Săn Lang Thành.
Nằm giữa một sơn mạch rộng lớn, xung quanh là số lượng lang yêu hoang dã nhiều không đếm xuể, dân chúng, tu sĩ ở Săn Lang Thành sống dựa vào nghề săn giết chó sói, vào sâu hơn một chút thì chính là những Yêu Lang đẳng cấp cao hơn, dùng da, thịt, xương cốt, móng vuốt, yêu đan đổi lấy thực phẩm, tài nguyên tu luyện.
Săn Lang Thành là một toà thành trung cấp, thành chủ có tu vi Nguyên Anh.
Lạc Nam vào Săn Lang Thành tìm mua thêm những thứ cần thiết.
Dù sao thì giỏ trúc của hắn không phải cái động không đáy, dùng nhiều rồi sẽ cạn.
“Phí vào thành cho tu sĩ là một viên hạ phẩm linh thạch, phàm nhân là 5 lạng bạc.”
Thị vệ gác cổng thành cao giọng hô lên.
“Ta không có linh thạch, cũng không có bạc.” Lạc Nam mỉm cười.
Thị vệ nhìn con ngựa của hắn, ánh mắt sáng lên: “Ngựa tốt, vậy mà chạy nhanh hơn cả sói hoang thông thường, ngươi có thể bán nó để lấy lệ phí vào thành.”
“Ta dùng thứ này.” Lạc Nam ném ra một viên Ích Cốc Đan.
“Ích Cốc Đan? Ngươi từ đâu có được?” Thị vệ hiếu kỳ, bản thân hắn cũng là tu sĩ Luyện Khí, vừa lúc đang cần đại lượng Ích Cốc Đan.
“Ta là thầy thuốc, có thể nấu ra Ích Cốc Đan.” Lạc Nam ung dung đáp.
“Ích Cốc Đan chỉ có Luyện Đan Sư mới luyện được, ngươi dám xàm ngôn?” Thị vệ hiển nhiên không tin.
Tuy nói Ích Cốc Đan đẳng cấp gần như là thấp nhất rồi, còn kém hơn cả Liệu Thương Đan bình thường, nhưng đan dược phải do Luyện Đan Sư luyện ra, đây là tư tưởng thâm căn cố đế từ trước đến nay ở Cầu Tiên Đại Lục.
“Là sư phụ của ta, hắn là một vị Luyện Đan Sư tu vi Luyện Khí.” Lạc Nam thuận miệng nói.
“Thì ra là thế, mời vào thành.” Thị vệ gật đầu, trong lòng lại âm thầm xem thường, Luyện Đan Sư cấp thấp như vậy còn bày đặt thu đồ đệ, hơn nữa còn đi thu phàm nhân, quả thật hết cứu.
Bước vào trong thành, quả nhiên chất lượng của thành trì trung cấp… phần lớn người là tu sĩ, phàm nhân lại chiếm số ít.
Kiếm tiền từ phàm nhân thì quá lâu, Lạc Nam quyết định kiếm linh thạch từ tu sĩ.
Tìm một quầy hàng bỏ trống, Lạc Nam đem giỏ trúc đặt lên lưng Tiểu Ô, tỉ mỉ viết một dòng chữ treo lên cao:
“Chuẩn đoán và giải quyết trạng thái nan giải cho tất cả tu sĩ.”
Chữ của hắn như long phượng trình tường, có một loại đạo vận như ẩn như hiện, vô thức thu hút rất nhiều ánh mắt.
“Hừ, tiểu tử miệng còn hôi sữa, lại dám xuất khẩu cuồng ngôn.”
“Ta nhìn mặt mũi tên này còn chưa đến đôi mươi, tuổi nhỏ hơn cả con út của ta, dám ở nơi này mua thần bán thánh?”
“Các ngươi im lặng, biết đâu người ta là lão quái vật cải lão hoàn đồng? Ta nghe nói không ít cao nhân thích cải trang thành trẻ trâu như thế đây.”
“Đúng vậy, thời đại này tốt nhất là đừng trông mặt mà bắt hình dong, cẩn thận ăn quả đắng.”
Không ít tu sĩ nghị luận ầm ĩ, phần lớn đều là Luyện Khí và Trúc Cơ…
Đạt đến Kim Đan hầu hết đều là người có thân phận và địa vị, không dễ dàng gặp được ở giữa đường như vậy.
Lạc Nam biểu lộ bình thản, trong thành nghiêm cấm xảy ra xung đột, hơn nữa có đồ chơi trong tay, hắn cũng không ngại sẽ có kẻ xuất thủ với mình.
Nghi ngờ thì nghi ngờ, vẫn có một tên muốn bước lên thử vận may, trầm giọng nói:
“Ta là Luyện Khí Trung Kỳ, nhưng vì sao ngay cả Nhất Giai Sơ Kỳ Yêu Thú ta cũng đánh không lại, cảm giác lực lượng của ta không đủ mạnh.”
“Nếu ngươi có thể giúp ta giải quyết, ta nguyện trả thù lao.”
“10 Khối linh thạch trung phẩm.” Lạc Nam ra giá.
“Ngươi tại sao không đi ăn cướp?” Tên này nhảy dựng:
“Từng ấy linh thạch đủ để ta tu luyện một năm.”
“Không trả thì tránh sang một bên.” Lạc Nam nhàn nhạt nói.
“Hừ, ta không tin ngươi có bản lĩnh thật sự, kẻ lừa đảo.” Tên tu sĩ lạnh lùng đứng sang bên cạnh, hiển nhiên không nguyện ý trả 10 khối linh thạch trung phẩm.
Đám đông gật đầu tán thành cách làm của tên tu sĩ, cảm thấy giao linh thạch cho một phàm nhân xem tình huống của mình không phải hành vi sáng suốt, chẳng may bị lừa đến tẩu hoả nhập ma thì khó trị…
Đúng lúc này có hương thơm truyền đến, chỉ thấy một nữ nhân ăn mặc diêm dúa, trang điểm loè loẹt trong đoàn người bước ra, cười duyên nói:
“Ta nguyện ý trả giá 10 khối, tiểu ca có thể xem tình huống khó khăn của thân thể ta được không?”
Lạc Nam híp mắt: “Tình huống của vị tỷ tỷ này ta chỉ lấy 5 khối linh thạch trung phẩm.”
“Khanh khách, rẻ vậy sao?” Nữ nhân sảng khoái giao tiền.
“Có phải vị trí bụng dưới của tỷ tỷ vẫn luôn đau nhói khiến ngươi không thể tập trung tu luyện? Hành sự phòng the cũng khó khăn, mỗi lần đều đau như bị tra tấn?” Lạc Nam bình thản nói.
“Ây nha mắc cỡ chết người.” Nữ nhân gò má đỏ bừng, bất quá vẫn gật đầu:
“Đúng như ngươi nói.”
“Không cần xấu hổ, vấn đề này là do đạo lữ của ngươi quá mạnh ở phương diện đó khiến nội khí của ngươi rối loạn, ta kê cho ngươi một toa Ấm Cung, cứ vào các y quán bốc theo mà uống, hiệu quả tức thời.” Lạc Nam lấy giấy bút viết xuống.
“Ta tin ngươi một lần.” Nữ nhân hài lòng cầm toa thuốc rời đi.
Nàng muốn lập tức kiểm chứng lời của Lạc Nam, dù sao thì cảm giác ê ẫm nơi đó thật sự khó chịu.
Lập tức chạy vào một y quán ở gần, bốc và sắc thuốc theo đúng toa của Lạc Nam…
Mấy tên tu sĩ tò mò chạy theo xem, chứng kiến nữ nhân sau khi uống cạn chén thuốc, sắc mặt liền nháy mắt trở nên hồng hào, toàn thân như tỏa ra một luồng gió mát dễ chịu, mà Linh Khí ở xung quanh cũng nhanh chóng hội tụ về vị trí của nàng, cảm giác ê ẫm, đau nhói như kim đâm hoàn toàn biến mất.
“Thật thần kỳ…” Nữ nhân thoải mái đến khóc lên, mấy cái y quán này nàng cũng ghé qua nhiều lần nhưng đều không thể giải quyết vấn đề của nàng, không ngờ một toa thuốc đã dễ dàng làm được, bờ môi lẩm bẩm thanh âm chỉ mình nàng nghe được:
“Các tỷ muội giống ta được cứu rồi.”
“Đa tạ tiểu ca.” Nữ nhân quay lại cảm tạ Lạc Nam vô cùng chân thành, mang theo toa thuốc rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của nàng, Lạc Nam âm thầm bất đắc dĩ đem Linh Thạch cất vào giỏ…
Vừa rồi là hắn khéo léo lựa lời chuẩn bệnh, nói rằng đạo lữ của nàng ở phương diện chăn gối quá mạnh.
Nhưng thật ra chẳng có đạo lữ nào cả, nữ nhân đó rõ ràng là một kỹ nữ ở thanh lâu, mỗi ngày phải tiếp đãi nhiều khách nhân, đón nhận quá nhiều dương khí nên mới không thể một mình gánh vác nổi.
Có toa thuốc kia của hắn, nàng hành nghề cả đời cũng sẽ bình an vô sự…
“Kẻ này xem ra có chút thực tài.” Không ít tu sĩ âm thầm gật đầu, biểu hiện của nữ nhân kia bọn hắn thấy rõ ràng ở trong mắt, có thể nói là tình huống hoàn toàn cải biến, hiệu quả nhanh chóng đến mức khó tin.
“Thật lợi hại.” Tên tu sĩ Luyện Khí vừa rồi thấy toàn bộ tình huống, một lần nữa đặt xuống quầy 10 khối linh thạch trung phẩm:
“Ta đồng ý trả giá.”
“20 Khối.” Lạc Nam lạnh nhạt nói.
“Ngươi… vừa rồi ngươi chỉ muốn 10 khối?” Tên tu sĩ không phục quát.
Lạc Nam ngẩng đầu nhìn hắn, bình thản đáp:
“Vừa rồi là giá mở hàng, đáng tiếc ngươi đã bỏ lỡ.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 185 |
Ngày cập nhật | 29/01/2025 12:39 (GMT+7) |