Chỉ tội cho Đan Phỉ, lần đầu tiên của mình lại gặp phải tên Long Nhân đã nhẫn nhịn trong thời gian dài, nhiều lần phải dùng đến đan dược gian lận để chống đỡ thế công kịch liệt.
Đang muốn tiếp tục đi trả nợ tình, Lạc Nam chợt lên tiếng nói:
“Sư phụ, đã lâu không gặp, đồ nhi rất nhớ ngươi…”
“Hừ, thật sự là nhàm chán.”
Thanh âm bất mãn vang lên, Yểm Ma Điện Chủ hiện thân đối diện với hắn, lạnh lùng nói:
“Chẳng trách Hỗn Độn Đại Thần Lão trốn kỹ hơn chuột vẫn dễ dàng bị ngươi moi ra khỏi hang.”
Với thủ đoạn đánh lén lúc đó của Hỗn Độn Đại Thần Lão, đổi lại là đại năng bình thường không chết cũng trọng thương.
Bởi vì lão ta đã ẩn trốn quá lâu, rình rập chờ Lạc Nam quay về tung cho hắn một chiêu chí tử, chắc chắn là đã chuẩn bị vô cùng sẵn sàng.
Đáng tiếc Hỗn Độn Đại Thần Lão không ngờ nam nhân này quá ư khủng bố, Yểm Ma Điện Chủ đang ẩn thân tiếp cận bị hắn gọi tên, càng cho thấy sự tiến bộ đáng sợ của hắn.
Nhớ lại những ngày đầu trở thành Yểm Thiếu, hắn ngay cả thuộc hạ dưới tay nàng là Lãnh Tuyệt cũng không cảm ứng được.
Lạc Nam nhìn Yểm Ma Điện Chủ đối diện, vẫn một thân áo giáp nặng nề, phần khôi giáp có vẻ khá mới xem ra là được tu sửa lại, bằng vào ánh mắt của một Thần Khí Sư, hắn có thể nhận ra điều đó.
Bất Hủ Thần Hồn chiếu lên, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn lóe sáng, hắn dễ dàng xem được dung nhan như hoa như ngọc ẩn giấu trong lớp giáp thô kệch kia của nàng.
“Ngươi…” Yểm Ma Điện Chủ phẫn nộ:
“Ai cho ngươi nhìn trộm?”
Nàng vung tay tung ra một chưởng, không chút lưu tình vào linh hồn hắn.
Nhưng mà ngay khi Yểm Ma Điện Chủ xuất thủ, Hàn Chi và Thiên Lệ cùng nhau duỗi tay, dễ dàng đẩy lùi công kích.
“Đây là…” Yểm Ma Điện Chủ giật mình, nội tâm kinh dị:
“Hàn Chi và Thiên Lệ đã đạt đến cấp độ này?”
Thiên Lệ và Hàn Chi hiện thân, hướng Yểm Ma Điện Chủ chắp tay thi lễ: “Tham kiến Điện Chủ.”
Dù sao thì các nàng vốn xuất thân Yểm Ma Điện, uống nước nhớ nguồn, tuy rằng hiện tại nhờ đi theo phu quân mà đạt đến cấp độ sánh ngang với Điện Chủ, hai nàng vẫn giữ thái độ tôn trọng đối phương.
“Có gì bất ngờ sao? Chẳng phải nàng cảm thấy nhìn không thấu linh hồn của ta nên mới cố ý đến dò xét?” Lạc Nam nhếch miệng hỏi:
“Đừng quên ta chính là Minh Chủ của Phá Đạo Liên Minh, chút tiểu thủ đoạn của nàng qua mặt được ta sao?”
Yểm Ma Điện Chủ hít sâu một hơi, tuy rằng đã sớm suy đoán, nhưng khi hắn chứng minh càng khiến càng khó lòng bình tĩnh.
Vốn tưởng rằng hắn chỉ mạnh lên ở phương diện Nguyên Tu, nào ngờ cả Hồn Tu cũng đã là đại năng chân chính rồi.
“Còn nữa, đây là địa bàn của ta, lãnh địa của ta… ta muốn nhìn gì thì nhìn.” Lạc Nam bá khí nói:
“Nàng nhìn diện mạo của ta thì được, tại sao ta không thể nhìn diện mạo của nàng? Công bằng ở đâu?”
“Hồ ngôn loạn ngữ, xem ra ngươi đã đủ lông đủ cánh thật rồi.” Yểm Ma Điện Chủ lạnh lùng nhìn hắn.
“Quan hệ của chúng ta tuy rằng khá vi diệu, nhưng nói thế nào thì cũng không đến mức hận thù.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Ta đã biết chuyện nàng ra sức chống lại Giới Điện, vốn muốn cảm tạ nàng.”
“Không cần cảm tạ, ta ra tay vì bảo vệ thế giới này, không liên quan gì đến ngươi, trận chiến cuối cùng ta sẽ không lưu thủ, đừng quên ước định trước đó.” Yểm Ma Điện Chủ lãnh đạm nói.
“Yên tâm đi!” Lạc Nam gật đầu:
“Dù sao ta cũng không để nàng chết.”
“Vậy phải xem ngươi lấy gì cản ta!” Yểm Ma Điện Chủ hừ một tiếng, biến mất vào bóng đêm.
“Sư phụ là sát thủ hàng đầu, sư tỷ là dân chơi Nghịch Thế Thần Thông, đại tỷ lại lĩnh ngộ quy tắc mới có vẻ khủng hơn cả Bá Đạo Quy Tắc của ta.” Lạc Nam chậc chậc lưỡi:
“Chưa kể mấy nàng Hoài Khánh, Lâm Tích cũng đủ khiến ta đau đầu.”
Xung quanh hắn có quá nhiều nữ cường nhân, đều là tồn tại phải chiến đến khi phục, nếu các nàng không phục, các nàng vĩnh viễn không từ bỏ dã tâm.
Dã tâm không phải chuyện xấu, nhưng dã tâm đến mức sinh tử quyết đấu nhằm phân định thắng bại thì hắn không cho phép.
Lắc đầu, Lạc Nam thả người bay lên tầng cao nhất của Cung Đình Thụ, nơi có một thân ảnh cung trang xanh biếc, tóc như thiên hà, mắt đẹp như sao đang ngồi quan sát cảnh tượng vừa rồi.
“Trong trận chiến với Giới Điện, Yểm Ma Điện Chủ đã triệu hoán một sát thủ thần bí ra kết liễu mục tiêu.” Bích Tiêu trong trẻo nói:
“Dựa theo suy đoán của ta, sát thủ đó là Lão Điện Chủ đã được Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật phục sinh.”
Bích Tiêu là nhân vật nắm giữ mạng lưới tình báo của Phá Đạo Hội, kiến thức rộng rãi, không khó để nhận ra thủ đoạn mà Yểm Ma Điện Chủ sử dụng, nhất là khi Cao Tuyệt đã chết trong tay đối phương.
Nhìn thấy Yểm Ma Điện Chủ có vẻ không thân thiện với hắn nên nàng mới quan tâm nhắc nhở.
“Ta đến gặp nàng đâu phải để nói mấy chuyện như vậy?”
Lạc Nam lắc đầu, bình thản bước đến ngồi bên cạnh nàng, kéo lấy bàn tay mềm mại của Bích Tiêu nắm lấy.
“Ngươi…” Bích Tiêu giật nảy mình, theo bản năng rút tay trở lại.
Bất quá hắn vẫn mặt dày nắm chặt, ôn nhu nhìn nàng:
“Chuyện ta hứa với nàng đã làm được rồi, nàng đừng quên lời hứa năm đó chứ?”
Bích Tiêu có chút thất thần, vốn nàng cho rằng hắn đến gặp mình để hỏi thăm về loại Quy Tắc cường đại của đại tỷ Vân Tiêu để chuẩn bị ứng phó.
Nào ngờ hắn lại nói về chuyện năm đó…
Trong lúc nhất thời, bàn tay nàng buông lỏng, để mặc hắn nắm lấy.
Đã từng nàng vì sự bình yên của Nguyên Giới, vì lý tưởng và mục tiêu của Phá Đạo Hội mà xem nhẹ chuyện tình cảm của mình, chuyên chú tập trung toàn bộ tinh lực vào đại sự.
Khi đại địch không còn, thế giới thống nhất, nàng sẽ mở ra lòng mình, chấp nhận tình cảm, để người nam nhân này bước vào.
“Nguyên Giới vẫn còn chưa thống nhất.” Bích Tiêu tìm cớ, ánh mắt nhìn sang hướng khác né tránh hắn.
“Nhưng đã yên bình.” Lạc Nam thủ thỉ:
“Trận chiến cuối cùng giữa ta và các nàng ấy chỉ để quyết định ai là người làm chủ thế giới này mà thôi, không ảnh hưởng gì đến đại cục.”
“Có thể nói với ta, tại sao phải là Nguyên Giới?” Bích Tiêu nhìn hắn chăm chú:
“Với thực lực của ngươi, có thể tìm Thế Giới Bản Nguyên ở bất kỳ thế giới nào trong hỗn độn, tại sao phải tranh với các nàng?”
“Bởi vì ta yêu thế giới này.” Lạc Nam cười:
“Thế giới này có các nàng, có những kỷ niệm, có thân nhân, bằng hữu và vô số người quan trọng đối với ta.”
“Mục tiêu của ta là khiến Nguyên Giới trở nên vĩ đại nhất trong 3000 đại thế giới, mà ta tin rằng Vân Tiêu cũng muốn như thế.”
“Thế vì sao ngươi không lưu lại thế giới này cho đại tỷ?” Bích Tiêu mím môi:
“Nếu ngươi giúp nàng, nàng chắc chắn sẽ đạt được.”
Lạc Nam lẳng lặng nhìn Bích Tiêu hồi lâu, mới hỏi nhẹ một tiếng:
“Đôi vai ấy đã gánh vác cả một đời, nàng nỡ để điều đó tiếp tục xảy ra sao?”
Thân thể Bích Tiêu chấn động, viền mắt đỏ ửng, thanh lệ vô thức chảy xuống.
Đúng vậy, trở thành chủ nhân của Nguyên Giới đồng nghĩa gánh vác toàn bộ trách nhiệm về tương lai của Nguyên Giới.
Vân Tiêu từ nhỏ đã được Giới Linh lựa chọn, trọng trách đè trên đôi vai đến mức ngạt thở, ngay cả Bích Tiêu cũng vì vậy mà khóa chặt trái tim, dồn hết thời gian cống hiến, chỉ mong hỗ trợ được một phần nhỏ cho đại tỷ, giảm đi áp lực của nàng.
Đã có bao nhiêu năm tháng rồi? Bích Tiêu không nhớ nổi.
Lạc Nam không tham lam Nguyên Giới, nếu hắn muốn tham… chỉ cần một câu nói của hắn, Tiểu Tiểu có thể đem Sinh Tử Giới cho hắn.
Sinh Tử Giới do Sinh Giới và Tử Giới hợp lại, so với Nguyên Giới chỉ có hơn chứ không kém.
Còn có Chân Giới đang vô chủ, hắn cũng có thể đến đó cạnh tranh, đạt được Chân Giới.
Nhưng khi đó, hắn phải có trách nhiệm với thế giới của mình, hắn không thể tay phải thu Chân Giới nhưng tay trái lại giúp Nguyên Giới trở thành thế giới mạnh nhất được, điều này trái với cách làm người của hắn, trái với lương tâm của hắn.
Hắn không muốn nhìn Hương Trà, Vân Tiêu, Yểm Ma Điện Chủ, Lâm Tích, Hoài Khánh bọn họ quyết sinh tử.
Và hắn càng không muốn Vân Tiêu lại phải gánh vác trách nhiệm nặng nề thêm một lần nào nữa…
Hắn cũng biết đau…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 136 |
Ngày cập nhật | 14/05/2025 15:39 (GMT+7) |