Trước kia bởi vì không có ra mặt nói chuyện giùm cho Đường Linh Linh, cho nên trên tổ chức cán bộ tỉnh ủy cũng không có tích cực giải quyết vấn đề chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu, nhưng lúc trên Bắc Kinh tại trước mặt của Trọng Phong Dương, Đinh Trường Sinh đã đề nghị nói ra, nhưng đập vào là trên danh nghĩa về sau Đường Linh Linh sẽ là người trợ giúp tốt cho Trọng Hải…
Trọng Phong Dương không phải người ngu, dĩ nhiên không phải Đinh Trường Sinh nói cái gì thì là tin cái đó, cho nên khi Đinh Trường Sinh nói lên chuyện của Đường Linh Linh, về sau Trọng Phong Dương cùng Trọng Hải ngồi trao đổi qua lại, cuối cùng mới nhận định việc này Đinh Trường Sinh nói cũng có thể đáng tin cậy, Đường Linh Linh hiện tại trên thực tế đã không còn có chỗ dựa, như vậy nếu đúng lúc này Trọng Gia duỗi khẽ vươn tay, thì Đường Linh Linh sẽ nhớ kỹ đấy, đây cũng là thời cơ chiêu mộ tốt nhất.
Chuyện trong quan trường thêu gấm dệt hoa thì có nhiều cách, giúp người khi gặp nạn thì rất ít, nhưng chính là bởi vì rất ít, cho nên một khi ra tay thì mới có thể mời chào được nhân tâm, Trọng Gia đánh vào chính là cái chủ ý này với Đường Linh Linh.
Hơn nữa, Trọng Phong Dương tuy thân ở Bắc Kinh, nhưng căn cơ của ông vẫn còn tại tỉnh Trung Nam, cháu của mình bây giờ đang ở nơi này chậm chậm bắt đầu trở nên lông cánh đầy đủ, đương nhiên là không thể thiếu đến những người khác giúp đỡ, nhưng mình giờ đã không còn tại tỉnh Trung Nam, khi mình còn đương thời thì có một nhóm thuộc hạ kia, nhưng giờ còn có bao nhiêu người có thể trợ giúp cho cháu của mình? Vạn nhất cháu của mình gặp phải đối thủ chính trị, thì những thuộc hạ kia ai sẽ giúp lấy? Đây là chuyện rất khó mà xác định được.
Đạo lý này rất rõ ràng, thuộc hạ của Trọng Phong Dương, hiện tại có rất nhiều người chức quan phía trên Trọng Hải, nhưng đối với những thuộc hạ dạng này, thì bây giờ Trọng Phong Dương đâu còn có khả năng để trợ giúp tiền đồ cho bọn họ? Vấn đề này chỉ sợ kẻ đần cũng nhìn ra được là đã không còn liên quan lợi ích với nhau, tuy Trọng Phong Dương đã lên Bắc Kinh, nhưng cơ hội cơ hồ là đã không có, cho nên vị trí tuy cao, nhưng chưa hẳn còn có quyền lực thực tế.
Mọi người đều sống thực tế, trên quan trường thực tế chính là sự thật, cho nên Trọng Phong Dương nghĩ rất rõ ràng, nếu đem hy vọng ký thác vào n người những thuộc hạ cũ kia, chi bằng để cho Trọng Hải chuẩn bị minh hữu ở bên cạnh hắn, đây mới là chuẩn xác nhất đấy, nếu như những những người này là cấp dưới hoặc là đồng cấp với Trọng Hải, thì sẽ tốt hơn, dạng người như vậy mặc dù Trọng Hải không có thể nhanh chóng đề bạt, nhưng ít nhất có thể bảo vệ Trọng Hải từng bước một đi lên, nói một cách khác, những người này đều phải có căn cơ.
Chỉ cần có người căn cơ, như vậy những chuyện khác thì đều là dễ như trở bàn tay, bởi vì vô luận lập ra cái gì thành tích thì người có căn cơ đều có thể làm được, các chiến tích loại này đều không là vấn đề, vì thế đây cũng là nguyên nhân Trọng Phong Dương một mực rất coi trọng Đinh Trường Sinh.
So với Đường Linh Linh, Trọng Phong Dương càng thêm tin tưởng Đinh Trường Sinh, bởi vì hắn chẳng những có căn cơ, bản thân của Đinh Trường Sinh trong quan trường cơ hồ trống trơn, trong nhà thân thích bằng hữu mấy đời đều không có ai làm quan lớn, dạng nhân tài như vậy thì mình tốt để khống chế, bởi vì đây mới thật sự là quan nhất đại (quan nhất đại có nghĩa là chỉ có bản thân của người đó, từ hai bàn tay trắng tự lực cánh sinh tồn tại trong chốn quan trường, không có chỗ dựa sẵn của thân thích họ hàng), là hạt giống tốt tự cố gắng phấn đấu, hạng người như vậy chỉ cần cho bọn họ có cơ hội, bọn họ nhất định sẽ không làm cho ngươi thất vọng.
Trọng Hải là quan nhị đại, Đinh Trường Sinh là quan nhất đại, trên cái thế giới này thì quan nhị đại rất nhiều, nhưng số nhiều vẫn là quan nhất đại, vì vậy gọi quan trường là nơi có lực hấp dẫn cực lớn, hấp dẫn lấy vô số mảnh vụn quan nhất đại phấn đấu quên mình, bởi vì nếu thật sự trở thành quan nhất đại thành công, thì đời sau sẽ tạo ra quan nhị đại…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Hội nghị cán bộ đã xong…
Trọng Hải cùng Ấn Thiên Hoa đi theo phòng làm việc của Bàn Hạ, La Bàn Hạ là bí thư thành ủy, Trọng Hải là phó bí thư chuyên trách, về sau này hai người sẽ cùng xuất hiện không ít, cho nên Ấn Thiên Hoa ý tứ rất rõ ràng, mình trước khi đi, muốn cùng hai người bọn họ nói một chút.
Ấn Thiên Hoa là chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh ủy, đối với tình huống Hồ Châu thì nắm rất rõ, La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành vẫn chưa có tiến tới với nhau đi, điều này làm cho La Minh Giang rất vui mừng, nhưng đồng thời cũng rất lo lắng, nếu như một cái thành phố cấp địa mà bí thư và chủ tịch bện với nhau thành một sợi dây thừng, như vậy lãnh đạo tỉnh ủy cũng không ngủ ngon được, bọn họ cũng không muốn bí thư và chủ tịch thành phố cấp địa không hợp tác gây náo túi bụi với nhau, cục diện như vậy thì trên tỉnh cũng không nguyện ý nhìn thấy, điều trên tỉnh muốn nhìn thấy phải là không được bền chắc như thép, nhưng cũng quyết không thể để cho thủng lỗ chỗ.
– Ấn chủ nhiệm… mời ngồi, Trọng phó bí thư, cậu cũng ngồi đi, uống trà nhé, tôi cho người pha trà?
– La bí thư, tại đây có trà ngon không? Tôi biết rõ ông chưa bao giờ thu lễ vật của ai đấy, vậy thì trà ngon này phải là tự mua, ông cam lòng lấy ra uống sao?
Ấn Thiên Hoa nói đùa.
– Ai… chút chuyện này mà cũng bị lãnh đạo biết, thật xấu hổ a, Trọng phó bí thư, bây giờ xem như cậu đã nhận cương vị chính thức rồi, trước mặt Ấn chủ nhiệm, tôi muốn giao cho cậu một nhiệm vụ quan trọng, cậu có dám tiếp nhận hay không đây.
La Bàn Hạ quả nhiên là không khách sáo, chẳng những là đang tại trước mặt Ấn Thiên Hoa dùng một nước cờ với Trọng Hải, nhưng lại công khai nói ra, điều này làm cho Trọng Hải thật bất ngờ.
– La bí thư, xin mời nói chúng ta giờ đã là một ê kíp, có cái gì mà không thể nói?
Trọng Hải đương nhiên phải đón lấy vấn đề mà La Bàn Hạ ném ra, cho dù là một túi thuốc nổ cũng phải đón lấy.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Trọng Hải nhìn nhìn Ấn Thiên Hoa, trong lúc nhất thời không biết La Bàn Hạ rốt cuộc là muốn gì, ta là phó bí thư thành ủy, ta làm công việc gì thì chỉ là nằm trong phạm vi quản lý của chức trách một phó bí thư, ngươi cứ như vậy tại trước mặt chủ nhiệm tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tổ an bài cho ta công tác, là muốn dựng lên quyền uy của mình, hay là muốn biểu thị đối với ta xem trọng đây?
– Há… La bí thư, có phải là ông quá nóng lòng một chút, chúng ta còn chưa có kịp vào văn phòng, mà bây giờ đã bắt đầu nói đến công tác rồi?
– Ha ha… đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Ấn chủ nhiệm, có thể là ông không biết, hiện tại vấn đề tác phong của cán bộ tại thành phố Hồ Châu đã là rất nghiêm trọng rồi, ông là chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh, đối với vấn đề tác phong cán bộ rất trọng yếu, chuyện này ông nhất định là so với tôi phải rõ ràng hơn nhiều lắm, cho nên tôi muốn tại thành phố Hồ Châu khai triển, mở rộng chỉnh đốn về vấn đề tác phong cán bộ, đem những cán bộ có tư tưởng tác phong không tốt cải biến lại, để cùng thống nhất vì sự phát triển kinh tế Hồ châu sau này, bởi vì hiện nay cán bộ của chúng ta một khi xảy ra vấn đề, luôn đổ thừa là do hạn chế hiểu biết nên sai sót trong quản lý, luôn đem trách nhiệm đều đổ lên đầu do chính sách, cho nên công việc này tôi muốn để cho Trọng Hải đến làm đội trưởng…
Ấn Thiên Hoa trầm ngâm rồi nói ra:
– Ha ha… trước kia nghe nói đồng chí Bàn Hạ làm công tác kinh tế là hảo thủ, không nghĩ tới trong công tác chính trị cũng cho thấy là thấu hiểu như vậy, Trọng Hải, cháu phải cùng bí thư phối hợp tốt ah.
La Bàn Hạ nói:
– Ấn chủ nhiệm, ông khen trật rồi, trước kia lúc tôi chưa làm bí thư, thì thật sự là không biết làm một người đứng đầu khó biết bao nhiêu, bây giờ Ái Quốc đi rồi, tôi mới biết được, một đại gia đình này thật đúng là không tốt quản lý, cũng may giờ có Trọng Hải đến rồi, trọng trách trên vai tôi cũng có chút nhẹ rồi.
Ba người mỗi người theo đuổi tâm tư riêng của mình, đã là tâm tư chung đường không có, thì cuộc nói chuyện này làm sao có thể kéo dài được, cho nên chỉ trong chốc lát Ấn Thiên Hoa liền đứng dậy cáo từ, ông vốn là muốn nói chuyện đến vấn đề của Đường Linh Linh, nhưng cảm thấy bây giờ nói chuyện này không thích hợp, bởi vì Ấn Thiên Hoa nhìn ra được, cái gọi là vấn đề chỉnh đốn tác phong cán bộ, thuần túy chỉ là làm một chuyện vô nghĩa, đem cái chuyện vớ vẩn như vậy giao cho Trọng Hải thao tác, đây có phải là muốn đem Trọng Hải gạt ra khỏi những chuyện quyết sách mấu chốt sao?
Trọng Hải cùng La Bàn Hạ và Ấn Thiên Hoa đi xuống lầu, thẳng đến khi Ấn Thiên Hoa leo lên trên xe rời đi, rồi mới mới cùng nhau trở lại bên trong.
– Trọng Hải… đối với chuyện chỉnh đốn tác phong cán bộ mới vừa nói, cậu cảm thấy sao đây, có trách tôi chưa gì mà giao việc hay không?
– Ui trời… bí thư, đừng nên nói như vậy, chỉ là chuyện này đến quá đột nhiên, tôi hoàn toàn không có chuẩn bị trước cái gì, bởi vì nếu muốn chỉnh đốn tác phong cán bộ, thì trước tôi phải làm một cuộc điều tra nghiên cứu, đối tượng chỉnh đốn cụ thể là một phần cán bộ, hay là là toàn bộ cán bộ, hay là bộ phận nào có cán bộ tồn tại về vấn đề tác phong? Tôi phải tập hợp lại báo cáo, chuyện này thì cần phải có thời gian, cho nên nếu bí thư muốn tôi làm chuyện này, thì tôi sẽ bắt đầu điều tra, đợi đến lúc có kết quả, tôi sẽ hướng đến bí thư báo cáo.
Trọng Hải nói ra.
Trọng Hải nói đạo lý rất rõ ràng, La Bàn Hạ vậy mà trong lúc này lại không biết trả lời như thế nào với Trọng Hải, cái chủ đề cán bộ tác phong chỉnh đốn vốn chính là ý muốn nhất thời của ông, bởi vì ông không có thời gian để làm đến chuyện này, nên muốn giao cho Trọng Hải làm.
Bởi vì La Bàn Hạ bề bộn nhiều việc, trước mắt tại Hồ Châu thì chuyện còn rất nhiều, vừa phải ổn định Hồ Châu, một mặt khác thì phải mau sớm tiêu trừ ảnh hưởng của Thạch Ái Quốc, mau chóng tổ chức thành lập thành viên của mình, ngẫm lại tình cảnh của mình bây giờ, ngay so với với Thạch Ái Quốc lúc trước kia cũng không bằng, trước Thạch Ái Quốc không chỉ có một thư ký trưởng đáng tin cậy ủng hộ, mà ngay cả chủ nhiệm tổ chức cán bộ Cố Thanh Sơn cũng là một trong những người của Thạch Ái Quốc, lại càng chưa nhắc đến còn có một tên Đinh Trường Sinh trên nhảy dưới né giống như hầu tử vậy, cũng nhờ có những điều này mà Thạch Ái Quốc nhanh chóng đứng vững gót chân, mở ra cục diện yếu tố mấu chốt.
Nhưng còn mình thì sao? Mình bây giờ có cái gì? Các thường ủy vẫn chưa có một người nào là có thể vô điều kiện ủng hộ mình, tuy có Đào Thành Quân là thư ký trưởng, nhưng hắn lại là người của Thạch Ái Quốc, mặc dù trong khoảng thời gian này vẫn xem như là Đào Thành Quân ủng hộ công tác của mình, nhưng ủng hộ như vậy chỉ là giống như vì đạo nghĩa mà làm, tình cảnh như vậy cho nên làm cho La Bàn Hạ luôn có một loại cảm giác như là nghẹn ở cổ họng.
Sau khi Trọng Hải rời đi, La Bàn Hạ chống nạnh đứng ở trước cửa sổ, nhìn cách đó không xa mảnh đất xí nghiệp may kia, mảnh đất rất là lớn, bấy lâu nay lại trở thành vết sẹo trong việc xây dựng kiến thiết thành phố Hồ Châu, nếu như bây giờ không tiến hành làm, thì không biết còn phải đợi đến bao nhiêu năm nữa…
Nếu như muốn nhanh hơn tiến trình thành phố hóa Hồ Châu, thì bắt đầu từ mảnh đất này là một rất tốt để đột phá, hơn nữa còn là hiệu quả chiến tích đầu tiên, mấu chốt trước mắt là có thể thông qua làm kinh tế mảnh đất này để giảm bớt quẫn cảnh tài chính thành phố Hồ Châu.
Thế nhưng mà mấy ngày hôm trước lại phát sinh ra sự kiện tại cái xí nghiệp may này, lại làm cho rất nhiều người thấy vấn đề này không phải là nhỏ, cứ cho rằng Hà Đại Khuê không còn có chỗ dựa, thì cái xí nghiệp may này dễ giải quyết, nhưng hoàn toàn khác biệt, công nhân viên chức cái xí nghiệp may này vì bảo hộ lợi ích của mình cho nên quyết tâm chẳng những không có tiêu tán, trái lại càng thêm cấp bách rồi.
Nghe nói Đinh Trường Sinh cũng có mặt ở chỗ đó lúc xảy ra sự kiện, thằng này này thật sự là chỗ nào cũng có mặt a, ngươi đã ưa thích trộn đều sự tình như vậy, thì ta sẽ để cho ngươi trộn thêm nhiều vào, nghĩ tới đây, La Bàn Hạ liền gọi điện thoại cho con gái La Gia Nghi của mình…
– Cái gì? Gọi Đinh Trường Sinh đến nhà ăn cơm, tại sao cha không gọi, thằng này bây giờ trâu bò vô cùng, thấy người lỗ mũi đều vểnh lên trời, con không gọi hắn đâu, cha thích ai thì gọi người đó đi.
La Gia Nghi nói ra.
– Ha ha… cha chỉ mới nói một câu, thì con đã nói nhiều như vậy, nếu cha gọi là hắn, thì cái đuôi của hắn còn vểnh lên đến đâu nữa, bây giờ đến cùng con có gọi cho hắn hay không?
La Bàn Hạ hỏi.
– Thôi được rồi… coi như con thiếu nợ cha, để con gọi, được chưa?
La Gia Nghi bất đắc dĩ nói.
La Bàn Hạ cười híp mắt rồi cúp điện thoại, sau đó mở cửa nói với Trương Hòa Trần:
– Tiểu Trương, cô mời thư ký trưởng tới đây, tôi có việc muốn thương lượng với hắn.
– Vâng… tôi đi ngay.
Trương Hòa Trần nói ra, tiếng giày giày cao gót vang lên hướng phòng làm việc của Đào Thành Quân đi đến.
Ngày trước lúc Đinh Trường Sinh đem Trương Hòa Trần đề cử tới nơi này, thật sự là thật không ngờ nàng lại vùi sâu ở đây như vậy, đến bây giờ đã có tác dụng, hơn nữa lấy mối quan hệ của Trương Hòa Trần cùng với Đinh Trường Sinh, thì trong văn phòng thành ủy có điểm bí mật gì có thể dấu diếm được Đinh Trường Sinh đây này?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
– Ai ui… bí thư… có phải lại có trà ngon nên kêu tôi tới, nhưng thời điểm giờ này không phải là lúc uống trà, sắp đến giờ ăn cơm rồi, uống vào thì cào ruột lắm đấy…
Đào Thành Quân bước vào tư phòng làm việc của Bàn Hạ nói đùa…
– Há, vậy thì tốt, tiểu Trương rót cho bí thư ký trưởng ly nước lọc đi…
– Này… này… bí thư, nói giỡn mà lại tưởng thật vậy.
Đào Thành Quân cười khổ nói.
Tiểu Trương thật sự rót cho Đào Thành Quân một ly nước lọc, Trương Hòa Trần sau khi rời khỏi, lúc sắp sửa đóng cửa lại, thì nghe được La Bàn Hạ nói một câu:
– Thư ký trưởng, tôi gặp ông là muốn thương lượng với ông về vấn đề của phát Đinh Trường Sinh.
Trương Hòa Trần mặc dù là đã đóng cửa lại rồi, nàng vừa nghe là vấn đề của Đinh Trường Sinh, thì tưởng rằng Đinh Trường Sinh lại xảy ra chuyện gì, lập tức đem giày cao gót cởi ra, sau đó lặng lẽ đem lỗ tai dính vào ở bên trên cửa phòng.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
– Bí thư… việc này hình như là hơi quá nhanh, thứ nhất tiểu tử kia tuổi còn rất trẻ, thứ hai hiện tại cũng không có lập ra bao nhiêu thành tích, bây giờ lại đem hắn đưa lên vị trí cao hơn, tôi lo lắng hắn sẽ xảy ra vấn đề.
Đào Thành Quân trầm ngâm nói nói.
– Sẽ không sao đâu, Đinh Trường Sinh năng lực đã có, hơn nữa năng lực còn không nhỏ, ông có biết chưa, mấy ngày hôm trước hắn dẫn tới được một hạng mục, hình như là làm xí nghiệp sản xuất đồ uống, tiền đầu tư tiếp cận ba trăm triệu tệ, nếu là người không có năng lực thì làm sao có thể làm được như vậy đấy chứ?
– Thế nhưng cho dù là hắn có chút thành tích này, hắn tuổi còn rất trẻ, việc làm trợ lý chủ tịch này, tôi thấy tốt hơn là từ từ cái đã l, trì hoãn thêm một, hai năm hắn cũng không sao cả, chứ dễ dàng phát triển đem hắn đề cao lên đến vị trí trọng yếu như vậy, thì hắn rất dễ lên mặt…
Đào Thành Quân vẫn kiên trì quan điểm của mình.
– Ông đừng có ngăn cản nữa, tôi tìm đến ông là muốn ông ủng hộ ý của tôi đấy, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, với lại chuyện này trước khi Ái Quốc rời đi cũng đã nghĩ đến rồi, tôi cũng đã đồng ý với ông ta, chỉ là Ái Quốc rời đi tương đối gấp, cho nên việc này trở ngại, chúng ta bây giờ lại đem chuyện này ra nói, cũng chỉ là một cơ hội thuận tiện thôi mà…
La Bàn Hạ khuyên giải nói.
Đào Thành Quân không nói thêm gì, lúc ấy Thạch Ái Quốc muốn cho Đinh Trường Sinh có được một vị trí trợ lý chủ tịch, đó là vì ông ta không biết tương lai của mình sẽ tới một bước kia, cho nên muốn mau đem Đinh Trường Sinh cất nhắc tới, nào ngờ Thạch Ái Quốc rõ ràng lại trở thành chủ tịch mặt trận tổ quốc, chuyện bây giờ đã khác nhau, Thạch Ái Quốc hiện tại khẳng định cũng muốn để cho Đinh Trường Sinh từng bước một chậm rãi bước đi, hắn không cần đi quá nhanh, đi quá nhanh thì rất dễ dàng vấp ngã…
Lúc này Đào Thành Quân chứng kiến La Bàn Hạ nóng lòng như thế, trong lòng cũng là đã suy tính, La Bàn Hạ gấp gáp đem Đinh Trường Sinh kéo ra ngoài, đây rốt cuộc là ý gì, đang tính toán điều gì đây này? Trợ lý chủ tịch không phải là chức vị thực quyền cái gì, cũng chỉ là một cái danh xưng cùng với đãi ngộ mà thôi, Đinh Trường Sinh nếu làm trợ lý chủ tịch thì sẽ mang đến cho hắn chỗ tốt gì đâu chứ?
– Này… ông không nói thêm lời nào, tôi xem như là ông đã đáp ứng tôi rồi…
La Bàn Hạ nói ra.
Đào Thành Quân đành phải gật đầu, bên trong không có nói thêm cái gì nữa, nhưng ở bên ngoài cửa Trương Hòa Trần đều đã nghe nhất thanh nhị sở, khi bên trong im lặng, liền tranh thủ thời gian quay trở lại chỗ ngồi của mình, vừa mới mang lại đôi giày, thì lại đứng lên tiễn đưa Đào Thành Quân đi đến sân bóng ở ngoài đại viện, nhìn chung quanh không người, liền gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh.
Mỗi lần nàng gọi cho Đinh Trường Sinh gọi đều là lén lút, nhưng đúng là cái loại vụng trộm này, lại làm cho Trương Hòa Trần có cảm giác kích thích dị thường, bởi vì nàng là một người đàn bà có chồng, mỗi khi nàng và Đinh Trường Sinh giao cấu với nhau xong, thì cảm thấy trong lòng trách, rất chỉ muốn thoát khỏi loại hành vi phản bội này, nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới Đinh Trường Sinh, thì ý chí của nàng đều liền trở nên tiêu tán, không còn một chút tự chủ nào nữa, nàng cứ nhớ lấy cây dương vật của thằng trai trẻ này, đem nàng đưa đến đỉnh cao khoái hoạt, bởi vì tại nơi đó, nàng có thể quên hết thảy sầu lo trên thế gian này, đem chính mình mai một tại bên trong tình dục.
– Này, em đang ở đâu đâu vậy?
Trương Hòa Trần lấy hết dũng khí gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh.
– Em đang nhớ chị đây này, làm sao vậy? Chị cũng nhớ em rồi hả?
Đinh Trường Sinh ngồi ở trong xe, còn chưa kịp nổ máy thì liền nhận được điện thoại.
– Quên đi, lần nào cũng đều là nghĩ đến chuyện đó, không lúc nào nói chuyện đứng đắn à.
Trương Hòa Trần sắc mặt ửng đỏ, tại trước mặt Đinh Trường Sinh, nàng vĩnh viễn là một người đàn bà thèm khát giao hoan, nhưng cái loại cảm giác này lại khiến nàng lấy mê, như là bị ma ám vậy, từng bước một tiến vào dưới háng của Đinh Trường Sinh.
– Thật sao? Chị gọi điện thoại cho em không phải là muốn làm cái chuyện không đứng đắn đó sao, nói đi… chị đang ở đâu, em đến gặp chị…
– Chị… đang ở tại thành ủy, em không cần đến, buổi chiều chị còn có việc đây.
Trương Hòa Trần giải thích nói.
– Chị ra khỏi thành ủy, đi về phía Tây đi, em đến giao lộ chờ chị, rất nhanh sẽ đến.
Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại.
Trương Hòa Trần muốn gọi điện thoại lại cho Đinh Trường Sinh, nói cho hắn biết hắn lầm rồi, mình không phải là cái ý tứ kia, chỉ là muốn báo cho hắn biết một tin tức, nhưng bây giờ thì ngược lại là trở thành người đàn bà đang muốn gặp Đinh Trường Sinh để làm cái chuyện đó rồi.
Nàng quay người quay lại trở về văn phòng, nhưng đi một đoạn rồi lại ngừng, bởi vì lúc này nàng nhớ tới tình cảnh khi mình và Đinh Trường Sinh cùng một chỗ, càng là nghĩ, thì cái loại tình cảnh này càng rõ ràng, nàng thậm chí đều có thể nghe tiếng thở dốc của mình cùng với thân thể người của hắn tiếp xúc phát ra thanh âm, bên dưới hạ thể đã nóng lên, cái âm hộ đã bắt đầu hơi ngưa ngứa…
Cầm điện thoại di động, nàng dứt khoát quay người rời khỏi tòa cao ốc thành ủy, lúc này là thời gian nghỉ trưa, còn nửa giờ mới đến giờ làm việc, La Bàn Hạ thì về nhà ăn cơm, ông ta có thể ở nhà nghỉ ngơi một chút, lúc đó mình quay trở lại văn phòng chắc cũng có thể kịp…
Trương Hòa Trần nghĩ như vậy, nên bước nhanh hơn đến phía tây, tiếng giày cao gót vang trên vỉa hè bằng gạch phát ra tiếng động vang vang, trên thực tế không có ai chú ý tới những âm thanh này, nhưng Trương Hòa Trần lại nghe rất rõ ràng.
Trương Hòa Trần cũng không có đợi bao lâu, thì thấy xe của Đinh Trường Sinh rất nhanh chạy tới, nàng không có chút nào do dự, mở cửa xe bước lên rồi ngồi xuống, sau đó ô tô rất nhanh chóng rời đi.
– Gấp gáp gặp em buổi trưa như vậy, có phải là thèm bất tử rồi phải không?
Đinh Trường Sinh tay trái cầm vô lăng, tay phải để trên đùi của Trương Hòa Trần, tất chân của nàng giống như là làn da tinh tế vậy…
– Này… này làm cái gì vậy, lo lái xe đi, chị gặp em là nói cho em biết một chuyện, chứ không phải là chị…
Trương Hòa Trần thấy mình đúng là không có cách nào giải thích, đúng lúc này nàng lại phát hiện Đinh Trường Sinh đã lái xe vào một tầng hầm đậu xe, nàng bắt đầu có chút sợ hãi.
– Em biết, cho nên chúng ta tìm một chỗ không có người để nói chuyện mà.
Đinh Trường Sinh nói xong liền thu hồi bàn tay của mình, sau đó lái xe tại trong bãi đỗ xe ngầm, tìm một chỗ tương đối hẻo lánh an toàn thì dừng xe lại.
Kể từ khi cùng Đường Linh Linh tại bãi đỗ xe điên cuồng một trận, thằng này liền mê lên ở trong xe giao hoan, cho nên vừa nhận được điện thoại của Trương Hòa Trần, đã nghĩ ngợi thừa dịp thời gian nghỉ trưa, đem Trương Hòa Trần hẹn đi ra ngoài, tại nơi đây đè nàng ra làm thì so với trong nhà của Trương Hòa Trần an toàn hơn nhiều.
– Em tới nơi này làm gì, tối lửa tắt đèn, quá dọa người a.
Trương Hòa Trần nhìn chung quanh rồi nói.
– Chị cứ nói đi, chị muốn làm gì, thì em làm cái đó…
Đinh Trường Sinh cởi bỏ dây an toàn của mình ra, không đợi Trương Hòa Trần hiểu được chuyện gì xảy ra, ghế ngồi của nàng liền bị Đinh Trường Sinh bấm cho ngã xuống, lúc Đinh Trường Sinh áp thân thể trên trên người của nàng, nàng muốn phản kháng, nhưng bàn tay của Đinh Trường Sinh đã luồn vào bên trong cái váy của nàng, trong đó dịch nhờn đã ẩm ướt sẵn rồi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |