Tiếng chuông cửa chợt vang lên, Lan vội lau nước mắt, đứng dậy, chạy ra mở cửa, ba người đàn ông, ăn vận không phải là lịch lãm, nhưng cũng không bặm trợn, quần jean, áo thun, phong cách giản dị, Lan hỏi:
– Xin hỏi ba người tìm ai?
Người đứng giữa, tuổi lớn hơn hai người hai bên, vào khoảng bốn mươi, khuôn mặt trông dày dạn gió sương, nở nụ cười thân thiện, nói:
– Chào cô, chắc cô là cô Lan, vợ của quân, tôi tên là Chiến, bạn cũ của Quân, tôi có vài lời muốn nói với cô, không biết có được…
Nói đến đây thì Chiến ngừng lại, ập ừng, rồi nhìn vào nhà, Lan chợt hiểu ra vội nói:
– À tôi sơ ý quá, xin lỗi, mời vào nhà ngồi!
Nói xong thì vội mở to cửa mời khách vào, sau đó dẫn khách vào nhà, một người thanh niên đi sau cùng khóa trái cửa lại.
Sau đó Lan đi rót nước mời khách, Chiến xoay sang đưa mắt ra hiệu cho người ở bên phải mình, đó là một thanh niên, cao ráo tráng kiện, nhận được ánh mắt của chiến, cậu ta tháo chiếc cặp đeo bên hông ra, lấy ra một tập hồ sơ để lên bàn, chiến nói:
– Mời cô xem trước!
Lan thấy ba người nói năng lịch sự, hòa ai dễ gần, và đưa tập tài liệu để lên bàn thì cũng tò mò, không biết là trước đây quân có làm ăn gì với những người này không? Lan mở tập tài liệu ra, bên trong chỉ có hai tờ giấy, nhưng nội dung giống nhau, chắc là photo thành hai bản, Lan đọc sơ qua nội dung bên trong, Lan choáng váng, nàng không dám tin vào mắt mình, Lan cố nhìn cho kỹ, đánh vần thầm từng chữ.
Nhìn biểu hiện trên nét mặt của Lan, Chiến cười:
– Cô Lan không đọc sai đâu, hoàn toàn là sự thật đấy!
Lan nhìn thấy nụ cười của chiến, nhưng lúc này Lan không cảm thấy nụ cười đó thân thiện dễ gần nữa, mà giống như một nụ cười nham hiểm, thâm độc, một con rắn độc ẩn nấp trong thảm cỏ.
“2 Tỷ”, một con số khổng lồ đối với Lan, quân, chồng nàng thiếu nợ 2 tỷ, một con số mà Lan có mơ cũng không mơ có được. Nhưng giờ đây nó lại chính là số nợ của chồng nàng, một món nợ khổng lồ, cho dù Lan có bán nhà cũng không đủ tiền trả số nợ này. Lan cẩn thận đọc kỹ tờ giấy cam kết mượn nợ của quân, trong đây ghi rất rõ, lãi suất rất thấp, còn thấp hơn cả của ngân hàng, nhưng Lan biết rõ, đây chỉ là vẻ bên ngoài ngụy tạo mà thôi, bởi vì chúng làm thế thì không sợ bị bắt vì tội cho vay nặng lãi, nhưng Lan biết, với khả năng của mình thì món nợ 2 tỷ này này cho dù không có lãi suất thì nàng cũng không có khả năng trả nổi huống chi là có lãi suất, với mức lương còm làm giáo viên của mình thì Lan chỉ đủ nuôi bản thân và bé Liên ăn học thôi, làm sao trả được số tiền khổng lồ này chứ.
Chiến nâng chén trà lên nhấp một ngụm rồi nói:
– Đáng tiếc là kế hoạch cuối cùng của thằng quân lại thất bại, nếu không thì chắc giờ cô cũng không biết và cũng không cần phải lo đến số tiền này đâu! Nhưng đáng tiếc là sự thật vẫn là sự thật, kế hoạch thất bại, thế nên cô bị nợ và tôi “Không Có Tiền”!
Ngừng một chút quân lại uống một ngụm trà, chắc giọng một cái chiến nói tiếp:
– Thế nên… tôi cho cô một tháng để chuẩn bị, nếu sau một tháng mà cô không thể trả số tiền này cho tôi…
Tim Lan đập thình thịch khi nghe từng câu từng chữ của chiến, nói đến đây thì chiến ngừng lại làm cho Lan hồi hộp dữ dội hơn, chiến vươn tay lấy tập hồ sơ trong tay của Lan, rồi gấp lại, nói:
– Bắt đầu đi!
Lan còn chưa hiểu nghĩa của câu nói này là gì thì “bụp”, miệng Lan đã bị bịt chặt, hai tay Lan bị nắm kéo thẳng lên, sau đó là bị trói, “xoạt”, áo của Lan bị xé toạc, do đang ở nhà nên Lan chỉ vận một bộ đồ thun, hoảng hốt Lan nhảy lồng lên, nhưng sức lực của Lan có được bao nhiêu, ngay cả hai thằng học trò mười bảy tuổi mà Lan còn làm không lại huống hồ chi lúc này là hai thằng thanh niên tráng kiện, chúng không nói gì, chỉ hành động.
Hai chân Lan được banh rộng ra, quần áo của Lan đã bị xé hết, Lan nằm trên ghế sô pha, hai tay bị trói kéo qua đầu, miệng bị nhét khăn vào, không la được chỉ biết ú ớ, “phập”, chuyện gì đến cũng đã đến, một con cặc to tổ bố đâm thẳng lút cán vào lồn Lan, Lan rướn người lên như muốn tránh khỏi con cặc đó, nhưng hai chân nàng bị giữ chặt không thể làm gì khác, nếu như là hai tháng trước đây mà gặp phải tình cảnh này thì chắc Lan đã khóc rống lên vì đau đớn, nhưng có lẽ sau một tháng được “huấn luyện” lồn Lan tuy vẫn còn rất khít nhưng đã không bị đau đớn khi bị chơi bất ngờ như thế, có lẽ do lồn nàng đã quen bị như thế.
Nhưng nói thế nào thì nói Lan vẫn có cảm giác đau, thằng chơi nàng dường như không quan tâm đến cảm giác của Lan thế nào, nó chỉ biết nhấp ra nhấp vào liên tục như thế. Hai vú của Lan thì bị nhào bóp dữ dội, thằng còn lại dùng cả hai tay để bóp một vú của Lan chứ không phải mỗi tay một vú, thỉnh thoảng nó còn cúi xuống cắn lên đầu ti của Lan nữa, đau thì đau nhưng bản năng của Lan vẫn trỗi dậy, dâm tính của nàng không mất, cơn sướng dần dần lấn át cái đau, Lan dâm thủy của Lan bắt đầu trào ra, Lan đỡ đau hơn, sướng hơn, dần dần những tiếng rên đau đớn được thay thế bằng những tiếng rên khoái lạc.
Chiến thì ngồi ở một bên, cầm máy quay, quay lại mọi cảnh. Mười phút sau, thằng chơi Lan rú lên một tiếng bắn tinh ồ ạt vào lồn Lan, sau đó nó rút cặc ra, mặc đồ lại để mặt cho Lan nằm đó thở hổn hển. Chiến quay sang hỏi thằng đó:
– Thế nào?
– Lồn bót, dai sức, vú căng và đàn hồi!
Chiến gật đầu hài lòng.
Chiến dùng cầm ly trà, lúc này đã chỉ còn âm ấm, tưới lên lồn của Lan, Lan rên lên một tiếng, sau đó chiến nói:
– Nếu một tháng sau mà cô không chi trả số tiền này cho tôi thì lúc đó chuẩn bị sẵn tinh thần để tiếp khách trừ nợ nhé!
Sau đó Chiến đứng dậy cả ba chuẩn bị rời đi, chiến chợt quay đầu lại nói:
– À quên, đừng mơ tưởng đến việc báo cảnh sát, cầm lấy mà xem cho kỹ đi!
Nói xong chiến ném tập hồ sơ lên người Lan rồi xoay người đi.
Lan không biết mình có thể được làm được gì, hơn hai tuần qua nàng chạy ngược chạy xuôi, nhưng không thể nào kiếm được tiền cả, nàng chỉ là một giáo viên cấp 3, quen biết được ai mà vay một số tiền lớn như thế chứ, mà cho dù có quen người giàu có thì chắc gì người ta đã cho mượn số tiền như thế.
Bây giờ thì nàng đã hiểu được nguyên nhân cái chết của chồng nàng, không phải là một tai nạn giao thông, mà là Quân có ý định tự tử, trước đó Quân đã mua bảo hiểm, nào là nhân mạng, tai nạn… Ý định của Quân là kết thúc mạng sống của mình như một tai nạn giao thông để Lan là người sẽ được hưởng số tiền bảo hiểm đó và dùng chi trả cho món nợ này.
Quân đã suy nghĩ rất kỹ và quyết tâm làm thế, nhưng có lẽ số phận trêu ngươi, kế hoạch của Quân đã thất bại, sau khi cảnh sát giao thông điều tra kỹ thì đúng là Quân chết do tai nạn giao thông nhưng mà là do chính sự vô ý của Quân, thắng xe của Quân đã bị hỏng trước tai nạn và Quân chạy với tốc độ vượt quá quy định cho phép trong nội thành.
Vốn Quân không ngờ đến những sự việc này, chết, có ai mà không sợ chứ, cho dù đã có quyết tâm thì Quân vẫn cảm thấy lo lắng sờ sợ trong lòng, nên Quân quyết định tháo thắng xe và chạy với tốc độ cao, hy vọng là mình có hối hận bất chợt cũng không dừng lại được, nhưng chính điều đó đã khiến cho kế hoạch của Quân thất bại, thế là công ty bảo hiểm lập tức dựa vào lý do đó để không bồi thường bảo hiểm.
Tuy rằng đó chỉ là những suy đoán của Lan nhưng nàng chắc chắn rằng sự thật là như thế, nàng cũng biết, số tiền khổng lồ kia mà Quân nợ người ta là do Quân “yêu trái bóng”, cuồng nhiệt với nó, đến khi phát hiện ra là đã thì Quân đã lâm vào đường cùng rồi, quẫn quá, nhưng vì còn Lan và Liên cho nên Quân không thể bỏ trốn được, hơn nữa Quân biết có bỏ trốn cũng không trốn được, vì thế Quân mới đưa ra một quyết định như thế, một kế hoạch mà Quân nghĩ là chu toàn nhưng lại quá nhiều sơ hở cho nên thất bại là việc hiển nhiên, nhưng lúc đó Quân đã quẫn trí, làm sao có thể tính toán chi li từng chi tiết nhỏ được chứ.
Thời gian càng trôi qua thì Lan càng lo sợ, sợ chính mình không có khả năng chi trả số tiền kia, buộc phải đi “tiếp khách” trừ nợ, Lan không hiểu “tiếp khách” như lời của Chiến nói là nặng hay nhẹ, vì không phải hạng gái nào cũng như nhau, nếu “tiếp khách” hạng sang thì còn đỡ, nhưng chúng bắt Lan phải “tiếp khách” như những ả đứng đường thì lúc đó chắc Lan chết.
Tiếng chuông cửa lại vang lên, đánh thức Lan từ trong trầm tư, Lan không biết là ai đến tìm nữa, nhưng Lan chắc rằng không phải là bọn người của chiến, bởi vì hôm qua chúng vừa đến nữa, kết quả là một màn dằn mặt và Lan lại bị hiếp cho tơi tả, Lan mở cửa ra, “bất ngờ”, đúng là vô cùng bất ngờ, người này đến tìm Lan, chính là Thành.
Khi thấy Thành Lan đứng như trời trồng, không biết Thành đến tìm mình làm gì, chợt nhớ đến cảnh đêm giao thừa nàng bị hiếp và gặp được Thành thì Lan cảm thấy xấu hổ vô cùng, lúc đó biểu hiện của Thành đã làm cho Lan thật sự biết ơn rất nhiều, giờ đây gặp lại Thành nhưng trong hoàn cảnh khó khăn thế này không biết phải làm sao, chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu nàng, “đúng rồi, Thành là chủ tịch Ủy ban nhân dân Thành phố, nhất định có thể giúp được nàng”, nhưng rồi nàng lại nghĩ, liệu có được không, nàng và Thành chỉ là đồng hương, cho dù là đồng hương thì cũng không thể nào cho Lan vay số tiền 2 tỷ kia được.
Lan đứng suy nghĩ thất thần, chợt nghe Thành nói:
– Lan sao thế?
Lan giật mình, vội xin lỗi, mời Thành vào nhà:
– À xin lỗi, mời anh vào!
Thành chỉ lớn hơn Lan mười tuổi thôi, tuy chỉ mới gần bốn mươi nhưng giữ được chức chủ tịch ủy ban nhân dân Thành phố là đủ biết Thành là loại người thâm trầm đến cỡ nào!
Sau khi rót nước mời khách, Lan ngập ngừng hỏi:
– Anh đến tìm em có việc gì không?
Lan vẫn còn cảm giác xấu hổ như đêm đó. Thành uống một hớp trà, rồi nói:
– Anh không có nhiều thời gian lắm, chỉ tranh thủ chạy qua đây nên anh muốn nói thẳng vào việc luôn!
Lan cũng hơi ngây người, không hiểu là giữa nàng và Thành có việc gì mà phải tranh thủ “vào việc” như thế? Nhưng dù sao thì cũng phải nghe trước đã!
Thành lấy từ trong cặp ra một tờ giấy cho Lan xem, đó chính là tờ giấy mượn nợ của chồng nàng, Lan choáng váng, bất ngờ, Lan không biết sao Thành có được tờ giấy này, mặc dù chỉ là một bản photo nhưng cũng đủ khiến Lan choáng rồi, Lan chưa biết phải nói gì vào lúc này thì Thành đã tiếp tục:
– Lan không cần phải nói gì, chỉ nghe thôi, được chứ?
Lan nghe Thành nói thế thì chỉ còn biết gật đầu coi như đồng ý!
Thành gật đầu hài lòng rồi nói tiếp:
– Chuyện số nợ của Quân thì Lan chắc đã biết tại sao có nó, còn việc tại sao anh biết thì Lan tạm thời không cần phải biết việc này, giờ thế này, căn nhà này nếu đem bán liền thì giá trị cũng không cao, cho dù cao lắm cũng chưa đến một tỷ, hơn nữa sau khi bán đi thì số tiền đó không thể chi trả hết số nợ và lãi kia được!
Nghe Thành nói thế thì Lan cũng gật đầu, việc này thì Lan cũng đã sớm nghĩ đến rồi, Thành lấy ra một tấm ảnh, đưa cho Lan xem, Lan nhận lấy và xem qua, đó là một căn nhà, nhỏ hơn so với nhà Lan một chút, nhưng cũng khá đẹp, Lan không hiểu ý của Thành lắm nên nghi hoặc nhìn Thành.
Thành thấy thế thì cười, nói:
– Sau khi bán nhà này, Lan sẽ mua lại căn nhà này để sống với con gái của Lan, căn nhà này kế bên nhà của anh, phòng ngủ lớn của anh và phòng ngủ của nhà này thông với nhau bằng một cánh cửa bí mật…
Nghe Thành nói đến đây thì Lan chợt giật mình, nàng đã mơ hồ hiểu được ý tứ của Thành, Lan định mở miệng lên tiếng thì thấy Thành đưa tay ra hiệu im lặng, Lan đành lẳng lặng gật đầu.
Thành tiếp tục nói:
– Chắc Lan cũng đã hiểu, đúng vậy, anh muốn Lan sẽ là “tình nhân” của anh, giờ Lan cần tiền, 2 tỷ, anh có thể chi trả cho Lan số nợ này, nhưng Lan phải làm tình nhân của anh… Suỵt, yên lặng, đừng nói, cứ từ từ, hãy suy nghĩ, tĩnh tâm mà suy nghĩ, nếu như không có số tiền này thì chắc Lan cũng hiểu là sau này cuộc sống của Lan sẽ ra sao chứ!
Lan tính mở lời nhưng bị Thành cản lại, sau đó cố gắng gật đầu một cái.
Thành cười:
– Tốt, vậy cho nên Lan cứ suy nghĩ cho kỹ lời đề nghị này, Lan cần tiền, anh cần tình, ban ngày chúng ta sẽ là hàng xóm, ban đêm Lan sẽ là “vợ” anh, thế thôi, suốt đời làm “vợ” anh thế là được, anh cũng sẽ lo cho Lan như một người “vợ” đích thật, đây là số điện thoại của anh, Lan có 2 tuần để suy nghĩ, có gì cứ gọi cho anh! Chắc Lan cũng muốn bé Liên lớn lên trong sự nuôi dưỡng của một người mẹ làm một nghề cao quý trong xã hội phải không!
Vừa nói Thành vừa đưa một cái Card cho Lan, rồi đứng dậy ra về, Lan ngồi đó không nhúc nhích, không biết trong lòng mình ra sao!
Lúc đầu Thành bảo Lan làm “tình nhân” nhưng rồi sau đó lại bảo là làm “vợ”, sự biến chuyển này quá đột ngột, chỉ trong hai câu nói mà ngôn từ khác hẳn nhau, nó còn đột ngột hơn cả việc Thành tìm đến Lan nữa, Lan ngồi đó, suy nghĩ miên man về lời đề nghị của Thành, đó có thể nói là một lời đề nghị khiếm nhã nhất mà Lan từng được nghe qua, nhưng giờ đây nó lại giống như một cái phao cứu mạng của nàng.
Nàng biết ẩn ý trong lời nói lúc nãy của Thành, nếu Lan không đồng ý với đề nghị của Thành sẽ không có tiền trả nợ, thế thì sẽ phải sống kiếm nô lệ tình dục một lần nữa, Lan vẫn nhớ như in chuyện hôm qua.
Lúc đó Lan vừa cho bé Liên ngủ trưa xong rồi xuống bếp dọn dẹp một chút. Bất ngờ có một cánh từ sau vươn ra bịt chặt miệng Lan lại, Lan vùng vẫy, nhưng vừa vung tay lên là cả hai tay liền bị bắt lấy, sau đó là bị trói lại, Lan lờ mờ đoán được là ai rồi, quần áo của Lan lần này không bị xé nữa mà bị cởi một cách “nhẹ nhàng” hơn, Lan không hiểu, kiếp trước mình đã làm nên tội nghiệt gì mà sao toàn bị hiếp trong tình cảnh thế này?
Lan còn đang thầm than thì có cảm giác là mình được bế lên, quần áo trên người nàng đã không còn, Lan bất ngờ, hoảng hốt, thì ra Lan được bế lên trước linh vị của chồng, Hai thằng bắt nàng đến trước linh vị của chồng làm gì?
Một thằng kéo cái ghế sô pha lại gần đó, thằng đang bế nàng ngồi xuống, đặt Lan ngồi ở giữa của nó, Lan có thể cảm nhận được con cặc to tổ chảng của nó chạm vào mông mình, Lan cố vùng người lên, Lan biết ý định của bọn chúng là gì nhưng không được, phập, con cặc đâm sâu vào hậu môn Lan, hai tay Lan đã bị trói lại, thằng ngồi sau Lan vòng tay ra trước, bóp vú nàng, vừa bóp vú vừa nắc liên tục, thằng còn lại thì ra trước, rồi từ từ, đút cái của quý nó vào âm hộ nàng, hai thằng bắt đầu nhấp, chúng cố tình để cho Lan nhìn thấy được bàn thờ của Quân, tấm ảnh của Quân như một con dao đâm thẳng vào tim nàng, từng cú nhấp của hai thằng như dùng lực đẩy con dao cứa qua cứa lại trong tim nàng.
Đau đớn, uất hận, bất lực, Lan không làm được gì ngoài việc chịu đựng cả, chúng hiếp nàng trước bàn thờ chồng nàng, một cảm giác đau đến khó tả xuất hiện trong lòng nàng, Lan đang đau khổ thì chợt nghe giọng của một thằng nói:
– Em gái, không nên đau buồn, chẳng qua là do thằng chồng em bất tài thôi, nên giờ em đành chấp nhận nhé, chịu khổ tí đi, sau khi quen rồi thì sẽ từ khổ chuyển thành sướng, biết đâu sau này em phải cảm ơn bọn anh đã huấn luyện em như thế, hô hô.
Nói xong cả hai thằng cùng cười rộ lên, và nắc nhanh hơn, mạnh hơn rồi cả hai thằng bắn tinh vào hai lỗ của nàng. Làm xong chúng bỏ mặc Lan ở đó rồi đi, trước khi đi một thằng còn nhắn lại, đây chẳng qua chỉ là những bước khởi đầu cho nàng làm quen thôi, sau này mới là chính thức, giờ cách 3 ngày chúng sẽ đến một lần để “huấn luyện” cho Lan, nếu như Lan không có tiền trả nợ thì chúng sẽ chính thức cho Lan “lên lớp”. Chúng chỉ biết chơi nàng xong rồi về, vì theo như chúng đó chỉ là làm quen, để Lan quen với việc sau này Lan sẽ bị như thế, nhưng chúng nào biết bước huấn luyện của chúng không hề giúp ích gì cho Lan cả, bởi vì vốn dĩ trước đây Lan đã từng được “huấn luyện” rồi, việc làm của chúng chỉ như những vết dao cứa vào tim nàng mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Lan tại nguồn: http://truyensextv.com/co-giao-lan/
Nhìn bóng lưng của Thành từ từ rời đi, Lan cầm danh thiếp của Thành trong tay, đầu óc mông lung, nước mắt không tự chủ được từ hai khóe chảy dọc xuống…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô giáo Lan |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Áo dài, Con gái thủ dâm, Đụ cave, Đụ em gái, Đụ em vợ, Đụ tập thể, Gái một con, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện les, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex cô giáo, Truyện sex có thật, Truyện sex hay, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex học sinh, Truyện sex mạnh, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh, Vợ chồng |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/01/2020 12:59 (GMT+7) |