Đâu đó tại Bá Chủ Lãnh Địa, năm kẻ thần bí lặng lẽ xuất hiện.
Bọn hắn toàn thân khoác áo choàng kỳ dị, xung quanh bao phủ Hỗn Độn Quy Tắc, ngạnh kháng trực diện với Quy Tắc tại Bá Chủ Lãnh Địa mang theo địch ý xâm nhập.
ONG ONG ONG…
Bá Chủ Chiến Kỳ ngân vang kịch liệt, Quy Tắc ầm ầm trấn áp vẫn không thể cản trở bước tiến của năm kẻ này.
Nơi bọn hắn giáng lâm, thình lình lại chính là địa bàn của Trụ Việt Tông.
“Hừ, cứ nghĩ rằng có mấy lá cờ tỏa ra Thần Đạo Quy Tắc là ngăn cản được bước tiến của chúng ta sao?” Một tên nhếch mép cười gằn.
“Đám Đạo Quốc và Đạo Vực thật ngu xuẩn, chuột ở ngay nơi này nhiều nhất lại không bắt.” Một tên khác nhún nhún vai.
Ánh mắt năm người bọn hắn khóa chặt Nhất Thế Vũ Trụ, muốn tóm gọn cả tiểu vũ trụ này.
Với quyền năng của bọn hắn, việc tóm gọn một tiểu vũ trụ dễ như bàn tay.
“Đây là cố hương của kẻ họ Lạc kia, giá trị của nó vượt qua bất cứ con tin nào.” Năm người âm thầm nghĩ.
Không do dự nữa, bọn hắn cùng nhau vung tay, sẵn sàng cường ngạnh xuất thủ.
ẦM!
Bất quá ngay khoảnh khắc đó, không gian trước mặt bọn hắn kịch chấn.
Một cổ uy thế phô thiên cái địa nặng nề quét ngang chấn lùi năm kẻ thần bí.
“Kẻ nào?” Một tên thần bí nhân lạnh lùng quát.
RĂNG RẮC.
Không gian sụp đổ, lại có năm thân ảnh bước ra đứng ở phía đối diện.
Mỹ nhân tuyệt sắc khuynh thành, tư thái thướt tha, đoan trang cao quý lại ẩn chứa một tia mị ý câu hồn đoạt phách… nàng chính là Yêu Mị Uyển.
Một thanh niên trẻ tuổi, anh tuấn phi phàm, đôi mắt chất chứa tang thương sâu thẳm trái ngược với độ tuổi bên ngoài hắn thể hiện.
Một nam tử trung niên ăn mặc tùy ý như kẻ đầu đường xó chợ, ngũ quan lại dữ tợn như tặc, trên thân thoang thoảng mùi vị đan dược.
Một lão già Ải Nhân Tộc hình thể thấp lùn, cái bụng béo mập, trên đầu có một cặp sừng dê.
Một kẻ khóa chiến giáp rỉ sét và nặng nề như bước ra từ chốn hoang tà đổ nát.
Năm người ngăn chặn trước mắt năm kẻ thần bí, khí thế không hề thua kém chút nào.
Tuy rơi vào Ngũ Châu Tứ Vực khiến tu vi của bọn hắn tuột lùi xuống dưới Chí Tôn, nhưng nếu Lạc Nam có mặt ở nơi này, chắc chắn sẽ nhận ra đây đều là nhân vật có mặt ở buổi hôn lễ của mình và Đông Hoa.
“Tưởng là ai, hóa ra là năm kẻ trong số Phá Đạo Bát Lão.” Một tên thần bí cười gằn.
“Tưởng là ai, hóa ra là năm con chó săn đến từ Hỗn Độn.” Yêu Mị Uyển cười khúc khích:
“Các ngươi cùng đường đến mức phải ra tay với cái tiểu vũ trụ nho nhỏ sao?”
“Dám bất kính với Hỗn Độn Hộ Pháp, muốn chết!” Một tên thần bí khoác áo choàng lạnh lùng quát, vung tay đánh về phía Yêu Mị Uyển:
“Vẫn Thạch Chưởng!”
ẦM ẦM…
Thổ Thần Lực đen kịch ngưng kết thành một khối vẫn thạch, kích thước còn lớn hơn một tiểu hành tinh, trấn xuống đầu Yêu Mị Uyển.
“Cút!” Lão già Ản Nhân Tộc thấy cảnh này, trong tay hiện ra một chiếc búa ngắn nâng lên không trung.
“Thần Dương Hiệu Triệu!”
Biển lửa thiêu đốt thương khung, từ trong đó có hư ảnh một con Sơn Dương khổng lồ gào thét húc mạnh.
OÀNH.
Cái đầu sơn dương cùng cặp sừng húc tan Vẫn Thạch Chưởng, không gian rạn nứt, dư ba quét ngang chấn động toàn bộ Bá Chủ Lãnh Địa.
Các đại thế lực như Nam Thiên Môn, Tu La Giáo, Thập Thất Tông đều chú ý đến tình huống này, nhận ra đây là trận chiến của Cấm Kỵ Cường Giả, chỉ lặng lẽ quan sát, không dám xen vào…
“Thì ra đám chó săn các ngươi được gọi là Hỗn Độn Hộ Pháp sao?” Yêu Mị Uyển khinh miệt nói:
“Nghe qua thì đáng gờm, nào ngờ dùng thủ đoạn hạ tiện.”
“Cút khỏi Bá Chủ Lãnh Địa, tha cho các ngươi một mạng.” Thanh niên sở hữu đôi mắt tang thương trầm thấp nói.
“Chỉ bằng vào Phá Đạo Ngũ Lão các ngươi, thật sự nghĩ rằng có thể ngăn cản chúng ta sao?” Năm tên Hỗn Độn Hộ Pháp khinh miệt, sau đó bọn hắn bỗng nhiên hướng lên thiên không, cúi thấp đầu:
“Nghênh đón Thần Lão!”
OÀNH OÀNH.
Bên trên bầu trời lãnh địa, hai con mắt uy nghiêm hờ hững bỗng nhiên mở ra.
Bọn chúng như mắt của thần minh cao cao tại thượng, nhìn toàn bộ chúng sinh tại Ngũ Châu Tứ Vực như những con kiến hôi.
Bên trong ánh mắt có Hỗn Độn Quy Tắc đang chậm rãi chuyển động…
RĂNG RẮC…
Không gian tầng tầng lớp lớp sụp đổ, một con mắt bỗng nhiên ngưng tụ, từ bên trong đáy mắt, vô vàn Hỗn Độn Kiếm Khí đang ngưng tụ.
“Không xong, bọn hắn đứng ngoài Hỗn Độn công kích vào chúng ta, sẽ không bị quy tắc tại Ngũ Châu Tứ Vực ảnh hưởng, có thể phóng thích chiến lực cấp Thần Đạo.” Yêu Mị Uyển ngưng trọng nói.
“Có thể cách không từ hỗn độn đánh vào Nguyên Giới, thực lực của hai kẻ này chắc chắn là Thần Đạo tối đỉnh, hơn nữa phải sở hữu loại Quy Tắc viễn siêu Quy Tắc của Nguyên Giới.” Người mặc giáp rỉ sét trầm thấp nói:
“Dưới trướng Thiên Hạ Đệ Nhất đã tồn tại những kẻ khủng bố như thế sao?”
“Mặc kệ thế nào, ra ngoài hỗn độn nghênh chiến!” Thanh niên tuấn lãng không hề e ngại.
Chỉ thấy mái tóc của hắn tung bay, trên đầu hiện lên hư ảnh mặt trăng, mặt trời và vô vàn ánh sang chuyển động.
Nhật Nguyệt Tinh Thần tụ hợp thành một thanh Thiên Vũ Thương.
Thanh niên đạp lên Thiên Vũ Thương, muốn lao ra hỗn độn chiến với cái gọi là Thần Lão của kẻ địch.
“Haha, đối thủ của các ngươi là chúng ta.” Năm Hỗn Độn Hộ Pháp không cho phép điều này xảy ra.
Một tên nâng lên bàn tay, Âm Dương Thần Lực ầm ầm dung hợp thành một thanh Âm Dương Mâu.
Mâu Thế, Sát Thế và Chiến Thế bạo phát kinh hồn như tên bắn truy kích mà theo, một mâu hướng về sau lưng thanh niên đâm thẳng.
“Muốn chết!” Thanh niên quay đầu, đôi mắt tang thương híp lại, lập tức soi rọi toàn bộ không gian.
Nhật Nguyệt Tinh Thần hội tụ vào thân Thiên Vũ Thương, một thương nhắm ngay khe hở trong Thế của đối thủ đâm thẳng.
RĂNG RẮC…
Một thương này vừa ra, Mâu Thế, Sát Thế và Chiến Thế của kẻ thần bí lập tức tan vỡ.
“Ta nhận ra ngươi là ai rồi.” Kẻ thần bí nghiêm nghị nói:
“Ngươi là Thương Tiêu, đã từng được xưng là kẻ dùng thương mạnh nhất thời thượng cổ, không ngờ lại thay đổi diện mục, trở thành thuộc hạ của Phá Đạo Hội Trưởng.”
“Để diệt các ngươi, có gì không thể?” Thương Tiêu hừ lạnh một tiếng, trăm vạn tầng Thương Thế tung hoành, thương ảnh phô thiên cái địa bao phủ càn khôn, hung hăng quét ngang.
“Nhưng ta cũng không thua.” Kẻ thần bí hưng phấn cười lạnh:
“Âm Dương Phân Thân!”
Âm Thần Lực và Dương Thần Lực của hắn bỗng nhiên tách ra, hóa thành hai phân thân có chiến lực giống y như đúc bản thể.
Một phân thân cầm Âm Mâu, một phân thân chấp chưởng Dương Mâu… liên kết cùng bản thể vây đánh Thương Tiêu, kẻ từng được gọi là Thương Thần trong quá khứ.
Ở phía bên cạnh, bốn tên Hỗn Độn Hộ Pháp khác cũng cùng với bốn vị Phá Đạo Hội Lão kịch chiến.
“Bên trên Hỗn Độn Hộ Pháp là Hỗn Độn Thần Lão à?” Nam tử ngũ quan dữ tợn, ăn mặc lôi thôi lạnh nhạt hỏi, nhưng đồng thời trên cơ thể có một mùi dược hiệu thơm ngát tràn lan, khiến người ta vô thức cảm thấy thoải mái, không nhịn được say mê và hít vào.
XÈO XÈO…
Một tên Hỗn Độn Hộ Pháp ở phía đối diện vô thức trúng chiêu, lập tức cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình bị phân huỷ một cách điên cuồng.
“AAAAA…”
Hắn đau đớn kêu la thảm thiết… Linh Hồn cũng sắp bị thẩm thấu mà chết.
Cũng may lúc này, một tia Hỗn Độn Quy Tắc được ban phòng thân chậm rãi lan tràn, nhanh chóng phá giải loại độc đáng sợ kia, làm lành tổn thương thể nội cho hắn, huỷ đi kịch độc trước khi nó kịp thời xâm nhập.
“Khốn kiếp, thì ra là ngươi… Hư Đan Độc Thần.” Hỗn Độn Hộ Pháp hít sâu một hơi.
Thời thượng cổ, một kẻ được xưng là Luyện Đan Sư, toàn thân tỏa ra mùi thơm của đan dược khiến người khác cảm thấy gần gũi, thân thiện, vô hại…
Nhưng không ai biết, kẻ này vốn không phải là Luyện Đan Sư… thay vào đó là một vị Độc Tu khủng bố.
Độc của hắn có mùi thơm dễ chịu, thơm thoang thoảng hấp dẫn như các loại đan dược cấp cao, ngay cả Thần Đạo cũng sẽ bị đánh lừa không thể nhận diện, từ đó hít vào cơ thể… cuối cùng chuốc lấy kết cục thê thảm.
Khả năng của vị này cực kỳ quỷ dị, hắn có thể đem tất cả những loại Độc đáng sợ nhất, nguy hiểm nhất nguỵ trang thành các loại đan dược, tài nguyên quý giá… hiếm ai có thể phân biệt.
Người ta thường nói hắn giống như một đoá hồng hoa mỹ lệ, nhìn thì đẹp đẽ vô ngần, ngửi thì hương thơm bát ngát nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm chí mạng.
Cũng chính vì giống một Luyện Đan Sư nhưng thay vì cứu người, hắn lại độc chết vô số con mồi, từ đó được thế nhân xưng tụng là Hư Đan Độc Thần, ý nói thân phận Luyện Đan Sư của hắn chỉ là hư ảo.
“Hư Đan Độc Thần, nghe nói năm đó ngươi tuấn tú vô song khiến bao nữ nhân ôm lòng nhung nhớ, hiện tại lại biến thành bộ dạng xấu xí dữ tợn như thế, còn làm chó săn của Phá Đạo Hội.” Hỗn Độn Hộ Pháp khinh bỉ nói:
“Ẫn nhẫn cũng đủ lâu a.”
“Chính là chờ ngày hôm nay, giết những kẻ như ngươi.” Hư Đan Độc Thần nhàn nhạt lên tiếng:
“Thần Dược Thiên Hương!”
Khoảnh khắc đó, từ trong óng tay áo của hắn phóng ra vô tận hương thơm, những hương thơm này ngưng kết thành một kết giới bao trùm Hỗn Độn Hộ Pháp.
Bên trong đó, từng gốc thiên tài địa bảo, từng gốc linh dược quý giá, thần dược mọc lên… hấp dẫn vô cùng.
“Mời ngươi thưởng thức.” Hư Đan Độc Thần ung dung nói.
“Thưởng cái rắm.” Hỗn Độn Hộ Pháp trong lòng mắng to, vội vàng phong bế toàn thân, cố gắng chống lại mùi hương dễ chịu cám dỗ, lao thẳng đến Hư Đan Độc Thần.
Tên khốn vô liêm sỉ này, kịch độc lại dám đặt tên là Thần Dược Thiên Hương, quả nhiên muốn độc chết người không đền mạng a.
Nhận ra năm vị Phá Đạo Hội Lão khó chơi, mấy tên Hỗn Độn Hộ Pháp thầm hạ quyết định:
“Cầm chân bọn hắn, để hai vị Thần Lão bên ngoài hỗn độn ngưng tụ thế công.”
Chỉ cần Hỗn Độn Thần Lão đánh vào, công kích cấp Thần bên ngoài Hỗn Độn sẽ nghiền chết cả năm tên Phá Đạo Hội Lão.
Đáng tiếc… đó chỉ là tưởng tượng.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Bên ngoài hỗn độn lúc này, hai lão già ăn mặc y sam như người bình thường đang liếc mắt nhìn vào cục diện tại Ngũ Châu Tứ Vực.
Thần Đạo Quy Tắc của bọn hắn dung hợp cùng Hỗn Độn Thần Lực tạo ra hai con mắt khổng lồ, bên trong ánh mắt là công kích phô thiên cái địa ngưng tụ.
“Dám đánh xuống, ngày này năm sau là ngày giỗ của các ngươi…”
Một thanh ung dung vang lên.
Đồng tử hai vị Hỗn Độn Thần Lão co lại, lập tức quay đầu nhìn về kẻ vừa phát ra thanh âm.
Một thiếu nữ ăn mặc váy vải, lưng cõng giỏ trúc, bên trong giỏ chính là những lá trà xanh mát…
Nhìn qua nàng giống như một cô thôn nữ hái trà, tạo cảm giác thân thiện và gần gũi.
Nhưng thôn nữ hái trà lại đang bước đi giữa hỗn độn? Tình cảnh này quỷ dị đến cực điểm a.
“Thần Đạo Trung Kỳ?”
Cảm nhận được tu vi của thiếu nữ, hai vị Hỗn Độn Thần Lão lại không dám xem thường.
Một Thần Đạo Trung Kỳ lại có phong thái và khí chất như thế sao? Trực giác khiến bọn hắn cảm nhận được nguy hiểm.
Nếu Lạc Nam ở đây, hắn sẽ nhận ra thôn nữ hái trà này không ai khác là sư tỷ phúc tinh của mình, Hương Trà.
“Mặc dù không biết ngươi là ai, nhưng dám xen vào chuyện của hai người lão phu, thật là muốn chết.”
Hai vị Hỗn Độn Thần Lão tài cao gan lớn, tạm thời thu hồi ánh mắt nhìn vào Ngũ Châu Tứ Vực, muốn liên thủ vây công Hương Trà.
“Chậc chậc chậc, không nên không nên…” Hương Trà cười tủm tỉm:
“Nếu các ngươi động một bước chân, đầu các ngươi sẽ rụng mất.”
“Cuồng vọng!”
Một tên Hỗn Độn Thần Lão lên cơn thịnh nộ, thi triển thân pháp hướng về phía nàng.
PHỐC!
Nhưng ngay khi hắn vừa bước một bước, đầu của hắn bỗng nhiên bay lên, đứt lìa khỏi cổ.
“Khốn kiếp!” Cái đầu phát ra thanh âm mắng to, sinh mệnh lực của Thần Đạo tối đỉnh vô cùng ngoan cường, muốn trở về trên cổ.
Bất quá ngay lập tức, toàn bộ Linh Hồn trong cơ thể của hắn bị một thứ gì đó cắn nuốt sạch sẽ, thi thể không đầu trôi lơ lửng…
“Các ngươi chờ đó!”
Đúng lúc này, tên Hỗn Độn Thần Lão còn lại bóp nát một khối Lệnh Bài.
Hỗn Độn Chi Môn mở ra, đem hắn và vị đồng bọn chưa rõ sống chết kia thu vào, biến mất trong một nốt nhạc.
“Đa tạ tỷ tỷ ra tay tương trợ.” Hương Trà cười khúc khích.
“Ngươi là ai? Vậy mà có thể phát hiện bổn tọa?” Một thanh âm lạnh lẽo vang lên, vẫn chưa thấy thân ảnh của chủ nhân giọng nói.
Hương Trà hài hước nhún vai:
“Yểm Ma Điện Chủ đại danh đỉnh đỉnh, sao ta có thể không biết?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 221 |
Ngày cập nhật | 19/02/2025 15:39 (GMT+7) |