Trong khoảng thời gian này, mặc dù chỉ nghe truyền đạo, không hề tu luyện… nhưng Linh Khí nồng đậm vẫn tự động tiến vào cơ thể mọi người, ngộ tính, thiên phú tất cả đều được đề thăng trên diện rộng, công pháp, vũ kỹ, mọi thủ đoạn trong cơ thể tự động thăng cấp, tự động vận chuyển.
Người kém nhất cũng đột phá vài tiểu cảnh giới, người có chút thiên phú đột phá một đại cảnh giới, người lợi hại thậm chí đột phá vài đại cảnh giới.
Toàn bộ Cầu Tiên Đại Lục tỏa ra hào quang giữa vũ trụ đen tuyền huyền ảo, như đèn lồng giữa bóng đêm.
Ngay cả thế giới cũng được hiểu biết, cũng đang có dấu hiệu thăng cấp…
Thấy tình cảnh này, Lạc Nam nhẹ cười một tiếng:
“Giới Linh, vườn rau ta trồng ban thưởng cho ngươi, xem như đa tạ ngươi đã chứa chấp ta, giúp ta trải qua một đoạn đường này.”
RỐNG!
Có thanh âm cảm kích hào hùng vọng lên, chỉ thấy giữa thương khung hiện ra hư ảnh một tôn Thanh Long màu xanh ngọc bích xinh đẹp và lộng lẫy.
Đây là Giới Linh của Cầu Tiên Tiểu Thế Giới.
Thanh Long tiến vào khu vườn do Lạc Nam chăm sóc mấy chục năm, một hơi đã hút sạch tất cả thiên tài địa bảo được trồng bên trong đó.
VÙ VÙ VÙ…
Khoảnh khắc này, phong vân đổi sắc, kích thước của Cầu Tiên Đại Lục điên cuồng mở rộng.
Tài nguyên sinh sôi, vạn vật phát triển, Linh Khí dần dần chuyển hóa…
“Đây là…”
Kinh Long cùng toàn bộ tu sĩ của thế giới này khiếp sợ ngẩng đầu, nhịp tim đập nhanh, thân thể run lẩy bẩy.
Bọn hắn đã cảm nhận được thế giới thay đổi.
Cầu Tiên Đại Lục đang tiến hóa, đang dịch chuyển giữa vũ trụ bao la, thoát ly khỏi phạm trù Hạ Giới.
“Trong thời gian tới, Cầu Tiên Đại Lục sẽ trở thành một Tiểu Tiên Giới, không còn là Cầu Tiên…” Lạc Nam nhàn nhạt cười:
“Đây là lễ vật cuối cùng của ta!”
“Tiền bối!” Đám người Kinh Long, Đại Nguyên Soái, Quốc Sư cúi đầu quỳ rạp xuống đất, đáy lòng cảm kích đến cực điểm.
Thật sự chưa từng ngờ tới, cái vườn rau mà tiền bối vất vả cả đời người chăm sóc, bồi dưỡng lại được dùng cho mục đích này.
Đó đều là những tài nguyên được hắn cẩn thận lựa chọn, trải qua phương pháp bồi dưỡng của hắn… có thể giúp Giới Linh hấp thụ và thăng cấp.
“Công tử, ca ca!”
Ngọc Tú, Kinh Kha cùng Vô Hối bật khóc nức nở thả người bay lên bên cạnh hắn.
Các nàng nhận ra, hơi thở của lão nhân này đã yếu ớt đến cực điểm rồi.
Bạc trắng mái đầu, thọ nguyên dần cạn.
“Khụ…” Lạc Nam ho khan một tiếng, tán thưởng gật đầu:
“Các nàng rất xuất sắc, chỉ nghe ta giảng đạo đã đạt đến Bán Tiên, sắp tới hấp thụ Tiên Khí là thuận lợi thành Tiên… không cần phi thăng, vẫn có thể tiếp tục phát triển ở thế giới này, không cần chật vật xuất hiện trên Phi Thăng Đài, bị người ngấp nghé.”
“Khụ… nhưng càng lên cao, hành trình sẽ càng tàn khốc, hãy vững vàng đối mặt, kiên định vào bản thân, tin tưởng vào chính mình.”
“Đừng, chàng đừng nói nữa!” Ba nữ đau đến tê tâm liệt phế, chỉ cảm giác như một thứ quan trọng gì đó sắp rời xa mình, không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể gặp lại.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị cho ngày này, nhưng các nàng vẫn cảm thấy thống khổ đến ngạt thở.
Nhìn thấy trạng thái của Lạc Nam, ức vạn sinh linh đều đang rơi lệ…
Mặc dù bọn hắn không biết Lạc Nam rốt cuộc là ai, không biết trước đó Lạc Nam đã làm những gì cho thế giới này.
Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy…
Từng ấy năm lắng nghe hắn truyền đạo, trong lòng tất cả sinh linh đều đã xem hắn như ân sư của đời mình.
Ân sư từ trần, lòng đau như cắt…
RĂNG RẮC…
Lạc Nam nghe thấy thanh âm xiềng xích vỡ tan trong cơ thể mình.
Đây là xiềng xích phong ấn thực lực Thần Đạo của hắn, phong ấn mọi thứ của hắn.
Phong ấn đang giải trừ, đồng nghĩa hắn đã trải qua một kiếp phàm nhân, cuộc đời này cũng nên chấm dứt.
“Ta sẽ luôn chờ các nàng… nhớ đấy!” Lạc Nam thì thầm yếu ớt, nhân lúc chưa hoàn toàn thoát ly cơ thể này và khôi phục chút thủ đoạn, hắn động một tia ý niệm trong lòng, có ba thứ bị hắn cưỡng ép bắn ra.
Oanh Thiên Tổ Phù tiến vào đan điền của Ngọc Tú.
Nguyên Thuỷ Tổ Phù tiến vào cơ thể của Kinh Kha.
Cổ Ngữ – Đoạt tiến vào mi tâm của Vô Hối.
“Nha đầu này…” Lạc Nam sủng ái vuốt ve gò má Vô Hối, quan tâm căn dặn:
“Ta muốn giao Quy Kiếm Tổ Phù cho nàng, nhưng nhớ lại nàng chán ghét kiếm, nên thôi thích gì thì cứ Đoạt lấy, nhưng đừng trêu kẻ quá mạnh.”
“Ca ca đáng ghét, người ta không muốn ngươi đi huhu.” Vô Hối khóc rống, cố chấp hôn lên bàn tay hắn.
Ánh mắt Lạc Nam tối dần đi, toàn bộ ý thức chậm rãi tan biến.
“Công tử…” Ba nữ nhân ôm chặt lấy thi thể già nua, gắt gao không muốn buông tay.
Từ trên cổ hắn, một khối ngọc bội rơi ra, bên trên mặt ngọc có mấy dòng chữ nhỏ.
“Lạc Hùng – nhi tử của Hiền Nhu và Lạc Chiêu, thiếu thành chủ Tiểu Ly Thành.”
Cái tên Lạc Hùng này sẽ vang vọng thiên hạ, theo đúng di nguyện năm xưa…
“Tiễn biệt tiền bối!” Kinh Long bi thống gầm lên.
“Tiễn biệt tiền bối!”
Toàn bộ thế giới bị một bầu tang thương bao phủ.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Trước đó…
Toàn trường sững sờ trước tuyên bố của Thiên Hạ Đệ Nhất.
Sắc mặt hai vị cường giả hàng đầu là Loạn Hoàng Vũ và Yêu Chỉ Hân lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói:
“Các hạ nói đùa.”
“Haha, đùa?” Thiên Hạ Đệ Nhất thản nhiên hỏi:
“Các ngươi hiện tại đã hết cơ hội trở mình, còn không nhận ra tình cảnh của bản thân sao?”
“Hết cơ hội? Tại sao lại hết cơ hội?” Huyễn Huyền Không chau mày nói:
“Chúng ta cùng lắm thất bại trong kế hoạch lần này mà thôi, ván cờ chỉ mới bắt đầu.”
“Sai!” Thiên Hạ Đệ Nhất khinh miệt nói:
“Thân là kẻ nắm giữa Thiên Cơ Chi Đạo, ngay cả nội tình của địch nhân cũng không biết, vô dụng đến mức đáng thương.”
Huyễn Huyền Không âm thầm phẫn nộ, nhưng nhớ lại vị trước mặt sở dĩ được xưng là đệ nhất thiên hạ, nguyên nhân vì y là kẻ tinh thông đa lĩnh vực, ở tất cả lĩnh vực đều đứng đầu, bao gồm cả thiên cơ.
Thế nên Huyễn Huyền Không kiên nhẫn chắp tay: “Mong được chỉ giáo!”
“Hừ.” Thiên Hạ Đệ Nhất phất óng tay áo, thản nhiên nói:
“Hiện tại không tính Lạc Nam là một yêu nghiệt sắp hóa phàm trở về, đột phá Thần Đạo… chỉ tính riêng phe cánh của hắn, các ngươi đã không thể làm gì được.”
“Lạc Nam có Tứ Đại Thế Lực hàng đầu Đạo Địa, Ngự Long Sơn Trang, Tổ Long Tộc, Yểm Ma Điện, Đạo Yêu Hải Các, Sơn Hải Tự, Bách Thú Tộc… và đặc biệt là Phá Đạo Hội chống lưng.”
“Chỉ với từng đó đồng minh, đã đủ cùng các ngươi ngang tài ngang sức chiến một trận.”
“Nhưng các ngươi lại không hề biết rằng, Lạc Nam có rất nhiều thê tử, hồng nhan tri kỷ, mỗi người đều vô cùng xuất chúng.”
“Tất cả những nữ nhân này đều đang hóa phàm, một khi các nàng thành Thần trở về… đây sẽ là một cổ lực lượng khổng lồ.”
“Đến khi đó, với hơn trăm vị Thần Đạo ưu tú hỗ trợ Lạc Nam, các ngươi sẽ bị lép vế, không thể trở mình… chờ Lạc Nam đạt đến Thần Đạo Hậu Kỳ, đã đủ tiêu diệt tất cả các ngươi.”
“Ấy là chưa kể một đám yêu nghiệt phụ trợ Lạc Nam như Lạc Long Nhi, Lâm Tích, Hoài Khánh… tưởng tượng nếu các nàng cũng đạt đến Thần Đạo cao cấp, các ngươi lấy gì chống lại?”
Những lời này vừa ra, sắc mặt toàn trường kịch biến…
“Ngài nói thật sao?” Một vị Đạo Chủ đã hơi sợ hãi, nhỏ giọng yếu ớt:
“Thần Đạo Cảnh đâu phải rau cải trắng, vì sao Lạc Nam có nhiều nữ nhân đang hóa phàm như thế?”
“Thế các ngươi không tự đặt câu hỏi, tại sao Phá Đạo Hội lại phát triển một cách chóng mặt như vậy? Dù thành lập chưa được bao lâu nhưng nội tình lại vượt qua tất cả các thế lực có lịch sử thâm căn cố đế như các ngươi.” Thiên Hạ Đệ Nhất cười lạnh.
Nghe thấy như vậy, sắc mặt của các vị cường giả biến ảo không ngừng.
Quả thật là thế…
Nếu xét về tuổi tác, Phá Đạo Hội Trưởng chỉ là hậu bối so với phần lớn cường giả ở đây, mà Phá Đạo Hội thì thành lập trong thời gian rất ngắn, trong khi không ít Đạo Thống, thế lực tồn tại từ thời Nguyên Giới còn hoàn chỉnh.
Ấy thế mà dù phải hoạt động một cách ẩn mật và âm thầm, Phá Đạo Hội vẫn vùng lên mạnh mẽ, so một với một, không thế lực hay đạo thống nào ở đây sánh bằng.
“Các hạ có thể giải thích?” Loạn Hoàng Vũ cũng nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, hỏi.
“Đó là át chủ bài của Vân Tiêu, ta làm sao có thể biết tường tận?” Thiên Hạ Đệ Nhất nói:
“Nhưng ta có thể suy đoán, Phá Đạo Hội sở hữu một loại phương pháp nghịch thiên nào đó thúc đẩy tu vi Đạo Cảnh trở lên tăng trưởng nhanh hơn bình thường, đây chính là lý do.”
“Mà những nữ nhân có thiên phú cao của Lạc Nam kia cũng được hưởng lợi từ phương pháp đó, việc tất cả các nàng đều thành Thần Đạo là chuyện sớm muộn.”
Cực Hải Đạo Chủ hít sâu một hơi: “Nói tóm lại, càng về lâu dài… chúng ta sẽ càng bị Phá Đạo Hội áp đảo đúng không?”
“Chính xác.” Thiên Hạ Đệ Nhất giang tay:
“Thế nên cách duy nhất của các ngươi là đầu quân cho ta, chỉ có ta mới đủ khả năng dẫn dắt các ngươi chống lại Phá Đạo Hội.”
“Ta từ chối.” Yêu Chỉ Hân lạnh lùng lên tiếng:
“Chúng ta muốn tự do nên mới chống lại Phá Đạo Hội, đầu quân cho ngươi khác nào đầu quân cho Vân Tiêu?”
“Đúng vậy, nếu hiện tại chúng ta quy hàng Phá Đạo Hội, tin tưởng Hội Trưởng cũng không từ chối a, sao phải đầu quân cho ngươi?” Sinh Tử Đạo Chủ cũng can đảm nói, hắn đã đạt đến Thần Đạo Viên Mãn, không cần thiết phải nép mình như trước.
“Thù oán giữa các ngươi và Phá Đạo Hội đã sớm chồng chất, lần này còn dùng thủ đoạn đê tiện đối phó Lạc Nam, Phá Đạo Hội dù thu nhận cũng sẽ nghĩ cách đàn áp, khống chế các ngươi mà thôi.” Thiên Hạ Đệ Nhất nở nụ cười:
“Hơn nữa ta đâu có cầu các ngươi, đây chính là mệnh lệnh!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thanh âm vừa hạ xuống, toàn bộ đại điện nổ tung thành hư vô.
Lấy Thiên Hạ Đệ Nhất làm trung tâm, Hỗn Độn Quy Tắc hình thành một tiểu vũ trụ khủng bố bao phủ toàn bộ hiện trường.
“Không thể…” Sắc mặt toàn bộ cường giả kịch biến.
Bên trong Hỗn Độn Vũ Trụ do Thiên Hạ Đệ Nhất triển khai, bọn hắn cảm nhận được Quy Tắc Chi Lực của mình đều mất đi khả năng khống chế.
Hỗn Độn Quy Tắc chính là thứ tối thượng giúp vị này được xưng là Thiên Hạ Đệ Nhất… bất kể là quá khứ hay hiện tại, hắn chưa từng bại trận.
“Không cần đến Quy Tắc, chúng ta liều mạng với hắn.” Loạn Hoàng Vũ bất mãn gầm lên:
“Từng ấy người chúng ta, không tin không thể đánh lui hắn.”
Nghe thấy vậy, ánh mắt các vị Thần Đạo lóe lên một tia quyết tâm.
“Thật đáng tiếc, nhưng bổn tọa không phải một mình.” Thiên Hạ Đệ Nhất hờ hững nói.
Bên trong vũ trụ mở ra những cánh cửa thời không.
Từng thân ảnh tỏa ra uy áp bá đạo của Thần Đạo cao cấp giáng lâm mà đến.
Một vị, hai vị, năm vị, mười vị, hai mươi vị.
Hai mươi vị Thần Lão cùng lúc hàng lâm, người kém nhất cũng là Thần Đạo Hậu Kỳ.
Uy áp khủng bố quét ngang tất cả, kết hợp với Hỗn Độn Vũ Trụ, ép cho toàn trường không thể thở nổi.
“Làm sao có thể? Lực lượng dưới tay ngươi sao lại khủng bố như thế?” Tất cả mọi người khiếp sợ.
“Từng ấy năm, ta không phải ăn chay!” Thiên Hạ Đệ Nhất nhếch mép:
“Nếu không bồi dưỡng lực lượng, làm sao dám đấu kẻ được Nguyên Giới lựa chọn như Vân Tiêu?”
Hai mươi vị Thần Lão không bị Hỗn Độn Vũ Trụ ảnh hưởng, ngược lại còn trở nên mạnh hơn.
XOẸT XOẸT XOẸT… PHỐC PHỐC PHỐC…
Bọn hắn như u linh, thủ đoạn bá đạo và quyết liệt, trực tiếp vây công đem Loạn Hoàng Vũ, Yêu Chỉ Hân, Sinh Tử Đạo Chủ đám người đánh cho thổ huyết.
“Thần phục hoặc chết.” Thiên Hạ Đệ Nhất cao cao tại thượng tuyên bố.
Trước sức ép ngạt thở, trước tử vong tùy thời có thể hàng lâm, Loạn Hoàng Vũ cắn chặt hàm răng đến rướm máu, cúi thấp cái đầu cao ngạo thốt lên:
“Phục!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 221 |
Ngày cập nhật | 19/02/2025 15:39 (GMT+7) |