Lạc Nam đi tìm Bùi Linh Hi, thấy nàng trốn ở trong động phủ không chịu ra ngoài.
Hắn nhếch miệng cười một tiếng, Dịch Chuyển Không Gian tiến vào, bắt gặp Bùi Linh Hi đang quấn chăn tròn tròn như con sâu nhỏ.
“Thế nào? Đường đường đệ nhất mỹ nhân Đạo Địa, đệ nhất yêu nghiệt Đạo Địa lại thẹn thùng xấu hổ?” Lạc Nam ngồi bên cạnh trêu nàng.
“Ngươi mới là đệ nhất yêu nghiệt.” Bùi Linh Hi trừng mắt nhìn hắn:
“Sao không nói trước gì cả?”
“Nói trước thì còn gì là bất ngờ?” Lạc Nam nháy mắt:
“Đôi ta lưỡng tình tương duyệt, chuyện ta muốn làm phần lớn đều đã làm xong, sao có thể bỏ qua cơ hội mang nàng về nhà?”
“Ta nghĩ ngươi sẽ tập trung đề thăng thực lực cho trận chiến nên không đến làm phiền ngươi.” Bùi Linh Hi nhẹ giọng nói, thanh âm tràn ngập cảm động.
Trước sự kiện quan trọng như vậy, hắn vẫn nhớ đến nàng, nói không động tình thì là giả.
“Cưới mỹ nhân quan trọng hơn.” Lạc Nam sảng khoái nói:
“Ai cũng biết ta yêu mỹ nhân hơn yêu giang sơn, nếu không vì mỹ nhân, giang sơn này ta sẽ không tranh giành.”
Lời này của hắn là thật, nếu không vì các nàng thuộc về Nguyên Giới… hắn cũng chẳng cần chọn thế giới bản nguyên của nơi đây.
Hai người tâm sự, chẳng biết từ bao giờ Bùi Linh Hi đã bị kéo ra khỏi chăn, bị hắn ôm ở trong lòng.
“Làm nữ nhân của chàng cũng rất áp lực, lúc nào cũng lo lắng sẽ bị bỏ lại phía sau, bởi vì chàng tiến bộ quá nhanh.” Nàng nhẹ giọng nói:
“Khi đó khó tránh khỏi cảm thấy mình không xứng.”
“Ngốc, ta luôn dừng lại chờ đợi các nàng, hoặc cố gắng giúp các nàng bước cùng ta.” Lạc Nam nắm chặt bàn tay yêu kiều của nàng hôn xuống:
“Bước một mình sẽ rất cô đơn, ta ghét điều đó.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-17/
Tại sơn cốc vắng vẻ có suối nhỏ uốn quanh, phi cầm tẩu thú thi nhau bay lượn, hoa thơm cỏ lạ khắp nơi.
Bạch y thướt tha, tóc đen như thác, dung nhan như họa, dịu dàng đoan trang, khí chất tựa khói sương làm lòng người mơ màng.
Nàng đưa mắt nhìn cầu vòng trên ngọn thác, cảm nhận nam tử từ phía sau đến gần, nội tâm có vẻ khẩn trương, lại thanh lãnh cất giọng:
“Không biết Minh Chủ gọi thiếp thân đến là vì chuyện gì?”
“Hồng Nhan, chúc mừng nàng tiến vào Thần Đạo Hậu Kỳ.” Lạc Nam ôn hòa nói.
Thi Hồng Nhan xoay người, tay áo bồng bềnh, ánh mắt phức tạp nhìn thân ảnh nam nhân tà mị nhưng không thiếu phần uy vũ ở đối diện.
“Thần Đạo Hậu Kỳ ở trước mặt Minh Chủ không đáng giá nhắc đến.” Thi Hồng Nhan bình thản.
“Chúng ta nhận thức cũng đã lâu, nàng biết ta chưa từng ỷ vào thân phận, sao lại cứ mở miệng ngậm miệng gọi Minh Chủ?” Lạc Nam lắc đầu.
Thi Hồng Nhan cắn cắn môi, chủ yếu vì những lần trước đều có họa Thuỷ làm chỗ dựa cho ta, lần này lại đơn độc gặp nhau, khó tránh khỏi không được tự nhiên.
Bản thân nàng có thể thanh lãnh, như thiên sơn tuyết liên với hầu hết mọi người, nhưng đứng trước người nam nhân tuyệt diễm đến chói mắt này, nàng lại như hòa vào khói lửa chốn nhân gian.
Nàng nợ hắn rất nhiều ân tình, từ Nhập Phàm Hồi đến Siêu Nhiên Sơn Cốc… nếu không có sự trợ giúp của hắn, nàng rất khó đạt đến Thần Đạo Hậu Kỳ ở hiện tại.
Trong trận chiến với đại quân hỗn độn, cũng nhờ vào sự tiến bộ của nàng và họa Thuỷ mà Tam Đạo Môn mới có thể trụ được.
“Tiểu Nam.”
Hít sâu một hơi, nàng gọi tên hắn.
“Như vậy rất tốt.” Lạc Nam hài lòng, bước lại một tảng đá to phẳng ngồi xuống, hướng nàng ra hiệu:
“Phong cảnh nơi này hữu tình, có giai nhân làm bạn thưởng trà, còn gì tuyệt vời hơn?”
Nghe thấy hắn nói như vậy, khóe môi của nàng hơi nhếch, chậm rãi ngồi ở phía đối diện, ưu nhã đun nước pha trà.
“Lần này gặp nàng, chỉ muốn nói rằng nàng không nợ nần gì ta cả.” Lạc Nam nhấp một ngụm trà, chân thành nói:
“Nàng vì Tiểu Tiểu chiến đấu với Giới Điện, Tam Đạo Môn cũng thế…”
“Nếu có nợ, người phải nợ chính là ta, ta nợ tất cả mọi người một ân tình.”
Mặc dù trước đó không nói, nhưng việc toàn thể cường giả, đại năng Nguyên Giới hợp lực với Hậu Cung tiêu diệt Giới Điện vẫn khiến Lạc Nam trân trọng.
Đã nắm rõ tình hình trận chiến Giới Điện, hắn biết có rất nhiều yếu tố ở trong đó.
Thực lực ngoài ý muốn của Hương Trà và Lâm Tích, Giới Điện Đại Trưởng Lão bị lòng tham chi phối, Vân Tiêu cưỡng ép xuất quan… và quan trọng nhất là sự đoàn kết của toàn bộ cường giả Nguyên Giới.
Nếu như Nguyên Giới nội bộ mâu thuẫn, hậu quả khó mà lường được, cái giá Vân Tiêu phải trả sẽ càng lớn hơn.
Nghe xong lời của hắn, trong lòng Thi Hồng Nhan dâng lên sự khâm phục, hiếm có một nhân vật ở chỗ cao có thể nhìn nhận thấu triệt như thế, ghi nhận công lao của tất cả thành viên dưới trướng dù chẳng ai kể lể hay đòi trả công.
Chẳng trách những người đi theo hắn đều khăng khăng một mực.
“Vậy hôm nay ngươi muốn nói những lời này với ta, chúng ta không ai nợ ai nữa đúng chứ?” Nàng nhìn hắn, tay ngọc vô thức siết chặt tách trà, đầu ngón tay ửng đỏ.
“Đúng, chúng ta không nợ gì nhau.” Lạc Nam gật đầu.
“Vậy thiếp thân cáo từ.” Thi Hồng Nhan nhịn không nổi nữa đứng lên.
Thì ra chỉ là như thế… thì ra hắn chỉ muốn xác định rõ ràng, không còn dây dưa gì với nàng.
Chẳng biết vì sao, khóe mắt nàng ngấn lệ, không thiếu nợ ân tình nhưng nội tâm lại trống rỗng, mất mát.
Đúng lúc này, thanh âm nam nhân vang lên từ phía sau:
“Ta nghĩ trong tình cảm thuần tuý, không nên tồn tại nợ nần.”
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 136 |
Ngày cập nhật | 14/05/2025 15:39 (GMT+7) |