Bên trên đỉnh núi khói sương huyền ảo tựa tiên cảnh, họa Thuỷ vừa tự hào vừa kiêu hãnh ưỡn ngực nhìn sang mỹ nhân áo trắng bên cạnh.
Thi Hồng Nhan im lặng không nói tiếng nào, đôi mắt như làn thu thuỷ nhìn chăm chú thân ảnh nam nhân kia.
Từng ấy thời gian, các nàng và Lâm Thiên đều tiến bộ về tu vi và chiến lực… nhưng người nam nhân đó lại càng phát triển một cách kinh khủng hơn.
Hắn đã có thể bại Thần.
Họa Thuỷ không có tâm tình tiếp tục ở lại trò chuyện với Thi Hồng Nhan, nàng như yêu nữ họa quốc ươn dân đạp không bay xuống, muốn nghênh đón nam nhân mà mình ngày đêm mong nhớ.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói phẫn nộ vang lên khiến họa Thuỷ biến sắc.
“Họa Thần Đạo Thống của bổn tọa không chào đón ngươi, cút đi!”
Giữa bầu trời, thân ảnh một nam tử trung niên phong trần tuấn lãng hiện ra…
Chỉ là khuôn mặt anh tuấn lúc này lại cực kỳ giận dữ, hai mắt trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống Lạc Nam.
Họa Thần Đạo Chủ – họa Phong.
Không nói hai lời, trong tay họa Phong cầm một chiếc cọ lông…
Cọ lông quẹt lên không trung, hàng vạn tia Thần Đạo Quy Tắc nhảy múa, ngưng kết thành một đội quân dữ tợn…
“Giết!”
Đội quân gào thét vang trời, tay cầm vũ khí, Sát Thế và Chiến Thế bạo phát lao đến vây giết Lạc Nam.
“Phạt Viêm Trảm!”
Đứng trước công kích của một vị Thần Đạo Hậu Kỳ như họa Thần Đạo Chủ, Loạn Thuỳ Trân chắn trước mặt Lạc Nam, Diêm Ly Kiếm ngân vang mãnh liệt.
Nhất kiếm trảm ra, biển lửa đầy trời hòa cùng kiếm khí thô bạo quét ngang cửu thiên thập địa…
XOẸT XOẸT… XÈO XÈO…
Vạn quân đứng trước một kiếm này bị chém nát, bị thiêu đốt… hóa thành vô số vết mực tiêu tan.
“Kiếm Tu Thần Đạo Hậu Kỳ?” Họa Phong híp mắt nhìn Loạn Thuỳ Trân chất vấn:
“Ngươi là ai?”
“Loạn Thuỳ Trân, Kiếm Thị của Thiếu Chủ.” Loạn Thuỳ Trân cao giọng nói.
“Kiếm Thị?”
Toàn bộ Tam Đạo Môn đều kinh hãi, đường đường là Thần Đạo Hậu Kỳ lại chạy đi làm Kiếm Thị cho một Thiên Đạo Cảnh, thế gian này còn có chuyện gì hoang đường hơn?
“Xem ra ngươi chính là một trong hai vị đi theo Loạn Phàm tiền bối năm đó.” Họa Phong híp mắt lại.
“Không tệ.” Loạn Thuỳ Trân tay nâng Diêm Ly Kiếm, mái tóc rựa lửa, hoã diễm nhảy múa xung quanh nàng, thanh âm tràn đầy quyết liệt:
“Bất cứ ai cũng không thể tổn thương thiếu chủ của ta.”
“Hừ, dù ngươi có thực lực đi chăng nữa, Tam Đạo Môn không phải nơi ngươi có thể giương oai.” Họa Phong lạnh lùng lên tiếng.
“Nhạc phụ đại nhân, chúng ta không đến đây giương oai.” Lạc Nam cao giọng quát lên.
Nào ngờ lời của hắn vừa ra, cái trán họa Phong nổi cộm gân xanh, hai mắt như muốn phún hoả:
“Tiểu tử khốn kiếp, ai là nhạc phụ của ngươi hả?”
Sát khí bùng nổ dữ dội, họa Phong một tay nâng lên không trung, những tia Thần Đạo Quy Tắt bắn lên huyễn hóa thành một tiểu vũ trụ nặng nề đến cực hạn…
Họa Đạo tu đến trạng thái đăng phong tạo cực thật sự kinh khủng, vậy mà có thể vẽ ra cả một phiến vũ trụ trấn áp càn khôn.
“Chết!”
Họa Phong hạ tay xuống, vũ trụ đè thẳng xuống đầu Lạc Nam…
“Nằm mơ!” Loạn Thuỳ Trân dự định xuất kiếm.
Lạc Nam lại ra hiệu cho nàng lùi lại…
“Để ta thử chiến lực của nhạc phụ đại nhân!”
Hắn ngửa đầu gầm lên, ba vạn hành tinh vận chuyển, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ khắp toàn thân, Bá Cốt kích hoạt lực lượng, Nghịch Thần Thủ bao trùm đôi tay.
Lạc Nam dốc hết khả năng nâng hai tay lên bầu trời, nghênh đón tiểu vũ trụ đè xuống…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Khoảnh khắc đó hắn như con kiến hôi muốn chống cả thế giới, cơ thể bị ấn xuống lòng đất…
“Vạn Cổ Bất Hủ Thân!” Lạc Nam gầm lên, Bất Hủ Kinh Văn bao trùm toàn thân cố gắng chống lại.
Sắc mặt hắn vặn vẹo, Bá Cốt run rẩy như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, Bất Hủ Kinh Văn ngày càng trở nên ảm đạm…
Toàn bộ Tam Đạo Môn hàng tỷ tu sĩ chấn động nhìn lấy Lạc Nam dùng sức của mình nâng đỡ cả một vũ trụ, tuy rằng hắn bị ấn xuống đại địa… nhưng hai chân của hắn vẫn đứng, cơ thể của hắn vẫn thẳng tắp như trường thương…
“Phốc!”
Lạc Nam phun ra một ngụm máu tươi, Bất Hủ Kinh Văn trở nên ảm đạm.
Thực lực của họa Phong không phải Thần Đạo Hậu Kỳ bình thường có thể so sánh…
Hắn nghiến răng nghiến lợi, trong đan điền Vạn Cổ Bá Tướng cũng đang cố gắng giúp đỡ hắn.
XOẸT.
Đúng lúc này, một thân ảnh mỹ lệ quyến rũ hạ xuống bên cạnh Lạc Nam, đôi tay ngọc ngà trắng nõn dùng sức nâng lên, vô số sợi tóc được cường hóa chống xuống làm điểm tựa…
“Họa Thuỷ!” Lạc Nam gọi tên nàng.
“Thiếp cùng chàng chống đỡ lấy.” Họa Thuỷ quật cường trừng mắt nhìn họa Phong trên bầu trời:
“Phụ thân thối, hôm nay ta và nam nhân của ta đứng im cho ngươi trút giận…”
Nàng biết họa Phong rất yêu thương và sủng ái mình, việc nàng không hỏi ý phụ mẫu mà thất thân cho nam nhân chính là sai trái, vì thế nàng cam nguyện chịu phạt.
Nào ngờ họa Phong thấy cảnh này đột ngột nhảy dựng lên, vội vàng phất tay giải trừ tiểu vũ trụ, kích động nói:
“Ta làm sao nỡ để bảo bối của mình chịu khổ?”
Áp lực biến mất, Lạc Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm, thân thể lảo đảo sắp ngã.
Cũng may có họa Thuỷ đỡ lấy hắn…
“Mau buông ra, còn thể thống gì?” Họa Phong quát lớn, cánh tay run rẩy chỉ đôi nam nữ.
“Ta chính là nữ nhân của chàng, ngay cả động phòng cũng làm rồi, còn sợ cái gì?” Họa Thuỷ dám yêu dám hận, ở trước mặt vô số người tuyên bố.
Lời vừa nói ra, vô số nam đệ tử của Tam Đạo Môn xém chút thổ huyết, cảm giác nữ thần trong mộng của mình đã triệt để cách xa.
Cả đám thở hổn hển, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Lạc Nam, ghen ghét như không thể lao đến ăn tươi nuốt sống hắn.
Nữ thần của bọn hắn, người mà bọn hắn ngay cả khinh nhờn cũng không dám lại trao mình cho một nam nhân rồi…
Nhưng nghĩ lại chiến lực khủng bố mà tên này vừa thể hiện, cả đám chỉ có thể nuốt hận vào lòng, ngay cả cái rắm cũng không dám đánh.
Nếu lúc này bọn hắn nhảy ra, không cần Lạc Nam ra tay, họa Thuỷ chắc chắn không tha cho bọn hắn.
Lạc Nam nắm chặt tay họa Thuỷ, hít sâu một hơi nói với họa Phong:
“Nhạc phụ đại nhân, hôm nay nếu ngài vẫn không chấp nhận… tiểu tử đành phải cướp họa Thuỷ rời đi!”
“Ngươi dám?” Họa Phong tức đến trợn mắt.
“Ta sẽ đi với chàng.” Họa Thuỷ kiên quyết nói:
“Nữ nhi lớn rồi, chẳng lẽ không thể quyết định bạn đời của mình sao?”
Loạn Thuỳ Trân bước lên, đã chuẩn bị quyết chiến một trận, Minh Hà ở bên cạnh tạo ra màn nước không gian, có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Họa Phong mí mắt co rúm… cuối cùng bất lực thở dài một tiếng:
“Vào đi rồi nói!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 120 |
Ngày cập nhật | 26/12/2024 15:39 (GMT+7) |