Vài chục bộ thi thể người chết được mang trở về từ mỏ Linh Thạch bỗng nhiên mở bừng từng đôi mắt đỏ ngầu, bật nắp quan tài.
“Người chết sống lại?”
Đèn đuốc sáng trưng, nhang khói nghi ngút, một đám dân chúng phụ trách an táng hãi hùng khiếp vía trước dị tượng…
Xoẹt xoẹt xoẹt… phốc… phốc… phốc…
Không để tất cả kịp phản ứng, vài chục bộ thi thể mọc ra móng vuốt, răng nanh… như hổ nhập bầy cừu cắn xé kịch liệt.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngũi, toàn bộ dân chúng đều đã hóa thành cương thi.
Hàng trăm cương thi lao vào nhà dân, những quán xá đông đúc trắng trợn lây nhiễm.
Số lượng tu sĩ, nhân loại bình thường biến thành cương thi ngày một đông.
Chưa đến mười phút ngắn ngũi, toàn bộ hộ vệ canh giữ cổng thành đã bị tập sát tiêu diệt.
Cổng thành được mở ra từ bên trong, hai tên Kim Đan Cảnh khô gầy âm u ngửa đầu cười to:
“Địa Thi Tông đã đến! Tiểu Ly Thành kể từ hôm nay là vật trong túi Tông chúng ta.”
Toàn bộ Tiểu Ly Thành thất thủ, tiếng gào thét, thanh âm tuyệt vọng, sợ hãi, kinh hoàng bao trùm không gian.
“Khốn kiếp, Địa Thị Tông dám lấn vào lãnh thổ Kinh Quốc ta.”
Nhận được tin tức, Lạc Chiêu phẫn nộ vỗ bàn, ngửa đầu gầm thét:
“Tập hợp cao thủ phủ thành chủ, theo ta nghênh chiến, thà chết cũng phải thủ thành.”
Những năm qua Hoàng Đế Kinh Quốc dã tâm bừng bừng, muốn thu phục, khống chế tất cả môn phái ở xung quanh vào trong quốc thổ… đã sớm gây thù chuốc oán khắp nơi.
Vì thế Kinh Quốc chưa từng có ngày an bình, các thành trì bị thế lực thù địch tập kích vốn không phải chuyện gì hiếm lạ.
Lần này đã đến lượt Tiểu Ly Thành.
Thân là Thành Chủ, Lạc Chiêu không cho phép toà thành của mình thất thủ, dù phải hy sinh cũng phải bảo vệ bằng mọi giá.
“Phu quân…” Hiền Nhu bế theo Lạc Nam tiến vào trong phòng, nắm chặt tay phu quân:
“Cùng mẫu tử thiếp rời đi được không?”
Nàng là nữ nhân thông tuệ, thừa hiểu Tiểu Ly Thành lần này khó cứu.
Không nói đến việc phu thê mình vô dụng, bị địch nhân lợi dụng lòng từ bi, mang theo một đám cương thi vào thành khiến cho trở tay không kịp… chỉ riêng nội tình của Địa Thi Tông đã sớm vượt qua Tiểu Ly Thành rất nhiều.
Địa Thi Tông có hai vị Kim Đan tọa trấn, trong đó một người là Kim Đan Hậu Kỳ.
Trong khi đó Tiểu Ly Thành người mạnh nhất là Lạc Chiêu cũng chỉ là Kim Đan Sơ Kỳ mà thôi.
Ở lại giữ thành chỉ có con đường chết.
Rõ ràng để chiếm được Tiểu Ly Thành, Địa Thi Tông đã lên kế hoạch âm hiểm từ trước rồi.
“Không, ta nhận lộc của bệ hạ… làm sao có thể hèn nhát bỏ chạy, làm sao có thể bỏ mặc hàng nghìn dân chúng trong thành mà ham sống sợ chết?” Lạc Chiêu thanh âm run rẩy:
“Nàng hãy mang nhi tử trốn đi, chỉ cần nàng và nhi tử còn sống… ngày sau báo thù cho vi phu!”
Đưa chân ấn vào đá lót nền ở góc tường phía bắc.
KẼO KẸT…
Một địa đạo bí mật dưới lòng đất mở ra, Lạc Chiêu kiên quyết nói:
“Mau vào địa đạo, nó có thể giúp nàng và Hùng nhi rời xa Tiểu Ly Thành ngàn dặm, mặc kệ vi phu!”
“AAAA…”
Bên ngoài phủ thành chủ vang lên thanh âm chém giết thảm thiết.
“Mau đi!” Lạc Chiêu gầm lên một tiếng, thiêu đốt tinh huyết xông thẳng ra ngoài nghênh địch.
Hiền Nhu lệ rơi đầy mặt, cúi đầu hôn lên cái trán trơn bóng đáng yêu của Lạc Nam, thì thào nói:
“Xin lỗi nhi tử bảo bối, mẫu thân không thể để phụ thân ngươi một mình nghênh địch, là chúng ta có lỗi với ngươi.”
“Tiểu Tuệ.” Hiền Nhu khẽ gọi.
“Thưa phu nhân.” Thiếp thân thị nữ của Hiền Nhu bước ra quỳ rạp xuống đất, hai mắt đã sớm đỏ ửng.
“Ngươi mang theo tiểu thiếu chủ thoát đi, đây là mệnh lệnh!” Hiền Nhu nghiêm nghị nói:
“Bằng mọi giá phải giữ tiểu thiếu chủ sống sót.”
“Nhưng còn phu nhân?” Tiểu Tuệ nghẹn ngào.
“Ta có trách nhiệm phải chiến đấu vì dân chúng trong thành, phải đồng sinh cộng tử cùng phu quân.” Hiền Nhu hít sâu một hơi, đem ngọc bội có điêu khắc chữ “Lạc” đeo vào trên cổ Lạc Nam, hàm răng cắn bờ môi đến mức rỉ máu, đặt hắn vào lòng Tiểu Tệ.
“Bảo bối, mẫu thân yêu ngươi.” Nàng hôn mạnh lên mặt hắn, dứt khoát quay lưng xông ra ngoài.
“Nô tỳ có chết cũng sẽ giữ an toàn cho thiếu chủ.” Tiểu Tuệ lời thề son sắc, cũng điên cuồng hướng vào địa đạo chạy trốn.
Với một Tiểu Ly Thành nho nhỏ, đương nhiên không có tư cách sở hữu những thứ như Truyền Tống Trận.
Lạc Nam âm thầm thở dài…
Khoảnh khắc Hiền Nhu quay lưng, hắn xém chút không nhịn được giải trừ phong ấn, một lần giải quyết tất cả.
Lạc Chiêu là thật, Hiền Nhu là thật, dân chúng thành Tiểu Ly cũng là sinh mệnh thật… tất cả đều không phải ảo cảnh hay mô phỏng do Luân Hồi Thụ tạo ra.
Một kẻ sắp đột phá Thần Đạo như hắn phải trơ mắt nhìn phụ mẫu ở kiếp này của mình đi vào chỗ chết, chết trong tay những con kiến hôi…
Đối với kẻ luôn cố gắng bảo vệ cho người thân của mình như hắn, cái cảm giác của một phàm nhân này, thật sự không dễ chịu chút nào.
Muốn thành thần… phải hiểu phàm…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 177 |
Ngày cập nhật | 27/01/2025 15:39 (GMT+7) |