Lạc Nam không hề hay biết Đạo Giới đã hỗn loạn tưng bừng.
Lúc này, hắn đang ngẩn ngơ nhìn thân ảnh của Vô Hối đang khiêu vũ giữa vườn hoa.
Ở kiếp này hắn nuôi Vô Hối từ khi còn bé, đương nhiên sẽ không có ý đồ gì đặc biệt với nàng.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, khi Vô Hối ngày càng trưởng thành, trở thành một thiếu nữ như hoa như ngọc tuổi đôi mươi, nàng lại khiến hắn có cảm giác cực kỳ quen thuộc… nhưng lại lạ lẫm.
Chính cái cảm giác này khiến Lạc Nam ngẩn ngơ, hắn nghĩ mãi không ra… chẳng lẽ mình và Vô Hối đã từng gặp nhau từ trước rồi sao?
Vận mệnh, duyên số luôn là những thứ bí ẩn, mơ hồ, khó thể giải thích.
Liệu bên trong Vạn Kiếp Luân Hồi kia, đã từng có kiếp nào nhận thức được Vô Hối?
“Công tử, đang suy nghĩ gì sao?” Ngọc Tú nhẹ nâng chén trà đưa đến, hương trà thơm ngát nhưng không thơm bằng ngọc thủ của nàng.
Lạc Nam đưa mắt nhìn qua, tiếp nhận chén trà nhẹ ngấp một ngụm, hơi ấm lan tràn khắp toàn thân.
Ngọc Tú ngày càng đẹp, dung mạo của nàng như trăm hoa đua sắc, mắt ngọc mày ngày, mũi quỳnh thẳng xinh, bờ môi đỏ mọng, da mịn hơn tuyết, lại có phong thái kiêu sa, đoan trang và nhã nhặn.
Rõ ràng nếu xét về dung mạo, Ngọc Tú không hề thua kém Vô Hối chút nào.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, cái loại cảm giác như quen thuộc, như xa lạ, như gần mà cũng như xa kia chỉ có Vô Hối mới có thể mang lại cho hắn.
Điều này càng khiến Lạc Nam bận tâm hơn.
Đúng lúc này, Kinh Kha trưởng công chúa xuất hiện bên trong đình viện… trong tay cầm theo một bảng tấu chương, nhẹ nhàng đọc lên:
“Từ khi đại chiến kết thúc, không ít thế lực lựa chọn chủ động quy thuận Kinh Quốc, phàm nhân ở khắp các nơi cũng đều quy tụ mà về Lạc Phàm Thành, bệ hạ thu nhận toàn bộ, đối xử như con dân, giúp đỡ tất cả.”
“Ngồi đi!” Lạc Nam nở nụ cười ra hiệu nàng ngồi xuống.
“Công tử, thứ này vừa từ trong hoàng cung lấy ra, ta thấy rất ngon, ngươi ăn thử xem!” Kinh Kha bắt chước Ngọc Tú gọi Lạc Nam là công tử.
Mặc dù nhìn bề ngoài, hắn đã là một trung niên u 50, còn hai nàng lại như tiên tử, không bị thời gian lưu lại vết tích.
Lạc Nam nhìn một đĩa hoa quả Kinh Kha vừa gọt sẵn để trước mặt mình, nhịn không được lắc đầu:
“Ngày đó rồi cũng sẽ đến, các ngươi không cần cưỡng cầu hay níu kéo.”
Chút tiểu thủ đoạn của Kinh Quốc làm sao qua mặt được hắn? Mấy loại hoa quả này đều có tác dụng kéo dài tuổi thọ của phàm nhân.
Rõ ràng Kinh Quốc muốn hắn sống càng lâu càng tốt ở thế giới này…
Nhưng bản thân Lạc Nam thì thuận theo tự nhiên, không cưỡng cầu sống lâu hơn, cũng không muốn nhanh chóng kết thúc sinh mệnh ngắn ngũi.
“Ta đến thế giới này để rèn luyện tâm cảnh.” Lạc Nam nói:
“Những năm qua nhìn thế giới phát triển theo nguyện vọng của ta, lại nhìn những mầm móng như các nàng dưới sự chỉ dạy của ta ngày càng xuất sắc, lòng ta nhẹ nhàng thanh thản vô cùng, có lẽ ngày đó sắp đến rồi.”
Ngọc Tú cùng Kinh Kha biểu lộ không nỡ, khóe mắt có chút ửng đỏ.
“Ca ca, với bản sự của ngươi mà cũng cần rèn luyện tâm cảnh?”
Vô Hối dừng lại khiêu vũ nhẹ nhàng bay đến, thánh thót lấy làm kỳ.
“Haha, con đường tu luyện dài đằng đẳng… rồi một ngày các nàng sẽ hiểu ra, dù đạt đến độ cao nào, tâm cảnh cũng không thể vĩnh viễn vững như bàn thạch theo lời một số người.” Lạc Nam ung dung giải thích:
“Bởi lẽ chúng ta có suy nghĩ, có linh hồn, có cảm xúc… một khi những thứ này còn tồn tại, tâm cảnh vĩnh viễn không thể so sánh với đá.”
Tại sao thành Thần phải hóa Phàm? Bởi lẽ thế giới muốn dạy cho chúng ta hiểu rằng Thần cũng như Phàm, Phàm cũng như Thần… thứ khác nhau chỉ là thực lực và khả năng chịu đựng mà thôi.
“Có thể tiết lộ một chút, ở thế giới kia ca ca lợi hại ra sao không?” Vô Hối chớp chớp mắt.
“Xú nha đầu, ta đang muốn tận hưởng cuộc sống phàm trần, ngươi lại tò mò mấy chuyện đó.” Lạc Nam buồn bực nói.
“Hì hì, người ta tò mò mà.” Vô Hối lè lưỡi.
Lạc Nam xoa đầu nàng, thản nhiên đáp:
“Ta đã có thế lực, có thê tử, cũng có nữ nhi… và vô số kẻ thù cường đại đứng đầu thế giới, đáng tiếc chúng chưa thể làm gì được ta.”
Ba nữ nhân toàn thân chấn động, không nghĩ đến từ câu trả lời của hắn đạt được nhiều thông tin như thế.
“Công tử đã có thê tử, vậy các nàng chính là chủ mẫu của ta.” Ngọc Tú nhàn nhạt mỉm cười.
Đúng như suy đoán của nàng, nam nhân xuất chúng như công tử nhà mình, không có lý do gì độc thân cả.
“Có cả nữ nhi? Ca ca ngươi là một lão quái vật?” Vô Hối kinh hô.
“Haha, ta chính là một lão quái vật.” Lạc Nam bật cười thừa nhận.
Quả thật so với ba nữ, tuổi của hắn ở ba đời có thể làm gia gia các nàng, đám người Kinh Long gọi hắn là tiền bối cũng hợp lý.
“Công tử có thế lực, còn có những kẻ thù.” Kinh Kha siết chặt nắm tay, ánh mắt lóe lên chiến ý:
“Một ngày nào đó, ta có thể gia nhập thế lực của công tử, giúp công tử chống lại địch nhân hay không?”
“Có lẽ.” Lạc Nam không muốn đả kích nàng, ngược lại động viên nói:
“Ta có rất nhiều thế lực, nhưng với mỹ mạo xuất chúng của các nàng, ta sẽ thu các nàng làm đệ tử của Đông Hoa Cung.”
“Đông Hoa Cung?!” Ánh mắt tam nữ lóe lên dị sắc, khắc ghi danh tự này vào tận tâm khảm.
Cầu Tiên Đại Lục có nền văn minh kém hơn nhiều so với Nhất Thế Vũ Trụ, thậm chí ngay cả khái niệm “Cấm Kỵ” ở nơi này cũng không có.
Các nàng hiện tại còn chưa thể lý giải Đông Hoa Cung có địa vị như thế nào, cách xa mình như thế nào.
Nhưng Lạc Nam vững tin, rồi một ngày nào đó ba nữ sẽ thật sự bước đến nơi có thể nghe thấy ba chữ “Đông Hoa Cung”.
Chỉ là vào thời điểm đó, có lẽ hắn đã dẹp bỏ mọi kẻ thù… hoặc đã trở thành một cổ thi thể.
Tương lai mà, ai có thể chắc chắn…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Đạo Giới.
Các cuộc chiến diễn ra không ngừng, quy mô ngày càng mở rộng.
Đã vô số năm rồi, lịch sử Đạo Giới chưa từng phát sinh chiến đấu quy mô lớn như vậy.
Tuy nhiên Thần Đạo đều là tồn tại mạnh mẽ, mỗi một kẻ đều chứa đựng con bài của riêng mình, không dễ giết chết nhân vật như thế trong cùng cấp.
Khi gần như tất cả những người có quan hệ với Lạc Nam đều được thế lực liên minh bảo vệ thành công, thì đâu đó bên ngoài hỗn độn…
Hương Trà cùng Yểm Ma Điện Chủ đã đối mặt với nhau.
“Ngươi… vì sao hiểu rõ về bổn tọa như thế?” Yểm Ma Điện Chủ lạnh lùng hỏi, trong lòng vẫn có chút khó tin.
Ba lần ám sát thất bại.
Hương Trà như hiểu rõ thủ đoạn chiến đấu của nàng, hiểu được thần thông mà nàng thi triển, uyển chuyển hóa nguy thành an.
Việc ám sát một Thần Đạo Trung Kỳ không thành, điều này khiến Yểm Ma Điện Chủ cảm thấy đả kích nghiêm trọng, như bị sỉ nhục.
“Đây chưa phải thời cơ phân định sinh tử giữa chúng ta, tỷ tỷ không cần nóng vội.” Hương Trà điềm nhiên cười.
“Ngươi biết đến trận chiến kia?” Yểm Ma Điện Chủ hít sâu một hơi:
“Ngay cả một số Thần Đạo Viên Mãn cũng không đủ tư cách, tại sao ngươi lại biết?”
Hương Trà mang nàng đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, điều này khiến Yểm Ma Điện Chủ như đã có suy đoán trong lòng.
“Đoán xem!” Hương Trà nhún nhún vai.
“Chỉ có một khả năng, ngươi có thể nhìn thấu được viễn cảnh tương lai… hoặc ngươi từ tương lai quay về.” Yểm Ma Điện Chủ nói:
“Tuy nhiên hiện nay thiên cơ không dễ thăm dò, ta có thể khẳng định ngươi từ tương lai trở về.”
“Thật không dễ qua mặt nhân vật như tỷ tỷ.” Hương Trà vỗ tay tán thưởng.
“Ngươi hiện diện ở đây, có khả năng tương lai ngươi đã bại.” Yểm Ma Điện Chủ ngưng giọng nói:
“Ai là kẻ chiến thắng? Là bổn tọa, là Vân Tiêu… hay Thiên Hạ Đệ Nhất?”
“Tương lai đã không còn chính xác.” Hương Trà nói:
“Từ khi ta trở về, tương lai đã buộc phải thay đổi, huống hồ…”
“Huống hồ?” Yểm Ma Điện Chủ ánh mắt lóe lên:
“Huống hồ còn có kẻ yêu nghiệt vượt ngoài dự đoán như Lạc Nam xuất hiện đúng không?”
“Tỷ tỷ hiểu biết thật nhiều, muội muội bội phục.” Hương Trà than thở.
Nàng nhờ trùng sinh trở về mới biết được một số thứ mà cường giả cùng thời không biết, không ngờ Yểm Ma Điện Chủ lại bằng bản lĩnh tự thân mà nhìn ra nhiều thứ như vậy.
Thật sự không hổ danh là người đứng đầu của thế lực sát thủ mạnh nhất, mạng lưới tình báo vô cùng kinh khủng.
“Hy vọng ngươi có thể nhanh chóng đột phá.” Yểm Ma Điện Chủ quay người rời đi:
“Bổn tọa không muốn thắng nhờ tu vi chênh lệch.”
Thoại âm rơi xuống, thân ảnh trong lớp khôi giáp nặng nề đã tan biến.
“Phiền a… thật là phiền a…” Hương Trà lười biếng thở dài một tiếng:
“Hai đối thủ khó chơi một người là thê tỷ của ngươi, một người lại có liên kết linh hồn với ngươi… sư đệ a sư đệ, liệu ngươi có đứng về phía sư tỷ?”
“Hay liệu…” Bờ môi nàng thì thào:
“Tỷ đệ chúng ta cũng phải phân định sinh tử?”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Phá Đạo Hội.
Vân Tiêu ngồi dưới gốc cây Hoàng Trung Lý, ánh mắt tuyệt mỹ khép hờ, tưởng như án binh bất động.
Nhưng lúc này đây, ý niệm của nàng lại băng qua vô tận tinh không, đối diện với một kẻ khoác áo choàng che đậy toàn bộ cơ thể.
“Phá Đạo Hội Trưởng, ẩn giấu khá sâu a…” Thiên Hạ Đệ Nhất cười có vẻ bình thản:
“Nước cờ lần này, xem như ngươi thắng.”
“Đừng cố ý làm ta kiêu ngạo như thế chứ.” Vân Tiêu nhàn nhạt nói:
“Rõ ràng là ngươi chủ động thua trong nước cờ này, mục đích là làm bại lộ thân phận các vị Phá Đạo Hội Lão, lại dễ dàng thu phục Đạo Vực và Đạo Quốc vào tay, tính toán thật giỏi, bố cục này rất cao minh.”
“Hừ.” Thấy ý đồ của mình bị nhìn thấu, Thiên Hạ Đệ Nhất lạnh lùng nói:
“Thu Đạo Vực hay Đạo Quốc cũng không quan trọng bằng loại bỏ chướng ngại vật kia.”
“Chướng ngại vật? Ngươi xem hắn là chướng ngại vật?” Vân Tiêu hỏi.
“Chẳng lẽ không phải sao?” Thiên Hạ Đệ Nhất nghiêm nghị:
“Với tiềm năng của kẻ đó, nếu để hắn trưởng thành, chắc chắn sẽ đủ khả năng xen vào trận chiến giữa ta và ngươi, đến lúc đó, ngươi lại định thế nào?”
“Vẫn như câu nói cũ, chỉ cần ngươi không đích thân ra tay, muốn dùng thủ đoạn nào đối phó với hắn ta cũng không xen vào.” Vân Tiêu ung dung trả lời.
“Ngươi đừng đổi chủ đề.” Thiên Hạ Đệ Nhất cười gằn:
“Cám dỗ kia ta không tin ngươi không động lòng, ở trước nó… cái gọi là thân tình chỉ là trò hề, ngươi cũng sẽ đánh đổi tất cả để có được nó.”
Như không muốn để Vân Tiêu có cơ hội trả lời, ý niệm của Thiên Hạ Đệ Nhất hoàn toàn biến mất giữa hỗn độn.
Dưới gốc Hoàng Trung Lý, Vân Tiêu chậm rãi mở ra đôi mắt thâm thuý sắc sảo, nhẹ giọng thì thào:
“Hắn không giống như ngươi…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Khi toàn bộ thuộc hạ của Thiên Hạ Đệ Nhất rút đi, người có quan hệ với Lạc Nam đều được giải cứu.
Để đảm bảo an toàn, tất cả đều được đưa đến Đạo Địa… tạm trú tại Độ Đạo Môn và Ngân Thiên Thần Quốc.
Trước khi Lạc Nam trở về, mọi người phải ở Đạo Địa tu luyện, không được tiến vào ba khu vực khác.
“KHỐN KIẾP!”
Loạn Hoàng Vũ phẫn nộ đập xuống, thạch bàn và thạch tọa hóa thành phấn vụn.
“Ai có thể giải thích cho trẫm, vì sao Yểm Ma Điện lại đứng về phía Lạc Nam, yêu nghiệt Lâm Tích kia là ở đâu ra? Vì sao Phá Đạo Bát Lão nằm vùng ở những đại thế lực?” Hắn ngửa đầu gầm thét.
“Bình tĩnh đi!” Yêu Chỉ Hân nhíu mày:
“Ta cũng chưa hiểu vì sao Tổ Long Tộc, Ngự Long Sơn Trang lại ra tay giúp hắn đây.”
Sắc mặt của các đại năng cũng vô cùng khó coi, đặc biệt là Hải Thần Đảo.
Không ai ngờ rằng những thế lực trung lập tưởng chừng không liên quan gì lại đều nhảy ra trong tình huống khẩn cấp.
Tổ Long Tộc, Ngự Long Sơn Trang, Yểm Ma Điện, Bách Thú Tộc, Sơn Hải Tự, Thần Yêu Hải Các.
Đều là thế lực có cường giả hàng đầu tọa trấn.
Nếu không có các thế lực này gia nhập, độc kế lần này của bọn hắn chắc chắn đã trót lọt rồi.
Nhưng dù Huyễn Huyền Không lợi hại đến đâu, hắn cũng không đủ khả năng dò xét thiên cơ đến các thế lực Thần Đạo Viên Mãn để biết trước cục diện.
Chỉ riêng Tổ Long Tộc, Ngự Long Sơn Trang, Yểm Ma Điện đã đủ quét ngang hầu hết đại thế lực và đạo thống ở nơi này.
Chưa kể còn có dị số như Lâm Tích, rõ ràng là Thần Đạo Sơ Kỳ nhưng chiến được Thần Đạo Hậu Kỳ vô cùng thoải mái.
Đám Man Lực Thần Ngưu, Ngạo Long Cuồng Hổ cũng nhiều chuyện xen vào, đúng là tức chết.
Tính toán trăm ngàn kế, kết quả vẫn thất bại, lại nhận thêm tin xấu là các đại thế lực kia đứng về phía Lạc Nam.
Thử hỏi làm sao Loạn Hoàng Vũ đám người không vừa sợ vừa giận?
“Tất cả những điều này đã chứng minh, các ngươi quá vô dụng.”
Một thanh âm hài hước vang lên.
“Kẻ nào?” Loạn Hoàng Vũ đang giận, lập tức vận chuyển Loạn Đạo Quy Tắc đấm tới.
“Loạn Đạo Thần Quyền!”
XOẸT!
Một tia bóng tối xuyên qua, phá huỷ Loạn Đạo Thần Quyền, đâm thủng lòng bàn tay Loạn Hoàng Vũ, máu tươi phun trào.
Sắc mặt toàn trường kịch biến, Yêu Chỉ Hân đám người vội vàng vận chuyển tu vi.
Loạn Hoàng Vũ là một trong những cường giả đứng đầu ở đây, kẻ thần bí này có thể dễ dàng áp chế, thực lực khó lòng tưởng tượng.
Áo choàng trắng nhẹ bay, một thân ảnh lặng lẽ hàng lâm.
Chứng kiến thân ảnh này, toàn bộ Thần Đạo đồng loạt đứng lên:
“Thiên Hạ Đệ Nhất?”
Trong lòng cả đám dâng lên sóng to gió lớn, không hề tưởng tượng nổi đệ nhất cường giả thời thượng cổ lại hiện ra ở nơi này.
“Không sai.” Thiên Hạ Đệ Nhất khẽ cười:
“Cách duy nhất để các vị ở đây diệt trừ Lạc Nam, chiến thắng Phá Đạo Hội chỉ có một.”
“Cách gì?” Yêu Chỉ Hân trầm giọng hỏi.
Thiên Hạ Đệ Nhất ngạo nghễ tuyên bố:
“Thần phục ta!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 221 |
Ngày cập nhật | 19/02/2025 15:39 (GMT+7) |