Lạc Nam ở một kiếp này đã hơn 60 tuổi, da mặt xuất hiện nếp nhăn, râu tóc phơi bạc hơn nửa.
Chỉ bất quá hắn thường xuyên dưỡng sinh, lao động trong vườn nên cũng có thể coi là cường thân kiện thể, cơ bắp vẫn còn khá rắn chắc.
Hắn cũng chuyển chỗ ở từ Kinh Đế Học Viện về Lạc Phàm Thành, ở trong phủ thành chủ của phụ mẫu thân sinh ngày trước.
Quốc Sư là người tinh tế, trong lúc xây xưng phát triển Lạc Phàm Thành, phủ thành chủ Tiểu Ly Thành năm xưa vẫn còn được bảo lưu nguyên vẹn.
Cũng ở nơi này, Lạc Nam tìm thấy xương cốt không hoàn chỉnh của phụ mẫu.
Hiển nhiên trong trận chiến với Địa Thi Tông năm đó, cả phụ thân và mẫu thân của hắn đều không còn nguyên vẹn nên cơ thể cũng không bị luyện thành cương thi.
Hắn lại tiến vào địa đạo dưới lòng đất, vất vả tìm kiếm… cuối cùng cũng thu hồi được tàn dư xương cốt của thị nữ Tiểu Tuệ.
Tiểu Tuệ tự bạo, xương cốt gần như nát bấy, chỉ còn lại những mảnh nhỏ li ti vụn vặt.
Nếu không có sự trung thành và nhanh trí của nàng, mạng của Lạc Nam đã sớm kết thúc.
Lạc Nam trịnh trọng an táng ba người bên trong phủ thành chủ, xây nên ba ngôi mộ phủ cỏ xanh và hoa thơm, lặng lẽ quỳ gối trước bọn họ ba ngày ba đêm.
Ngẩng đầu nhìn lên, ba tuyệt sắc mỹ nhân đã đứng lẳng lặng phía sau chờ đợi hắn tự khi nào.
Lạc Nam khóe miệng nhếch lên, một cảm giác thanh thản đến kỳ lạ bao phủ khắp nội tâm.
Ba nữ nhân này hiện tại đều đã là cường giả Độ Kiếp Kỳ Viên Mãn.
Những năm qua không cần binh hùng tướng mạnh, cũng không cần khí thế hung hăng điều binh khiển tướng.
Chỉ cần ba nữ cường nhân tách ra giáng lâm các thế lực hung hăng không chịu quy hàng, mọi chuyện đều có thể nhẹ nhàng giải quyết.
Cầu Tiên Đại Lục đã triệt để thống nhất rồi.
Kinh Quốc độc tôn, Kinh Đô và Lạc Phàm Thành một nam một bắc, hai đại học viện đem lượng tri thức viễn siêu thế giới này ở mọi lĩnh vực phổ cập rộng rãi, truyền bá khắp thiên hạ.
Kinh Đế được thế nhân tôn sùng là thiên cổ đệ nhất đế, thực hiện được công tích vĩ đại nhất lịch sử.
Cầu Tiên Đại Lục chính thức không còn phàm nhân, tất cả mọi người đều là tu sĩ, đều có thể tu chân, đều có thể cầu trường sinh…
À không, vẫn còn một phàm nhân…
Hắn cũng chính là kẻ duy nhất được ba vị nữ thần trong mắt toàn thế giới vây quanh.
Lạc Nam bước ra ngoài, ngẩng đầu nhìn lên thái bình thịnh thế, trong lòng hoài niệm cảm giác năm đó thống nhất Việt Long Tinh Cầu.
Cầu Tiên Đại Lục dưới lượng tri thức siêu việt mà hắn cung cấp, so với Việt Long Tinh Cầu năm đó còn chiếm ưu thế hơn.
Thế giới này có những người xứng đáng để hắn ưu ái.
“Công tử, ngươi đã già…”
Có âm thanh trầm thấp vang lên.
Lạc Nam quay đầu nhìn lại, một nam tử trung niên dáng người vững vàng cung kính đứng phía sau.
“Haha, quả thật đã già.” Hắn mỉm cười một tiếng.
Nam tử trung niên này chính là gia gia của Ngọc Tú, thật khó tin lão già ngư dân khắc khổ, phải đánh cá mưu sinh từng ngày nay lại có thể phong độ đến như thế…
Dưới hoàn cảnh hiện nay chỉ cần nỗ lực tu luyện, tất cả mọi người đều có thể tiến bộ nhanh chóng.
Ngư Lão dù thiên phú không cao nhưng nhờ tài nguyên mà Ngọc Tú cung cấp cũng miễn cưỡng đạt đến hóa Thần, tuổi thọ gia tăng nhanh chóng, ngày càng trẻ trung.
Cái loại cảm giác nhìn tất cả người xung quanh, toàn bộ thế giới ngày càng sinh động còn bản thân mình lại ngày một già đi, gần đất xa trời thật sự cũng không dễ chịu.
Lạc Nam nhớ đến ngày ấy trong Vạn Kiếp Luân Hồi, thê tử phàm nhân của mình cũng đã trải qua loại cảm giác tương tự… hôm nay hắn rốt cuộc nếm trải tư vị này, tâm cảnh lại vững vàng thêm một chút.
“Ngày ấy cũng nên đến…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Trên cổng Lạc Phàm Thành, một lão già mặc y sam sạch sẽ, khoanh chân ngồi xếp bằng.
“Thế này là sao? Chẳng phải Cầu Tiên Đại Lục chúng ta hiện tại đã không còn phàm nhân, vì sao lại sót một người?”
Nhìn thấy Lạc Nam, người ra vào tấp nập dưới thành lập tức chú ý.
Đã có hơn ba năm trở lại đây, dù ngay cả những lão già gần hao hết tuổi thọ cũng được hoàng thất hỗ trợ tu luyện, tu vi kém nhất cũng đạt đến Luyện Khí, Trúc Cơ… không còn bóng dáng phàm nhân ở thế giới này.
Đối với một nơi chỉ toàn là tu sĩ, bỗng nhiên hiện ra một nhân loại bình thường thật sự quá mức đặc biệt.
“Thế nào phàm? Thế nào yêu? Thế nào tiên? Lại thế nào là ma?” Lạc Nam bình thản, ánh mắt nhìn về chân trời phía xa, thanh âm thoang thoảng nhẹ lên tiếng:
“Mỗi một sinh mệnh tồn tại đều có ý nghĩa, đều có vận mệnh, đều có thể truy cầu con đường cường giả…”
“Phàm giới là thế giới, hạ giới là thế giới, tiên hay ma giới cũng là thế giới… tất cả thế giới đều có thể đề thăng đẳng cấp, thế giới cũng như tu sĩ, có thể trưởng thành, có thể mạnh lên, tạo hoàn cảnh tốt nhất cho tất cả sinh linh bên trong nó…”
“Vậy nên kính ngưỡng thế giới, yêu thương thế giới, bảo vệ thế giới là trách nhiệm của toàn thể sinh linh…”
Những lời nói hết sức bình thường nhưng lại ẩn chứa nguồn tri thức kỳ lạ chưa từng nghe thấy, chưa từng nhận thấy… thật sự vượt qua tưởng tượng của mỗi người.
Nhưng có số ít người thông minh bỗng nhiên tỉnh ngộ, như đạt được điều gì đó, tu vi bỗng nhiên vô thức đột phá tại hiện trường.
Nhận ra sự huyền ảo thần dị này, lập tức có những người khác vội vàng khoanh chân ngồi dưới cổng thành, tập trung lắng nghe.
“Yêu tu, Tiên tu, Ma tu, Phật tu, Tà tu… đều bình đẳng, đừng kỳ thị, đừng hận thù, mọi thiện ác, ân oán đều xuất phát từ bản tâm, không phải do con đường tu luyện.”
“Giống như nói đạo của mỗi người đều là chính đạo, cũng có thể là ma đạo…”
“Luyện Đan Sư cũng có thể giết người, Độc Sư cũng có thể giải độc cứu mạng người khác…”
“Đại đạo vô vàn, đạo nào tu đến tận cùng cũng có thể vấn đỉnh, quan trọng là ngươi có đủ niềm tin, nghị lực, bản lĩnh, khả năng để vượt qua muôn vàn chông gai, đi đến một bước đó hay không…”
“Cảnh giới càng cao, tầm mắt càng lớn, trách nhiệm cũng theo đó đè nặng… đừng để giới hạn thiên địa làm hạn chế tầm mắt…”
Không biết từ bao giờ, bên trên tường thành xuất hiện bóng dáng ba vị nữ thần, các nàng cũng chăm chú khoanh chân ngồi tĩnh tọa, nhắm mắt lắng nghe thanh âm vang vảng kia.
Cảnh tượng này khiến toàn trường chấn động.
Phàm nhân giảng đạo, lại có thể khiến ba vị mỹ nhân Độ Kiếp Kỳ mạnh nhất đại lục đến lắng nghe?
Kinh Quốc…
“Bệ hạ, tiền bối truyền đạo, chúng thần đi trước đây.”
Bên trong hoàng cung, Kinh Long đang thiết triều đột ngột nghe thấy Quốc Sư, Thừa Tướng đám người nhao nhao bước vào Truyền Tống Trận.
“Moá nó, bãi triều… gác lại toàn bộ sự vụ, theo trẫm đi nghe truyền đạo!”
Kinh Long lập tức phân phó.
Không đợi hắn dứt lời, hoàng hậu, phi tần, thái tử, công chúa… tất cả đều đã nhanh chân đi trước một bước.
Kinh Long vừa lao đến, Truyền Tống Trận đã quá tải… phải chờ lượt sau.
Bất quá một ngày sau đó, toàn bộ cao tầng của Kinh Quốc đều đã tập hợp bên dưới cổng thành Lạc Phàm, từng người thái độ cung kính đến cực điểm, ngay cả vị thiên hạ đệ nhất đế kia cũng không dám đứng, ngược lại đổi thành một thân thường phục như học trò đến nghe ân sư chỉ dạy… tĩnh lặng ngồi xuống.
Trước thân ảnh của lão già kia, chúng sinh bình đẳng…
Dù ngươi có là quan đại thần quyền cao chức trọng, là thiên cổ kiêu hùng, là cường giả hàng đầu thiên địa, ngươi cũng phải ngoan ngoãn ngồi im.
Toàn thành không một tiếng động, chỉ có thanh âm phàm nhân quanh quẩn…
Thanh danh truyền xa, mỗi ngày đều có càng nhiều tu sĩ, cường giả mộ danh mà đến, chỉ nghe vài câu giảng của Lạc Nam, không ai muốn rời đi, chỉ hận không thể được nghe càng lâu càng tốt…
Toàn bộ đại lục hội tụ ở Lạc Phàm Thành, mỗi người ngồi yên vị một góc… bất quá vẫn quá mức chật chội, tạo thành từng hàng người nối dài không dứt ra thật xa.
Tiếng nói của một phàm nhân không thể truyền xa như thế…
Lạc Nam đang đau đầu nghĩ cách, bỗng nhiên một cỗ lực lượng huyền bí lặng lẽ tiến nhập cơ thể hắn.
“Công Đức Chi Lực?”
Lạc Nam lập tức nhận ra lực lượng này… đây là Công Đức Chi Lực mà Cầu Tiên Đại Lục tặng hắn.
Hắn gián tiếp thúc đẩy thế giới này phồn hoa và phát triển, Công Đức Chi Lực gia thân… tuy không nhiều nhưng cũng xem như tấm lòng của Giới Linh yếu ớt.
Có lượng Công Đức Chi Lực này, Lạc Nam không đói, không khát, toàn thân khỏe mạnh, tinh thần sảng khoái, có thể truyền đạo liên tục…
Mà giọng nói của hắn truyền ra cũng được thiên địa cộng hưởng, khuếch đại khắp toàn bộ thế gian, người người đều có thể nghe được.
“Trên Độ Kiếp…”
“Chân, Cực, Ất, Ngọc, Vương, Tôn, Đế…”
Lạc Nam chậm rãi nói ra những cảnh giới cao cấp hơn, truyền thụ kinh nghiệm để tu luyện ở mỗi đẳng cấp này, truyền thụ những cảm ngộ của bản thân mình đạt được, lý giải ở mỗi đẳng cấp…
Không chỉ là tu luyện, mà ở các lĩnh vực như luyện đan, luyện khí, phù chú… hắn đều kiên nhẫn giảng dạy kỹ càng.
Nếu để tu sĩ ở các thế giới khác nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ ghen ghét, đố kỵ đến phát cuồng.
Được một vị Bách Đạo Quán Quân, đệ nhất yêu nghiệt trong lịch sử Nguyên Giới, người khiến ngay cả những vị Thần cũng cảm thấy e ngại, kinh sợ giảng đạo, truyền thụ kinh nghiệm quý giá có ý nghĩa như thế nào?
Đây là đãi ngộ mà e rằng ngay cả các Thiếu Thần Tử, Thiếu Thần Nữ cao cao tại thượng cũng không có được.
Có lẽ hiện tại tu sĩ ở Kinh Quốc chưa nhận thức được, nhưng nếu ngày sau bọn hắn tu luyện đến cảnh giới mạnh hơn, leo được cao hơn, đi được xa hơn… bọn hắn sẽ hiểu những gì mình nghe được hôm nay quý trọng đến mức nào.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 221 |
Ngày cập nhật | 19/02/2025 15:39 (GMT+7) |