, biến thành các thế giới để có thể thích ứng với tiểu hỗn độn trong cơ thể.
Mười lăm vạn hành tinh đổi lại 3000 phương thế giới, vậy mỗi thế giới tương ứng với 50 hành tinh.
Dựa vào kích thước, khí tức, sức mạnh của chúng nó đang tỏa ra… Thần Huyền Huân dám khẳng định một thế giới hiện tại mạnh hơn 100 hành tinh ngày trước cộng lại.
Điều này đồng nghĩa chỉ riêng hóa Vũ Bá Thần Thể, thực lực của Lạc Nam đã mạnh hơn gấp đôi.
Chưa kể khả năng đáng sợ vừa rồi, triệu hoán thế giới ra ngoài chiến đấu, ném thế giới như ném đạn, còn cả Bất Hủ Thần Văn dung hợp cùng với thế giới.
Rốt cuộc là phải cần đến bao nhiêu Bất Hủ Thần Văn mới đủ bao trùm cả 3000 phương thế giới vậy?
Nếu hứng trọn một thế giới ném vào, Siêu Thần cũng không dễ chịu, chưa nói đến hàng nghìn thế giới cùng lúc nghiền ép.
Phu quân của nàng là muốn nghịch thiên.
Tim đập thình thịch, nàng thử tiến vào một trong 3000 thế giới dụng tâm cảm ứng.
Thần Huyền Huân thở phào nhẹ nhõm, cũng may chúng nó còn kém rất xa những đại thế giới như Nguyên Giới, Linh Giới ở hỗn độn, nếu không thì thật sự quá hoang đường.
“Với chất lượng quy tắc và nguyên khí ở các thế giới này, đủ để hàng tỷ sinh linh tồn tại, tu luyện từ phàm nhân đến Đạo Cảnh.” Kim Thần Nhi cũng hiện ra đánh giá:
“3000 Thế giới kết hợp sẽ rất là… quái vật.”
“Nếu Tiểu Nam tiếp tục bồi dưỡng những thế giới này, vậy trong tương lai…” Thần Huyền Huân hé môi.
“Ngươi vẫn chưa nhận ra dụng ý của hắn à?” Kim Thần Nhi nghiêm nghị nói:
“Trong lúc dung hợp 15 vạn hành tinh tạo thành thế giới, số lượng thế giới được tạo ra có thể tự quyết định, mức độ mạnh yếu cũng sẽ vì vậy mà khác nhau, tại sao hắn lại cố tình chọn con số 3000 hay vì 5000 hay 1000?”
“Không thể nào.” Thần Huyền Huân kinh hô:
“Chàng muốn cơ thể mình giống với hỗn độn thật sao?”
“Không sai, hắn có dã tâm cực lớn, đặt mục tiêu biến 3000 phương thế giới này trở thành những đại thế giới sánh ngang Nguyên Giới, Chân Giới, Hành Giới, Thần Giới, Quỷ Giới… mỗi thế giới đều có bản nguyên thuộc về chúng nó.” Kim Thần Nhi dù là Bất Hủ Thần Vật cũng phải khiếp sợ trước viễn cảnh như thế:
“Không biết có thể thành công hay không, bởi vì dù là Bất Hủ Thần cũng không thể sáng tạo ra hỗn độn.”
“Tại sao phu quân đem Bất Hủ Thần Văn khảm được cho từng ấy thế giới?” Thần Huyền Huân hỏi.
“Bởi vì chàng đã dung hợp hóa Vũ Bá Thần Thể cùng Vạn Cổ Bất Hủ Thân thành một, sau đó thăng cấp chúng nó.” Hồn Nguyệt Ánh ở bên cạnh nở nụ cười:
“Hiện tại mỗi một thế giới trong cơ thể chàng đều tích trữ lượng Bất Hủ Thần Văn của riêng chúng nó, quy tắc của chúng nó cho phép tự sản sinh Bất Hủ Thần Văn, đương nhiên với điều kiện phải có đủ Nguyên Khí cung cấp.”
Thần Huyền Huân cười khổ, Lạc Nam quá điên cuồng… chẳng trách từng núi Nguyên Thạch Siêu Phẩm thoáng cái đã bị kén nhộng cuốn trôi.
Để tạo ra 3000 phương thế giới và số lượng Bất Hủ Thần Văn kinh khủng này, rõ ràng đã tốn hao lực lượng không hề nhỏ.
Dù là Bất Hủ Công Chúa như nàng, năm xưa cũng chưa từng được gia tộc ưu ái ban thưởng nhiều Nguyên Thạch Siêu Phẩm đến như thế.
Chỉ là… sự dung hợp và tiến hóa của hai loại thể chất vẫn chưa phải là tất cả mọi thứ.
Thần Huyền Huân có thể cảm giác, Bất Hủ Thần Huyết, Bất Hủ Bá Cốt, Bất Hủ Thần Hồn của phu quân giờ đây đã ưu tú hơn cả Bất Hủ Công Chúa hàng thật giá thật như mình… đây chắc hẳn cũng là nguyên nhân các thế giới của hắn có được quy tắc tự tạo Bất Hủ Thần Văn.
Long Lực Đỉnh trở nên to lớn, kích thước của nó vượt qua các đỉnh còn lại… ẩn chứa một cổ Long Uy mà dù là những Long Tộc hàng đầu tại Chung Cực cũng phải kinh sợ.
Đừng quên ngoại trừ thể chất, Hồng Mông Thần Lực còn có thể cải tiến cả huyết mạch.
Tổ Long hay Hỗn Độn Long… đã quá lỗi thời rồi.
Nhưng đây vẫn chỉ mới là những gì nàng quan sát được, những năng lực tiềm tàng bên trong… phải chờ Lạc Nam từng bước xuất động.
Mà chiến lực thật sự của hắn, e rằng ngay cả hắn cũng không biết đang ở mức độ nào.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-17/
Ở bên ngoài, Chân Giới Chi Linh khóc lóc uỷ khuất nói:
“Đại nhân, người xuống tay quá nặng, ta vừa mới hồi phục được một chút đã lại tổn thất nặng nề.”
3000 thế giới của Lạc Nam nghiền nát càn khôn, làm Chân Giới vừa thăng cấp thành Siêu Thần Giới cũng gánh không nổi, quả thật thiên địa sụp đổ, không gian phá toái, vô cùng thê thảm.
“Là vì Giới Chủ của ngươi đánh ta trước, sao lại bắt đền ta?” Lạc Nam trêu chọc, đưa tay véo cái gò má mũm mĩm của Chân Giới Chi Linh.
Mặc dù nói vậy, hắn vẫn nhẹ nhàng phất tay.
Ngay lập tức, từng luồng Bất Hủ Thần Văn mênh mông như biển tiến ra, khảm vào trên thiên địa Chân Giới.
Trong ánh mắt hiếu kỳ của chúng nữ, các Bất Hủ Thần Văn này tự chuyển động, lực lượng bao trùm, không gian sụp đổ nhanh chóng phục hồi, những sinh mệnh vô tình bị thương được chữa trị hoàn hảo, mọi thứ đều trở về nguyên vẹn, thậm chí còn hoàn hảo hơn trước khi hư hỏng.
“Cái này… Bất Hủ Thần Văn của chàng từ bao giờ có tác dụng trị liệu vậy? Hơn nữa còn chữa trị cho cả thế giới.” Tiểu Tiểu tròn mắt nhìn.
“Vẫn còn rất nhiều điều các nàng chưa biết.” Lạc Nam ra vẻ thần bí.
“Đáng ghét.” Hắn càng như vậy, Hương Trà càng muốn đem hắn đè xuống lột ra trần trụi, xem thử tên này còn ẩn giấu cái gì.
“Chủ nhân, đã làm theo như ngài phân phó.”
Lúc này, Ma Linh Dương Thiên Hào, Thạch Khung các loại bước đến bẩm báo.
Chỉ thấy Dương Thiên Hào mang theo tài sản của Độn Bảo Thương Hội ở Chung Cực Giới, tất cả thành viên từ hộ pháp đến trưởng lão đều đã bị khống chế…
Thạch Khung và Tinh Lãnh cũng đem thủ cấp của gia tộc Huyễn Đồng Yêu Thần đến phụng mệnh.
Huyễn Giới hiện tại đã do Lạc Nam toàn quyền định đoạt.
“Các ngươi làm rất tốt.” Lạc Nam kiểm tra một phen tài sản, quả nhiên nhìn thấy số lượng nhánh cây Luân Hồi, Ngô Đồng, Bàn Đào Quả các loại của mình vẫn còn nguyên vẹn.
Đau lòng lượng Nguyên Thạch Siêu Phẩm đã dùng cạn trước đó, thì nay Độn Bảo Thương Hội lại cung cấp cho hắn hơn một vạn mỏ cùng với không ít tài nguyên.
“Không tệ.” Lạc Nam hài lòng phất tay nói:
“Trong thời gian tới, Hương Trà sẽ đi cùng với ta, giao cho Dương Thiên Hào, Thạch Khung và Tinh Lãnh cùng với thuộc hạ dưới trướng tọa trấn Chân Giới, dùng tài nguyên giúp Chân Giới phát triển.”
Hắn đem Bàn Đào Quả, Tre Cổ Việt và một lượng tài nguyên giao cho bọn chúng.
“Tuân mệnh chủ nhân.” Ba tên Ma Linh lĩnh mệnh.
“Xem như ngươi thức thời.” Hương Trà ngạo kiều khoanh tay trước ngực, khóe môi cong lên cho thấy nội tâm vui vẻ của nàng.
“Đa tạ đại nhân.” Chân Giới Chi Linh vui mừng hớn hở, không nghĩ đến nam nhân của Giới Chủ hào phóng như vậy, người được Uẩn Linh Đạo Trà nhìn trúng quả nhiên không tầm thường.
Có ba vị Ma Linh Siêu Thần cao cấp trấn thủ và lượng tài nguyên phong phú bù vào, Chân Giới nhất định sẽ phát triển vượt bậc.
Lạc Nam nhếch miệng, với thực lực hiện tại của hắn, không cần ba tên Ma Linh này theo trợ chiến nữa.
Mặc dù tu vi vẫn còn, nhưng chiến lực của Ma Linh vô pháp sánh bằng khi còn sống, giữ lại cũng chẳng giúp gì quá nhiều.
So với để Hương Trà ở lại Chân Giới, mang nàng theo để ba tên này ở đây hợp lý hơn nhiều…
Về phần Thi Cơ, Ma Linh Chu Nhiên cùng Lam Điệp, tạm thời giữ lại bên người, dự định sẽ để ba nữ này phát triển Sinh Tử Giới.
Nhìn sang Tiểu Tiểu, đưa tay vuốt tóc:
“Kế tiếp, chúng ta sẽ lấy lại thứ thuộc về nàng.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-17/
Huyết Dị Yêu Hoàng mở ra hỗn độn thông đạo mang theo Lạc Nam, Hương Trà, Vân Tiêu và Tiểu Tiểu rời khỏi Chân Giới.
Ngồi trên lưng Huyết Dị Yêu Hoàng, Lạc Nam nghe Thần Huyền Huân từ đan điền truyền âm:
“Chàng dung hợp hai loại thể chất phòng ngự mạnh nhất và tấn công mạnh nhất thành một và cải tiến, vậy dự định đặt tên thể chất mới này là gì?”
Lạc Nam nhất thời há hốc mồm.
Hắn vẫn chưa nghĩ ra.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 222 |
Ngày cập nhật | 10/06/2025 15:39 (GMT+7) |